Một chiếc Volkswagen Beetle từ từ giảm tốc độ rồi dừng sát lề đường phía trước quán trà Vũ Khúc, thời buổi này người giàu ngày một nhiều dù là chiếc BMW hay Mercedes sang trọng cũng không khiến người ta để ý quá nhiều nữa, song chiếc Beetle này dù người ta không biết giá trị của nó bao nhiêu cũng không thể không chú ý, vì nó thực sự quá xinh đẹp, vẻ đẹp làm các cô gái không kìm được nhìn thấy phải reo lên.

Quán trà Vũ Khúc cũng đang vang lên tiếng trầm trồ, quán trà này hai tầng, tầng một kinh doanh nhà hàng, tầng hai chỉ có bốn cái cột, mái ngói che mưa, lan can với dây leo bám chằng chịt, cực kỳ nên thơ, là nơi tổ chức tiệc, là nơi cho các đôi uyên ương hẹn hò ngắm mưa.

Ngày hôm nay toàn bộ tầng hai được người ta bao trọn, bên trên có khoảng 30 người cả nam lẫn nữ, không ít người ăn mặc trông có vẻ thành đạt, bọn họ xếp bàn thành vòng tròn ngồi quây xung quanh.

- Đáng yêu quá cơ, ước gì mình cũng có một cái.

Một cô gái trang điểm khá đậm hai tay chắp lại với nhau nhìn chiếc Beetle:

- Thế thì cô bán nhà đi mà mua, tôi không sành kiểu xe này lắm, nhưng chắc chắn nó không ít hơn năm con số đâu.

Một thanh niên đeo ca vát có vẻ hiểu biết nói:

Nghe hai người đó bàn tán, thêm vài người tò mò đi ra sát lan can nhìn chiếc xe, lúc này người trên xe bước xuống, lập tức vang lên tiếng kêu còn nhiều hơn lúc nãy.

- Là Phương Nam, xe của cô ấy đấy.

- Không tin được, đó là Phương Nam sao? Từ Thịnh Phong nghe thấy câu này lập tức đứng dậy kích động đi tới lan can nhìn xuống, lòng như nổi sóng, đầu cũng hiện lên ý nghĩ “ Phương Nam đó sao?”.

Hắn yêu Phương Nam từ năm cấp ba, lúc đó hắn học năm cuối, là hội trưởng hội học sinh, Phương Nam là vừa mới vào năm đầu, cô gái luôn mặc váy hoa vải mềm, trông có phần quê mùa, tóc tết hai bên với nụ cười bẽn lẽn ngây thơ đó đã chiếm cứ trái tim hắn, chỉ có điều bên người đẹp có quái thú canh gác, bạn cùng lớp cũng là chồng Phương Nam sau này luôn kè kè bên sát cô, ngăn cản bất kỳ chàng trai nào ý đồ tiếp cận.

Tên đó đúng là chẳng khác gì một tay lưu manh, nghe đâu có người chỉ vì viết thư tỏ tình với Phương Nam mà bị hắn đánh gãy tay. Từ Thịnh Phong sinh ra trong gia đình cán bộ tầm trung, ảnh hưởng từ gia định khiến hắn trưởng thành hơn, khôn khéo hơn đám bạn cùng lứa, và cũng nhát gan hơn, hắn biết tương lai tươi đẹp đang đợi mình không muốn gây rắc rối, vì thế không bày tỏ với Phương Nam.

Kế hoạch của Từ Thịnh Phong, đợi sau này ra ngoài xã hội rồi, khoảng cách giữa hắn và loại người không có tương lai như tên lưu manh kia sẽ càng ngày càng xa, lúc đó Phương Nam sẽ là của hắn.

Không ngờ Phương Nam tốt nghiệp cao trung, học tài vụ trung cấp hai năm, tuổi vừa tròn 20 đã kết hôn rồi, đối tượng không phải ai khác mà lên tên lưu manh kia.

Từ Thịnh Phong cũng theo sắp xếp gia đình kết hôn với con gái một cán bộ cơ quan nhà nước, kết hôn chẳng bao lâu thì vợ hắn bị tai nạn xe qua đời, từ đó hắn vùi đầu vào việc, có tài có chỗ dựa, chỉ vài năm leo lên vị trí trưởng khoa bệnh viện thành phố, đang có hi vọng trở thành phó viện trưởng trẻ có khả năng trẻ nhất toàn quốc.

Tình cờ một lần tụ họp bạn cũ, nghe được tin tức cô gái năm nào, tình yêu vốn chôn kín trong lòng bùng cháy mãnh liệt, nhất là biết số phận long đong của Phương Nam, hắn càng thấy mình có trách nhiệm bao bọc cô. Tìm tới nhà Phương Nam mới biết cả nhà cô đã chuyển tới Tĩnh Hải, Từ Thịnh Phong không tiếc công sức tìm hiểu cuối cùng qua họ hàng thân quen biết được nhà Phương Nam ở Tĩnh Hải.

Hắn tới Tĩnh Hải vài lần rồi, Phương Nam cùng mẹ và con gái sống trong căn nhà nhỏ thuê ở sau nhà hàng Tú Thủy Các, nơi Phương Nam làm việc, điều kiện sống không tệ, nhưng không phải khá giả gì.

Đẹp trai, lịch lãm lại thành đạt, lại có gia cảnh tốt, Từ Thịnh Phong nhanh chóng chiếm được tình cảm của mẹ Phương Nam, nhưng Phương Nam luôn giữ khoảng cách với hắn, chỉ khách khí như bạn bè như họ hàng xa, thậm chí chưa một lần nhận lời đi uống cà phê với hắn.

Đã gần một năm rồi tình hình không hề tiến triển, nửa năm qua tới Tĩnh Hải càng không gặp được Phương Nam Từ Thịnh Phong rất sốt ruột, tình cờ biết Phan Thanh Mai bạn thân của Phương Nam thời cao trung làm trong bệnh viện thành phố, một cô gái tham hư vinh luôn tìm cách ngoi lên ở bệnh viện, một trong số ít người Phương Nam còn liên hệ ở quê. Hắn chơi bài ngửa luôn, ra điều kiện Phan Thanh Mai giúp hắn đến với Phương Nam, hắn sẽ giúp cô ta thăng tiên, tất nhiên Phan Thanh Mai đồng ý, cô ta cực kỳ nhiệt tình còn tới Tĩnh Hải cùng mẹ Phương Nam bày ra cuộc tụ họp bạn cũ này.

Cuộc tụ họp này đương nhiên do Từ Thịnh Phong bỏ tiền chi trả hết, mục đích sẽ để Phương Nam thấy được gia thế cũng như địa vị của hắn lúc này, hắn tự tin, chỉ cần cho Phương Nam thấy được những thứ đó, không thể không xiêu lòng.

Nhưng Phương Nam lúc này xuất hiện với hình ảnh hoàn toàn khác biệt với trước kia, làm hắn há hốc mồm.

Nếu trong một bộ phim, lúc này sẽ vang lên khúc nhạc sôi động, cảnh quay bắt đầu chiếu chậm lại, bước ra từ trong chiếc xe sang trọng là mỹ nhân hiếm có, mái tóc bồng bềnh dợn sóng, chiếc kính râm không khiến dung mạo của cô giảm sút mà còn tăng thêm phần quý phái sang trọng, bộ véc nữ quần tây màu trắng muốt, chiếc vòng ngọc trai tỏa sáng dìu dịu trước cổ.

Vợ hắn trước kia thích dùng hàng hiệu, Từ Thịnh Phong tuy không tái giá, song khá phong lưu sành điệu, hắn biếc chiếc áo chanel, ví Gucci, cùng chuỗi ngọc trai đắt tiền Phương Nam đeo, giá trị ít nhất bằng nửa cái xe kia.

Phương Nam vừa mới lên tầng hai, không ít bạn học đi ra đón, rối rít hỏi han:

- Phương Nam, phát tài ở đâu rồi, trông bạn như bà chủ vậy.

- Bà chủ gì chứ, mình cũng chỉ đi làm thuê cho người ta thôi mà.

Phương Nam cười duyên dáng lấy danh thiếp chia cho mấy người bạn:

- Chà, trợ lý tổng giám đốc tập đoàn Liên hiệp đầu tư Tĩnh Hải.

Một cô gái kéo Phương Nam tới bên cạnh mình, háy mắt cười ranh mãnh:

- Không mong khai ra đi, có phải bắt được trái tim vị tổng giám đốc giàu có kia rồi không?

Phương Nam chỉ cười tủm tỉm không đáp, nhưng câu trả lời thì đã quá rõ ràng rồi, người thì hâm mộ, người thì ghen tị, cũng có người xem thường, dù thế Phương Nam hoàn toàn thành tâm điểm buổi tụ họp, mấy cô bạn tíu tít xung quanh hết hỏi Phương Nam công việc thế nào, lại hỏi mấy món trang sức đắt tiền trên người cô.

Phan Thanh Mai ngồi gần Từ Thịnh Phong, thấy sắc mặt hắn khó coi, đi tới gỡ Phương Nam ra kéo về chỗ mình, không đợi Từ Thịnh Phong nói gì, Phương Nam chủ động lên tiếng:

- Choa, bác sĩ Từ trông thật bảnh, bây giờ làm bác sĩ kiếm được nhiều tiền thế sao?

Mục đích ngày hôm nay của Từ Thịnh Phong muốn thể hiện phong độ gia thế của mình trước Phương Nam, có điều nghe cô nói tới chuyện tiền bạc lại cảm thấy không thoải mái:

- Phương Nam em càng ngày càng xinh đẹp đấy.

- Bác sĩ Từ thật khéo miệng.

Phương Nam cười khúc khích, thân thiết nắm tay Phan Thanh Mai nói vừa đủ cho Từ Thịnh Phong nghe:

- Anh ấy có học lớp chúng ta đâu, sao lại có mặt ở đây … à, mình biết nhé, Thanh Mai bạn thật tệ, hai người tới với nhau lúc nào sao không cho mình biết.

- Phương Nam, đừng đùa như thế mình có bạn trai rồi.

- Thì sao chứ, đã cưới nhau đâu. Mình nói này Thanh Mai, bạn không nên bỏ lỡ cơ hội, nếu không sau này hối tiếc đó. Bác sĩ Từ có học thức lại đẹp trai, quan trọng hơn gia cảnh rất khá giả, nếu lấy anh ấy sau này bạn không lo lắng gì về tương lai nữa rồi …

Phương Nam nói với giọng điệu rất thế lợi, Từ Thịnh Phong thấy đầu óc chao đảo, đó chính là cô gái kết tóc bìm với nụ cười nhẹ nhàng ngây thơ mát hơn gió mùa thu sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện