- Văn phòng làm công tác thị trường trước, đợi công ti con thành lập rồi sát nhập là được.

Tạ Vãn Tình cũng có suy nghĩ như thế:

- Chị Thái phụ trách nghiệp vụ công ty, Hứa Tư hỗ trợ, em thấy thế nào? - Để Hứa Tư lại cho em, em còn cần chị ấy dạy kèm.

Trương Khác không muốn Hứa Tư bị chuyện rắc rối quấn lấy, giám đốc sự vụ của Hải Dụ không thiếu, giữ Hứa Tư bên mình tốt hơn, còn nhiều việc sai cô ấy làm:

- Thi thoảng giúp chị Thái một chút thị được.

Thái Phi Quyên không coi lời Trương Khác là thật:

- Bản thân cô Hứa muốn thế nào?

Hứa Tư cười xin lỗi:

- Chuyện cụ thể tôi chẳng làm được gì.

Tạ Vãn Tình nghĩ Trương Khác còn đi học không tiện tham dự việc công ti, đúng là cần một trợ lý chuyên môn, chỉ là Hứa Tư xinh đẹp cuốn hút như thế, Trương Khác lại đang ở độ tuổi manh nha tình đầu, hai người ở lâu bên nhau xảy ra chuyện gì, cô không biết phải ăn nói với cha mẹ Trương Khác ra sao.

Nhìn đôi mắt Hứa Tư thản nhiên không hề chứa đựng lạ thường nào, Tạ Vãn Tình nghĩ:" Chắc mình cả nghĩ." Bảo Trương Khác:

- Bên em sát nhập vào coi như tính em 40% cổ phần nhé?

Trương Khác không trả lời ngay mà hỏi:

- Mặc dù các nơi khác có thể học theo mô hình của Hải Châu, nhưng muốn thị trường mau chóng khởi động, thời gian đầu cần đầu tư tài chính nhất định, hiện nay áp lực tài chính của Hải Dụ rất lớn phải không?

Tạ Vãn Tình gật đầu.

- Vậy phương án này có thể làm người khác động lòng không?

Tạ Vãn Tình có chút do dự, Trương Khác nói tiếp:

- Để công ti con thao tác, không bằng lập công ty mới, đem tài sản lẫn nợ của Hải Dụ trong khu vực tương quan chỉnh hợp vào công ty mới, giảm bớt áp lực nợ cho Hải Dụ, đương nhiên cần phải tìm một hai nhà đầu tư chia sẻ áp lực này.

Thời đó trong nước còn lạ lẫm với việc tổ chức lại tài sản, con đường tắt giải quyết nợ xấu, nhất là nợ ngầm cao như Hải Dụ phải trong thời gian ngắn đưa các nhà đầu tư khác vào.

Trương Khác tin phương án của mình có sức hấp dẫn tương đối, cho dù nội bộ gia tộc họ Tạ không có ai muốn hợp tác, nhưng người khác nhìn thấy bối cảnh gia tộc Tạ Từ sau lưng Tạ Vãn Tình sẽ sẵn lòng ra tay.

Tạ Vãn Tình nghe Trương Khác nói sơ qua, cũng thấy phương án này rất có sức hấp dẫn:

- Em nói tỉ mỉ hơn xem nào.

- Chuyện này liên quan tới vấn đề tài vụ cụ thể, em chưa nghĩ kỹ. Nhìn chung, bên em phụ trách khai phá thị trường hải Châu, còn việc khác để chị và chị Thái làm... Còn cổ phần em chiếm 20% là đủ, cho thuận tiện trước tiên để dưới danh nghĩa Hứa Tư.

Luật công ty không quy định rõ ràng người vị thành niên không thể làm người sáng lập công ty, càng không cấm giữ cổ phần, nhưng muốn thu hút nhà đầu tư khác, nếu cổ phần mang tên y, sợ đối phương không tín nhiệm.

Tạ Vãn Tình muốn cho Trương Khác 40% cổ phần thực lòng hi vọng Trương Khác sẽ nhận, nhưng Thái Phi Quyên rất khẩn trương, dù phương án Trương Khác để xuất ra rất có tính khả thi, nhưng chỉ bằng phương án này và phân ngạch thị trường Hải Châu mà chiếm tới 40% cổ phần, khó làm người khác trong công ty phục.

Trương Khác chủ động hạ thấp cổ phần của mình, còn kiến nghị để công ty mới thay Hải Dụ san xẻ áp lực nợ, làm Thái Phi Quyên thán phục:

- Vậy tôi không dám giữ Hứa Tư lại giúp mình rồi, ít nhất danh nghĩa cô ấy là chủ của tôi.

Hứa Tư đỏ mặt, Trương Khác tùy ý đem cổ phần để dưới tên mình, sự tín nhiệm này làm cô cảm động. Nhưng lại ánh mắt của Tạ Vãn Tình và Thái Phi Quyên làm cô xấu hổ, ngồi đó tỏ ra thiếu tự nhiên.

Đúng lúc này điện thoại trên bàn reo vang, Trương Khác tiện tay nhấc lên, nghe thấy giọng đối phương, thiếu chút nữa rụng rời chân tay:

- Ba, sao lại là ba?

- Tiểu Khác à? Con chơi ở đâu đấy? À bác Đường con nói chuyện điện thoại với bí thư Từ, nói chị Vãn Tình con đưa Chỉ Đồng tới Hải Châu, bác Đường muốn thương lượng với cha phải làm trọn tình chủ nhà, tìm khắp lượt, nghĩ ra chị Vãn Tình con có thể ở văn phòng này... Không phải con bảo hôm nay tự học ở trường à?

Trương Khác vã mồ hôi lạnh, còn tưởng bị bại lộ, thấy Hứa Tư mặt tái đi khẩn trương, vội nói:

- Chị Vãn Tình vừa gọi con tới chơi.

Đẩy khoai nóng cho Tạ Vãn Tình:

- Ba em, cùng thị trưởng Đường muốn mời chị ăn cơm.

Tạ Vãn Tình nhận lấy điện thoài, ậm ừ mấy tiếng rồi cúp máy, nói với Trương Khác:

- Sáu giờ xe đến đón, con gái thị trưởng Đường cũng tới, nghe nói cô bé rất xinh đẹp, còn là bạn học của em?

Loại tiệc gia đình này chắc mẹ rất mừng, nghe Tạ Vãn Tình cố ý nhắc tới Đường Thanh trước mặt Hứa Tư, Trương Khác giả ngốc:

- Tàm tạm, chắc thấy có gì đặc biệt suốt ngày ở cùng chị Hứa Tư, nhìn ai cũng bình thường.

- Lôi tôi vào làm gì? Tôi sao so được với bạn gái của cậu.

Hứa Tư vội vàng vạch rõ giới tuyến.

Tạ Vãn Tình chỉ sợ Trương Khác tuổi quá nhỏ, không chịu nổi sự dụ hoặc của Hứa Tư, lần này tới thấy Hứa Tư ăn mặc rất đơn giản, còn cố ý đeo cái kính thật to, hiểu Hứa Tư cũng biết giữ chừng mực. Nói với Thái Phi Quyên:

- Chị Thái, chị đại biểu tôi mời Hứa Tư và mọi người bữa cơm, sau này còn nhiều chuyện phiền tới họ.

Sáu giờ, Trương Khác nắm tay Chỉ Đồng cùng Tạ Vãn Tình đợi dưới sân của Tân Hải Thông, không ngờ Lưu Văn Binh lái xe số hai của thành ủy tới.

Chưa đợi xe dừng hẳn, khuôn mặt xinh đẹp mê người của Đường Thanh đã xuất hiện sau cửa sổ, vừa đẩy cửa xe, vừa trách Trương Khác:

- Suốt cả ngày bạn trốn đi đâu đó hả? Còn lừa mẹ bạn là tự học ở trường, hại mình phải nói dối.

Tới đó ánh mắt dừng ở cô bé đang nắm mép áo Trương Khác:

- A, Tiểu Chỉ Đồng phải không?

Cứ như phát hiện ra món đồ chơi mới lạ:

- Chỉ Đồng thật là đẹp, cho chị nhéo cái nào...

Chỉ Đồng hết nhìn Trương Khác lại nhìn Đường Thanh chạy tới phía mình, đang đưa tay ra tựa hồ muốn nhéo thật mạnh má mình, lùi về sau một bước, có chút do dự, song vẫn để Đường Thanh véo đi vẹo lại má mình như nặn bùn.

Chợt nhớ ra còn người khác, Đường Thanh nắm tay Chỉ Đồng, đứng dậy xấu hổ nói với Tạ Vãn Tình:

- Chị Vãn Tình, em thường nghe Trương Khác nói tới chị, chị thật là xinh đẹp.

- Chị cũng thường nghe Tiểu Khác nhắc tới bạn gái nhỏ của mình.

Tạ Vãn Tình cười, khuôn mặt tinh mỹ như món đồ sứ cao cấp của Đường Thanh tỏa sức sống rạng ngời, vóc người cao, tuy chưa phát triển hết nhưng cực kỳ có sức lay động lòng người, là đại mỹ nữ không kém Hứa Tư là bao.

« Chẳng trách ánh mắt cậu chàng nhìn Hứa Tư có thể bình thản như thế, té ra có tiểu tình nhân thật mê người «. Tạ Vãn Tình coi Trương Khác là thiếu niên mới hiểu chuyện nam nữ, đơn thuần mà trung tình.

Đường Thanh thẹn thùng giận dỗi nói:

- Ai là bạn gái nhỏ của bạn ấy, bạn ấy cứ dửng dưng với người ta.

Trương Khác ngớ người, không biết lời này của Đường Thanh là phủ nhận hay hờn dỗi, đứng đó không nói, liếc mắc nhìn gò mà ửng hồng của Đường Thanh, thầm nghĩ may mà Hứa Tư không xuống tiễn bọn họ, nếu để Đường Thanh gặp phải thì gay go to.

Lúc này Tương Vi và Dương Vân nhận được thông báo liên hoan, đang tới văn phòng, thấy Trương Khác chui vào xe Nissan, nhìn biển số ngạc nhiên nói:

- Tiểu Chu, đó là xe của thị trưởng Đường Học Khiêm, người vừa vào đó có phải giám đốc Tiểu Trương không?

- Chẳng phải cậu ấy đang bế con gái giám đốc Tạ đấy sao?

Chu Nhất Bình thấy Tương Vi biết còn cố hỏi, chắc là quá kinh ngạc:

- Hay giám đốc Tiểu Trương là thân thích của thị trưởng Đường?

- Tôi lại thấy cậu ấy giống một người.

- Ai?

- Người hay đứng cạnh thị trưởng Đường trên TV ấy.

- Không để ý.

Tương Vi vừa mới rời khỏi hệ thống hành chính, thêm vào cha chồng cùng chồng đều là quan viên chính phủ, tất nhiên quen thuộc với quan trường Hải Châu:

- Trương Tri Hành, thư ký trưởng chính phủ, giám đốc Tiểu Trương rất giống ông ấy, sao mấy ngày trước tôi lại không nhớ ra nhỉ?

- Chẳng lẽ là con trai ông ấy, giám đốc Tiểu Trương tuổi nhỏ mà năng lực hơn chúng ta nhiều, giáo dục gia đình hẳn rất tốt.

- Đùa à, Trương Tri Hành mới trên bốn mươi, có con trai lớn như thế, phải kết hôn năm 20 tuổi.

Tương Vi không thấy có khả năng này, đón chừng là thân thích của Trương Tri Hành.

Tương Vi sở dĩ ửng tuyển công tác hiện giờ là sau khi rời khỏi cục tài chính, cô không cam tâm làm phụ nữ gia đình, lại căm ghét chuyện dơ bẩn trong thể chế, không muốn vào cơ quan chính phủ công tác nữa, nên nghĩ tới ra ngoài làm công.

Nhìn thấy Đường Học Khiêm phái xe tới đón tổng giám đốc công ty, Tương Vi có chút kinh ngạc, Tạ Vãn Tình là ai mà khiến Đường Học Khiêm phải lấy lòng như thế? Xem ra bối cảnh của Hải Dụ

Tương Vi nghĩ, bảo chồng nghe ngóng một chút là rõ, liền cùng mọi người vào văn phòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện