- Triền Ti Thảo, Mộng Hồn Hương? Bao Bọc Vàng gật đầu:

- Rất có thể rượu ngài uống đã bị bỏ vào Triền Ti Thảo, còn nước trong bồn tắm, mùi hương ngài đã ngửi hẳn chính là Mộng Hồn Hương. Hai loại dược liệu này, nếu chỉ dùng riêng từng cái thì không sao, nhưng một khi chúng được hoà trộn với nhau, lập tức sẽ biến thành xuân mị dược. Kẻ nào trúng phải dược này, lý trí sẽ nhanh chóng suy yếu, đồng thời những khao khát, dục vọng thầm kín sẽ bị khơi dậy. Nhưng mà, so với xuân dược thông thường thì nó đặc biệt ở chỗ nếu đối tượng trước mặt không phải là người ngài có tình cảm, muốn chiếm hữu thì cảm xúc sẽ chẳng trỗi dậy bao nhiêu...

Trần Tĩnh Kỳ ngẫm lại, nhè nhẹ gật đầu. Quả thực ở sâu trong thâm tâm, hắn đối với Viên Hi vốn đã có dục vọng. Thiết nghĩ chính vì khao khát chiếm hữu nàng như vậy cho nên đêm qua hắn mới gần như mất hết lý trí, chỉ còn biết duy nhất mỗi nàng.

- Lão Bao, giả sử ta quả đã bị đánh thuốc, như vậy...

- Công tử không cần lo. Loại xuân mị dược này cũng tương tự như xuân dược thông thường, chỉ cần trải qua chuyện đó thì dược lực sẽ tự động tiêu tán.

Trần Tĩnh Kỳ gật đầu, nói thêm mấy câu rồi đứng dậy bước trở về phòng. Bao Bọc Vàng dõi mắt trông theo, nhận ra thần sắc hắn rất là phức tạp, dường đang suy tư...

Tối hôm sau ở Mai Hương Viện, Lạc Doanh Doanh lại tiếp thêm một vị khách nhân. Lần này không phải dùng câu đối hay dựa trên số tiền mà mọi người ra giá để lựa chọn, đây vốn dĩ là một cuộc gặp gỡ riêng tư, nằm ngoài quy củ.

Thân phận người tới rất đặc biệt. Đó cũng là lý do tại sao mà người nọ phải cải trang lặng lẽ tiến nhập chứ chẳng dám công khai.

Bên trong Vọng Nguyệt Các.

Lạc Doanh Doanh vừa trông thấy người nọ thì trên khuôn mặt xinh đẹp liền lộ ra tiếu ý, nhanh chân tiến lại. Song vị khách nhân của nàng, y khá lạnh lùng né tránh, đem cánh tay nàng gạt ra.

- Đình nhi?

Lạc Doanh Doanh ngạc nhiên nhìn người trước mặt, không hiểu tại sao đối phương lại đối xử với mình như thế.

Trong y phục một nam nhân, Lý Long Đình - bát công chúa của hoàng tộc Hạng quốc, đứa con gái được Hạng đế Lý Uyên thương yêu nhất - hừ lên một tiếng, khuôn mặt tức giận nói:

- Ngươi còn dám gọi ta là Đình nhi? Ta hỏi ngươi, đêm hôm kia ngươi đã làm gì?!

Đêm hôm kia?

Lạc Doanh Doanh nghĩ lại, liền hiểu ra. Đêm hôm kia, đó là lúc nàng thay Viên Hi ra câu đối để lựa chọn khách nhân bồi tiếp.

- Đình nhi, không phải như ngươi nghĩ đâu.

- Không phải?

Lý Long Đình chất vấn:

- Cái gã Trần Tĩnh Kỳ kia đã ở chỗ của ngươi cả đêm, từ trước tới nay ngươi đâu có cho ai lưu lại qua đêm... Suốt cả đêm các ngươi đã làm những gì? Không lẽ chỉ gảy đàn, uống rượu ngâm thơ?! Lạc Doanh Doanh, ở Hạng đô mọi người đều nói ngươi và hắn ta... các ngươi...

- Đình nhi, ngươi hãy nghe ta giải thích...

- Ta không muốn nghe!

Lý Long Đình muốn đem Lạc Doanh Doanh gạt ra, song Lạc Doanh Doanh vẫn kiên quyết áp sát. Nàng còn chủ động hôn lên môi Lý Long Đình.

- Tránh ra!

Lý Long Đình dùng sức đẩy, nhưng sức lực thực sự lại chẳng có bao nhiêu, so với một kẻ luyện võ từ thuở nhỏ thì quả vô cùng yếu ớt. Xem ra ở trong lòng mình Lý Long Đình cũng không nỡ mạnh tay với Lạc Doanh Doanh.

Lạc Doanh Doanh tỏ ra rất ngoan cố, vừa bị đẩy ra đã lại lập tức sấn tới, dùng cả hai tay ôm giữ đầu của Lý Long Đình, mạnh mẽ hôn...

- Ưm...

Nhuyễn ngọc ôn hương quấn quanh nơi chóp mũi, chảy vào trong cổ họng khiến Lý Long Đình khó lòng chối bỏ. Sau vài giây phản kháng yếu ớt, rốt cuộc vị bát công chúa của Hạng quốc này cũng bắt đầu đáp lại...

Trên đời nữ nhân xinh đẹp không thiếu, nhưng tuyệt sắc, có thân phận, có danh tiếng, lại có khí chất như Lạc Doanh Doanh và Lý Long Đình thì thật sự chả được bao nhiêu, ấy vậy mà các nàng lại còn... Nếu để cho nam nhân Hạng đô biết được chuyện này, chỉ sợ sẽ có vô số kẻ trợn mắt há mồm, nức nở thương tâm.

Lạc Doanh Doanh nào có thèm nghĩ, xưa giờ nàng vốn đã rất chán ghét nam nhân. Cùng với nụ hôn nồng nhiệt, nàng nhanh chóng luồn tay vào trong áo của Lý Long Đình, đang muốn tiến thêm thì...

Lý Long Đình đột nhiên vươn tay nắm giữ, đem Lạc Doanh Doanh nàng đẩy ra.

- Đình nhi?

- Hừ!

Lý Long Đình đã lấy lại lý trí, cơn giận lại dâng:

- Ngươi nếu không cho ta một lời giải thích rõ ràng thì từ đây về sau đừng hòng chạm vào người ta!

Lạc Doanh Doanh cắn môi, ra chiều ủy khuất:

- Vào bên trong, ta sẽ giải thích.

Theo gót Lạc Doanh Doanh, Lý Long Đình chuyển thân bước vào, hướng phòng ngủ của tình nhân đi đến.

- Ngươi mau nói rõ cho ta nghe. Đêm hôm kia giữa ngươi và gã Trần Tĩnh Kỳ đó đã làm ra những chuyện gì?

Lý Long Đình vừa đặt mông xuống ghế đã liền lên tiếng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện