Edit: Cải Trắng

Beta: Cải Trắng

Chương 26: Mối tình đầu quốc dân

Mạc Thiến trong đầu đang nghĩ tới việc nổi tiếng, thì chắc là sẽ trở thành một người mẫu ảnh nổi tiếng trên mạng, trong số đó không ít người là phú nhị đại*, hay bạn gái của các minh tinh.

Phú nhị đại*: thế hệ giàu có thứ hai, là kiểu con ông cháu cha.

Chẳng qua giờ là năm 2005, các cư dân mạng cũng còn khá đơn giản, nếu muốn trở nên nổi tiếng trên mạng thì không phải chỉ cần chụp ảnh õng à õng ẹo rồi đăng lên mạng là được, mà là do người khác chụp được rồi đăng lên, như thế tự nhiên sẽ nổi tiếng.

Ví dụ như là, cô gái nhỏ bán trà sữa bị chụp đăng lên mạng đã nhanh chóng nổi tiếng, bạn nữ đó rõ ràng rất khiêm nhường lại còn là học bá, được mọi người bàn tán xôn xao mấy năm liền, rồi cuối cùng là gả cho một công tử nhà giàu.

Hoặc nếu không thế thì sau này sẽ bén sang mảng giải trí.

Bây giờ, Mạc Thiến và Cố Thù cũng gặp tình huống tương tự như thế, trở thành người nổi tiếng trên mạng, được gọi với cái danh là " mối tình đầu quốc dân "

Bởi vì cái danh " mối tình đầu quốc dân " nên hai người được rất nhiều người quan tâm, nhắc tới.

Bọn họ chẳng những không bị chửi bới mà ngược lại không ít người lại cho đó một biểu tượng của thanh xuân, bởi vì dung mạo của hai người nhìn sáng lại có cảm giác bầu không khí giữa hai người trong sáng vui vẻ, có chút ngọt ngào, ngây ngô, cảm giác như là mối tình đầu.

Nhưng cũng có một số người cảm thấy, con lai mà trở thành hiện tượng " quốc dân " không có, dù sao thì con lai cũng ít gặp.

Nhưng lại càng nhiều người cảm thấy, khi hai người ở cùng một chỗ sẽ khiến cho mọi người cảm giác được bầu không khí thân thiết, hơn nữa, nhìn vào là biết nam nữ chính trong bức ảnh này ở trường học rất được các bạn học hoan nghênh, ca tụng làm nam thần, nữ thần.

Bây giờ, tại diễn đàn này, nhắc tới mối tình đầu quốc dân thì có rất nhiều người biết đến, còn không ít bài post khác đăng lên, đăng lên những ảnh họ chụp, trông thật khó chịu.

Bây giờ đề tài hot nhất của diễn đàn chính là nhân vật chính trong bức ảnh mối tình đầu.

Mạc Thiến cảm thấy trước mặt tối om.

Trong lúc cô đang xem những bài post trên diễn đàn thì biên kịch Ngô đã trở về, vẫn là bộ dáng tức giận thở phì phò, nhưng vẫn an ủi Mạc Thiến: " Tiểu nha đầu, sự tình ông đã hỏi rõ ràng, chẳng qua cháu yên tâm đi, ông sẽ không nói là cháu đã tới tìm ông đâu, chỉ là ông tìm thấy trong thùng rác của email có kịch bản nên liền gọi điện thoại cho hai tác giả đó để hỏi, mới biết. "

Tuy rằng hiện tại ông đang rất bực, nhưng ông cũng không thể để chuyện này làm ảnh hưởng tới Mạc Thiến, con bé không thể chịu nổi áp lực đâu, hơn nữa sau này có vẻ con bé vẫn muốn theo nghiệp làm biên kịch.

Mạc Thiến cảm thấy trong lòng ấm áp, quả giống như ký ức của cô, biên kịch Ngô là một người ôn hòa.

" Cảm ơn ông, Ngô thúc. "

" Trước mắt cháu cứ để lại kịch bản ở đây, ông trong mấy ngày này sẽ xem qua, nếu như có thể thông qua thì ông sẽ giúp cháu liên hệ với các công ty điện ảnh và truyền thông. Tuổi còn nhỏ thế này mà đã có thể viết kịch bản cũng không tồi đâu, cho dù Tiểu Tiêu xem trọng nên chắc là viết cũng không tệ, yên tâm, lần này sẽ không phải là biên kịch nặc danh nữa. "

Đến khi nghe thấy biên kịch Ngô nói ra câu này, Mạc Thiến mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, vui mừng ra mặt.

Sau đó, mọi người liền trở lại phòng khác, bác quản gia liền rót cho Phùng Khải Tường một ly trà xanh còn rót cho cô một ly trà sữa, hương thơm nồng nàn.

Mạc Thiến tự dưng cảm thấy vô cùng quý mến bác quản gia, bác rất hiểu ý người khác, lại bày biện trên bàn một đĩa trái cây cũng mang đầy hơi thở nghệ thuật, đây chính là quản gia đã được qua một lớp huấn luyện chuyên nghiệp, thu nhập so với những người khác cũng sẽ cao hơn.

Biên kịch Ngô cũng là người từng trải, đã sớm trải qua rất nhiều chuyện trên đời cho nên đối với việc biên kịch Tiêu làm ra cũng không tỏ thái độ nhiều, lúc sau lại trở lại như bình thường, ngồi xuống nói chuyện với hai người.

Tới khi nói chuyện đến chủ đề yêu đương, Phùng Khải Tường liền nói: " Mạc Thiến, cậu bạn trai đẹp trai của cô là con lai sao? "

" Vâng, mẹ cậu ấy là người Cannes. "

" Cannes? Liên hoan phim Cannes, một thành phố ven biển, tuyệt vời. "

Biên kịch Ngô nghe tới đó, liền cảm thấy hứng thú, hỏi: " Mạc Thiến đã có bạn trai rồi sao? Là cậu bạn con lai đó sao? "

" Cũng không thể gọi là bạn trai, nhưng cũng gần như thế, cậu ấy cũng thích cháu. " Mạc Thiến trả lời.

" Một chàng trai con lai Pháp, rất lãng mạn. " Biên kịch Ngô cảm thán.

" Nhưng mà dù là con lai thì cậu ấy cũng không biết thể hiện tình cảm, cứ sống như người gỗ vậy. "

Thế mà lúc này biên kịch Ngô lại không ủng hộ quan điểm đó: " Thể hiện tình cảm cũng không liên quan nhiều lắm, việc yêu đương chỉ liên quan tới kinh nghiệm tình yêu của cậu ấy thôi, như Khải Tường là một ví dụ, cậu ấy chẳng hiểu tí nào về tâm tư thiếu nữ cả, thế cho nên tới giờ cũng vẫn chưa có người yêu. Nhưng nếu như cậu ấy quá hiểu biết về việc yêu đương thì cậu ấy đã có không ít bạn gái, tương đối lăng nhăng, đây gọi là được cái này mất cái kia, cháu nghĩ mà xem, thường thì những bạn trai kinh nghiệm tình yêu ít ỏi thì rất chung tình. "

" Ai nha, Ngô thúc, đây là ông đang dạy hư cháu sao? Cháu mới có 15 tuổi thôi đó. " Mạc Thiến cười hỏi.

Cô cũng không chê gì Cố Thù, chẳng qua đối với anh nhiều lúc vừa bực mình vừa buồn cười, thấy anh cứ dậm chân tại chỗ thành ra có chút nóng nảy, còn những cái khác đều tốt, cảm thấy anh vẫn rất là đáng yêu.

" Này thì có làm sao, ông cùng với vợ ông cũng yêu nhau từ lúc mới 15 tuổi rồi 18 tuổi đã kết hôn rồi. "

Mọi người tán gẫu với nhau được một lúc thì Mạc Thiến và Phùng Khải Tường đều đứng dậy ra về, lúc chuẩn bị về biên kịch Ngô có nói: " Bản thảo này ông sẽ xem trong vòng hai ngày, nếu có kết quả, ông liền gọi điện thông báo cho cháu, vẫn còn phải đi học sao, hay ông nhắn cho một cái tin. "

" Ông nhắn tin cũng được, nhưng ông..."

" Không cần lo lắng, dì Lưu sẽ gửi tin nhắn. "

" Vâng, vậy nếu cháu lấy tin nhắn thì sau tan học cháu sẽ gọi điện lại cho ông. "

Đi ra khỏi nhà biên kịch Ngô, đi cùng với Phùng Khải Tường, hắn còn nói với cô: " Cô yên tâm đi, nếu kịch bản của cô đã được biên kịch Tiêu coi trọng lại còn bỏ ra ba vạn để mua một tập liền có thể khẳng định kịch bản của cô sẽ được chọn. Thầy Ngô cũng vì để cho chắc hơn thầy sẽ xem qua một lần nữa, vừa hay có thể nắm được nội dung kịch bản, chọn ra được công ty tốt để liên hệ. "

" Vâng vâng, biên kịch Ngô là một nhà biên kịch tốt, nếu không tôi đã không liên hệ với ông ấy. "

" Thầy Ngô cũng không giúp quá nhiều người xem kịch bản, cô còn nhỏ như vậy, làm sao cô biết? "

" Thỉnh thoảng nghe người khác nói, liền nhớ kỹ. "

" Xem ra cô cũng đi ít đường vòng hơn. " Phùng Khải Tường cũng không có hỏi rõ, chỉ cần có tâm thì chắc sẽ tìm được cách liên hệ.

