Trong bữa cơm, nhìn Trần Á Cầm cùng Lâm Tuyền nói cười tự nhiên như đôi bạn cũ lâu năm, thi thoảng còn đùa mấy chủ đề nhạy cảm, Lâm Tĩnh Di hiểu em trai mình, biết Trần Á Cầm hết hi vọng rồi, không biết cô gái nào mới mở được cánh cửa vào trái tim em trai mình, chẳng lẽ Tiểu Ba thực sự chưa quên được cô bé năm xưa hay sao?
Buổi tối Lâm Tuyền gọi điện cho Cố Lương Vũ, đem chuyện gặp Lý Lệ kể cho hắn:
- Lão Cố, anh thấy cô gái đó thế nào?
Cố Lương Vũ ở đầu kia điện thoại trầm ngâm:
- Khả năng tổng giám đốc thấy cô ấy lõi đời hơi quá mức một chút, nhưng dũng khí và khả năng quan sát của cô ấy khiến tôi bội phục. Một cô gái nhà nghèo phấn đấu tới mức đó không phải dễ dàng gì, các phương diện đều không tệ, có lẽ đúng là có chuyện gì đó khiến cô ấy tỏ ra nóng vội, hám lợi.
- Tốt, có điều tôi không thể dùng một cô gái làm trợ thủ, anh và giám đốc Trương xem để cô ấy vào phòng ban nào đó thích hợp.
Quảng trường nghỉ ngơi ở phố thương nghiệp đi bộ đầu tháng sáu vỡ đất khởi công, phố thương nghiệp đi bộ dài 200 mét, xây một quảng trường phải phá bỏ 60m cửa hiệu ở hai bên đường, nhưng lại xây công trình hai bên quảng trường với diện tích rộng gấp đôi diện tích phá bỏ, trừ đi tiền bồi thường cho các chủ kinh doanh, công ty thị chính còn kiếm được không ít, gần như có thể bù đắp mọi chi phí xây dựng quảng trường.
Quảng trường nghỉ ngơi đem lại lợi ích cho nhiều phương diện, tiện cho người dân và du khách, lại là công trình chính tích của Lưu Thanh Sơn, về chi phí không tồn tại vấn đề lớn. Diệp Tuyền Minh lại đem tiền đồ nửa đời người đặt vào hạng mục này, Lâm Tuyền tin tưởng thêm cả Lưu Thanh Sơn đích thân đốc thúc, tiến độ công trình sẽ rất nhanh.
Quách Bảo Lâm đã kết thúc cuộc đời đi học của hắn, lấy lời của hắn từ nay có thể đem hết tinh lực đầu tư vào tạo dựng sự nghiệp nam nhân rồi, với lý giải của Lâm Tuyền, tinh lực của hắn sẽ đầu tư vào sự nghiệp tán gái vĩ đại thì đúng hơn.
Có điều làm Lâm Tuyền lấy làm lạ là Triệu Tĩnh và Quách Bảo Lâm đến giờ này vẫn còn ở bên nhau, cứ tưởng Triệu Tĩnh phải đá hắn rồi mới đúng.
Chuyên khoa ba năm của đại học tỉnh mỗi năm đều kết thúc vào đầu tháng sáu, nếu không có gì bất ngờ thì Quách Bảo Lâm sẽ lấy giấy chứng nhận tốt nghiệp chứ không phải bằng tốt nghiệp, nhưng mà đem tán gái thì đủ rồi, ai thèm quan tâm sự khác biệt trong đó.
Lâm Tuyền đem 10 % cổ phần ở Cty giải tỏa Lục Hồng chuyển nhượng cho Cty đầu tư Nam Cảng rồi, đồng thời còn làm trung gian, để cty xây dựng của Triệu Khôn Nghĩa cũng chuyển nhượng 30% cổ phần cho Cty đầu tư Nam Cảng.
Đầu tháng sáu, quy hoạch tân thành Nam Cảng đã được đưa ra, tân thành thị là một khu dân cư quy mô lớn có thể dung nạp 200.000 người, tổng ngạch đầu tư sẽ lên tới 10 tỷ, hai năm đầu sẽ đầu tư 1.5 tỷ, gần như là cực hạn vốn mà ba công ty Hào Thành, Thiên Tinh Hồ, Giai Thành có thể thao tác được. So ra mà nói thì thực lực của Hào Thành và Giai Thành đều cao hơn Thiên Tinh Hồ, nhưng những tài nguyên mà Thiên Tinh Hồ có thì hai công ty kia không thể so sánh được.
Tất cả đều đang trong hỗn loạn, tất cả đều có cơ hội chuyển biến, sau khi Thiên Tinh Hồ và Cty đầu tư Nam Cảng trao đổi cổ phần, Thiên Tinh Hồ tham dự nhiều hơn vào thao tác Cty đầu tư Nam Cảng.
Tập đoàn Đông Đô với ưu thế nhân lực mạnh mẽ đã hoàn toàn thể hiện, 1/3 số nhân viên tài vụ và nhân viên quản lý Hạng Mục là do tập đoàn Đông Đô cung cấp, Trần Chí Lập điều từ Thiên Tinh Hồ sang Cty đầu tư Nam Cảng làm phó tổng giám đốc.
Lâm Tuyền tin tưởng, qua sự hỗn loạn ban đầu, Cty đầu tư khai phát sẽ mau chóng đi vào chính quy, tân thành Nam Cảng sẽ thu hút nhiều sự chú ý hơn nữa.
Sau khi xin người với Từ Kiến bị từ chối, mười ngày sau bất ngờ Từ Kiến lại gọi điện nhắc tới chuyện đó với Lâm Tuyền:
- Lâm Tuyền, nhân tuyển cho công ty khai phát nhỏ của cậu đã chọn chưa?
Lần trước trong cuộc họp HĐQT của Thiên Tinh Hồ, Lâm Tuyền có ý né tránh Từ Kiến, chỉ sợ ông ta đòi lại Trương Bích Quân, giờ đột nhiên ông ta nhắc tới chuyện này khiến Lâm Tuyền hơi thấp thỏm:
- À, tôi đã trao đổi với ông Lạc của Thực nghiệp Hòa Hoàng rồi, tạm thời mượn của ông ấy mấy người sẽ không thành vấn đề.
Từ Kiến thân thiết nói:
- Dùng người của Hòa Hoàng dù thế nào cũng không thể yên tâm bằng dùng người nhà của mình, tôi giới thiệu cho cậu một nhân tuyển.
Lâm Tuyền cảnh giác hỏi:
- Ai vậy?
- Diệp Kính Cường của phòng hạng mục, cậu thấy có thích hợp không?
- Chuyện này ...
Lâm Tuyền rất hoài nghi có phải Từ Kiến có âm mưu gì không, Diệp Kính Cường vốn là người hạng mục địa ốc bên Đông Đô được điều sang Thiên Tinh Hồ, hiện là đại tướng rất được Từ Kiến coi trọng, đưa hắn tới trông coi xây dựng một tòa biệt thự thì khác gì lấy dao mổ trâu giết gà, không nghi không được:
- Giám đốc Từ, ông không có điều kiện phụ gì chứ?
Từ Kiến cười sang sảng:
- Cá nhân tôi không đồng ý cho Diệp Kính Cường tới chỗ cậu, cậu ta ở chỗ tôi cũng giúp đỡ được nhiều lắm chứ. Ài Trần Chí Lập điều tới Cty đầu tư Nam Cảng rồi, ý của chủ tịch Khổng là muốn Diệp Kính Cường thay thế vị trí của Trần Chí Lập, nhưng chẳng biết cái thằng tiểu tử đó uống nhầm thuộc gì khi tôi nhắc tới, cậu ta lại bỏ cái ghế phó tổng giám đốc, nhất quyết muốn tới chỗ cậu để làm chủ quản hạng mục nho nhỏ kia, tôi đoán chừng cậu ta có ý đồ khác.
Lâm Tuyền bấy giờ mới tin:
- Chỗ tôi có mấy đại mỹ nữ, sức dụ hoặc cực lớn, vả lại Diệp Kính Cường tới, tôi có thể để cậu ta chịu thiệt sao?
- Cậu đừng có được lợi rồi còn làm ra vẻ, hiện giờ tôi chỉ muốn tới đấm cho cậu vài cái thôi, được rồi Diệp Kính Cường tới chỗ cậu coi như cậu có người san sẻ ….
- A, tôi có việc gấp, chúng ta nói chuyện sau nhé.
Lâm Tuyền biết ông ta định đổi Diệp Kính Cường lấy Trương Bích Quân, liền kiếm bừa cái cớ dập máy luôn, có thể tưởng tượng ra được Từ Kiến đau lòng ra sao, nhưng y không bận tâm, lập tức gọi điện thoại cho Diệp Kính Cường, bảo hắn đừng vội bàn giao nghiệp vụ ở Thiên Tinh Hồ, trước tiên tới tỉnh thành để làm quen với hoàn cảnh, tăng cường liên hệ với nhân viên hành chính cao cấp của công ty đã.
Diệp Kính Cường đúng là rất nghe lời Lâm Tuyền, ngày hôm sau kéo Quách Bảo Lâm lên tỉnh thành.
Trương Bích Quân rất hoang mang, nghĩ không ra tại sao Diệp Kính Cường lại dễ dàng bị Lâm Tuyền lôi kéo tới tỉnh thành như thế, sau khi Thiên Tinh Hồ được thành lập, Trương Bích Quân và Diệp Kính Cường là đại biểu trọng yếu của Tinh Hồ (cũ) và Đông Đô, cho nên hai người tiếp xúc khá mật thiết, cô biết năng lực của Diệp Kính Cường, đặc biệt là ở quản lý hạng mục công trình.
- Tổng giám đốc, anh dùng cách bàng môn tà đạo gì lừa Diệp Kính Cường qua đây thế, hay là anh ta có điểm ý gì bị anh tóm được, khiến cả chức vụ phó tổng giám đốc Thiên Tinh Hồ cũng không thèm?
Lâm Tuyền làm ra bộ mặt vô tội, chỉ Diệp Kính Cường:
- Cô nhìn xem anh ta có giống bị tôi uy hiếp hay lừa gạt không?
Bắt được ánh mắt hồ nghi của Trương Bích Quân, Diệp Kính Cường cười thật thà:
- Đơn giản vì chức vụ ở Tinh Hồ có tính thách thức nhiều hơn, tôi chủ động xin đi, tuyệt đối không có điểm yếu gì bị anh Lâm nắm được.
Trương Bích Quân khẽ "xì" một tiếng, cô không tin làm phó tổng giám đốc của Thiên Tinh Hồ lại ít tính khiêu chiến hơn chủ quản một hạng mục của Tinh Hồ, quay đầu đi cùng Lạc Tình thảo luận đủ các loại khả năng kỳ quái hoang đường.
Danh sách chương