Editor: Kim Phượng
“Nếu ngươi tuyên bố Lâm công công tránh được cực hình thiến thân, vậy ta đây sẽ thế ngươi thực hành thiến.”
Vân Lạc Phong cười tà mị, trường kiếm chợt rời khỏi tay nàng, phụt một tiếng, cắt đi vật dưới háng của Lâm công công! Bởi vì mắt của nàng còn bị Vân Tiêu che nên một kiếm này hoàn toàn là bằng cảm giác.
“A!”
Tiếng kêu tê tâm liệt phế vang vọng, mang theo thê lương khiến người ta sởn tóc gáy.
Lâm công công đau đớn ngất đi, hạ thân còn ào ạt chảy máu tươi, nhiễm đỏ mặt đất.
Thủ đoạn tàn nhẫn và quyết đoán của thiếu nữ khiến trong lòng chúng thần rùng mình, không nghĩ tới nàng sẽ thiến Lâm công công ở trước mặt mọi người! “Vân Lạc Phong!”
Cao Đồ hoàn toàn nổi giận, đứng lên, lạnh giọng nói: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Dường như không cảm nhận được lửa giận của Cao Đồ, Vân Lạc Phong không nhẹ không nặng nói: “Vinh lão, phiền toái người chuẩn bị thêm một chén thuốc nữa, mạnh mẽ rót vào miệng hắn! Lúc này đây, dưới sự quan sát của mọi người, ta đã thiến Lâm công công để người nào đó không tìm được cớ nữa.”
Vinh lão từ trong khiếp sợ bình thường trở lại, cười ha ha hai tiếng: “Nha đầu, chén thuốc vừa rồi vẫn còn dư lại, ta đây lặp tức lấy tới cho cháu.”
Nha đầu này sát phạt quyết đoán, đối xử với địch nhân cũng không mềm lòng! Thành tựu sau này hoàn toàn không thể đo lường!
Vừa dứt lời, ông bước nhanh ra ngoài đại điện, chẳng bao lâu liền biến mất dưới ánh mặt trời.
Một lát sau.
Vinh lão bưng một chén thuốc bước nhanh vào trong đại điện, ông không nói hai lời bước đến trước mặt Lâm công công, ngón tay gắt gao kiềm hãm cằm của đối phương, mạnh mẽ rót một chén thuốc vào trong miệng hắn.
“Khụ khụ.”
Thái giám bị sặc ho khan hai tiếng, từ từ tỉnh dậy.
Cùng lúc đó, nắm đấm của Vân Lạc Phong lại hung hăng đánh lên người hắn lần nữa, phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, dung nhan hắn vốn dĩ tái nhợt giờ lại càng thêm trắng bệch.
Trải qua cuộc lăn lộn này, Lâm công công tựa như già nua mấy chục tuổi, ánh mắt cũng dần dần tan rã.
Ánh mắt của chúng thần đều gắt gao nhìn chằm chằm Lâm công công, không chớp mắt, sợ bỏ lỡ thứ gì đó, ngay cả Mộ Vô Song cũng không màng nam nữ khác biệt, ánh mắt trước sau nhìn ở dưới háng Lâm công công.
Dưới ánh mắt của mọi người, thân dưới nhuộm đầy máu tươi của Lâm công công tựa như hạt đậu đang nẩy mầm, dần dần mọc lên đầu nhọn.
Toàn bộ đại điện đều nhìn thay đổi trên người hắn mà an tĩnh lại.
Im lặng đến mức kim rơi cũng có thể nghe.
Ầm!
Thân mình Cao Đồ dừng thật mạnh trên long ỷ, sắc mặt xanh mét nhìn chằm chằm Lâm công công vẫn như cũ mơ mơ màng màng, hắn nghĩ đến những lời mình vừa nói ban nãy lại buồn cười như thế……
“Không thể nào, đây tuyệt đối không phải sự thật!”
Mộ Hành Cừu phản ứng đầu tiên, thân mình hắn run rẩy vài cái, bước chân lảo đảo lui về sau, ánh mắt không thể tin tưởng gắt gao nhìn chằm chằm Lâm công công.
Thái giám còn có thể trở thành nam nhân? Loại chuyện này hắn chưa từng nghe nói qua!
Nếu không phải Vân Lạc Phong thiến Lâm công công ở trước mặt mọi người, có lẽ bọn họ đều sẽ giống như Cao Đồ cho rằng Lâm công công là tránh thoát cực hình thiến thân chứ không phải do một bộ dược kia.
Trong phút chốc, toàn bộ chúng thần trong đại điện đều chuyển ánh mắt về phía Vân Lạc Phong, trong mắt hàm chứa tia sáng nóng bỏng.
Rốt cuộc yêu cầu y thuật cường đại đến cỡ nào mới có thể làm thái giám trở thành nam nhân? Loại năng lực cường đại này đừng nói là Mộ Vô Song, ngay cả sư phụ nàng ta cũng không có! Buồn cười trước đó Mộ Vô Song còn dùng miệng lưỡi giáo huấn để nói chuyện với Vân Lạc Phong!
“Nếu ngươi tuyên bố Lâm công công tránh được cực hình thiến thân, vậy ta đây sẽ thế ngươi thực hành thiến.”
Vân Lạc Phong cười tà mị, trường kiếm chợt rời khỏi tay nàng, phụt một tiếng, cắt đi vật dưới háng của Lâm công công! Bởi vì mắt của nàng còn bị Vân Tiêu che nên một kiếm này hoàn toàn là bằng cảm giác.
“A!”
Tiếng kêu tê tâm liệt phế vang vọng, mang theo thê lương khiến người ta sởn tóc gáy.
Lâm công công đau đớn ngất đi, hạ thân còn ào ạt chảy máu tươi, nhiễm đỏ mặt đất.
Thủ đoạn tàn nhẫn và quyết đoán của thiếu nữ khiến trong lòng chúng thần rùng mình, không nghĩ tới nàng sẽ thiến Lâm công công ở trước mặt mọi người! “Vân Lạc Phong!”
Cao Đồ hoàn toàn nổi giận, đứng lên, lạnh giọng nói: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Dường như không cảm nhận được lửa giận của Cao Đồ, Vân Lạc Phong không nhẹ không nặng nói: “Vinh lão, phiền toái người chuẩn bị thêm một chén thuốc nữa, mạnh mẽ rót vào miệng hắn! Lúc này đây, dưới sự quan sát của mọi người, ta đã thiến Lâm công công để người nào đó không tìm được cớ nữa.”
Vinh lão từ trong khiếp sợ bình thường trở lại, cười ha ha hai tiếng: “Nha đầu, chén thuốc vừa rồi vẫn còn dư lại, ta đây lặp tức lấy tới cho cháu.”
Nha đầu này sát phạt quyết đoán, đối xử với địch nhân cũng không mềm lòng! Thành tựu sau này hoàn toàn không thể đo lường!
Vừa dứt lời, ông bước nhanh ra ngoài đại điện, chẳng bao lâu liền biến mất dưới ánh mặt trời.
Một lát sau.
Vinh lão bưng một chén thuốc bước nhanh vào trong đại điện, ông không nói hai lời bước đến trước mặt Lâm công công, ngón tay gắt gao kiềm hãm cằm của đối phương, mạnh mẽ rót một chén thuốc vào trong miệng hắn.
“Khụ khụ.”
Thái giám bị sặc ho khan hai tiếng, từ từ tỉnh dậy.
Cùng lúc đó, nắm đấm của Vân Lạc Phong lại hung hăng đánh lên người hắn lần nữa, phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, dung nhan hắn vốn dĩ tái nhợt giờ lại càng thêm trắng bệch.
Trải qua cuộc lăn lộn này, Lâm công công tựa như già nua mấy chục tuổi, ánh mắt cũng dần dần tan rã.
Ánh mắt của chúng thần đều gắt gao nhìn chằm chằm Lâm công công, không chớp mắt, sợ bỏ lỡ thứ gì đó, ngay cả Mộ Vô Song cũng không màng nam nữ khác biệt, ánh mắt trước sau nhìn ở dưới háng Lâm công công.
Dưới ánh mắt của mọi người, thân dưới nhuộm đầy máu tươi của Lâm công công tựa như hạt đậu đang nẩy mầm, dần dần mọc lên đầu nhọn.
Toàn bộ đại điện đều nhìn thay đổi trên người hắn mà an tĩnh lại.
Im lặng đến mức kim rơi cũng có thể nghe.
Ầm!
Thân mình Cao Đồ dừng thật mạnh trên long ỷ, sắc mặt xanh mét nhìn chằm chằm Lâm công công vẫn như cũ mơ mơ màng màng, hắn nghĩ đến những lời mình vừa nói ban nãy lại buồn cười như thế……
“Không thể nào, đây tuyệt đối không phải sự thật!”
Mộ Hành Cừu phản ứng đầu tiên, thân mình hắn run rẩy vài cái, bước chân lảo đảo lui về sau, ánh mắt không thể tin tưởng gắt gao nhìn chằm chằm Lâm công công.
Thái giám còn có thể trở thành nam nhân? Loại chuyện này hắn chưa từng nghe nói qua!
Nếu không phải Vân Lạc Phong thiến Lâm công công ở trước mặt mọi người, có lẽ bọn họ đều sẽ giống như Cao Đồ cho rằng Lâm công công là tránh thoát cực hình thiến thân chứ không phải do một bộ dược kia.
Trong phút chốc, toàn bộ chúng thần trong đại điện đều chuyển ánh mắt về phía Vân Lạc Phong, trong mắt hàm chứa tia sáng nóng bỏng.
Rốt cuộc yêu cầu y thuật cường đại đến cỡ nào mới có thể làm thái giám trở thành nam nhân? Loại năng lực cường đại này đừng nói là Mộ Vô Song, ngay cả sư phụ nàng ta cũng không có! Buồn cười trước đó Mộ Vô Song còn dùng miệng lưỡi giáo huấn để nói chuyện với Vân Lạc Phong!
Danh sách chương