Nhớ lúc đầu, hắn cũng gặp không ít trắc trở, vấp ngã mấy lần ở những công ty điện ảnh và truyền thông, mới có được người mách nước cho. Bây giờ hắn đã có được một kịch bản đang quay phim, một kịch bản vừa mới ký hợp đồng, hôm nay hắn tới đây cũng là đưa kịch bản cho thầy Ngô sửa chữa một chút.

Mạc Thiến cũng cảm thấy, lần này cô được thế này là nhờ được sống lại, biết được cách thức liên hệ với biên kịch Ngô, biết được đề tài sẽ hot trong tương lai, nhờ vậy cũng ít đi đường vòng hơn người khác, nghĩ tới cô lại cảm thán.

Mạc Thiến sau khi về nhà cũng không nhắc quá nhiều tới chuyện này, chỉ nói kịch bản gửi đi có hy vọng, sau đó liền bắt đầu nói sang vấn đề khác, nhắc tới Mạc Nhan.

" Mẹ, em ấy luôn muốn làm diễn viên, con thấy ngoại hình của em quá ổn, có thể đi theo con đường này, về sau con có thể viết kịch bản con Nhan Nhan sẽ diễn, như vậy là tốt nha. Nếu như có thể đi theo con đường nghệ thuật này thì tới lúc thi đại học điểm thi cũng sẽ thấp hơn một chút so với các đại học khác, đây cũng là một con đường ngắn. " Bây giờ Mạc Thiến đang thực hiện chiến dịch tẩy não mẹ Mạc.

Mạc Nhan trước mắt chỉ là đơn giản là thích diễn, cũng không nghĩ sâu xa gì, liền tham dự vào chuyện này luôn: " Có được dạy diễn xuất không? "

" Ví dụ nha, đối với sinh viên ngành mỹ thuật, họ vừa học những môn chính nhưng họ cũng vẫn tìm tài liệu liên quan tới chuyên ngành của họ để học bổ túc nữa, để thi được vào trường nghệ thuật thì mọi người chỉ nghĩ họ vào vì điểm thấp, nhưng không nghĩ họ còn phải nỗ lực nhiều hơn người khác nữa. Đối với sinh viên ngành diễn xuất cũng vậy. "

" Vậy trước mắt phải học cái gì trước? "

" Học vũ đạo xem như là kiến thức cơ bản đi, thuộc về rèn luyện thân thể, ngoài ra còn có thể là thể thao, võ đều được. Có thể thì nên học một chút diễn xuất cơ bản để có thể nắm bắt được cái cơ bản nhất, cũng có thể nhìn và bắt chước theo người khác, đây cũng là một loại năng lực, ngoài ra làm diễn viên, cần có trí tưởng tượng phong phú và mọi vật đều được phát triển hài hòa. "

" Diễn viên và trí tưởng tượng thì có quan hệ gì với nhau? "

" Khi em nhận được kịch bản phim thì phải đọc qua và tưởng tượng, mình sẽ nhập vai như thế nào, nhân vật này thể hiện ra sao, tới lúc có em mới có thể diễn được thành người đó. Có lúc em chọn được một nhân vật tốt, em phải nhập vai cho tốt, từng cử chỉ, hành động, lời nói của nhân vật đều được em thể hiện tự nhiên hết mức có thể, như vậy mới có thể làm diễn viên được. "

" Nghe qua thì thấy rất chuyên nghiệp nha. " Lập tức tinh thần Mạc Nhan trở nên tỉnh táo.

Mạc Thiến nhịn không được trong lòng liền đắc ý, chị em đây trước kia từng là ảnh hậu đó, cô không tin sau khi được chính tay cô bồi dưỡng, Mạc Nhan không thể không trở thành một ảnh đế hàng thật giá thật.

" Bây giờ bắt đầu còn kịp, học tiếng phổ thông chuẩn, luyện vè đọc nhịu, về sau nếu gặp bài này cũng không sợ. Đây đều là nền móng cho tương lai sau này. "

" Hả? " Mạc Nhan trực tiếp hít vào một ngụm khí lạnh.

" Luyện tới cuối cùng, em có biểu diễn được hơn 40 loại, thậm chí một hành động thôi cũng diễn được thành các biểu cảm khác nhau, ví dụ như câu " tôi mệt mỏi " nói với mẹ như thế nào, đối với em bé như thế nào, thời điểm cảm thấy nản lòng thì nói sao, thương tâm tới chật vật nói thế nào, hay là đang từ chối một ai đó thì diễn ra sao, tất cả đều không phải cùng một loại ngữ khí, em phải học nhiều đó. "

Bên này Mạc Thiến và Mạc Nhan đang nói về việc học diễn xuất thì bên kia mẹ Mạc dường như tâm tư cũng đang lung lay.

Mạc Nhan đúng là có hứng thú với diễn xuất, nhưng đó mới chỉ được một lúc, lúc xem phim truyền hình còn học theo người ta diễn xuất, có lần học theo phim giả bộ như là đang bệnh, kết quả dọa cho người lớn một phen.

Lại nói tới nghệ thuật, đúng là điểm thi vào đó thấp hơn so với đại học khác chút xíu, bây giờ Mạc Nhan mới lớp 10 nếu từ giờ rồi tâm sức vào học, coi như cũng có chuẩn bị.

Hơn nữa Mạc Nhan cũng đã theo Mạc Thiến học một khóa TaeKwonDo ba năm, cũng có chút võ, nếu đăng ký vào lớp biểu diễn cũng là một con đường, nhưng vẫn là bà thấy lo sợ, sợ con trai mình thi không đỗ đại học.

Mạc Nhan cũng thích, có thể coi như sẽ cố gắng thi đỗ, mẹ Mạc cũng coi như là đã đồng ý một nửa.

Sau đó mẹ Mạc lại hỏi Mạc Thiến: " Vậy còn con về sau tính thế nào? Vẫn sẽ học hành chăm chỉ thi đại học hay là đi theo con đường làm một nhà biên kịch chuyên nghiệp? Con viết kịch bản cũng đã được coi trọng, coi như là cũng có thiên phú. "

Mạc Thiến suy nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu: " Con chưa có nghĩ tới. "

Cô bây giờ viết kịch bản, chẳng qua là muốn nhân lúc còn trẻ tuổi kiếm chút để về sau có một khoản tiết kiệm, còn cũng chưa nghĩ tới sẽ thi đại học, nhưng cô nghĩ cô sẽ thi cùng một trường với Cố Thù.

Đời này, cô không muốn làm minh tinh nữa, nếu cô không làm chắc Cố Thù cũng sẽ không bị ảnh hưởng, sẽ không đi theo con đường làm người đại diện.

Cho nên về sau như thế nào, cô còn chưa nghĩ tới.

Mẹ Mạc cũng không để ý, dù sao giờ cũng đã phát hiện được tài năng của con gái rồi, cứ để nó thoải mái, bà liền vui vẻ đi tìm ba Mạc thương lượng việc cho Mạc Nhan đi theo con đường nghệ thuật, nghe họ nói chuyện cũng biết hơn nữa họ đồng ý cho Mạc Nhan rồi.

Mạc Nhan lúc này như đang bay trên trời vậy, bắt đầu mơ thấy ước mơ làm minh tinh của mình. Mạc Thiến vẫn còn nhắc nhở thêm: " Nếu như đi theo con đường này, thì hãy sống thành thục một chút, đừng có gây ra nhiều rắc rối, nếu không sau này nổi tiếng rồi, họ đào quá khứ lên thì thực sự có những cái sẽ hủy hoại em đó. "

" Em thì có thể làm chuyện gì gây rắc rối lớn cơ chứ? "

" Không được đánh nhau, phải học tập cho tốt, không cần quá xuất sắc nhưng cũng không nên học kém, nếu không sau này sẽ bị họ hắc là người không có văn hóa, học tập không tốt, còn nữa, đừng có yêu đương linh tinh. "

Mạc Nhan nghe từ đầu tới cuối nhưng nghe được mấy từ cuối liền phản bác: " Nhưng rồi những bạn gái thích em thì sao, em làm sao có thể phụ lại tình cảm của họ chứ? "

" Không cần em ra vẻ cứu vớt muôn dân như thế. Cố gắng mà hoàn thành ước mơ làm diễn viên đi, giữ mình trong sạch vào. "

" Cắt. "
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện