Trần Phong cố chấp cho rằng, đã làm việc là phải nhân lúc đang hăng hái tinh thần, thừa dịp hiện tại đang có phong trào cải tạo thôn nội đô, một hơi làm toàn bộ các thôn nội đô, cũng có lợi cho việc quy hoạch hợp lý, toàn diện của thành phố Yến. Nhưng cải tạo thôn nội đô càng về sau càng gặp áp lực lớn hơn, chi phí giải phóng mặt bằng tăng cao, tổ chức tập thể chống đối giải phóng mặt bằng, thị uy trước cửa ủy ban nhân dân. Dần dần, thôn dân của thôn nội đô càng ngày càng nhiều người phản kháng, khiến những người vốn mạnh mẽ ủng hộ Trần Phong trong thành phố cũng không tránh khỏi lùi bước, ngay cả Bí thư Thành ủy Thôi Hướng cũng không có thái độ sáng sủa. Từ trước tới giờ Thôi Hướng vẫn ngầm ủng hộ Trần Phong, giờ giữ thái độ không ủng hộ, không phản đối, bởi vậy áp lực của Trần Phong tăng lên đáng kể.
Nếu chỉ là áp lực từ thành phố, chỉ cần Thôi Hướng không đề cập rõ ràng phản đối, với tính cách mạnh mẽ, cứng rắn của Trần Phong hẳn là có thể hoàn toàn chống đỡ được, nhưng sự tình chuyển biến từ sau một lần hội nghị thường ủy tỉnh. Trước kia Bí thư Tỉnh ủy Cao Thành Tùng vốn có thái độ lạc quan đối với việc cải tạo thôn nội đô của thành phố Yến, nhưng trong hội nghị lần này đột nhiên làm khó dễ, vạch ra rằng quá trình cải tạo thôn nội đô của thành phố Yến tồn tại rất nhiều điểm thiếu sót, giải phóng mặt bằng chấp pháp dã man, cá biệt có cán bộ lãnh đạo giác ngộ chính trị không cao, dùng người không khách quan, làm cho quá trình kiến thiết sau này của thôn nội đô lộn xộn, không hoàn toàn đi theo thị trường... Điều này khiến Chủ tịch tỉnh Diệp Thạch Sinh luôn luôn mạnh mẽ ủng hộ cải tạo thôn nội đô cũng chấn động.
Chẳng những Diệp Thạch Sinh giật mình không nhỏ, tất cả thường ủy đều rất chấn động, bởi vì đề tài thảo luận của hội nghị thường ủy đã sớm định trước, căn bản không phải về cải tạo thôn nội đô, Bí thư Cao đột nhiên quấy rầy bố trí, không chút che dấu chỉ thẳng vào Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Yến, đến tột cùng là ý gì?
Tuy rằng Cao Thành Tùng nói xong, không nói thêm câu dưới nhưng ban đầu ít nhất có hơn phân nửa thường ủy tỉnh ủy ủng hộ cải tạo thôn nội đô, giờ đã có thêm ít nhất hai, ba người bảo trì im lặng. Cũng sau khi nghe được Bí thư Tỉnh ủy mãnh liệt bất mãn, Trần Phong lập tức cảm giác áp lực trên người nặng thêm ngàn lần!
Nếu lãnh đạo tỉnh và thành phố đều không ủng hộ cải tạo thôn nội đô, bản thân ông ta là Thị trưởng ở vào thế một tay không vỗ thành tiếng. Nếu Thôi Hướng còn kiên định đứng chung một chỗ với ông ta còn đỡ, dù sao Bí thư Thôi vẫn là tỉnh ủy thường ủy, nhưng một khi Thôi Hướng giữ im lặng, cho dù là không biểu lộ phản đối rõ ràng, trên thực tế cũng là biểu lộ thái độ không còn ủng hộ nữa.
Đúng là dưới tình huống như vậy, Trần Phong không nghĩ ra Bí thư Cao rốt cuộc ám chỉ chuyện gì. Ông ta đương nhiên không biết Cao Thành Tùng nói nửa ngày, kỳ thật chỉ ra rằng việc xây dựng thôn nội đô sau khi cải tạo có vấn đề. Nếu Hạ Tưởng nghe được nguyên văn câu nói của Cao Thành Tùng, sẽ lập tức nghĩ đến việc Công ty xây dựng Phương Nam muốn nhận lấy công trình cải tạo thôn nội đô, nhưng bởi vì tư chất không đủ, sức mạnh kỹ thuật không hùng hậu nên bị thành phố Yến từ chối từ ngoài cửa. Công ty xây dựng Phương Nam đã kết nối được quan hệ với vợ Cao Thành Tùng là Cảnh Hiểu Ảnh nên đương nhiên là rất bất mãn, liền tìm Cảnh Hiểu Ảnh tố khổ. Cảnh Hiểu Ảnh lại nói với Cao Thành Tùng, bởi vậy Cao Thành Tùng mới đột nhiên gây khó dễ tại hội nghị thường ủy.
Trần Phong cuối cùng tự cho là đúng, cho rằng quy hoạch và phương án thiết kế giải phóng mặt bằng của thành phố Yến khiến Bí thư Cao chướng mắt, cho nên mới khiến Bí thư Cao phê bình không điểm danh trên hội nghị thường ủy. Nói thật, bản thân Trần Phong cũng rất bất mãn với chính các chuyên gia quy hoạch của thành phố Yến, luôn cảm thấy phương án thiết kế của họ hoặc là bảo thủ hoặc là chỉ suy xét mỹ quan mà không suy xét tính thực dụng, tóm lại là hàng đống tật xấu, không chút nào khiến ông ta hài lòng. Dưới tình huống như vậy, ông ta đột nhiên nhớ tới Cao Hải giúp mình giải quyết công trình cải tạo phố Bắc Đại, chẳng những không hề tiêu một xu của thành phố, hơn nữa nghe nói còn cải tạo cực kỳ thành công, đường dành riêng cho người đi bộ chiếm được nhất trí khen ngợi của nhân dân thành phố, ngay cả báo chiều cũng chuyên môn đăng tin, khen ngợi quảng trường thư giãn phố Bắc Đại có phong cách thiết kế riêng, làm người ta lưu luyến quên lối về.
Trần Phong lâm thời quyết định tới phố Bắc Đại thị sát đúng là xuất phát từ tò mò, muốn tận mắt thấy rốt cuộc quảng trường thư giãn tốt đẹp ở chỗ nào? Rốt cuộc là mỹ quan thực dụng hay là thùng rỗng kêu to?
Kết quả khiến Trần Phong cảm thấy không ngờ chính là, quảng trường thư giãn mới nhìn thì thiết kế cũng không có chỗ nào thần kỳ, nhưng một khi đặt mình vào trong đó mới phát hiện nơi nào cũng lý thú, ngay cả vị trí bày một chiếc ghế dài cũng vừa đúng, phù hợp với thói quen người đi đường. Điều này khiến Trần Phong vốn đang phát sầu vì thành phố Yến không có chuyên gia thiết kế lập tức vô cùng vui mừng. Tuy rằng sau này hỏi ra biết người thiết kế Hạ Tưởng chẳng qua chỉ là một sinh viên mới tốt nghiệp một năm khiến Trần Phong hơi thất vọng, tuy nhiên vẫn làm cho trong lòng ông ta một lần nữa châm lửa hùng tâm tráng chí - Chỉ cần thiết kế ra phương án tốt, giảm bớt nhiều công phu trong phương diện quy hoạch cải tạo thôn nội đô, giảm bớt xung đột và mâu thuẫn, giảm bớt lượng công trình, tất cả vấn đề đều được giải quyết dễ dàng.
Chỉ có điều khiến Trần Phong hơi hơi cảm thấy tiếc nuối chính là, từ sau lần Cao Hải lóe sáng đó, đưa ra biện pháp cải tạo phố Bắc Đại thành đường dành riêng cho người đi bộ thì không còn đề xuất cho mình biện pháp nào khiến người ta phải sáng mắt lên nữa. Khiến Trần Phong vẫn đau đầu chính là bên cạnh mình vẫn thiếu một trợ thủ chuyên về kỹ thuật. Những Phó thị trưởng khác, người thì bảo thủ, người thì chỉ biết sách vở, căn bản không phải người biết làm việc thực tế, không thể trọng dụng được.
Đoàn người Trần Phong đi tới quảng trường ga. Nhìn nhà ga cũ nát không chịu nổi, Trần Phong bất đắc dĩ thở dài một hơi. Vốn theo thiết tưởng của ông ta, quảng trường ga là trong phạm vi cải tạo. Dù sao nhà ga cũng đại biểu cho hình tượng của một thành phố, nhưng bởi vì việc cải tạo thôn nội đô đã tiêu hao đại bộ phận tinh lực của ông ta, mà quảng trường ga lại dính líu tới ích lợi của hai bên là ngành đường sắt và địa phương, ngay cả Thôi Hướng cũng không đồng ý đồng thời triển khai một dự án lớn như vậy cùng lúc với cải tạo thôn nội đô.
- Ở đó làm gì vậy?
Trần Phong bỗng nhiên phát hiện phía xa xa, ở một bên đối diện quảng trường có dựng lên một tấm biển lớn, có một người đang đứng trên thang vẽ gì đó lên mặt tấm biển.
Cao Hải vội tiến lên hơi cúi người đáp:
- Thị trưởng Trần, đó chính là hiện trường thi công dự án màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn. Lần đầu tiên bọn họ thiết kế không quá hài lòng cho nên họ mới thiết kế lại lần nữa. Hiện tại hẳn là đang vẽ phối cảnh hiện trường.
Bản vẽ phối cảnh thường được dựng lên trước khi thi công, có thể vừa xem liền hiểu ngay về tình hình chung của công trình, ví dụ như bề ngoài và quy mô, v.v...
Dự án màn hình tinh thể lỏng cỡ lớn là do một tay Cao Hải thúc giục lên, Trần Phong cũng biết rõ việc này, nghe nói thiết kế lại lần nữa, ông ta hứng thú vung tay lên nói:
- Đi, tới xem.
Trần Phong làm việc không thích huênh hoang, để những nhân viên khác ở tại chỗ, chỉ mang theo Cao Hải và thư ký đi theo. Bởi vậy mấy người làm việc bên dưới bản vẽ phối cảnh vẫn làm việc rất chăm chú, căn bản không phát hiện ra mấy người này.
Trần Phong cũng không nói gì chỉ cẩn thận xem. Bản vẽ cơ bản đã gần hoàn thành, chỉ còn lại vài góc chưa tô màu nhưng cũng không hề ảnh hưởng gì tới hiệu quả của bản vẽ. Trần Phong nhìn rất cẩn thận, tỉ mỉ, từ chỉnh thể thiết kế tới mỗi chi tiết, thậm chí là phối hợp màu sắc đều xem rất kỹ, cuối cùng mới cho ra kết luận.
- Thiết kế này cực kỳ xuất sắc, có ý tưởng mới mẻ, hơn nữa cách suy nghĩ còn vượt mức quy định, không hề kém so với thiết kế quảng trường thư giãn...
Trần Phong quay đầu lại hỏi Cao Hải:
- Trưởng ban thư ký Cao, dự án này là do anh một tay thúc đẩy, ai là người thiết kế hẳn là anh biết chứ?