Phía đông của hòn đảo, lúc này nhiều người dân đang vui vẻ nhảy múa xung quanh đống lửa trại. đặc biệt một thanh niên tuổi tầm 12 đang một mình ngồi ở một gốc dừa uống rượu. một cô gái tóc dài quá lưng khuôn mặt trái xoan mặc một chiếc váy thổ cẩm mang một ít hoa quả lại chỗ thanh niên kia mỉm cười nói:
- Saga cậu ăn chút trái cây đi. Hôm nay là lễ hội nên cậu hãy vui lên và lại đây nhảy múa cùng mình nào. tớ biết cậu vẫn buồn về bài kiểm tra tư chất nhưng cậu vẫn là một kiếm sĩ cơ mà.
Nghe được lời của cô bé thanh niên kia thôi không nhìn bình rượu mà ngẩng đầu lên nhìn cô bé:
-Annan... Cậu thực sự không quan tâm tớ là một phế vật sao?
- Làm sao cậu là một phế vật được. Cậu thực sự là một thiên tài. mười hai tuổi kiếm sĩ cậu nghĩ trên đời này còn có ai có thể làm được điều tương tự? Nghe được lời an ủi của cô bé Annan, Saga cảm thấy rất vui. Không biết tự bao giờ Saga nhận ra mình yêu Annan và khi kiểm tra tư chất phát hiện ra mình là một tên phế vật tư chất trắng cậu đã rất tự ti và không dám đối diện với Annan. Nay được nàng chấp nhận cậu cảm thấy cuộc đời thật tươi sáng. Cùng Annan hòa nhập vào lễ hội, cậu và mọi người không hề biết rằng ngoài khơi một băng hải tặc đang tiến vào bờ đông của hòn đảo.
Kéo theo Annan rời khỏi bữa tiệc, Saga đưa nàng tới ngôi đền cũ - nơi hai người thường xuyên tới ngắm trăng. Đang ngắm trăng hai người bỗng nghe thấy tiếng pháo laze oanh tạc ở bờ biển phía đông. Từ trên ngôi đền hai người có thể nhìn rõ khung cảnh chém giết hỗn loạn tại bờ biển phía đông. Biết mình không có khả năng bảo vệ mọi người cùng tiêu diệt nhóm hải tặc nên Saga kéo Annan vào trốn trong một góc của ngôi đền.
Thật không may cho hai thanh niên này. Số họ nhọ tới mức mặc dù trốn trong ngôi đền nhưng bọn hải tặc thế méo nào vẫn tìm tới. Bà tên hải tặc mò đến ngôi đền và ngay lập tức họ phát hiện ra hai người. Bị phát hiện, ngay lập tức Saga rút ra thanh đoản kiếm đứng ra bảo vệ người yêu. Nhưng không hề giống với một số kịch bản ngôn tình mà anh em đã biết nam chính của chúng ta bị hành sấp mặt. Anh bị một tên hải tặc võ úy cấp 8 cho một nhát ngang ngực văng ra bệ thờ. lúc này ngực anh chảy rất nhiều máu và hiển nhiên anh căm tức và bất lực nhìn na tên hải tặc dơ bẩn tiến về phía bạn gái mình - Annan.
Cứ ngỡ mình sẽ phải để bạn gái mình bị hấp diêm thì ông trời đã mở mắt cho anh diễn nốt vai anh hùng. Máu của anh sau khi chảy lênh láng trên bàn thờ thì ngấm vào bên trong. Bàn đá bỗng bật mở. trong chiếc bàn xuất hiện một thanh kiếm dài có hai lưỡi. Thân kiếm rộng ở giữa trang trí nhiều hoa văn tinh sảo. Nổi bật là bảy viên pha lê đính dọc thân kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh huyền bí, chuôi kiếm khắc khắc hai chữ " Thất Tinh ". Cầm lên thanh kiếm Saga thấy trong mình tràn đầy sức mạnh. Nhát chém ở ngực lấy mắt thường đang khôi phục. Cầm thất tinh kiếm trong tay Saga như một chiến thần anh chém ba tên hải tặc đang chuẩn bị hấp diêm cô bạn gái xinh đẹp của mình như chém ba cái bắp cải. Ba tên hải tặc còn chưa biết mình chết nụ cười khả ố của chúng vẫn còn đọng lại trên những chiếc đầu lâu.
- Saga cậu ăn chút trái cây đi. Hôm nay là lễ hội nên cậu hãy vui lên và lại đây nhảy múa cùng mình nào. tớ biết cậu vẫn buồn về bài kiểm tra tư chất nhưng cậu vẫn là một kiếm sĩ cơ mà.
Nghe được lời của cô bé thanh niên kia thôi không nhìn bình rượu mà ngẩng đầu lên nhìn cô bé:
-Annan... Cậu thực sự không quan tâm tớ là một phế vật sao?
- Làm sao cậu là một phế vật được. Cậu thực sự là một thiên tài. mười hai tuổi kiếm sĩ cậu nghĩ trên đời này còn có ai có thể làm được điều tương tự? Nghe được lời an ủi của cô bé Annan, Saga cảm thấy rất vui. Không biết tự bao giờ Saga nhận ra mình yêu Annan và khi kiểm tra tư chất phát hiện ra mình là một tên phế vật tư chất trắng cậu đã rất tự ti và không dám đối diện với Annan. Nay được nàng chấp nhận cậu cảm thấy cuộc đời thật tươi sáng. Cùng Annan hòa nhập vào lễ hội, cậu và mọi người không hề biết rằng ngoài khơi một băng hải tặc đang tiến vào bờ đông của hòn đảo.
Kéo theo Annan rời khỏi bữa tiệc, Saga đưa nàng tới ngôi đền cũ - nơi hai người thường xuyên tới ngắm trăng. Đang ngắm trăng hai người bỗng nghe thấy tiếng pháo laze oanh tạc ở bờ biển phía đông. Từ trên ngôi đền hai người có thể nhìn rõ khung cảnh chém giết hỗn loạn tại bờ biển phía đông. Biết mình không có khả năng bảo vệ mọi người cùng tiêu diệt nhóm hải tặc nên Saga kéo Annan vào trốn trong một góc của ngôi đền.
Thật không may cho hai thanh niên này. Số họ nhọ tới mức mặc dù trốn trong ngôi đền nhưng bọn hải tặc thế méo nào vẫn tìm tới. Bà tên hải tặc mò đến ngôi đền và ngay lập tức họ phát hiện ra hai người. Bị phát hiện, ngay lập tức Saga rút ra thanh đoản kiếm đứng ra bảo vệ người yêu. Nhưng không hề giống với một số kịch bản ngôn tình mà anh em đã biết nam chính của chúng ta bị hành sấp mặt. Anh bị một tên hải tặc võ úy cấp 8 cho một nhát ngang ngực văng ra bệ thờ. lúc này ngực anh chảy rất nhiều máu và hiển nhiên anh căm tức và bất lực nhìn na tên hải tặc dơ bẩn tiến về phía bạn gái mình - Annan.
Cứ ngỡ mình sẽ phải để bạn gái mình bị hấp diêm thì ông trời đã mở mắt cho anh diễn nốt vai anh hùng. Máu của anh sau khi chảy lênh láng trên bàn thờ thì ngấm vào bên trong. Bàn đá bỗng bật mở. trong chiếc bàn xuất hiện một thanh kiếm dài có hai lưỡi. Thân kiếm rộng ở giữa trang trí nhiều hoa văn tinh sảo. Nổi bật là bảy viên pha lê đính dọc thân kiếm tỏa ra ánh sáng màu xanh huyền bí, chuôi kiếm khắc khắc hai chữ " Thất Tinh ". Cầm lên thanh kiếm Saga thấy trong mình tràn đầy sức mạnh. Nhát chém ở ngực lấy mắt thường đang khôi phục. Cầm thất tinh kiếm trong tay Saga như một chiến thần anh chém ba tên hải tặc đang chuẩn bị hấp diêm cô bạn gái xinh đẹp của mình như chém ba cái bắp cải. Ba tên hải tặc còn chưa biết mình chết nụ cười khả ố của chúng vẫn còn đọng lại trên những chiếc đầu lâu.
Danh sách chương