Dịch: 707DefenderOfJustice
Capim nằm dài dưới đất, vừa đau vừa ngứa, hận không thể xé nát cơ thể hòng thoát khỏi địa ngục thống khổ này.
Rồi gã chứng kiến một làn sóng lửa đỏ rực lan tới, nghe thấy tiếng nổ váng óc.
Gã cứ ngỡ vào khoảnh khắc cuối cùng này, thời gian sẽ kéo dài đằng đẵng, có đủ thì giờ để hồi tưởng lại khung cảnh tươi đẹp được ở bên vợ con. Gã những tưởng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm vì được giải thoát khỏi sự tra tấn dã man ấy. Nhưng đúng lúc đó, nỗi sợ khủng khiếp và ham muốn sống mãnh liệt dâng trào lên từ tận đáy lòng. Mà cái gọi là hồi ức còn chưa kịp bay thoáng qua, cả đầu gã đã chìm ngập cơn đau tột độ trước khi bị kéo vào bóng tối sâu thẳm.
Ầm! Ầm! Cửa sổ phòng ăn nổ tung, kéo theo vô vàn gạch đá vụn nát và những xoáy lửa cuộn tròn bay ra ngoài.
Đám lính tuần tra vừa ập đến khu vực này lập tức bị đập ngã, kẻ nào may mắn không trúng gạch đá cũng bị dư chấn làm ù tai, cả người nghiêng ngả.
Chúng trông thấy nửa bức tường ngoài phòng ăn đã sụp đỏ, trông thấy từng điểm lửa đang lơ lửng giữa không trung.
Cả dân cư khắp con phố và cảnh sát phụ trách tuần tra đều cùng lúc nghe thấy tiếng nổ lớn, nhất thời cảm thấy nghi ngại, lo sợ.
Trong phòng ăn, Klein mặc giáp đen, đội vương miện đen, đứng đó tắm mình trong ngọn lửa rực đỏ, thưởng thức từng đợt sóng xung kích mà chẳng hề nao núng.
Làn khí đen xung quanh hắn bị phân tán đi khá nhiều, linh thể cũng chịu tổn thương dù không quá nghiêm trọng.
Bên cạnh chiếc bàn ăn bị lật đổ, Parker và Capim bị thổi bay tới góc nhà, đầu nứt ra, người cháy đen thui.
Trên cơ thể chúng vẫn còn vài ngọn lửa đang âm ỉ cháy, đám hầu nam nữ cũng không khác là bao.
Katy đứng trước lò sưởi không kịp tránh khỏi đòn tấn công này, bị văng thẳng vào tường, nằm gục dưới sàn. Toàn thân ả máu thịt be bét, phần lớn bị đốt cháy khét lẹt, không còn mảng da nào nguyên vẹn.
Ả vẫn chưa chết, nhưng đã bị trọng thương đến bất tỉnh. Kể cả vậy, ả vẫn run rẩy ho khù khụ, hít vào lượng lớn bụi than.
Cây roi đen cũng bị phá hủy nghiêm trọng, xuất hiện vô số vết nứt rạn, còn nhen chút lửa. Toàn bộ số đạn phi phàm đều nổ tung, không sót cái nào.
Katy không còn khả năng chiến đấu.
Hellas vừa kịp lăn ra ngoài bảo vệ được mạng sống, nhưng trên cơ thể y cũng chi chết vết máu và vết bỏng.
Y lảo đảo đứng lên, lộ ra phần lưng, chân và bộ tóc giả đều đang bốc cháy.
Y càng khó thở hơn, thân thể chịu tổn thương khá nghiêm trọng.
Vậy đã đủ để chứng minh cho sự rắn chắc và sức dẻo dai của cơ thể y. Hay đúng hơn là sau khi đeo găng tay vào, cơ thể y càng thêm rắn chắc, càng thêm dẻo dai.
Tuy nhiên, điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của Klein!
Trong khi dựng kế hoạch, nếu không cách nào ước lượng ra bao nhiêu thương tổn đối phương chịu được, hắn sẽ mặc nhiên đánh giá cực cao thể chất y.
Liếc từ khóe mắt, Hellas thấy rõ Klein hoàn toàn bình an vô sự, đồng tử liền co rụt, cuống quýt duỗi bàn tay trái chỉ thẳng vào hắn, thì thầm:
“Lưu đày!”
Klein lại lần nữa kháng cự thất bại, bị đẩy bật ra như mảnh giấy vụn trong cơn cuồng phong, bay thẳng ra khỏi phòng ăn. Ngoài đại sảnh, ánh lửa trong lò sưởi đang dần tàn lụi. Một đợt sóng thảm họa nổ ra trên cầu thang gỗ, nhưng vì phần chính bạo tạc đã bị “Cấm đoán” trong phòng ăn nên không gây ra quá nhiều nguy hại.
Nắm bắt lấy cơ hội, Hellas bất ngờ xoay người, không ngoảnh lại mà chạy vụt ra ngoài.
Dù lửa trên người vẫn đang cháy rừng rực, y cũng không buồn dập tắt.
Y hiểu rõ mình đang trong tình trạng cực kỳ tồi tệ, nguy cơ mất khống chế rất cao. Hơn nữa độc tính đang tăng dần theo cấp số cộng, sẽ sớm phát tác đến đỉnh điểm. Dựa vào hai yếu tố này, y không nghĩ mình còn cơ hội nào đánh bại được kẻ đột kích. Kể cả đã tính đến sự giúp đỡ của Danh sách 7 Belize đang canh gác dưới hầm thì cũng thế thôi!
Hellas tin rằng, nếu cứ tiếp tục chiến đấu, chờ đợi y sẽ chỉ có hai kết cục: độc tính phát tác cực hạn, hoặc mất khống chế vì trọng thương!
Một khi đã quyết định tẩu thoát, y cũng chẳng còn quan tâm Katy sống chết ra sao!
Klein vừa điều chỉnh lại cơ thể dưới tình trạng “Lưu đày”, nhìn thấy cảnh đó, tức thì ngẩng đầu, há miệng, vô thanh rít lên!
Uuu!
Đầu óc Hellas choáng váng, bước chân ngừng lại một thoáng. Làn da y vốn đang bình thường tự dưng nổi lên chi chít mụn nước trong suốt. Đây chính là dấu hiệu của mất khống chế giai đoạn đầu.
Nhưng y nhanh chóng phục hồi, tiếp tục chạy như điên dại, trốn ra khỏi bãi cỏ ngoài dinh thự.
Khó giết thật… Klein không cố rượt theo, tránh phát sinh tai nạn.
Hắn nhớ kỹ, mục đích đến đây là để giải thoát các nạn nhân, chứ không phải giải quyết sạch đám Người Phi Phàm sa đọa này.
Quan trọng hơn, hiện tại hắn đã tiêu hao kha khá, tổn thương không nhẹ, đuổi theo chưa chắc đã đỡ nổi đòn tấn công của một Hellas điên cuồng.
Tách!
Klein búng tay, bắn ra đạn khí.
Viên đạn xuyên thẳng qua đầu Katy, chấm dứt cơn đau của ả.
Ngay sau đó, Klein quay người bay về phía lối vào tầng hầm.
Belize rậm râu quai nón chăm chú lắng nghe động tĩnh bên ngoài, nhưng không dám tự ý rời vị trí, sợ đồng bọn kẻ xâm nhập thừa cơ đột kích hầm ngục.
Lúc này, gã ghì chặt súng trường hơi nước cao áp, mở sẵn linh thị. Bị tiếng nổ kia dọa run, gã căng thẳng cùng cực.
Bất thình lình, gã nhìn thấy một bóng ma uy nghiêm phóng tới, không do dự nâng súng trường lên bóp cò.
Pằng!
Làn sương trắng phun ra từ nòng súng, một viên đạn vàng nhạt bắn tới với tốc độ kinh hồn.
Klein đã sớm chuẩn bị, có trực giác dự cảm, trước khi Belize nổ súng, hắn đã bay vòng qua.
Viên đạn xuyên qua đại sảnh, bắn thủng cửa chính, bay ra ngoài.
Cùng lúc, Belize vọt thẳng ra khỏi phòng gác, vừa xách súng trường cố bày ra tư thế gây uy hiếp, vừa nhanh chóng di chuyển đến gần cánh cửa.
Gã tin chắc kẻ xâm nhập có thể giải quyết cả nhóm Hellas, Katy, Parker liên thủ thì cũng dễ dàng xử lý cả gã. Động tĩnh vừa rồi lớn như thế, hẳn sẽ hấp dẫn nhiều chú ý, không chừng Kẻ Trừng Phạt cũng sắp tới điều tra rồi. Nên giờ lựa chọn duy nhất là:
Chạy!
Klein lại vô thanh rít lên, khiến đầu óc Belize ong ong như bị búa đập, trong mắt phủ đầy sao trời, chóp mũi rớt vài giọt máu.
Nhưng thế cũng không cản được Belize chạy thoát. Sau khi nổ súng ngăn Klein lại, gã nhào ra đại sảnh, hướng thẳng cửa chính.
Klein hơi ngập ngừng, từ bỏ đuổi theo chiến đấu. Hắn khóa van gas tổng lại, đến trước lối vào tầng hầm, liên tục búng tay.
Pằng! Pằng! Pằng!
Từng viên đạn khí bắn thẳng vào bức tường vô hình, từ từ phá vỡ “Cấm đoán”.
Đây cũng là một trong số lý do Klein chọn dùng khí gas dẫn nổ và Bình Độc Tố Sinh Học. Nhờ hiệu ứng “Cấm đoán” lên hầm ngục dưới lòng đất của Hellas, miễn là không chịu công kích trực diện, hắn không phải lo sẽ vô tình làm những cô gái vô tội kia bị thương.
Hắn phá khóa cửa, bay vào hầm ngục. Trước hết là tìm phòng giam Daisy dựa vào hình ảnh gợi ý xem bói lúc trước, sau là xác nhận rằng cô bé không bị thương tổn gì quá lớn, vẫn còn khả năng di chuyển.
Rồi, thân thể hắn biến mất, hòa nhập vào cánh cửa kim loại.
Két! Két! Két!
Từng bên cánh cửa kim loại nhanh chóng lần lượt bị đẩy ra, tựa như có một bóng ma vô hình đang mở chúng.
Két! Két! Két!
Xong một cánh, tiếp đến cánh còn lại.
Daisy và những cô gái kia kinh hoảng bởi tiếng nổ bên ngoài. Sau một hồi, cô bé mới ngạc nhiên nhận ra cánh cửa phòng giam mình tự dưng được mở ra, cũng chẳng có một ai bước tới, như thể cô bé có thể rời đi tùy ý muốn.
Một số người bị trói chưa lâu, còn chưa phải chịu giáo huấn từ khi bị bắt cóc, bạo gan đứng dậy, thử chạy đến thăm dò lối ra khỏi tầng hầm.
Họ băng qua đại sảnh thiệt hại nhẹ bởi vụ nổ, bỏ lại dinh thự trong tình trạng tồi tệ phía sau, hướng về tự do, càng lúc chạy càng nhanh.
Mãi đến khi đặt chân xuống phố, Daisy và các cô gái mới quay đầu lại.
Ngước lên, họ lờ mờ trông thấy một thân ảnh đứng thẳng trên nóc dinh thự quỷ dữ. Bộ giáp đen bóng, vương miện đen huyền, uy nghiêm, hùng tráng.
Soạt!
Chiếc áo choàng phía sau thân ảnh lặng lẽ lay động.
Họ in cảnh tượng vào tâm trí, đi tìm giáo đường gần nhất trong sự ngờ vực với phía cảnh sát.
Khi Klein quay lại phòng ăn ngập trong khói lửa, phát hiện đặc tính phi phàm của Katy và Parker đang có dấu hiệu tách ra.
Hắn kiểm tra vật phẩm chúng mang theo, xác nhận phần lớn đều đã bị hư hại, ngay cả tiền mặt cũng cháy rụi.
Klein nhảy lên tầng hai và tầng ba, nhanh chóng dò xét, tìm manh mối tương ứng.
Hắn không định thử thông linh vì không đủ thời gian, mà đem lên màn sương xám thì lại không đáp ứng được nhu cầu “hạ màn” kế tiếp.
Ngay cả một tên cầm đầu nhỏ cũng bị ban lệnh “giữ bí mật” thì hẳn mấy nhân vật quan trọng cũng có “hạn chế” tương tự, có muốn thông linh cũng rất khó. Thao tác quá rườm rà, quá phiền phức, không thích hợp với tình hình hiện giờ… Điều tra kết thúc, Klein không đạt được thu hoạch nào, nhưng tiện tay nhặt được bộ bài Tarot.
Trở lại phòng ăn tan hoang, hắn bỏ mấy lá ẩn chính ra, tiến đến gần thi thể Capim.
Rồi, hắn rút lại hai lá từ đó, rải toàn bộ số lá còn lại lên người Capim.
Làm xong, hắn dùng hai lá vừa đặc biệt lấy ra phủ lên hai mắt Capim, lộ mặt chính diện lên trên.
Lúc này, đặc tính phi phàm của Parker và Katy cũng đã tách ra.
…
Khoảng chục giây sau, bên ngoài dinh thự, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một cánh cổng hư ảo phủ đầy hoa văn ký hiệu phức tạp.
Cánh cửa lặng lẽ hé mở, một người đàn ông anh tuấn, mặc lễ phục phẳng phiu bước ra. Ông ta độ bốn mươi tuổi, chín chắn, lịch lãm.
Ông ta có một đôi mắt màu vàng kim, chỉ vừa liếc qua, đã khóa chặt vào hiện trường phòng ăn cháy nổ tanh bành.
Đúng lúc này, một cơn gió lớn thổi lên, một bóng người chớp mắt bay vụt tới.
Đó là một ông lão đội mũ mềm đen, đôi mắt bạch kim ánh lên vẻ nghiêm túc dị thường. Ông lão mặc một bộ áo choàng bào đen, trên lớp vải thêu biểu tượng bão táp. Không ai khác chính là Hồng y Giáo chủ của Giáo hội Chúa Tể Bão Táp, tổng giám mục Backlund, “Người Ca Hát Của Thần” Ace Snake.
“Sao anh lại ở đây?” Ace trầm giọng hỏi.
Sự kiện phi phàm ở quận Jowod nằm dưới quyền quản lý của đại giáo đường Thánh Phong nên ông ta có tư cách hỏi câu ấy.
Người đàn ông trẻ tuổi mang biểu cảm hơi khó chịu, đáp:
“Tôi sống ở gần đây.”
Nơi này gần quận Tây.
Hai người họ không nói thêm lời nào, cùng lúc đặt chân xuống mặt đất, tiến vào hiện trường vụ nổ. Một cơn cuồng phong khác nổi lên, cuốn bay những mồi lửa lơ lửng giữ không trung ra ngoài suối phun nước nhân tạo.
Cơn gió dường như có sinh mệnh và trí tuệ riêng.
Hai Bán Thần ngay sau đó nhìn thấy Katy, đầu bị bắn vỡ và thân thể bị thiêu cháy đen; nhìn thấy Parker đang quấn vào kẻ khác với cái đầu nứt toác; nhìn thấy tên buôn người Capim, khắp cơ thể phủ đầy bài Tarot, ngự trên mặt hai lá bài ẩn chính.
Đó là lá “Thẩm Phán” diễn tả một Thiên Sứ đang thổi kèn lệnh, và lá “Hoàng Đế” với áo giáp cùng vương miện!
Gần như cùng lúc, Hồng y Giáo chủ Snake cùng người đàn ông anh tuấn đều phát giác ra điều gì, quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Họ phát hiện ra, trên nóc tòa biệt thự đối diện, có một thân ảnh oai nghiêm bao trùm bởi bộ giáp đen bóng, đầu đội vương miện đen huyền.
Thân ảnh khẽ gật đầu, tà áo choàng đung đưa.
Thế rồi, không một dấu hiệu, ngay trước mắt hai vị Người Phi Phàm Danh sách cao, hắn biến mất.
___________________
Người dịch: Chương tiếp theo sẽ có vào ngày 20/12 nha~
Capim nằm dài dưới đất, vừa đau vừa ngứa, hận không thể xé nát cơ thể hòng thoát khỏi địa ngục thống khổ này.
Rồi gã chứng kiến một làn sóng lửa đỏ rực lan tới, nghe thấy tiếng nổ váng óc.
Gã cứ ngỡ vào khoảnh khắc cuối cùng này, thời gian sẽ kéo dài đằng đẵng, có đủ thì giờ để hồi tưởng lại khung cảnh tươi đẹp được ở bên vợ con. Gã những tưởng sẽ cảm thấy nhẹ nhõm vì được giải thoát khỏi sự tra tấn dã man ấy. Nhưng đúng lúc đó, nỗi sợ khủng khiếp và ham muốn sống mãnh liệt dâng trào lên từ tận đáy lòng. Mà cái gọi là hồi ức còn chưa kịp bay thoáng qua, cả đầu gã đã chìm ngập cơn đau tột độ trước khi bị kéo vào bóng tối sâu thẳm.
Ầm! Ầm! Cửa sổ phòng ăn nổ tung, kéo theo vô vàn gạch đá vụn nát và những xoáy lửa cuộn tròn bay ra ngoài.
Đám lính tuần tra vừa ập đến khu vực này lập tức bị đập ngã, kẻ nào may mắn không trúng gạch đá cũng bị dư chấn làm ù tai, cả người nghiêng ngả.
Chúng trông thấy nửa bức tường ngoài phòng ăn đã sụp đỏ, trông thấy từng điểm lửa đang lơ lửng giữa không trung.
Cả dân cư khắp con phố và cảnh sát phụ trách tuần tra đều cùng lúc nghe thấy tiếng nổ lớn, nhất thời cảm thấy nghi ngại, lo sợ.
Trong phòng ăn, Klein mặc giáp đen, đội vương miện đen, đứng đó tắm mình trong ngọn lửa rực đỏ, thưởng thức từng đợt sóng xung kích mà chẳng hề nao núng.
Làn khí đen xung quanh hắn bị phân tán đi khá nhiều, linh thể cũng chịu tổn thương dù không quá nghiêm trọng.
Bên cạnh chiếc bàn ăn bị lật đổ, Parker và Capim bị thổi bay tới góc nhà, đầu nứt ra, người cháy đen thui.
Trên cơ thể chúng vẫn còn vài ngọn lửa đang âm ỉ cháy, đám hầu nam nữ cũng không khác là bao.
Katy đứng trước lò sưởi không kịp tránh khỏi đòn tấn công này, bị văng thẳng vào tường, nằm gục dưới sàn. Toàn thân ả máu thịt be bét, phần lớn bị đốt cháy khét lẹt, không còn mảng da nào nguyên vẹn.
Ả vẫn chưa chết, nhưng đã bị trọng thương đến bất tỉnh. Kể cả vậy, ả vẫn run rẩy ho khù khụ, hít vào lượng lớn bụi than.
Cây roi đen cũng bị phá hủy nghiêm trọng, xuất hiện vô số vết nứt rạn, còn nhen chút lửa. Toàn bộ số đạn phi phàm đều nổ tung, không sót cái nào.
Katy không còn khả năng chiến đấu.
Hellas vừa kịp lăn ra ngoài bảo vệ được mạng sống, nhưng trên cơ thể y cũng chi chết vết máu và vết bỏng.
Y lảo đảo đứng lên, lộ ra phần lưng, chân và bộ tóc giả đều đang bốc cháy.
Y càng khó thở hơn, thân thể chịu tổn thương khá nghiêm trọng.
Vậy đã đủ để chứng minh cho sự rắn chắc và sức dẻo dai của cơ thể y. Hay đúng hơn là sau khi đeo găng tay vào, cơ thể y càng thêm rắn chắc, càng thêm dẻo dai.
Tuy nhiên, điều này cũng không nằm ngoài dự đoán của Klein!
Trong khi dựng kế hoạch, nếu không cách nào ước lượng ra bao nhiêu thương tổn đối phương chịu được, hắn sẽ mặc nhiên đánh giá cực cao thể chất y.
Liếc từ khóe mắt, Hellas thấy rõ Klein hoàn toàn bình an vô sự, đồng tử liền co rụt, cuống quýt duỗi bàn tay trái chỉ thẳng vào hắn, thì thầm:
“Lưu đày!”
Klein lại lần nữa kháng cự thất bại, bị đẩy bật ra như mảnh giấy vụn trong cơn cuồng phong, bay thẳng ra khỏi phòng ăn. Ngoài đại sảnh, ánh lửa trong lò sưởi đang dần tàn lụi. Một đợt sóng thảm họa nổ ra trên cầu thang gỗ, nhưng vì phần chính bạo tạc đã bị “Cấm đoán” trong phòng ăn nên không gây ra quá nhiều nguy hại.
Nắm bắt lấy cơ hội, Hellas bất ngờ xoay người, không ngoảnh lại mà chạy vụt ra ngoài.
Dù lửa trên người vẫn đang cháy rừng rực, y cũng không buồn dập tắt.
Y hiểu rõ mình đang trong tình trạng cực kỳ tồi tệ, nguy cơ mất khống chế rất cao. Hơn nữa độc tính đang tăng dần theo cấp số cộng, sẽ sớm phát tác đến đỉnh điểm. Dựa vào hai yếu tố này, y không nghĩ mình còn cơ hội nào đánh bại được kẻ đột kích. Kể cả đã tính đến sự giúp đỡ của Danh sách 7 Belize đang canh gác dưới hầm thì cũng thế thôi!
Hellas tin rằng, nếu cứ tiếp tục chiến đấu, chờ đợi y sẽ chỉ có hai kết cục: độc tính phát tác cực hạn, hoặc mất khống chế vì trọng thương!
Một khi đã quyết định tẩu thoát, y cũng chẳng còn quan tâm Katy sống chết ra sao!
Klein vừa điều chỉnh lại cơ thể dưới tình trạng “Lưu đày”, nhìn thấy cảnh đó, tức thì ngẩng đầu, há miệng, vô thanh rít lên!
Uuu!
Đầu óc Hellas choáng váng, bước chân ngừng lại một thoáng. Làn da y vốn đang bình thường tự dưng nổi lên chi chít mụn nước trong suốt. Đây chính là dấu hiệu của mất khống chế giai đoạn đầu.
Nhưng y nhanh chóng phục hồi, tiếp tục chạy như điên dại, trốn ra khỏi bãi cỏ ngoài dinh thự.
Khó giết thật… Klein không cố rượt theo, tránh phát sinh tai nạn.
Hắn nhớ kỹ, mục đích đến đây là để giải thoát các nạn nhân, chứ không phải giải quyết sạch đám Người Phi Phàm sa đọa này.
Quan trọng hơn, hiện tại hắn đã tiêu hao kha khá, tổn thương không nhẹ, đuổi theo chưa chắc đã đỡ nổi đòn tấn công của một Hellas điên cuồng.
Tách!
Klein búng tay, bắn ra đạn khí.
Viên đạn xuyên thẳng qua đầu Katy, chấm dứt cơn đau của ả.
Ngay sau đó, Klein quay người bay về phía lối vào tầng hầm.
Belize rậm râu quai nón chăm chú lắng nghe động tĩnh bên ngoài, nhưng không dám tự ý rời vị trí, sợ đồng bọn kẻ xâm nhập thừa cơ đột kích hầm ngục.
Lúc này, gã ghì chặt súng trường hơi nước cao áp, mở sẵn linh thị. Bị tiếng nổ kia dọa run, gã căng thẳng cùng cực.
Bất thình lình, gã nhìn thấy một bóng ma uy nghiêm phóng tới, không do dự nâng súng trường lên bóp cò.
Pằng!
Làn sương trắng phun ra từ nòng súng, một viên đạn vàng nhạt bắn tới với tốc độ kinh hồn.
Klein đã sớm chuẩn bị, có trực giác dự cảm, trước khi Belize nổ súng, hắn đã bay vòng qua.
Viên đạn xuyên qua đại sảnh, bắn thủng cửa chính, bay ra ngoài.
Cùng lúc, Belize vọt thẳng ra khỏi phòng gác, vừa xách súng trường cố bày ra tư thế gây uy hiếp, vừa nhanh chóng di chuyển đến gần cánh cửa.
Gã tin chắc kẻ xâm nhập có thể giải quyết cả nhóm Hellas, Katy, Parker liên thủ thì cũng dễ dàng xử lý cả gã. Động tĩnh vừa rồi lớn như thế, hẳn sẽ hấp dẫn nhiều chú ý, không chừng Kẻ Trừng Phạt cũng sắp tới điều tra rồi. Nên giờ lựa chọn duy nhất là:
Chạy!
Klein lại vô thanh rít lên, khiến đầu óc Belize ong ong như bị búa đập, trong mắt phủ đầy sao trời, chóp mũi rớt vài giọt máu.
Nhưng thế cũng không cản được Belize chạy thoát. Sau khi nổ súng ngăn Klein lại, gã nhào ra đại sảnh, hướng thẳng cửa chính.
Klein hơi ngập ngừng, từ bỏ đuổi theo chiến đấu. Hắn khóa van gas tổng lại, đến trước lối vào tầng hầm, liên tục búng tay.
Pằng! Pằng! Pằng!
Từng viên đạn khí bắn thẳng vào bức tường vô hình, từ từ phá vỡ “Cấm đoán”.
Đây cũng là một trong số lý do Klein chọn dùng khí gas dẫn nổ và Bình Độc Tố Sinh Học. Nhờ hiệu ứng “Cấm đoán” lên hầm ngục dưới lòng đất của Hellas, miễn là không chịu công kích trực diện, hắn không phải lo sẽ vô tình làm những cô gái vô tội kia bị thương.
Hắn phá khóa cửa, bay vào hầm ngục. Trước hết là tìm phòng giam Daisy dựa vào hình ảnh gợi ý xem bói lúc trước, sau là xác nhận rằng cô bé không bị thương tổn gì quá lớn, vẫn còn khả năng di chuyển.
Rồi, thân thể hắn biến mất, hòa nhập vào cánh cửa kim loại.
Két! Két! Két!
Từng bên cánh cửa kim loại nhanh chóng lần lượt bị đẩy ra, tựa như có một bóng ma vô hình đang mở chúng.
Két! Két! Két!
Xong một cánh, tiếp đến cánh còn lại.
Daisy và những cô gái kia kinh hoảng bởi tiếng nổ bên ngoài. Sau một hồi, cô bé mới ngạc nhiên nhận ra cánh cửa phòng giam mình tự dưng được mở ra, cũng chẳng có một ai bước tới, như thể cô bé có thể rời đi tùy ý muốn.
Một số người bị trói chưa lâu, còn chưa phải chịu giáo huấn từ khi bị bắt cóc, bạo gan đứng dậy, thử chạy đến thăm dò lối ra khỏi tầng hầm.
Họ băng qua đại sảnh thiệt hại nhẹ bởi vụ nổ, bỏ lại dinh thự trong tình trạng tồi tệ phía sau, hướng về tự do, càng lúc chạy càng nhanh.
Mãi đến khi đặt chân xuống phố, Daisy và các cô gái mới quay đầu lại.
Ngước lên, họ lờ mờ trông thấy một thân ảnh đứng thẳng trên nóc dinh thự quỷ dữ. Bộ giáp đen bóng, vương miện đen huyền, uy nghiêm, hùng tráng.
Soạt!
Chiếc áo choàng phía sau thân ảnh lặng lẽ lay động.
Họ in cảnh tượng vào tâm trí, đi tìm giáo đường gần nhất trong sự ngờ vực với phía cảnh sát.
Khi Klein quay lại phòng ăn ngập trong khói lửa, phát hiện đặc tính phi phàm của Katy và Parker đang có dấu hiệu tách ra.
Hắn kiểm tra vật phẩm chúng mang theo, xác nhận phần lớn đều đã bị hư hại, ngay cả tiền mặt cũng cháy rụi.
Klein nhảy lên tầng hai và tầng ba, nhanh chóng dò xét, tìm manh mối tương ứng.
Hắn không định thử thông linh vì không đủ thời gian, mà đem lên màn sương xám thì lại không đáp ứng được nhu cầu “hạ màn” kế tiếp.
Ngay cả một tên cầm đầu nhỏ cũng bị ban lệnh “giữ bí mật” thì hẳn mấy nhân vật quan trọng cũng có “hạn chế” tương tự, có muốn thông linh cũng rất khó. Thao tác quá rườm rà, quá phiền phức, không thích hợp với tình hình hiện giờ… Điều tra kết thúc, Klein không đạt được thu hoạch nào, nhưng tiện tay nhặt được bộ bài Tarot.
Trở lại phòng ăn tan hoang, hắn bỏ mấy lá ẩn chính ra, tiến đến gần thi thể Capim.
Rồi, hắn rút lại hai lá từ đó, rải toàn bộ số lá còn lại lên người Capim.
Làm xong, hắn dùng hai lá vừa đặc biệt lấy ra phủ lên hai mắt Capim, lộ mặt chính diện lên trên.
Lúc này, đặc tính phi phàm của Parker và Katy cũng đã tách ra.
…
Khoảng chục giây sau, bên ngoài dinh thự, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một cánh cổng hư ảo phủ đầy hoa văn ký hiệu phức tạp.
Cánh cửa lặng lẽ hé mở, một người đàn ông anh tuấn, mặc lễ phục phẳng phiu bước ra. Ông ta độ bốn mươi tuổi, chín chắn, lịch lãm.
Ông ta có một đôi mắt màu vàng kim, chỉ vừa liếc qua, đã khóa chặt vào hiện trường phòng ăn cháy nổ tanh bành.
Đúng lúc này, một cơn gió lớn thổi lên, một bóng người chớp mắt bay vụt tới.
Đó là một ông lão đội mũ mềm đen, đôi mắt bạch kim ánh lên vẻ nghiêm túc dị thường. Ông lão mặc một bộ áo choàng bào đen, trên lớp vải thêu biểu tượng bão táp. Không ai khác chính là Hồng y Giáo chủ của Giáo hội Chúa Tể Bão Táp, tổng giám mục Backlund, “Người Ca Hát Của Thần” Ace Snake.
“Sao anh lại ở đây?” Ace trầm giọng hỏi.
Sự kiện phi phàm ở quận Jowod nằm dưới quyền quản lý của đại giáo đường Thánh Phong nên ông ta có tư cách hỏi câu ấy.
Người đàn ông trẻ tuổi mang biểu cảm hơi khó chịu, đáp:
“Tôi sống ở gần đây.”
Nơi này gần quận Tây.
Hai người họ không nói thêm lời nào, cùng lúc đặt chân xuống mặt đất, tiến vào hiện trường vụ nổ. Một cơn cuồng phong khác nổi lên, cuốn bay những mồi lửa lơ lửng giữ không trung ra ngoài suối phun nước nhân tạo.
Cơn gió dường như có sinh mệnh và trí tuệ riêng.
Hai Bán Thần ngay sau đó nhìn thấy Katy, đầu bị bắn vỡ và thân thể bị thiêu cháy đen; nhìn thấy Parker đang quấn vào kẻ khác với cái đầu nứt toác; nhìn thấy tên buôn người Capim, khắp cơ thể phủ đầy bài Tarot, ngự trên mặt hai lá bài ẩn chính.
Đó là lá “Thẩm Phán” diễn tả một Thiên Sứ đang thổi kèn lệnh, và lá “Hoàng Đế” với áo giáp cùng vương miện!
Gần như cùng lúc, Hồng y Giáo chủ Snake cùng người đàn ông anh tuấn đều phát giác ra điều gì, quay đầu nhìn ra bên ngoài.
Họ phát hiện ra, trên nóc tòa biệt thự đối diện, có một thân ảnh oai nghiêm bao trùm bởi bộ giáp đen bóng, đầu đội vương miện đen huyền.
Thân ảnh khẽ gật đầu, tà áo choàng đung đưa.
Thế rồi, không một dấu hiệu, ngay trước mắt hai vị Người Phi Phàm Danh sách cao, hắn biến mất.
___________________
Người dịch: Chương tiếp theo sẽ có vào ngày 20/12 nha~
Danh sách chương