Lâm Tuyền nói xong là đứng dậy đi luôn, đám Liễu Trí, Thiệu Binh, Dương Tiểu Bân đi theo, để lại đám người Lục Kiến Huy còn chưa hết sững sờ.
Sắc mặt Lục Kiến Huy hơi nhợt nhạt, lắp bắp nói:
- Hay là y cố ý kiếm cớ kéo dài thời gian ...
Cho dù là Thẩm Thị hiện giờ cũng không lấy ra được 240 triệu USD, Liên hợp Tĩnh Hải sao có thực lực cường đại như thế? Chẳng lẽ đúng như chú ba đã nói, quỹ Lâm Thị không phải là hành động hư trương thanh thế của Lâm Tuyền, mà là cơ cấu đầu tư thực sự tồn tại? Thẩm Thị nếu phủ quyết phương án này, rồi tiếp đó đại hội cổ đông lại lần nữa phủ quyết, trì hoãn vấn đề, nhưng cũng có nghĩa là nguyện vọng lấy Thế Kỷ Thành làm đòn bẩy thúc đẩy địa ốc Tĩnh Hải cũng thành vọng tưởng.
Vệ Gia Hoa ngồi sững ra một lúc, mãi mới lên tiếng:
- Báo cho chủ tịch chuyện này đi.
Chuyện đã tới mức này không phải nhân viên biệt phái cao cấp như Lục Kiến Huy và Vệ Gia Hoa có thể giải quyết nữa, bọn họ về khách sạn Ngân Thành, tổ chức cuộc họp trực tuyến qua truyền hình, đem tình hình địa ốc Tĩnh Hải thời gian qua cùng thái độ cứng rắn của Liên hợp Tĩnh Hải ở vấn đề đưa Thế Kỷ thành ra giao dịch báo cáo lên trên.
Từ Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái trực tiếp đầu tư vào tổng cty XD 4 tỷ, các cơ cấu đầu tư do Tập đoàn Thẩm Thị chủ đạo tiến vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải hơn 8 tỷ, gần nhưu chiếm hơn 40% tổng lượng giao dịch địa ốc ba quý trước ở Tĩnh Hải, tính thêm những số tiền nóng khác vào hùa, chiếm tới 70% tổng giao dịch địa ốc. Đây là con số cực kỳ khủng bố, giá nhà ở bình quân ở Tĩnh Hải bị kéo vọt lên tới 40%.
Tất cả chuyên gia trong nghề đều cho rằng chỉ thiếu một chút nữa thôi thị trường địa ốc Tĩnh Hải sẽ đón nhận một cơn báo điên cuồng, nhưng khi đám đầu cơ đang hân hoan ùa vào theo lời cổ động của Thâm Thị thì cơ bão bị chặn đứng.
- Thế Kỷ Thành không được đem ra bán à?
Một người trung niên xuất hiện trên màn hình, lớn tiếng chất vấn:
- Trước kia Thẩm Thị đảm bảo chắc chắn, vì sao lại có chuyện nằm ngoài tầm khống chế?
Lục Băng Thiến lúc này còn chưa tiêu hóa được tin tức Lục Kiến Huy báo về, đối diện với những lời chất vấn liên tiếp, không còn trấn định và tự tin như thường ngày, do dự một lúc với nói:
- Cũng không thể trì hoãn việc đem bán vô thời hạn được, đương nhiên, trì hoãn cũng không phải là không có ích lợi gì với chúng ta. Tất cả chúng ta đều tin chính sách ổn định địa ốc sẽ không mang lại hiệu quả như mong đợi, nhưng người dân vẫn tin, cần thời cho họ thấy, cho nên chúng ta cũng cần thời gian để bọn họ mất lòng tin.
- Ai mà biết Liên hợp Tĩnh Hải trì hoãn có phải là để chính phủ Tĩnh Hải chuẩn bị các biện pháp đối phó hay không?
Một người khác trực tiếp chỉ trích Lục Băng Thiến:
- Chủ tịch Lục, bà đã suy xét tới điểm này chưa, hay là bà đã mất năng lực khống chế toàn cục rồi.
- Đây có thể là kế hoãn binh của Liên hợp Tĩnh Hải.
Lục Trọng Đạt để máy quay quá gần, góc độ lại từ trên chiếu xuống, khiến đôi mắt hõm sâu như phóng đại tên màn hình, làm người ta nhìn mà khó chịu:
- Chúng ta đều biết, lấy 240 triệu USD đi mua khu biệt thự trang viên, hồ nhân tạo và rừng đất trung dứt khoát là vụ mua bán lỗ vốn. Nhưng giá trị khu vực này không phải ở bản thân nó, mà là tác dụng nâng cao giá trị các khu vực khác ở Thế Kỷ Thành, có sự tồn tại của nó mới khiến giá nhà tại Thế Kỷ thành nâng lên mức cực đại. Mà phân bố nhà ở của Thế Kỷ Thành nằm ở phía tây bắc, phía đông bắc chỉ có 40 biệt thự trang viên.
Nếu có Lâm Tuyền ở đây, chắc chắn không một ai nghi ngờ quan hệ máu thịt của bọn họ, Lục Trọng Đạt trầm tĩnh ít nói, Lục Thúc Cung nghiêm nghị khắt khe, Lục Băng Thiến lãnh đạm xa cách, tuy mỗi người một vẻ khác nhau, song giống Lâm Tuyền, tính cách có phần trầm, khó tiếp xúc, tính cả Lục Bá Uyên chuyên tâm vào học vấn, cũng là người có cá tính tương đồng.
Lập tức có người lên tiếng nghi ngờ:
- Vậy vì sao Liên hợp Tĩnh Hải không tiếp tục xây dựng nhà ở cao cấp tại khu vực đó, nó có tiềm lực như thế cơ mà?
Lục Trọng Đạt lắc đầu:
- Liên hợp Tĩnh Hải đã bỏ rất nhiều công sức cải tạo khu vực đó, hạn chế bởi hoàn cảnh địa lý, quy mô khai thác không thể quá cao, lại bị luật khai phát nhà ở cấp biệt thự khống chế, doanh lợi hữu hạn. Với kinh nghiệm khai phát địa ốc của bọn họ, dùng 240 triệu USD ( tương đương 2 tỷ tệ), có thể đem đầu tư nơi khác thu lợi nhiều hơn …
Lục Băng Thiến nghe mà thấy ớn lạnh từng cơn, cũng giống như Thẩm Thị bấp chấp nguy hiểm đàn áp Liên hợp Tĩnh Hải, vì sao Liên hợp Tĩnh Hải lại không thể bấp chấp hậu quả đàn áp Thẩm Thị? Nhưng vấn đề quay lại một điểm mẫu chốt, trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có khoản đầu tư đó không? Hay là vì y đoán được HĐQT sẽ ngăn cản phương án thu mua này nên bày ra đòn hỏa màu? Giống như đám Lục Trọng Đạt suy nghĩ, đây chỉ là chiêu hư trương thanh thế kéo dài thời gian thôi.
Lượng giao dịch địa ốc ở Tĩnh Hải vì Thế Kỷ Thành chưa đem ra bán nên không thể phát triển được, nếu muốn giữ nhà ở giá cao, thậm chí tiếp tục đẩy giá lên, phải bỏ thêm rất nhiều tiền đầu tư. Khi đó thời gian trì hoãn khiến kẻ đầu cơ mất đi kiên nhẫn, đặc biệt là đám đầu cơ nhỏ ăn theo sẽ hạ giá nhà bán để kiếm lời nhanh. Phải biết rằng hiện giá nhà ở tại Tĩnh Hải chưa đủ đạt tầm cao như thế, tất cả hoàn toàn là do tiền nóng đẩy lên, kẻ đầu cơ nhỏ lẻ bán nhà ra với giá thấp hơn giá thị trường, sẽ gây áp lực lớn cho tập đoàn tài chính lớn, khiến người dân càng thêm do dự. Một khi chính phủ Tĩnh Hải chọn đúng thời cơ tung ra nắm đấm mạnh mẽ, chục tỷ tiền nóng sẽ mắc kẹt ở thị trường địa ốc Tĩnh Hải.
Đương nhiên nguy cơ thực sự là khi Lâm Tuyền không phải hư trương thanh thế, mà thực sự có 2 tỷ mua phần đông nam Thế Kỷ Thành, như thế giá nhà ở các khu vực khác trong Thế Kỷ thành sẽ bị kiềm chế.
Đến lúc đó khu vực thiên đường nhân gian thực sự kia không còn thuộc về chủ nhà sống tại Thế Kỷ Thành nữa, nó sẽ thành sở hữu tư nhân, dù có thể đưa Thế Kỷ Thành ra giao dịch trước cuối năm, cũng không thể có giá cao như bọn họ dự tưởng để thúc đẩy thị trường địa ốc Tĩnh Hải. Hơn nữa lượng nhà lớn của Thế Kỷ Thành tung ra bán, lượng cung ứng độ nhiên tăng vọt, đây cũng là hậu quả khó lường.
Có điều lợi nhuận tổng cty XD thu được từ hạng mục Thế Kỷ Thành không thấp hơn, nên phương án của Lâm Tuyền không phải là không thể thông qua đại hội cổ đông.
Đối với Thẩm Thị mà nói, đã không còn đường lui cho bọn họ nữa rồi, bọn họ đã tiến vào quá sâu, rút lui lúc này không chỉ là tổn thất tiền bạc, những cơ cấu khác bị bọn họ cổ động sẽ mất tín nhiệm vào bọn họ, ảnh hưởng lớn tới chuyện kinh doanh sau này, cho nên bọn họ chỉ còn có thể đặt cược chuyện quỹ Lâm Thị ủy thác thu mua là do Lâm Tuyền hư trương thanh thế.
Ngày hôm sau ở cuộc họp HĐQT, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái bỏ phiếu tán đồng thông qua phương án ủy thác thu mua của Quỹ Lâm Thị, nhưng đồng thời cũng ra điều kiện trong vòng năm ngày làm việc Quỹ Lâm Thị phải cung cấp tài chính đảm bảo, trong vòng mười ngày phải có tín dụng ngắn hạn toàn ngạch.
Từ sự kiện Lục Thúc Cung bị bắt tới nay, liên tiếp chuyện nọ chuyện kia dồn tới làm Thẩm Thị ứng phó không xuể, nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong, phải bị động đưa ra lựa chọn này.
Sắc mặt Lục Kiến Huy hơi nhợt nhạt, lắp bắp nói:
- Hay là y cố ý kiếm cớ kéo dài thời gian ...
Cho dù là Thẩm Thị hiện giờ cũng không lấy ra được 240 triệu USD, Liên hợp Tĩnh Hải sao có thực lực cường đại như thế? Chẳng lẽ đúng như chú ba đã nói, quỹ Lâm Thị không phải là hành động hư trương thanh thế của Lâm Tuyền, mà là cơ cấu đầu tư thực sự tồn tại? Thẩm Thị nếu phủ quyết phương án này, rồi tiếp đó đại hội cổ đông lại lần nữa phủ quyết, trì hoãn vấn đề, nhưng cũng có nghĩa là nguyện vọng lấy Thế Kỷ Thành làm đòn bẩy thúc đẩy địa ốc Tĩnh Hải cũng thành vọng tưởng.
Vệ Gia Hoa ngồi sững ra một lúc, mãi mới lên tiếng:
- Báo cho chủ tịch chuyện này đi.
Chuyện đã tới mức này không phải nhân viên biệt phái cao cấp như Lục Kiến Huy và Vệ Gia Hoa có thể giải quyết nữa, bọn họ về khách sạn Ngân Thành, tổ chức cuộc họp trực tuyến qua truyền hình, đem tình hình địa ốc Tĩnh Hải thời gian qua cùng thái độ cứng rắn của Liên hợp Tĩnh Hải ở vấn đề đưa Thế Kỷ thành ra giao dịch báo cáo lên trên.
Từ Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái trực tiếp đầu tư vào tổng cty XD 4 tỷ, các cơ cấu đầu tư do Tập đoàn Thẩm Thị chủ đạo tiến vào thị trường địa ốc Tĩnh Hải hơn 8 tỷ, gần nhưu chiếm hơn 40% tổng lượng giao dịch địa ốc ba quý trước ở Tĩnh Hải, tính thêm những số tiền nóng khác vào hùa, chiếm tới 70% tổng giao dịch địa ốc. Đây là con số cực kỳ khủng bố, giá nhà ở bình quân ở Tĩnh Hải bị kéo vọt lên tới 40%.
Tất cả chuyên gia trong nghề đều cho rằng chỉ thiếu một chút nữa thôi thị trường địa ốc Tĩnh Hải sẽ đón nhận một cơn báo điên cuồng, nhưng khi đám đầu cơ đang hân hoan ùa vào theo lời cổ động của Thâm Thị thì cơ bão bị chặn đứng.
- Thế Kỷ Thành không được đem ra bán à?
Một người trung niên xuất hiện trên màn hình, lớn tiếng chất vấn:
- Trước kia Thẩm Thị đảm bảo chắc chắn, vì sao lại có chuyện nằm ngoài tầm khống chế?
Lục Băng Thiến lúc này còn chưa tiêu hóa được tin tức Lục Kiến Huy báo về, đối diện với những lời chất vấn liên tiếp, không còn trấn định và tự tin như thường ngày, do dự một lúc với nói:
- Cũng không thể trì hoãn việc đem bán vô thời hạn được, đương nhiên, trì hoãn cũng không phải là không có ích lợi gì với chúng ta. Tất cả chúng ta đều tin chính sách ổn định địa ốc sẽ không mang lại hiệu quả như mong đợi, nhưng người dân vẫn tin, cần thời cho họ thấy, cho nên chúng ta cũng cần thời gian để bọn họ mất lòng tin.
- Ai mà biết Liên hợp Tĩnh Hải trì hoãn có phải là để chính phủ Tĩnh Hải chuẩn bị các biện pháp đối phó hay không?
Một người khác trực tiếp chỉ trích Lục Băng Thiến:
- Chủ tịch Lục, bà đã suy xét tới điểm này chưa, hay là bà đã mất năng lực khống chế toàn cục rồi.
- Đây có thể là kế hoãn binh của Liên hợp Tĩnh Hải.
Lục Trọng Đạt để máy quay quá gần, góc độ lại từ trên chiếu xuống, khiến đôi mắt hõm sâu như phóng đại tên màn hình, làm người ta nhìn mà khó chịu:
- Chúng ta đều biết, lấy 240 triệu USD đi mua khu biệt thự trang viên, hồ nhân tạo và rừng đất trung dứt khoát là vụ mua bán lỗ vốn. Nhưng giá trị khu vực này không phải ở bản thân nó, mà là tác dụng nâng cao giá trị các khu vực khác ở Thế Kỷ Thành, có sự tồn tại của nó mới khiến giá nhà tại Thế Kỷ thành nâng lên mức cực đại. Mà phân bố nhà ở của Thế Kỷ Thành nằm ở phía tây bắc, phía đông bắc chỉ có 40 biệt thự trang viên.
Nếu có Lâm Tuyền ở đây, chắc chắn không một ai nghi ngờ quan hệ máu thịt của bọn họ, Lục Trọng Đạt trầm tĩnh ít nói, Lục Thúc Cung nghiêm nghị khắt khe, Lục Băng Thiến lãnh đạm xa cách, tuy mỗi người một vẻ khác nhau, song giống Lâm Tuyền, tính cách có phần trầm, khó tiếp xúc, tính cả Lục Bá Uyên chuyên tâm vào học vấn, cũng là người có cá tính tương đồng.
Lập tức có người lên tiếng nghi ngờ:
- Vậy vì sao Liên hợp Tĩnh Hải không tiếp tục xây dựng nhà ở cao cấp tại khu vực đó, nó có tiềm lực như thế cơ mà?
Lục Trọng Đạt lắc đầu:
- Liên hợp Tĩnh Hải đã bỏ rất nhiều công sức cải tạo khu vực đó, hạn chế bởi hoàn cảnh địa lý, quy mô khai thác không thể quá cao, lại bị luật khai phát nhà ở cấp biệt thự khống chế, doanh lợi hữu hạn. Với kinh nghiệm khai phát địa ốc của bọn họ, dùng 240 triệu USD ( tương đương 2 tỷ tệ), có thể đem đầu tư nơi khác thu lợi nhiều hơn …
Lục Băng Thiến nghe mà thấy ớn lạnh từng cơn, cũng giống như Thẩm Thị bấp chấp nguy hiểm đàn áp Liên hợp Tĩnh Hải, vì sao Liên hợp Tĩnh Hải lại không thể bấp chấp hậu quả đàn áp Thẩm Thị? Nhưng vấn đề quay lại một điểm mẫu chốt, trong tay Liên hợp Tĩnh Hải có khoản đầu tư đó không? Hay là vì y đoán được HĐQT sẽ ngăn cản phương án thu mua này nên bày ra đòn hỏa màu? Giống như đám Lục Trọng Đạt suy nghĩ, đây chỉ là chiêu hư trương thanh thế kéo dài thời gian thôi.
Lượng giao dịch địa ốc ở Tĩnh Hải vì Thế Kỷ Thành chưa đem ra bán nên không thể phát triển được, nếu muốn giữ nhà ở giá cao, thậm chí tiếp tục đẩy giá lên, phải bỏ thêm rất nhiều tiền đầu tư. Khi đó thời gian trì hoãn khiến kẻ đầu cơ mất đi kiên nhẫn, đặc biệt là đám đầu cơ nhỏ ăn theo sẽ hạ giá nhà bán để kiếm lời nhanh. Phải biết rằng hiện giá nhà ở tại Tĩnh Hải chưa đủ đạt tầm cao như thế, tất cả hoàn toàn là do tiền nóng đẩy lên, kẻ đầu cơ nhỏ lẻ bán nhà ra với giá thấp hơn giá thị trường, sẽ gây áp lực lớn cho tập đoàn tài chính lớn, khiến người dân càng thêm do dự. Một khi chính phủ Tĩnh Hải chọn đúng thời cơ tung ra nắm đấm mạnh mẽ, chục tỷ tiền nóng sẽ mắc kẹt ở thị trường địa ốc Tĩnh Hải.
Đương nhiên nguy cơ thực sự là khi Lâm Tuyền không phải hư trương thanh thế, mà thực sự có 2 tỷ mua phần đông nam Thế Kỷ Thành, như thế giá nhà ở các khu vực khác trong Thế Kỷ thành sẽ bị kiềm chế.
Đến lúc đó khu vực thiên đường nhân gian thực sự kia không còn thuộc về chủ nhà sống tại Thế Kỷ Thành nữa, nó sẽ thành sở hữu tư nhân, dù có thể đưa Thế Kỷ Thành ra giao dịch trước cuối năm, cũng không thể có giá cao như bọn họ dự tưởng để thúc đẩy thị trường địa ốc Tĩnh Hải. Hơn nữa lượng nhà lớn của Thế Kỷ Thành tung ra bán, lượng cung ứng độ nhiên tăng vọt, đây cũng là hậu quả khó lường.
Có điều lợi nhuận tổng cty XD thu được từ hạng mục Thế Kỷ Thành không thấp hơn, nên phương án của Lâm Tuyền không phải là không thể thông qua đại hội cổ đông.
Đối với Thẩm Thị mà nói, đã không còn đường lui cho bọn họ nữa rồi, bọn họ đã tiến vào quá sâu, rút lui lúc này không chỉ là tổn thất tiền bạc, những cơ cấu khác bị bọn họ cổ động sẽ mất tín nhiệm vào bọn họ, ảnh hưởng lớn tới chuyện kinh doanh sau này, cho nên bọn họ chỉ còn có thể đặt cược chuyện quỹ Lâm Thị ủy thác thu mua là do Lâm Tuyền hư trương thanh thế.
Ngày hôm sau ở cuộc họp HĐQT, Địa ốc Thẩm Thị và Đầu tư An Thái bỏ phiếu tán đồng thông qua phương án ủy thác thu mua của Quỹ Lâm Thị, nhưng đồng thời cũng ra điều kiện trong vòng năm ngày làm việc Quỹ Lâm Thị phải cung cấp tài chính đảm bảo, trong vòng mười ngày phải có tín dụng ngắn hạn toàn ngạch.
Từ sự kiện Lục Thúc Cung bị bắt tới nay, liên tiếp chuyện nọ chuyện kia dồn tới làm Thẩm Thị ứng phó không xuể, nhưng vẫn rơi vào thế hạ phong, phải bị động đưa ra lựa chọn này.
Danh sách chương