Audrey biết mình đang bị một loại năng lực phi phàm nào đó ảnh hưởng đến tâm linh và tinh thần. Chẳng qua là do ngài ‘Kẻ Khờ’ cho “Thiên sứ ban Phước lành” nên mới thần kỳ thoát khỏi trạng thái ấy. Do đó, cô nàng quyết định giải thích vài thứ, dùng vài bí mật nhỏ để khiến đối phương choáng váng, giấu giếm những thứ quan trọng, cũng đổi lấy tín nhiệm lớn hơn.

Sở dĩ cô nàng làm thế không phải vì không tin tưởng thiên sứ, mà vì cô cảm thấy nếu mình có thể quan sát đối phương, thì đối phương cũng có thể quan sát mình.

Mặc dù cô luôn luôn “ẩn mình” trong “bóng tối”, giả vờ như không phải một Người Phi Phàm, biểu hiện bình thường một chút sẽ không bị nghi ngờ, nhưng cô vẫn sẵn sàng trở thành thành viên Hội Tâm Lý Luyện Kim. Dù sao đối phương cũng đều là người chuyên nghiệp, mà cô chỉ được tính là người mới tiến nửa bước chân vào giới này, kinh nghiệm không đủ phong phú, không đủ toàn diện, rất có thể sẽ tự phơi bày vấn đề nhất định từ những điều mà mình chưa nhận ra.

Nếu đã vậy, thà nhân cơ hội này “thẳng thắn”, loại bỏ triệt để lo nghĩ của thành viên Hội Tâm Lý Luyện Kim.

— cô gọi hành vi mà thiên sứ vừa hàng lâm, dùng cánh bao bọc lấy mình là “Ban phước lành”.

Nghe thấy câu trả lời của Audrey, cả Islant và Hemperes đều sửng sốt mất một lúc. Trong nháy mắt, họ liền nghi ngờ thực lực bản thân.

Hilbert lại nhéch mép lên, mỉm cười, hoàn toàn không phản ứng gì khác thường.

Ông ta hài lòng gật đầu, giọng nói ôn hòa:

“Sự thành thật của cô rất đáng được ca ngợi.”

“Cô còn gì muốn nói nữa?”

Audrey ra vẻ hoảng hốt, lắc đầu:

“Hết rồi.”

Hilbert nghĩ nghĩ, chuyển hỏi:

“Cô mua được phối phương “Khán Giả” ở tụ hội Người Phi Phàm nào? Từ người nào? Cô lấy vật liệu để điều chế ma dược ở đâu?”

Audrey hơi chuyển con ngươi, tỏ vẻ nhớ lại:

“Tụ hội Người Phi Phàm kia nhất định phải giữ bí mật.”

“Tôi không thể thấy hình dạng của người bán phối phương “Khán Giả”, nhưng từ cách ăn nói có thể đoán ra anh ta là tín đồ của Chúa Tể Bão Táp.”

Nghe tới đây, Hilbert gật nhẹ, có vẻ như vừa nhớ ra điều gì.

Audrey tiếp tục nói:

“Vật liệu của ma dược “Khán Giả” phần lớn đều lấy trong kho báu nhà tôi, ngoài ra thì trao đổi với vài người bạn.”

Hai phần ma dược “Khán Giả”… Cô nàng thầm bổ sung.

Phần lớn đều lấy ở kho báu trong nhà… Cả ba người Hilbert, Islant và Hemperes nhẩm lại câu nói, nhất thời không thốt nên lời.

Vài giây sau, Hilbert mới nhìn Islant và Hemperes, gật đầu, ra hiệu không còn vấn đề gì.

Nhận được đồng ý, màu vàng trong đồng tử ông ta dần biến mất, con ngươi dài hẹp cũng dần nhạt nhòa.

Hilbert lại khều tâm nến, khiến ánh lửa bập bùng.

Trong sự giao thoa giữa sáng tối, Adurey phát hiện ra lực lượng quỷ dị tác động đến mình đã biến mất không còn tăm hơi.

Cô nàng rút lại vẻ hoảng hốt, đổi sang trạng thái nghi hoặc, hiếu kỳ.

“Không ngờ cô đã là “Khán Giả” rồi.” Hilbert khẽ cười.

“Hả?” Audrey biểu hiện vẻ kinh ngạc, bối rối vô cùng hợp lý.

Biết tình huống nào thì nên có phản ứng gì, biết nên có loại biểu cảm và ngôn ngữ cơ thể chi tiết ra sao, đều là kiến thức cơ bản của “Người Đọc Tâm”.

Hilbert lại mỉm cười, nói:

“Cô không phải lo, chúng tôi không phiền đâu. Vừa nãy là khảo sát cuối cùng.”

“Chúc mừng cô đã thông qua tất cả các vòng khảo sát. Hiện giờ, cô đã là thành viên chính thức của Hội Tâm Lý Luyện Kim.”

“Vâng…” Audrey hơi do dự, cười nói, “Cảm giác cứ như mơ vậy.”

Cô nàng chợt đứng dậy, kéo nhẹ váy, làm một lễ với đám Hilbert, cười dịu dàng:

“Hiện giờ chúng ta đã là bạn đồng hành.”

Đám người Islant lập tức đứng lên, cúi đầu trước một vị tiểu thư xinh đẹp có thân phận cao quý đang lễ phép với họ.

Hai bên lại ngồi xuống, Hilbert sắp xếp từ ngữ, nói:

“Tiểu thư Audrey, giờ tôi sẽ giải thích tình hình của Hội Tâm Lý Luyện Kim cho cô.”

“Được.” Audrey lại cười, “Chỉ cần gọi tên tôi là đủ rồi.”

Hilbert gật nhẹ, dựa người về sau, đan hai tay vào nhau, nói:

“Ban đầu Hội Tâm Lý Luyện Kim chỉ là một hội thảo nghiên cứu của những người giàu đam mê, tin rằng tâm linh (*) chứa năng lực vô tận và vô số điều kỳ diệu.”

“Sau này, hội thảo nghiên cứu tìm thấy một bản đồ kho báu dẫn đến một tàn tích Hermes.”

“Hermes trong ngôn ngữ Hermes?” Audrey hứng thú hỏi lại.

“Đúng thế, ngài ấy chính là một trong những chuyên gia thần bí học sớm nhất của nhân loại, và thứ ngôn ngữ Hermes cổ mà ngài sáng tạo ra lại thần kỳ cộng hưởng trực tiếp với lực lượng tự nhiên. Ngài hoạt động mạnh nhất vào Kỷ thứ Hai đen tối. Trước đó, nhân loại chỉ làm người hầu và nô lệ cho Người Khổng Lồ.” Hilbert tràn ngập sùng kính kể lại.

Ông ta nhẹ nhàng thở dài:

“Những thành viên ban đầu của Hội Tâm Lý Luyện Kim tìm thấy rất nhiều thứ trong tàn tích đó. Họ khám phá ra Hermes chính là chuyên gia thần bí học lĩnh vực tâm linh. Mục tiêu nghiên cứu của ngài chính là Rồng Khổng Lồ thống trị bầu trời trong Kỷ thứ Hai. Chính xác mà nói, chính là Rồng Khổng Lồ của Tâm Linh.”

“Tư liệu ngài ấy để lại cho thấy Đám Rồng Khổng Lồ Tâm Linh đã tiến rất xa trong lĩnh vực này, đạt thành tựu ngang với cấp độ thần linh.”

Tôi biết, “Rồng Ảo Tưởng” Angelweed chính là một vị Cổ Thần… Audrey hơi tự đắc nghĩ thầm.

Hilbert chợt thở dài:

“Những tài liệu nghiên cứu ấy đã đặt nền móng và phương hướng vững chắc cho nghiên cứu của Hội Tâm Lý Luyện Kim chúng ta.”

“Chúng tôi tin rằng, tâm linh ẩn chứa rất nhiều bí mật, mà mỗi bí mật lại được cất giấu ở nơi ‘thâm sâu’, rất khó nắm giữ được. À, thứ lỗi cho tôi vì đã dùng từ ‘thâm sâu’, đối với tôi, từ này là thích hợp nhất.”

“Chỉ một sai lầm nhỏ bé trong việc nghiên cứu những bí mật đó sẽ dẫn tới tổn hại không thể cứu vãn cho bản thân. Audrey, cô phải nhớ rằng, những vấn đề trong khía cạnh này nhất định phải được thực hiện cẩn thận.”

Sau khi Audrey gật đầu, ông ta mới tiếp:

“Nếu chúng ta có thể làm sáng tỏ sự huyền bí của tâm linh, thì một mặt, chúng ta có thể khai phá ra sức mạnh tiềm ẩn sâu thẳm trong tâm thức của mỗi người, thực hiện được rất nhiều điều thần kỳ. Mặt khác, thậm chí còn có thể nắm giữ tâm linh của người khác.”

“Sau khi đã đạt được trình độ này, phía trước chính là biển tập thể tiềm thức hội tụ, cũng là nơi chúng ta muốn hướng tới nhất. Đương nhiên, mô tả của tập thể tiềm thức không đủ chính xác, tôi thích gọi nó là ‘thế giới tâm linh của tất cả sinh vật’ hơn. Nó có một chút liên hệ mờ mịt nhưng kỳ diệu với Linh giới.”

“Nếu có thể nắm giữ thế giới tâm linh này, sẽ sở hữu năng lực phi phàm gì?” Audrey lộ sự hiếu kỳ đúng lúc, cũng biểu hiện vẻ thiếu hiểu biết ở phương diện này.

Hilbert cười nói:

“Hẳn cô đã để ý có một số hiện tượng kỳ lạ ở thế giới hiện thực. Khi chúng ta cầu mong một thứ gì, nó xuất hiện đúng lúc. Khi chúng ta muốn đi thăm một người bạn, họ lại tự nhiên gõ cửa nhà chúng ta. Và khi chúng ta khát vọng một chuyện gì đó xảy ra, nó sẽ bắt đầu vào thời điểm chuẩn xác nhất.”

“Có lẽ cô sẽ nói đây chỉ là trùng hợp, nhưng đôi khi lại có quá nhiều trùng hợp. Nghiên cứu của chúng tôi chỉ ra rằng rất nhiều trùng hợp được tạo nên trong vô thức, ảnh hưởng vi diệu tới tâm linh.”

“Khi cô đã nắm giữ được thế giới tâm linh, cũng chính là vùng biển mà tập thể tiềm thức hội tụ thành, cô sẽ nắm giữ được ‘Trùng hợp’, tạo nên những hiện tượng kỳ diệu để hồi âm lại tâm linh của chính cô, và nó sẽ xảy ra đúng như ý cô muốn.”

“Nó, nó thật quá đỗi tuyệt vời.” Audrey đã nghe qua sự đáng sợ của “Rồng Khổng Lồ Ác Mộng” từ ‘Mặt Trời’, nhưng chắc chắn không chi tiết bằng mô tả của Hilbert.

Hilbert khẽ cười:

“Ở cấp độ của chúng ta, tốt hơn hết là không nên thảo luận vấn đề có trình độ cao thâm như vậy. Nếu không, sẽ rất dễ đánh mất bản thân. Tôi sẽ tiếp tục giới thiệu về Hội Tâm Lý Luyện Kim.”

“Sự kiện khám phá tàn tích đã đánh dấu sự thành lập của tổ chức. Thành viên ban đầu mong muốn duy trì trạng thái là chỉ đơn thuần thảo luận về học thuật. Nhưng rồi họ luôn cần tới trợ giúp khi đụng tới một vấn đề nào đó. Tương tự, họ thiếu thốn vật phẩm và nguyên vật liệu nghiên cứu. Thế nên Tâm Lý Luyện Kim dần hình thành các điều lệ và chuyển đổi thành một tổ chức bí ẩn chân chính.”

“Tuy nhiên, so với những tổ chức bí ẩn khác, kết cấu và quan hệ của chúng tôi khá lỏng lẻo.”

“Đây chính là điều tôi thích.” Audrey bộc bạch ý kiến.

Hilbert giải thích xong vài điều lệ và quy định chính, cuối cùng tổng kết lại:

“Khi cô đạt cấp độ cao hơn, cô sẽ được gặp những thành viên khác.”

“Giờ tôi sẽ đưa cho cô ma dược Danh sách 8 “Người Đọc Tâm”.”

Quả nhiên họ đã chuẩn bị sẵn ma dược “Người Đọc Tâm”… Audrey vừa may mắn, vừa tự hào.

Nhìn thấy bình ma dược tỏa ánh sáng mê hoặc, cô lại hơi do dự, nói:

“Tôi muốn ăn nó sau khi về nhà.”

Cô ấy vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng chúng ta, còn muốn xác nhận thêm… Hilbert giải nghĩa suy nghĩ của Audrey, mỉm cười đáp:

“Cũng được.”

“Với biểu hiện của cô, uống ma dược “Người Đọc Tâm” vào chắc chắn sẽ không gặp vấn đề gì.”

Audrey nở nụ cười, cảm ơn rồi hỏi:

“Các người có thể cho tôi phối phương ma dược “Bác Sĩ Tâm Lý” trước được không? Tôi muốn sưu tập vật liệu từ sớm để không phải lãng phí thời gian.”

…Người khác gia nhập Hội Tâm Lý Luyện Kim, ngoài lý do muốn có phối phương ra, chẳng phải vì còn muốn nhận vật liệu phi phàm tương ứng từ nội bộ à? Nào có ai không hề để ý, mong muốn tự mình thu thập vật liệu trước chứ? Hilbert, Hemperes và Islant nhìn người thiếu nữ đang nói bằng tông giọng bình thản, nhất thời đều cạn lời.

Sau vài giây, Hilbert mới miễn cưỡng cười nói:

“Tôi sẽ giúp cô lấy nó.”

“Bình thường mà nói, muốn có cần tới công trạng, mà điểm công trạng được phân phối qua nhiệm vụ. Người cống hiến cho nghiên cứu mới nhận được tư liệu và vật phẩm mới.”

“Tốt thôi, tôi sẽ cố gắng hết sức.” Audrey nhẹ nhàng nói.

Sau khi rời khỏi nhà Islant, cô nàng một mực im lặng, không nói gì. Cho tới khi bước vào phòng mình, đuổi nhóm hầu gái Annie đi, cô nàng mới nghiêng đầu nhìn chú chó lông vàng Susie, cười nói:

“Susie, có ma dược cho mi rồi~”

Tiếc là Thằn Lằn Cầu Vồng mà Alfred tìm cho mình lại không cần dùng nữa, đành bán lấy tiền vậy… Audrey thở dài trong lòng.

Susie nhìn bình ma dược “Người Đọc Tâm”, vẫy đuôi vui sướng.

Trên cổ nó treo một chiếc kính mắt viền vàng, Audrey làm vậy chỉ vì thấy thích thú.



Quận Hilston, nhà Isengard Stanton.

Klein đáp ứng lời mời đến dùng bữa sáng kèm bữa trưa, ngoài hắn ra còn có Kaslana.

Cắn một miếng khoai tây mềm xốp, Klein liền ca ngợi:

“Ngài Stanton, tài nấu nướng của ông thật xuất sắc.”

Isengard, tóc mai điểm bạc, cười nói:

“Đây là đặc sản của Renburg, mà đối với Người Phi Phàm của Giáo hội Thần Hơi Nước Và Máy Móc, đặc điểm chung chính là đa tài đa nghệ. Danh sách 6 của nó được gọi là “Nhà Bác Học”.”

“Ma dược đối ứng với nó khiến người ăn rất dễ mất khống chế, nên giờ tôi vẫn chưa tự tin ăn vào sẽ thăng cấp thành công.”

______

(*) Tâm linh: Tâm linh là một khái niệm rộng, thay đổi theo hoàn cảnh, với nhiều sắc thái có thể cùng tồn tại. Thông thường, nó đề cập đến tiến trình tôn giáo tái khám phá dạng thức nguyên gốc của con người. Ngoài ra tâm linh còn là những hiện tượng kỳ bí, nằm ngoài phạm vi hiểu biết thông thường của con người như ngoại cảm, thần giao cách cảm, lên đồng, ma nhập, mộng du, bóng đè, thôi miên, chữa bệnh bằng tâm linh,... mà khoa học chưa khám phá, giải thích và chứng minh được.

Tâm linh còn là một loại hiện tượng tinh thần đặc trưng ở con người, biểu hiện ở một số người như là giác quan thứ sáu, có cơ sở là vết tích của “logic trực giác xuất thần” của loài động vật cấp thấp để lại trong quá trình phát triển thai người.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện