Nhìn khuôn mặt hầm hầm của Trần Chí Lập, Lâm Tuyền thấy khó mà mở miệng được, nhìn Phương Nam và Tôn Phi Phi, xem hai cô có kế gì hay không? Từ Kiến cũng đã nghe nói tới chuyện này, hỏi:

- Là ai gây áp lực có ĐTH vậy?

- Thư ký Đinh Hướng Dương của Cảnh Nhất Dân, chỗ đồn cảnh sát nghe nói là một xử trưởng của phòng điều tra hình sự ra mặt. Cục tức này khó nuốt trôi được ...

Trần Chí Lập tỏ ra khá bất lực khi nhắc tới Đinh Hương Dương, với tình thế hiện nay không thể có mâu thuẫn với Đinh Hương Dương được.

Lâm Tuyền thở dài một tiếng, áy náy nói:

- Khi chuyện xảy ra tôi bị bí thư Cảnh nhốt ở nhà khách Nam Sơn, 8 giờ tối hôm qua mới được thả ra, thư ký Đinh đã nói với tôi chuyện này ...

Y cẩn thận quan sát sắc mặt Trần Chí Lập, lựa chọn từ ngữ nói:

- Người đánh quý phu nhân là Cao Tuấn, nhưng chuyện ở bến xe có liên quan tới một người bạn của tôi, cậu ấy liền đi tìm thư ký Đinh và xử trưởng Vương. Tôi mà biết chuyện này nhất định mặc kệ bọn họ, có điều khi ấy thư ký Đinh không tiện liên hệ chuyện này với tôi, cho nên đành áp chuyện xuống trước. Tên Cao Tuấn kia tôi đã cho người trông chừng rồi, nếu giám đốc Trần còn chưa hả giận, tôi lập tức bào xử trưởng Vương nhốt hắn vào cục. Chuyện này để tẩu phu nhân chịu thiệt thòi, tối nay tôi sẽ dẫn người bạn kia tới nhà tạ tội ...

Trần Chí Lập hít sâu một hơi, Lâm Tuyền đã lên tiếng nói đỡ, cho dù hắn có muốn hay không cũng chỉ đành chấp nhận. Lâm Tuyền không biết chuyện mà bạn của y còn có thể thông qua quan hệ của y bảo Đinh Hướng Dương đứng ra xử lý, nếu bản thân y mà ra mặt, chẳng phải chuyện này tới chút gợn sóng cũng không nổi lên được sao?

Rốt cuộc năng lực của người thanh niên này lớn cỡ nào?

Nghĩ tới quan hệ hợp tác sau này, nghĩ tới Lâm Tuyền là cổ đông khống chế cổ phần thứ ba của công ty mới thành lập, địa vị của bản thân mình ở công ty mới, y cũng có quyền định đoạt tương đối lớn. Cân nhắc thiệt hơn, Trầm Chí Lập trầm mặc một chút rồi nói:

- Tuyết Phi cũng chỉ chịu chút ấm ức, anh Lâm đã đích thân hỏi tới, chút ấm ức ấy cũng tan rồi, chuyện tạ tội không cần nhắc tới nữa.

- Vậy hãy coi như tôi tới phủ thăm tẩu phu nhân vậy.

Mượn có việc phải làm, Lâm Tuyền cáo lỗi rời văn phòng, bảo Phương Nam:

- Chị gọi điện cho Quách Tử, bảo nó lái xe tới trung tâm thành phố hội họp với chị, chị và nó tới Quốc Tế Tĩnh Hải mua cái dây chuyền làm quà, chừng 10.000. Bên này chừng 8 giờ mới có thể kết thúc được, chị đợi tới lúc đó hẵng đến.

Trừ tạ lỗi ra thì tất nhiên cũng hi vọng Trần Chí Lập nới lỏng cho một chút ở phương án trang trí cùng thuận tiện cho việc hợp tác sau này ở Thiên Tinh Hồ, đó là năng lực của Lâm Tuyền, y luôn biết nhìn ra cơ hội kể cả trong nghịch cảnh để tận dụng nó.

Sáu giờ chiều, Lâm Tuyền đang thảo luận chi tiết tương quan của Cty Thiên Tinh Hồ cùng Trần Chí Lập và Từ Kiến thì Triệu Tăng gọi điện tới, bí thư thành ủy Cảnh Nhất Dân ở trên đại hội thành ủy mở rộng lần thứ hai đưa ra ( kiến nghị kiến thiết liêm chính và kiến thiết tăng cường tác phong đảng, thành ủy Tĩnh Hải thiết thực tăng cường kiết thiết đội ngũ cán bộ và ban bệ lãnh đạo), ( Thúc đẩy tiến trình kiến thiết và hiện đại hóa thành phố Tĩnh Hải), ( Thúc đẩy kiến thiết trường Đại học Tĩnh Hải), trải qua chia tổ thảo luận, thẩm định, đều được thông qua.

Mặc dù không phải là niềm vui bất ngờ, nhưng cảm giác chân thực khi chuyện đã được định đoạt làm người ta đặc biệt hưng phấn, Lâm Tuyền đẩy hết tài liệu trước mặt qua một bên:

- Hội nghị kết thúc rồi, chuyện đã xong, công tác của chúng ta cũng phải đẩy nhanh hơn. Tôi thấy tối nay phải làm phiền giám đốc trần, chúng ta cùng tới quý phủ uống một phen.

- Trong nhà không có chuẩn bị gì cả, chỉ e thất lễ với anh Lâm thôi.

- Không sao cả, nhà giám đốc Trần chắc thế nào cũng có nhà bếp chứ, vậy tôi mời Tú Thủy Các phái một đầu bếp tới mượn nhà bếp của giám đốc Trần dùng tạm, không cần chúng ta phải lo lắng gì cả.

Tập đoàn Đông Đô mua một mảnh đất rộng 20 mẫu ở bên sông khu khai phát, xây dựng một khu biệt thự cỡ nhỏ, nằm sát khu biệt thự Tân Giang, gồm mười sáu tòa biệt thự độc lập, chỉ có cao tầng tập đoàn Đông Đô mới có tư cách vào ở.

Toàn bộ tiểu khu rất yên tĩnh, biệt thự đều chỉ mới được xây lên hai năm trước, cây cỏ hóa lá bên trong đề bỏ rất nhiều tiền đem từ nới khác đến trồng, xây dựng theo kiểu viên lâm, hai bên đường đều là những cây cổ thủ cao ngất. Trừ đường chính ra, giữa các biệt thự nối liền với nhau bằng con đường nhỏ rải đá.

Đường xe chạy của khu biệt thự được thiết kế rất khéo léo, từ hai hướng nam bắc đi vào tiểu khu, không thể nhầm đường nhà khác, giữa hai tòa biệt thự cách nhay mấy chục mét, đảm bảo tính độc lập và không gian riêng tư cho mỗi tòa biệt thự.

Thực lực của Đông Đô thể hiện ra ở nơi này, hoản cảnh bên trong khiến khu biệt thự Tân Giang liền kế phía đông cũng phải thua chị kém em.

Lâm Tuyền đặc biệt bảo Trần Chí Lập tới trước nhà Khổng Lập Dân đi một vòng, đem so với biệt thự của các cao tầng khác, nhà của Khổng Lập Dân ít gây chú ý hơn, nhưng trước cửa nhà ông ta có một bảo vệ đi lại canh gác.

Đem so với hình tượng trên TV, Vương Tuyết Phi mặc trang phục ở nhà càng thêm tươi trẻ mê đắm lòng người, không hề để Tôn Phi Phi, Phương Nam, Trương Bích Quân trẻ trung hơn lấn áp, phong tình ướt át của nữ nhân có gia đình là điều Tôn Phi Phi và Phương Nam thiếu sót.

Trán Vương Tuyết Phi còn dán băng, vẻ mặt không có chút nào thiếu tự nhiên. Trần Chí Lập qua điện thoại đã giải thích hết sự việc với cô rồi, lúc này Quách Bảo Lâm đem quà tạ lỗi cùng với một bó hoa bách hợp tới, mồm mép ngọt sớt khéo léo của Lâm Tuyền cùng sự phối hợp thành khẩn của Quách Tử làm chút bực tức dồn nén trong lòng nhanh chóng tan biến.

- Nghe nói yến sào có công hiệu làm đẹp duy trì dung mạo, nhưng tôi thấy tẩu phu nhân không cần nữa rồi.

Lâm Tuyền tận dụng ưu thế ít tuổi, thoải mái ngắm Vương Tuyết Phi nói:

Đầu bếp của Tú Thủy Các đã tới trước đó một tiếng mang theo vật liệu nấu nướng, mấy ngày qua Vương Tuyết Phi giận dỗi nhốt mình ở nhà, lúc này đang hưng phấn chỉ huy làm cái này cái nọ.

Lâm Tuyền, Trần Chí Lập, Từ Kiến, Quách Bảo Lâm, Trương Bích Quân, Tôn Phi Phi, Diệp Kính Cường ngồi ở căn phòng khách rộng rãi treo bức tranh phong cảnh Hà Lan tán gẫu, một lúc sau Khổng Lập Dân cũng đưa phu nhân tới.

Chiếc bàn gỗ lim dài 20 mét xếp đầy đủ các loại thức ăn, giúp việc nhà Trần Chí Lập đứng bên phục vụ mọi người, địa vị của Cảnh Nhất Dân thông qua đại hội này đã được xác lập, kế hoạch khu khai phát, hạng mục đại học Tĩnh Hải đã được thông qua, Khổng Lập Dân liền có chút nóng lòng, ông ta biết cả ngày hôm nay Lâm Tuyền ở Tinh Hồ Uyển xem xét hạng mục, vừa uống rượu vừa nói tới chuyện Thiên Tinh Hồ.

Chỉ trong thời gian ngắn như vậy Lâm Tuyền nắm bắt được hết các chi tiết, làm Khổng Lập Dân giật mình, nhìn lại người thanh niên này, có lẽ y được Cảnh Nhất Dân coi trọng và tín nhiệm, nhờ lão bí thư Trần Nhiên chỉ là một nhân tố, quan trọng nhất là năng lực hơn người của y.

- Giai đoạn hiện nay Đông Đô phải khống chế cổ phần của Thiên Tinh Hồ, điều này tôi hiểu, đối với 12% cổ phần phân phối cho Liên hợp Tĩnh Hải tôi cũng không có bất kỳ ý kiến gì. Nhưng Thiên Tinh Hồ cần đưa thêm vào những nhà đầu tư chiến lược, khi Đông Đô bỏ quyền khống chế cổ phần tuyệt đối với Thiên Tinh Hồ, tôi hi vọng Liên hợp Tĩnh Hải có quyền ưu tiên mua từ giám đốc Từ và Đông Đô mỗi bên 4% cổ phần. Hay nói cách khác, nếu ngài Khổng cảm thấy không cần thiết phải nắm giữ cổ phần tuyệt đối của Thiên Tinh Hồ nữa, tôi hi vọng Liên hợp Tĩnh Hải có thể tăng cường đầu tư vào Thiên Tinh Hồ, cho tới khi cổ phần đạt tới tỉ lệ 20%.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện