Trong một ngõ nhỏ của phía tây kinh thành, quang mang lóe lên, chợt xuất hiện ba người.
Ta ôm Mộc Tử, nhìn lão đầu Ma tộc đang nằm trên mặt đất, cau mày nhìn khắp xung quanh một chút.
Mộc Tử hỏi:
- Đây là nơi nào a? Ta suy nghĩ một chút, nói:
- Đào thoát quyển trục chỉ có thể giúp di chuyển từ ba đến năm công lí, nơi này hẳn vẫn là bên trong kinh thành, rất không an toàn, bọn họ rất nhanh sẽ tìm tới. Chúng ta cần lập tức ra khỏi thành.
Mộc Tử cười khổ nói:
- Làm sao để thoát ra ngoài, e là cửa thành đã sớm bị phong tỏa rồi, sợ rằng bay cũng không thoát nữa. Ngươi xem trên không kìa.
Ta ngẩng đầu nhìn lên, trên không trung rất nhiều phong hệ ma pháp sư đang trinh sát ở chung quanh, ta vội dẫn hai người bọn họ sang một bên. Bốn phía không có một bóng người nào, xem ra vận khí thật sự là rất tốt, ta đặt Mộc Tử ngồi trên mặt đất, niệm chú ngữ do long vương truyền thụ, một quang hoàn liền lấy ta làm trung tâm tản ra khắp chung quanh.
Mộc Tử cả kinh kêu lên:
- Đừng, chúng ta rất mẫn cảm với quang hệ ma pháp a.
nhưng rất nhanh, nàng phát hiện ta dụng không phải quang hệ ma pháp.
Ta nói:
- Đây là ma pháp phá trừ phong ấn, các ngươi mau khôi phục khí lực, ta họa 1 ma pháp trận, chúng ta lập tức ra khỏi thành.
Trong mắt Mộc Tử tràn ngập vẻ phức tạp, nàng nhìn sâu vào mắt của ta rồi khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu minh tư.. Lão đầu Ma tộc cũng rất dứt khoát, lão biết, nếu muốn sống mà rời khỏi đây, khôi phục khí lực thực sự phi thường trọng yếu, không nói thêm lời thứ 2 đã bắt đầu khôi phục pháp lực. Xem hắc vụ từ người lão nồng đậm phát ra ta hiểu, nếu ngày đó không có cấm chú của ta phát ra, mà chỉ đơn đả độc đấu vị tất có thể thắng được lão.Lão già này tuyệt đối có thực lực của ma đạo sư, tại Ma tộc dám chắc có địa vị không thấp.
Ta vừa nghĩ vừa nhanh chóng vẽ thuấn di ma pháp trận trên mặt đất, vì có thể nhanh chóng hoàn thành ta chỉ lựa chọn ma pháp trận thuấn di khoảng 50 công lí.
Một tiếng sau, ta lau lau mồ hôi trên trán, rốt cục đã xong rồi.
Kỳ thật, đối với ta mà nói, vẽ ma pháp trận này cũng không khó, chỉ nghe bốn phía đầy tiếng người, trong lòng đầy khẩn trương, dị thường cẩn thận, chỉ sợ vẽ nhầm một nét sai sót.
Ta nhẹ nhàng lay Mộc Tử, nói:
- Tốt lắm, có thể đi được chưa?
Mộc Tử nói:
- Ma pháp lực của ta đã khôi phục được 2 phần, không còn gì đáng ngại nữa rồi, sư phó, ngài thế nào?
Lão đầu Ma tộc chợt mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên một tia lãnh điện, nói:
- Ta đã khôi phục được gần ba thành. Đáng tiếc, pháp trượng của ta đã bị nhân loại ghê tởm các ngươi cướp đi, nếu không, ta đã có thể khôi phục nhanh hơn rồi. Thật là muốn quay lại đấu thêm cùng bọn họ một hồi nữa.
Ta hừ lạnh:
- Bớt nhiều lời đi, mau lên một chút, vào trong trận đi, nếu không sẽ không còn kịp nữa đó.
Lão đầu Ma tộc nhất thời giận dữ quát:
- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện cùng ai không? Ngươi muốn chết sao.
Ta khinh thường nói:
- Chưa biết là ai muốn chết, nếu không vì Mộc Tử, ta dứt khoát sẽ không cứu ngươi đâu. Hừ!
Lão đầu Ma tộc cả giận nói:
- Ngươi ……
Mộc Tử vội la lên:
- Hai người đùng tranh cãi nữa, sư phó, ngài cũng bớt giận đi.
Lão đầu Ma tộc dường như có chút sợ hãi Mộc Tử, liền tự tiến vào giữa ma pháp trận. Ta cũng kéo Mộc Tử vào ma pháp trận, bởi vì khoảng cách truyền tống tương đối ngắn nên không cần bảo vệ, ta phát động trận pháp, hướng ra phía tây mà thoát đi
Kim quang chợt loé lên, chúng ta xuất hiện ở trên mọt sườn núi nhỏ ở ngoài kinh thành, ta thở phào nhẹ nhõm nói:"Hoàn hảo, không có truyền đến nơi khác. Nếu không, sẽ thảm mất. Nơi này tạm thời an toàn, hai người tiếp tục khôi phục pháp lực đi, ta lập thêm một truyền tống ma pháp trận xa một chút."
Mộc Tử nói:
- Trường Cung, muội......
Ta cắt đứt lời nàng nói:
- Đừng nói gì vội, hết thảy chờ huynh lập xong ma pháp trận đã.
Mặc dù đã ra khỏi thành, nhưng nơi này vẫn chưa phải nơi tuyệt đối an toàn, cho nên, ta cần đưa Mộc Tử thoát đi một lần nữa.
Trời dần tối, lúc này ta đã lập xong một truyền tống trận có thể truyền khoảng 800 công lí, như vậy bọn họ đã có thể thuận lợi đi về hơn.
Trời cuối cùng đã tối hẳn, ma pháp trận của ta cũng hoàn thành, ta đánh thức Mộc Tử, từ không gian đại trung xuất ra rất nhiều lương khô, vừa đưa cho nàng vừa nói:
- Đây là món thịt địa long mà muội thích nhất, còn đây là vài bình Bích Hải triều thăng, còn kia là nước quả, muội cầm theo dùng trên đường, mau, nhanh cho vào không gian đại trung của muội đi, muội cầm thêm ma tinh thạch đi, trên đường có thể có chỗ hữu dụng.
Ta cúi đầu, từng món, từng món đưa cho nàng. Khi ta nói hết, mới phát hiện trên mặt Mộc Tử đã tràn đầy nước mắt.
Mộc Tử nhào vào lòng ngực ta, oà khóc lên.
- Tại sao huynh lại tốt với muội như vậy? Tại sao lại tốt vậy?
Ta ôm chặt lấy người con gái mà ta yêu nhất trên đời, nguyên vẹn hưởng thụ cảm giác ấm áp mà nàng mang đến cho ta. Mặc dù cùng là cái ôm, nhưng lần này ta có thể cảm giác, đây là lần đầu tiên toàn bộ tâm trí, tình cảm của Mộc Tử đều dồn hết cho ta. Trái tim của nàng rốt cuộc không thoát khỏi tay ta.
Một lúc lâu sau, ta đẩy Mộc Tử ra rồi lên tiếng hỏi:
- Tốt lắm, muội bình tĩnh lại chưa, bây giờ có thể nói cho huynh biết hoàn toàn sự thật được chưa?
Mộc Tử chăm chú nhìn ta, gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, bây giờ hẳn là nên nói cho huynh biết, huynh xem đây.
Dứt lời, tay phải nhanh chóng xoa qua mặt một cái.
A, Mộc Tử thay đổi hoàn toàn bộ dáng của nàng, hơn nữa, nàng tự nhiên, tự nhiên biến thành ……, biến thành công chúa Ma tộc mà trước đây ta đã gặp ở ven hồ Hi Trữ, mặc dù ta chỉ thấy qua một lần, nhưng vẻ đẹp tuyệt mỹ của nàng đã khắp sâu vào trong trí nhớ của ta. Trong lúc nhất thời, ngàn vạn ý niệm cùng nổi lên trong đầu ta.
Mộc Tử không chỉ thay đổi về hình dáng, ngay cả thanh âm cũng thay đổi, biến thành thanh âm khi lần đầu tiên ta gặp, như tiếng chim hoàng anh xuất cốc nghe đến rung động lòng người, nàng nói:
- Bây giờ, hẳn là huynh đã biết tại sao khi lần đầu tiên muội nhìn thấy huynh ở học viện đã tràn ngập địch ý rồi chứ.
Ta ngơ ngác hỏi:
- Ngươi, ngươi là Ma tộc công chúa mà, tại sao lại là ngươi, tại sao lại là ngươi, Mộc Tử đâu, Mộc Tử của ta đâu?
Khuân mặt tuyệt mỹ của Mộc Tử toát ra vẻ không thể tránh được nói:
- Muội chính là Mộc Tử a, trước kia là, bây giờ đang là, tương lai vẫn là, người mà lần đầu tiên huynh gặp ở học viện, người mà huynh yêu cũng chính là người mà muội đã thay đổi dung mạo cùng thành âm thành, huynh hiểu chưa?
- Thay đổi dung mạo cùng thanh âm?
Mộc Tử gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, muội dụng là một loại dịch dung thuật đặc hữu của Ma tộc, không cần dược phẩm gì, trực tiếp cải biến sắc mặt cùng cổ họng của cơ thể, dịch dung như vậy quả là thiên y vô phùng.
Ta ôm Mộc Tử, nhìn lão đầu Ma tộc đang nằm trên mặt đất, cau mày nhìn khắp xung quanh một chút.
Mộc Tử hỏi:
- Đây là nơi nào a? Ta suy nghĩ một chút, nói:
- Đào thoát quyển trục chỉ có thể giúp di chuyển từ ba đến năm công lí, nơi này hẳn vẫn là bên trong kinh thành, rất không an toàn, bọn họ rất nhanh sẽ tìm tới. Chúng ta cần lập tức ra khỏi thành.
Mộc Tử cười khổ nói:
- Làm sao để thoát ra ngoài, e là cửa thành đã sớm bị phong tỏa rồi, sợ rằng bay cũng không thoát nữa. Ngươi xem trên không kìa.
Ta ngẩng đầu nhìn lên, trên không trung rất nhiều phong hệ ma pháp sư đang trinh sát ở chung quanh, ta vội dẫn hai người bọn họ sang một bên. Bốn phía không có một bóng người nào, xem ra vận khí thật sự là rất tốt, ta đặt Mộc Tử ngồi trên mặt đất, niệm chú ngữ do long vương truyền thụ, một quang hoàn liền lấy ta làm trung tâm tản ra khắp chung quanh.
Mộc Tử cả kinh kêu lên:
- Đừng, chúng ta rất mẫn cảm với quang hệ ma pháp a.
nhưng rất nhanh, nàng phát hiện ta dụng không phải quang hệ ma pháp.
Ta nói:
- Đây là ma pháp phá trừ phong ấn, các ngươi mau khôi phục khí lực, ta họa 1 ma pháp trận, chúng ta lập tức ra khỏi thành.
Trong mắt Mộc Tử tràn ngập vẻ phức tạp, nàng nhìn sâu vào mắt của ta rồi khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu minh tư.. Lão đầu Ma tộc cũng rất dứt khoát, lão biết, nếu muốn sống mà rời khỏi đây, khôi phục khí lực thực sự phi thường trọng yếu, không nói thêm lời thứ 2 đã bắt đầu khôi phục pháp lực. Xem hắc vụ từ người lão nồng đậm phát ra ta hiểu, nếu ngày đó không có cấm chú của ta phát ra, mà chỉ đơn đả độc đấu vị tất có thể thắng được lão.Lão già này tuyệt đối có thực lực của ma đạo sư, tại Ma tộc dám chắc có địa vị không thấp.
Ta vừa nghĩ vừa nhanh chóng vẽ thuấn di ma pháp trận trên mặt đất, vì có thể nhanh chóng hoàn thành ta chỉ lựa chọn ma pháp trận thuấn di khoảng 50 công lí.
Một tiếng sau, ta lau lau mồ hôi trên trán, rốt cục đã xong rồi.
Kỳ thật, đối với ta mà nói, vẽ ma pháp trận này cũng không khó, chỉ nghe bốn phía đầy tiếng người, trong lòng đầy khẩn trương, dị thường cẩn thận, chỉ sợ vẽ nhầm một nét sai sót.
Ta nhẹ nhàng lay Mộc Tử, nói:
- Tốt lắm, có thể đi được chưa?
Mộc Tử nói:
- Ma pháp lực của ta đã khôi phục được 2 phần, không còn gì đáng ngại nữa rồi, sư phó, ngài thế nào?
Lão đầu Ma tộc chợt mở hai mắt ra, trong mắt hiện lên một tia lãnh điện, nói:
- Ta đã khôi phục được gần ba thành. Đáng tiếc, pháp trượng của ta đã bị nhân loại ghê tởm các ngươi cướp đi, nếu không, ta đã có thể khôi phục nhanh hơn rồi. Thật là muốn quay lại đấu thêm cùng bọn họ một hồi nữa.
Ta hừ lạnh:
- Bớt nhiều lời đi, mau lên một chút, vào trong trận đi, nếu không sẽ không còn kịp nữa đó.
Lão đầu Ma tộc nhất thời giận dữ quát:
- Tiểu tử, ngươi có biết ngươi đang nói chuyện cùng ai không? Ngươi muốn chết sao.
Ta khinh thường nói:
- Chưa biết là ai muốn chết, nếu không vì Mộc Tử, ta dứt khoát sẽ không cứu ngươi đâu. Hừ!
Lão đầu Ma tộc cả giận nói:
- Ngươi ……
Mộc Tử vội la lên:
- Hai người đùng tranh cãi nữa, sư phó, ngài cũng bớt giận đi.
Lão đầu Ma tộc dường như có chút sợ hãi Mộc Tử, liền tự tiến vào giữa ma pháp trận. Ta cũng kéo Mộc Tử vào ma pháp trận, bởi vì khoảng cách truyền tống tương đối ngắn nên không cần bảo vệ, ta phát động trận pháp, hướng ra phía tây mà thoát đi
Kim quang chợt loé lên, chúng ta xuất hiện ở trên mọt sườn núi nhỏ ở ngoài kinh thành, ta thở phào nhẹ nhõm nói:"Hoàn hảo, không có truyền đến nơi khác. Nếu không, sẽ thảm mất. Nơi này tạm thời an toàn, hai người tiếp tục khôi phục pháp lực đi, ta lập thêm một truyền tống ma pháp trận xa một chút."
Mộc Tử nói:
- Trường Cung, muội......
Ta cắt đứt lời nàng nói:
- Đừng nói gì vội, hết thảy chờ huynh lập xong ma pháp trận đã.
Mặc dù đã ra khỏi thành, nhưng nơi này vẫn chưa phải nơi tuyệt đối an toàn, cho nên, ta cần đưa Mộc Tử thoát đi một lần nữa.
Trời dần tối, lúc này ta đã lập xong một truyền tống trận có thể truyền khoảng 800 công lí, như vậy bọn họ đã có thể thuận lợi đi về hơn.
Trời cuối cùng đã tối hẳn, ma pháp trận của ta cũng hoàn thành, ta đánh thức Mộc Tử, từ không gian đại trung xuất ra rất nhiều lương khô, vừa đưa cho nàng vừa nói:
- Đây là món thịt địa long mà muội thích nhất, còn đây là vài bình Bích Hải triều thăng, còn kia là nước quả, muội cầm theo dùng trên đường, mau, nhanh cho vào không gian đại trung của muội đi, muội cầm thêm ma tinh thạch đi, trên đường có thể có chỗ hữu dụng.
Ta cúi đầu, từng món, từng món đưa cho nàng. Khi ta nói hết, mới phát hiện trên mặt Mộc Tử đã tràn đầy nước mắt.
Mộc Tử nhào vào lòng ngực ta, oà khóc lên.
- Tại sao huynh lại tốt với muội như vậy? Tại sao lại tốt vậy?
Ta ôm chặt lấy người con gái mà ta yêu nhất trên đời, nguyên vẹn hưởng thụ cảm giác ấm áp mà nàng mang đến cho ta. Mặc dù cùng là cái ôm, nhưng lần này ta có thể cảm giác, đây là lần đầu tiên toàn bộ tâm trí, tình cảm của Mộc Tử đều dồn hết cho ta. Trái tim của nàng rốt cuộc không thoát khỏi tay ta.
Một lúc lâu sau, ta đẩy Mộc Tử ra rồi lên tiếng hỏi:
- Tốt lắm, muội bình tĩnh lại chưa, bây giờ có thể nói cho huynh biết hoàn toàn sự thật được chưa?
Mộc Tử chăm chú nhìn ta, gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, bây giờ hẳn là nên nói cho huynh biết, huynh xem đây.
Dứt lời, tay phải nhanh chóng xoa qua mặt một cái.
A, Mộc Tử thay đổi hoàn toàn bộ dáng của nàng, hơn nữa, nàng tự nhiên, tự nhiên biến thành ……, biến thành công chúa Ma tộc mà trước đây ta đã gặp ở ven hồ Hi Trữ, mặc dù ta chỉ thấy qua một lần, nhưng vẻ đẹp tuyệt mỹ của nàng đã khắp sâu vào trong trí nhớ của ta. Trong lúc nhất thời, ngàn vạn ý niệm cùng nổi lên trong đầu ta.
Mộc Tử không chỉ thay đổi về hình dáng, ngay cả thanh âm cũng thay đổi, biến thành thanh âm khi lần đầu tiên ta gặp, như tiếng chim hoàng anh xuất cốc nghe đến rung động lòng người, nàng nói:
- Bây giờ, hẳn là huynh đã biết tại sao khi lần đầu tiên muội nhìn thấy huynh ở học viện đã tràn ngập địch ý rồi chứ.
Ta ngơ ngác hỏi:
- Ngươi, ngươi là Ma tộc công chúa mà, tại sao lại là ngươi, tại sao lại là ngươi, Mộc Tử đâu, Mộc Tử của ta đâu?
Khuân mặt tuyệt mỹ của Mộc Tử toát ra vẻ không thể tránh được nói:
- Muội chính là Mộc Tử a, trước kia là, bây giờ đang là, tương lai vẫn là, người mà lần đầu tiên huynh gặp ở học viện, người mà huynh yêu cũng chính là người mà muội đã thay đổi dung mạo cùng thành âm thành, huynh hiểu chưa?
- Thay đổi dung mạo cùng thanh âm?
Mộc Tử gật gật đầu, nói:
- Đúng vậy, muội dụng là một loại dịch dung thuật đặc hữu của Ma tộc, không cần dược phẩm gì, trực tiếp cải biến sắc mặt cùng cổ họng của cơ thể, dịch dung như vậy quả là thiên y vô phùng.
Danh sách chương