Hồ sơ số 2: “Bát quan thi trường”
Giữa trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng này là một trung tâm thương mại quy mô lớn, bên trong có gần ngàn gian hàng, bên ngoài ngựa xe như nước, dòng người tấp nập, nhưng bên trong thì khách hàng lại giống như phượng mao lân giác. ( phượng mao lân giác: lông phượng hoàng, sừng kỳ lân, ý chỉ hiếm có ). Trung tâm thương mại khai trương đến nay đã hơn sáu năm, nhưng vẫn còn phần lớn gian hàng để trống, bên trong mỗi ngày vắng vẻ so với bên ngoài mỗi ngày đều náo nhiệt như ngày lễ hội, giống như âm dương hai thế giới khác biệt!
Nếu như bên trong vắng vẻ chỉ vì kinh doanh không tốt, vậy cũng không có gì đặc biệt, mỗi ngày có cửa hàng khai trương cũng có cửa hàng dẹp tiệm, đây là chuyện rất bình thường. Thế nhưng mà khách mua sắm rất thưa thớt bởi vì nguyên nhân bên trong trung tâm này nhiều lần phát sinh “phi nhân” sự kiện, vậy thì không giống bình thường rồi. Trung tâm tuy chiếm diện tích rất rộng, nhưng cũng không tính là cao, hơn nữa người bình thường chỉ có thể lên tới tầng năm, vậy mà tầng bốn tầng năm này lại trở thành thánh địa tự sát, thường xuyên sẽ có người ở trên tầng bốn hoặc tầng năm nhảy xuống đại sảnh bên dưới, trước mặt mọi người biểu diễn “Thiên ngoại phi tiên”. Tuy người chết chỉ là rơi xuống từ tầng bốn tầng năm tính luôn độ cao đại sảnh, cộng lại tối đa cũng chỉ là độ cao sáu tầng lầu, mặt đất đại sảnh được lát đá tấm vừa lạnh vừa cứng rắn, vậy mà người chết sau khi té xuống cơ bản đều phải dùng xẻng đến xử lý. ( đại khái là dính chặt vào mặt đại sảnh )
Thường xuyên có người ở chỗ này tự sát, tuy cảnh sát tới mang theo không ít phiền toái, nhưng người ta đã muốn tìm chết, thì không đến chỗ này tự sát, cũng sẽ kiếm chỗ khác để chết thôi, cho nên cảnh sát cũng không có bất kỳ xử lý gì đối với trung tâm thương mại, chỉ là nhắc nhở bảo vệ phải chú ý một chút mấy người quanh quẩn ở tầng bốn tầng năm.
Ông chủ Hướng xuất hiện, làm cho sự tình tự tử càng tăng thêm một tầng quỷ dị, ông ta là chủ của một gian hàng trong trung tâm thương mại, kinh doanh tuy không lớn lắm, nhưng cuộc sống cũng coi là khấm khá, thế nhưng mà ngày hôm qua ông ta lại vô duyên vô cớ từ tầng năm nhảy xuống, may mắn lúc đó dưới đại sảnh đang có công ty tổ chức hoạt động khuyến mãi, nên ông cũng không có trực tiếp rơi xuống sàn nhà, mà là rơi vào trong một đống đồ vật lộn xộn, tuy gãy mất vài cái xương, may mắn tánh mạng vẫn được bảo trụ. Nhưng mà, thời điểm lấy khẩu cung, ông ta lại nói chính mình không phải là tự sát, mà là bị đẩy xuống lầu, hơn nữa ông ta nói đẩy mình cũng không phải là người mà là quỷ.
Trước khi đến bệnh viện, tôi đã tìm hiểu sơ qua tình huống của Hướng lão bản, ông ta là một thương nhân bình thường, không đầu tư chứng khoán không đánh bạc, không có mắc nợ cũng không có mua bảo hiểm, quan hệ gia đình hòa thuận, gần đây cũng không cùng người khác phát sinh tranh chấp, hoàn toàn chính xác là không có lý do gì để tự sát. Về kết luận của bệnh viện thì, tinh thần của ông ta ở trạng thái tỉnh táo, không giống có triệu chứng tâm thần hoang tưởng.
Lúc tôi nhìn thấy Hướng lão bản, ông ta đang nằm trên giường bệnh, tay chân đều bó bột thạch cao, nhưng đầu óc của ông ta rất tỉnh táo, tựa hồ không có bị tổn thương tới đầu. Tôi cùng ông ấy hàn huyên đôi câu, có lẽ rà trúng đài, hay có lẽ người kinh doanh phần lớn đều như vậy, ông ấy chẳng những nói cho tôi biết chuyện đã trải qua, mà còn nói cho tôi biết một ít chuyện kỳ lạ.
Hướng lão bản nói:” Tôi là một trong những người đầu tiên mở gian hàng trong trung tâm thương mại, mở cửa tiệm đã hơn sáu năm, tuy trung tâm thương mại vắng vẻ nhưng dù sao cũng ở trong một trung tâm cao cấp, thuyền hỏng cũng có ba cân đinh, tuy lợi nhuận không được nhiều, nhưng cũng không có lỗ vốn. Bởi vậy, tôi vẫn luôn cầm cự bất giác đã cầm cự hơn sáu năm.
“ Trung tâm thương mại thường xuyên có người nhảy lầu, lúc bắt đầu tôi chỉ lo nó sẽ ảnh hưởng đến việc buôn bán, cũng không có nghĩ gì khác. Về sau, nhiều người nhảy lầu, đã có người nói trung tâm thương mại phong thủy không tốt, còn có người nói sinh động giống như thật, trung tâm thương mại lúc đào móng thì đào ra tám cổ quan tài, nói phải chết đến tám người thì mới không còn có người nhày lầu nữa. Thế nhưng mà, trung tâm thương mại hàng năm đều có mấy người nhảy lầu, riêng năm trước đã chết bảy người, đã sớm vượt qua con số tám rồi. Về sau, lại có người nói bảng hiệu trên nóc trung tâm thương mại, dùng lối viết chữ Thảo để viết tên trung tâm nên chữ “ 广 ” ( chữ Quảng trong quảng trường – TQ gọi trung tâm thương mại là quảng trường thương mại ), nhìn từ dưới lên tựa như cái chữ “ 尸 ” ( chữ Thi trong thi thể ), bởi vậy có không ít người ngầm gọi trung tâm thương mại thành “Bát quan thi trường”
“ Chúng tôi là người kinh doanh, đối với sự tình loại này đều tâm niệm là chỉ có thể tin là có, không thể tin là không, cho nên cơ hồ tất cả chủ gian hàng đều treo lên tấm bát quái hoặc linh phù trừ tà, tiệm của tôi cũng có treo một tấm bát quái.
“ Bát quái treo được một thời gian ngắn sẽ biến thành màu đen, nghe nói là vì chặn tà khí ma quỷ mà thành như vậy, nếu như hoàn toàn biến thành màu đen mà không chịu thay, nói không phải chứ..., chẳng những không thể trừ tà, mà còn rước họa. Cho nên, cách một hai năm, tôi sẽ đổi cái bát quái mới. Ngày hôm qua, tôi nhìn thấy bát quái đã rất đen rồi, liền mua cái mới chuẩn bị thay, thế nhưng mà vừa tháo cái cũ xuống, lại có khách hàng đến rồi, tôi chỉ chào hỏi khách hàng mấy câu, xoay đầu lại đã quên mất việc này.
“ Không bao lâu sau, tôi giống như nghe thấy có người kêu mình, lúc ấy cảm giác mơ mơ màng màng, cũng không biết vì cái gì, vậy mà đi theo thanh âm kia. Đi thẳng lên tầng năm, thời điểm tôi phát hiện có gì đó không đúng, đã đi tới trước lan can bảo hộ trên tầng năm, hơn nữa là đang leo lên. Tôi lúc ấy sợ hãi kêu lên một tiếng, đang lúc muốn bò xuống, đột nhiên có một cánh tay lạnh buốt từ phía sau lưng tôi đẩy một phát, tuy cách một lớp y phục, vậy mà còn cảm thấy toàn bộ cái lưng lạnh giống như bị đóng băng vậy. Còn chưa hiểu ra chuyện gì thì đã rớt khỏi lan can rồi, may mắn lúc đó đại sảnh có thương gia đang tổ chức hoạt động khuyến mãi, những thùng hàng rỗng chất thành một chồng rất cao, tôi té lên đống thùng rỗng kia nên mới có thể bảo trụ được cái mạng nhỏ này.”
Căn cứ vào manh mối Hướng lão bản cung cấp, tôi bắt đầu tiến hành điều tra sâu hơn, phát hiện trung tâm thương mại lúc đào móng đích thực là từng đào được tám cổ quan tài. Tuy quan tài rất là cũ nát, nhưng chiếc đinh gỗ trên mặt lại sáng bóng có thể phản chiếu bóng người, lại có khắc hoa văn quái dị, mới tinh như vừa được đóng vào, không có ai biết là dùng gỗ gì để làm. Trong quan tài thi thể đã hoàn toàn phân hủy, chỉ còn lại xương khô. Thế nhưng trừ hài cốt, trong quan tài còn có mấy đạo phù chưa bị hủy.
Công ty xây dựng lúc ấy đến đồn công an báo cáo, nhưng đồn công an đối với cái này hoàn toàn không biết gì cả, đã không biết vì sao quan tài lại được chôn cất nơi đây, càng không biết người chôn cất là người địa phương nào. Vì vậy, liền xem như phần mộ vô chủ mà xử lý, đem đến nhà hỏa táng để hỏa táng.
Sau đó, công ty xây dựng vì để công nhân yên tâm làm việc, đã mời đạo sĩ đến công trường lập đàn cúng bái tế lễ. Nhưng đạo sĩ được mời đến sau khi biết rõ tình huống, lại nói nhất định phải đem tám cổ quan tài trả lại đúng nguyên vị trí ban đầu, bởi vì đây là một loại trận pháp đời nhà Thanh, quan tài một khi chôn bên dưới, thì đến ngàn năm vạn năm cũng không thể đào lên, di động một chút cũng không được, nếu không sẽ chết tám người.
Công ty xây dựng cho rằng đạo sĩ bịa đặt lung tung, chẳng qua là muốn đem da trâu thổi tới bầu trời, muốn lừa gạt thêm chút tiền mà thôi. ( da trâu thổi tới bầu trời: thổi phồng ). Huống hồ, tám cổ quan tài kia đã sớm thiêu hủy rồi, muốn trả lại chỗ cũ cũng không có khả năng, cho nên nhét cho đạo sĩ ít tiền, kêu ông ta không được nói lung tung, nói không có chuyện xấu gì xảy ra là được rồi. Đạo sĩ tức giận tới nổi phùng mang trợn má, không nói hai lời liền phẩy tay áo bỏ đi.
Đạo sĩ đi rồi, công ty xây dựng dối công nhân nói là đã không có việc gì rồi, có thể tiếp tục khởi công. Công nhân tin là thật, cứ tiếp tục thi công, thế nhưng mà trung tâm thương mại còn chưa xây xong, thì có một công nhân chết một cách ly kỳ. Công trường có chết người cũng là sự tình thông thường, cho nên cũng không khiến cho ai chú ý, cứ coi như là sự cố trong lúc làm việc.
Sau đó trung tâm thương mại khánh thành, bởi vì là trung tâm cao cấp, cho nên thuê cửa hàng rất sốt, không bao lâu tất cả gian hàng đều đã cho thuê hết, trong đó không thiếu những cửa hàng của các đại gia như KFC, Pizza Hut. Nhưng mà, trung tâm thương mại khai trương chưa đến một năm, đã xảy ra vài sự kiện nhảy lầu, trong mấy người chết còn có một vài chủ gian hàng trong trung tâm thương mại. Sau đó, trung tâm thương mại ngày càng trở thành thánh địa nhảy lầu, dân bản xứ nhắc đến trung tâm thương mại, nghĩ đến trước tiên nhất định là nhảy lầu. Bởi vậy, không ít thương hộ lục tục trả lại gian hàng, khiến trung tâm thương mại từ từ vắng vẻ.
Nghe đồn là, những công nhân tham gia xây dựng công trình, thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng, mơ thấy mình ở trong trung tâm thương mại bị người ta đẩy xuống lầu, hoặc chết ở hành lang vì một nguyên nhân gì đó. Còn có một lời đồn, lại là gần trung tâm thương mại có một trường trung học, trong đó có mấy lớp học có cửa sổ đối diện trung tâm thương mại. Nghe đồn mỗi lần lúc có người nhảy lầu, mấy học sinh của những lớp này đều có thể nhìn thấy trên đầu trung tâm thương mại xuất hiện một đám mây đen, kích thước mây đen so với trung tâm thương mại có diện tích hơi nhỏ hơn, vừa vặn đứng ngay trên trung tâm thương mại, cũng không bay đi, thật lâu cũng không tiêu tan. Mà xung quanh lại không một bóng mây, đừng nói mây đen, mây trắng cũng không có. Tuy những lời này chỉ là đồn đãi không thể tin hết, nhưng chuyện đào lên tám cổ quan tài, trong sở công an có ghi chép kỹ càng, là sự tình chắc chắn 100%, chỉ là chính phủ tránh làm cho dân chúng khủng hoảng, mà tận lực giấu diếm mà thôi.
Tôi hỏi thăm qua một số người làm việc ở trung tâm thương mại, Tiểu Hồng làm việc tại quán bar lầu bốn nói:” Trung tâm thương mại vào buổi tối cảm giác rất âm trầm, hơn nữa thường xuyên nghe thấy dưới lầu ba có thanh âm rầm rĩ lao xao, nhưng dưới lầu ba vào buổi tối đều không có cửa hàng nào mở cửa buôn bán, bóng người cũng không có một cái, không biết thanh âm là từ đâu vọng đến. Còn có, nếu đứng cạnh lan can bảo hộ nhìn xuống đại sảnh, sẽ có một loại ý nghĩ xúc động muốn nhảy xuống, cho nên chúng tôi cũng không dám tới gần lan can bảo hộ, nhất là thời điểm đơn độc một mình…”
Trung tâm thương mại khẳng định là có vấn đề, nhưng là có vấn đề gì lại khó mà nói, càng đừng nói tới phương pháp giải quyết. Cả đội chúng tôi mỗi người gãi rụng cái đầu cũng nghĩ không ra đầu mối, đành phải thử đi bái phỏng một vị đạo sĩ có danh tiếng, nghe ý kiến của ông ta.
Vừa hướng đạo sĩ nói rõ ý đồ mình đến tìm, ông ta chỉ lắc đầu thở dài:” Cái trung tâm thương mại này vốn là không nên xây, hiện tại trừ khi bắt nó tháo dỡ xuống, nếu không sẽ còn tiếp tục có người chết tại nơi đó.”
Tôi thỉnh ông ấy thuyết minh một cách tường tận, ông ấy nói:” Chỗ đó chính là long mạch, bởi vậy dòng người qua lại như cá chép bơi, từ xưa đã là địa phương kinh thương phát triển. Nhưng vị trí trung tâm thương mại lại nằm phía trên “tám khoả long nha”, mà long nha lại là địa phương lệ khí thô bạo nhất, nhiều lần xuất hiện huyết quang là tất nhiên thôi. Vào triều đại nhà Thanh, có một vị cao nhân dùng “Bát quan trấn tà” chi thuật, đem thi thể tám tử tù cùng hung cực ác để vào quan tài, mai táng tại vị trí tám khoả long nha. Nguyên lý giống với việc đem núm vú cao su đặt vào miệng trẻ sơ sinh, để ác long bình yên chìm vào giấc ngủ, tạm không làm ác hại người. ( long nha: răng rồng )
“ Nhưng mà trận pháp một khi hình thành, tám cổ quan tài cùng thi thể bên trong cho dù là một ngàn năm một vạn năm cũng không thể động đến, động tất nhiên sẽ làm cho ác long bừng tỉnh, nhẹ thì làm hại nhất thời, nặng thì tai hoạ một phương. Hiện tại ác long chẳng những bị đánh thức, mà “núm vú cao su” trong miệng cũng bị cướp đi, nó chỉ là thỉnh thoảng hại một hai người xem như nhét kẽ răng thì đã rất tốt rồi.”
Tôi hỏi ông ấy có hay không phương pháp giải quyết, ông ấy nói:” Trừ phi đem trung tâm thương mại huỷ đi, lại thi triển “Bát quan trấn tà” chi thuật, nếu không sẽ còn tiếp tục chết người.”
Tôi đem tất cả tư liệu thu thập được trình lên cấp trên, cấp trên đáp lại chỉ có hai chữ -- bảo mật! Nói cách khác, việc này sẽ không giải quyết được gì, trung tâm thương mại vẫn tiếp tục kinh doanh, tiếp tục có người nhảy lầu.
Tôi có thể hiểu được quyết định của cấp trên, dù sao đem trung tâm thương mại huỷ đi sẽ đụng chạm tới lợi ích của một số người, hơn nữa cũng tương đương với việc thừa nhận chuyện ma quái đồn đãi trong trung tâm thương mại, còn có thể khiến cho phần đông quan viên bị hạ bệ, tôi nghĩ đây mới là trọng điểm.
Bởi vì cái gọi là, người không vì mình, trời tru đất diệt. Một năm chết mấy người không tính là gì, nhưng bị kéo xuống ngựa, hoặc trên bảng thành tích có vết nhơ, lại quan hệ đến đại sự cuộc đời của họ. Cái gì nhẹ cái gì nặng, người đương quyền đều biết tính toán, dân chúng bình dân ngoại trừ bất đắc dĩ tiếp nhận, còn có thể làm gì? Nếu như ở gần chỗ của bạn có một cái trung tâm thương mại như trên, khuyên bạn nên tránh xa chín mươi dặm, miễn cho đem tới tai hoạ bất ngờ. Xin chú ý, hồ sơ này cũng không phải là một cái câu chuyện xưa.
----------------------------------------------------------------------------------------
Giữa trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng này là một trung tâm thương mại quy mô lớn, bên trong có gần ngàn gian hàng, bên ngoài ngựa xe như nước, dòng người tấp nập, nhưng bên trong thì khách hàng lại giống như phượng mao lân giác. ( phượng mao lân giác: lông phượng hoàng, sừng kỳ lân, ý chỉ hiếm có ). Trung tâm thương mại khai trương đến nay đã hơn sáu năm, nhưng vẫn còn phần lớn gian hàng để trống, bên trong mỗi ngày vắng vẻ so với bên ngoài mỗi ngày đều náo nhiệt như ngày lễ hội, giống như âm dương hai thế giới khác biệt!
Nếu như bên trong vắng vẻ chỉ vì kinh doanh không tốt, vậy cũng không có gì đặc biệt, mỗi ngày có cửa hàng khai trương cũng có cửa hàng dẹp tiệm, đây là chuyện rất bình thường. Thế nhưng mà khách mua sắm rất thưa thớt bởi vì nguyên nhân bên trong trung tâm này nhiều lần phát sinh “phi nhân” sự kiện, vậy thì không giống bình thường rồi. Trung tâm tuy chiếm diện tích rất rộng, nhưng cũng không tính là cao, hơn nữa người bình thường chỉ có thể lên tới tầng năm, vậy mà tầng bốn tầng năm này lại trở thành thánh địa tự sát, thường xuyên sẽ có người ở trên tầng bốn hoặc tầng năm nhảy xuống đại sảnh bên dưới, trước mặt mọi người biểu diễn “Thiên ngoại phi tiên”. Tuy người chết chỉ là rơi xuống từ tầng bốn tầng năm tính luôn độ cao đại sảnh, cộng lại tối đa cũng chỉ là độ cao sáu tầng lầu, mặt đất đại sảnh được lát đá tấm vừa lạnh vừa cứng rắn, vậy mà người chết sau khi té xuống cơ bản đều phải dùng xẻng đến xử lý. ( đại khái là dính chặt vào mặt đại sảnh )
Thường xuyên có người ở chỗ này tự sát, tuy cảnh sát tới mang theo không ít phiền toái, nhưng người ta đã muốn tìm chết, thì không đến chỗ này tự sát, cũng sẽ kiếm chỗ khác để chết thôi, cho nên cảnh sát cũng không có bất kỳ xử lý gì đối với trung tâm thương mại, chỉ là nhắc nhở bảo vệ phải chú ý một chút mấy người quanh quẩn ở tầng bốn tầng năm.
Ông chủ Hướng xuất hiện, làm cho sự tình tự tử càng tăng thêm một tầng quỷ dị, ông ta là chủ của một gian hàng trong trung tâm thương mại, kinh doanh tuy không lớn lắm, nhưng cuộc sống cũng coi là khấm khá, thế nhưng mà ngày hôm qua ông ta lại vô duyên vô cớ từ tầng năm nhảy xuống, may mắn lúc đó dưới đại sảnh đang có công ty tổ chức hoạt động khuyến mãi, nên ông cũng không có trực tiếp rơi xuống sàn nhà, mà là rơi vào trong một đống đồ vật lộn xộn, tuy gãy mất vài cái xương, may mắn tánh mạng vẫn được bảo trụ. Nhưng mà, thời điểm lấy khẩu cung, ông ta lại nói chính mình không phải là tự sát, mà là bị đẩy xuống lầu, hơn nữa ông ta nói đẩy mình cũng không phải là người mà là quỷ.
Trước khi đến bệnh viện, tôi đã tìm hiểu sơ qua tình huống của Hướng lão bản, ông ta là một thương nhân bình thường, không đầu tư chứng khoán không đánh bạc, không có mắc nợ cũng không có mua bảo hiểm, quan hệ gia đình hòa thuận, gần đây cũng không cùng người khác phát sinh tranh chấp, hoàn toàn chính xác là không có lý do gì để tự sát. Về kết luận của bệnh viện thì, tinh thần của ông ta ở trạng thái tỉnh táo, không giống có triệu chứng tâm thần hoang tưởng.
Lúc tôi nhìn thấy Hướng lão bản, ông ta đang nằm trên giường bệnh, tay chân đều bó bột thạch cao, nhưng đầu óc của ông ta rất tỉnh táo, tựa hồ không có bị tổn thương tới đầu. Tôi cùng ông ấy hàn huyên đôi câu, có lẽ rà trúng đài, hay có lẽ người kinh doanh phần lớn đều như vậy, ông ấy chẳng những nói cho tôi biết chuyện đã trải qua, mà còn nói cho tôi biết một ít chuyện kỳ lạ.
Hướng lão bản nói:” Tôi là một trong những người đầu tiên mở gian hàng trong trung tâm thương mại, mở cửa tiệm đã hơn sáu năm, tuy trung tâm thương mại vắng vẻ nhưng dù sao cũng ở trong một trung tâm cao cấp, thuyền hỏng cũng có ba cân đinh, tuy lợi nhuận không được nhiều, nhưng cũng không có lỗ vốn. Bởi vậy, tôi vẫn luôn cầm cự bất giác đã cầm cự hơn sáu năm.
“ Trung tâm thương mại thường xuyên có người nhảy lầu, lúc bắt đầu tôi chỉ lo nó sẽ ảnh hưởng đến việc buôn bán, cũng không có nghĩ gì khác. Về sau, nhiều người nhảy lầu, đã có người nói trung tâm thương mại phong thủy không tốt, còn có người nói sinh động giống như thật, trung tâm thương mại lúc đào móng thì đào ra tám cổ quan tài, nói phải chết đến tám người thì mới không còn có người nhày lầu nữa. Thế nhưng mà, trung tâm thương mại hàng năm đều có mấy người nhảy lầu, riêng năm trước đã chết bảy người, đã sớm vượt qua con số tám rồi. Về sau, lại có người nói bảng hiệu trên nóc trung tâm thương mại, dùng lối viết chữ Thảo để viết tên trung tâm nên chữ “ 广 ” ( chữ Quảng trong quảng trường – TQ gọi trung tâm thương mại là quảng trường thương mại ), nhìn từ dưới lên tựa như cái chữ “ 尸 ” ( chữ Thi trong thi thể ), bởi vậy có không ít người ngầm gọi trung tâm thương mại thành “Bát quan thi trường”
“ Chúng tôi là người kinh doanh, đối với sự tình loại này đều tâm niệm là chỉ có thể tin là có, không thể tin là không, cho nên cơ hồ tất cả chủ gian hàng đều treo lên tấm bát quái hoặc linh phù trừ tà, tiệm của tôi cũng có treo một tấm bát quái.
“ Bát quái treo được một thời gian ngắn sẽ biến thành màu đen, nghe nói là vì chặn tà khí ma quỷ mà thành như vậy, nếu như hoàn toàn biến thành màu đen mà không chịu thay, nói không phải chứ..., chẳng những không thể trừ tà, mà còn rước họa. Cho nên, cách một hai năm, tôi sẽ đổi cái bát quái mới. Ngày hôm qua, tôi nhìn thấy bát quái đã rất đen rồi, liền mua cái mới chuẩn bị thay, thế nhưng mà vừa tháo cái cũ xuống, lại có khách hàng đến rồi, tôi chỉ chào hỏi khách hàng mấy câu, xoay đầu lại đã quên mất việc này.
“ Không bao lâu sau, tôi giống như nghe thấy có người kêu mình, lúc ấy cảm giác mơ mơ màng màng, cũng không biết vì cái gì, vậy mà đi theo thanh âm kia. Đi thẳng lên tầng năm, thời điểm tôi phát hiện có gì đó không đúng, đã đi tới trước lan can bảo hộ trên tầng năm, hơn nữa là đang leo lên. Tôi lúc ấy sợ hãi kêu lên một tiếng, đang lúc muốn bò xuống, đột nhiên có một cánh tay lạnh buốt từ phía sau lưng tôi đẩy một phát, tuy cách một lớp y phục, vậy mà còn cảm thấy toàn bộ cái lưng lạnh giống như bị đóng băng vậy. Còn chưa hiểu ra chuyện gì thì đã rớt khỏi lan can rồi, may mắn lúc đó đại sảnh có thương gia đang tổ chức hoạt động khuyến mãi, những thùng hàng rỗng chất thành một chồng rất cao, tôi té lên đống thùng rỗng kia nên mới có thể bảo trụ được cái mạng nhỏ này.”
Căn cứ vào manh mối Hướng lão bản cung cấp, tôi bắt đầu tiến hành điều tra sâu hơn, phát hiện trung tâm thương mại lúc đào móng đích thực là từng đào được tám cổ quan tài. Tuy quan tài rất là cũ nát, nhưng chiếc đinh gỗ trên mặt lại sáng bóng có thể phản chiếu bóng người, lại có khắc hoa văn quái dị, mới tinh như vừa được đóng vào, không có ai biết là dùng gỗ gì để làm. Trong quan tài thi thể đã hoàn toàn phân hủy, chỉ còn lại xương khô. Thế nhưng trừ hài cốt, trong quan tài còn có mấy đạo phù chưa bị hủy.
Công ty xây dựng lúc ấy đến đồn công an báo cáo, nhưng đồn công an đối với cái này hoàn toàn không biết gì cả, đã không biết vì sao quan tài lại được chôn cất nơi đây, càng không biết người chôn cất là người địa phương nào. Vì vậy, liền xem như phần mộ vô chủ mà xử lý, đem đến nhà hỏa táng để hỏa táng.
Sau đó, công ty xây dựng vì để công nhân yên tâm làm việc, đã mời đạo sĩ đến công trường lập đàn cúng bái tế lễ. Nhưng đạo sĩ được mời đến sau khi biết rõ tình huống, lại nói nhất định phải đem tám cổ quan tài trả lại đúng nguyên vị trí ban đầu, bởi vì đây là một loại trận pháp đời nhà Thanh, quan tài một khi chôn bên dưới, thì đến ngàn năm vạn năm cũng không thể đào lên, di động một chút cũng không được, nếu không sẽ chết tám người.
Công ty xây dựng cho rằng đạo sĩ bịa đặt lung tung, chẳng qua là muốn đem da trâu thổi tới bầu trời, muốn lừa gạt thêm chút tiền mà thôi. ( da trâu thổi tới bầu trời: thổi phồng ). Huống hồ, tám cổ quan tài kia đã sớm thiêu hủy rồi, muốn trả lại chỗ cũ cũng không có khả năng, cho nên nhét cho đạo sĩ ít tiền, kêu ông ta không được nói lung tung, nói không có chuyện xấu gì xảy ra là được rồi. Đạo sĩ tức giận tới nổi phùng mang trợn má, không nói hai lời liền phẩy tay áo bỏ đi.
Đạo sĩ đi rồi, công ty xây dựng dối công nhân nói là đã không có việc gì rồi, có thể tiếp tục khởi công. Công nhân tin là thật, cứ tiếp tục thi công, thế nhưng mà trung tâm thương mại còn chưa xây xong, thì có một công nhân chết một cách ly kỳ. Công trường có chết người cũng là sự tình thông thường, cho nên cũng không khiến cho ai chú ý, cứ coi như là sự cố trong lúc làm việc.
Sau đó trung tâm thương mại khánh thành, bởi vì là trung tâm cao cấp, cho nên thuê cửa hàng rất sốt, không bao lâu tất cả gian hàng đều đã cho thuê hết, trong đó không thiếu những cửa hàng của các đại gia như KFC, Pizza Hut. Nhưng mà, trung tâm thương mại khai trương chưa đến một năm, đã xảy ra vài sự kiện nhảy lầu, trong mấy người chết còn có một vài chủ gian hàng trong trung tâm thương mại. Sau đó, trung tâm thương mại ngày càng trở thành thánh địa nhảy lầu, dân bản xứ nhắc đến trung tâm thương mại, nghĩ đến trước tiên nhất định là nhảy lầu. Bởi vậy, không ít thương hộ lục tục trả lại gian hàng, khiến trung tâm thương mại từ từ vắng vẻ.
Nghe đồn là, những công nhân tham gia xây dựng công trình, thường xuyên nằm mơ thấy ác mộng, mơ thấy mình ở trong trung tâm thương mại bị người ta đẩy xuống lầu, hoặc chết ở hành lang vì một nguyên nhân gì đó. Còn có một lời đồn, lại là gần trung tâm thương mại có một trường trung học, trong đó có mấy lớp học có cửa sổ đối diện trung tâm thương mại. Nghe đồn mỗi lần lúc có người nhảy lầu, mấy học sinh của những lớp này đều có thể nhìn thấy trên đầu trung tâm thương mại xuất hiện một đám mây đen, kích thước mây đen so với trung tâm thương mại có diện tích hơi nhỏ hơn, vừa vặn đứng ngay trên trung tâm thương mại, cũng không bay đi, thật lâu cũng không tiêu tan. Mà xung quanh lại không một bóng mây, đừng nói mây đen, mây trắng cũng không có. Tuy những lời này chỉ là đồn đãi không thể tin hết, nhưng chuyện đào lên tám cổ quan tài, trong sở công an có ghi chép kỹ càng, là sự tình chắc chắn 100%, chỉ là chính phủ tránh làm cho dân chúng khủng hoảng, mà tận lực giấu diếm mà thôi.
Tôi hỏi thăm qua một số người làm việc ở trung tâm thương mại, Tiểu Hồng làm việc tại quán bar lầu bốn nói:” Trung tâm thương mại vào buổi tối cảm giác rất âm trầm, hơn nữa thường xuyên nghe thấy dưới lầu ba có thanh âm rầm rĩ lao xao, nhưng dưới lầu ba vào buổi tối đều không có cửa hàng nào mở cửa buôn bán, bóng người cũng không có một cái, không biết thanh âm là từ đâu vọng đến. Còn có, nếu đứng cạnh lan can bảo hộ nhìn xuống đại sảnh, sẽ có một loại ý nghĩ xúc động muốn nhảy xuống, cho nên chúng tôi cũng không dám tới gần lan can bảo hộ, nhất là thời điểm đơn độc một mình…”
Trung tâm thương mại khẳng định là có vấn đề, nhưng là có vấn đề gì lại khó mà nói, càng đừng nói tới phương pháp giải quyết. Cả đội chúng tôi mỗi người gãi rụng cái đầu cũng nghĩ không ra đầu mối, đành phải thử đi bái phỏng một vị đạo sĩ có danh tiếng, nghe ý kiến của ông ta.
Vừa hướng đạo sĩ nói rõ ý đồ mình đến tìm, ông ta chỉ lắc đầu thở dài:” Cái trung tâm thương mại này vốn là không nên xây, hiện tại trừ khi bắt nó tháo dỡ xuống, nếu không sẽ còn tiếp tục có người chết tại nơi đó.”
Tôi thỉnh ông ấy thuyết minh một cách tường tận, ông ấy nói:” Chỗ đó chính là long mạch, bởi vậy dòng người qua lại như cá chép bơi, từ xưa đã là địa phương kinh thương phát triển. Nhưng vị trí trung tâm thương mại lại nằm phía trên “tám khoả long nha”, mà long nha lại là địa phương lệ khí thô bạo nhất, nhiều lần xuất hiện huyết quang là tất nhiên thôi. Vào triều đại nhà Thanh, có một vị cao nhân dùng “Bát quan trấn tà” chi thuật, đem thi thể tám tử tù cùng hung cực ác để vào quan tài, mai táng tại vị trí tám khoả long nha. Nguyên lý giống với việc đem núm vú cao su đặt vào miệng trẻ sơ sinh, để ác long bình yên chìm vào giấc ngủ, tạm không làm ác hại người. ( long nha: răng rồng )
“ Nhưng mà trận pháp một khi hình thành, tám cổ quan tài cùng thi thể bên trong cho dù là một ngàn năm một vạn năm cũng không thể động đến, động tất nhiên sẽ làm cho ác long bừng tỉnh, nhẹ thì làm hại nhất thời, nặng thì tai hoạ một phương. Hiện tại ác long chẳng những bị đánh thức, mà “núm vú cao su” trong miệng cũng bị cướp đi, nó chỉ là thỉnh thoảng hại một hai người xem như nhét kẽ răng thì đã rất tốt rồi.”
Tôi hỏi ông ấy có hay không phương pháp giải quyết, ông ấy nói:” Trừ phi đem trung tâm thương mại huỷ đi, lại thi triển “Bát quan trấn tà” chi thuật, nếu không sẽ còn tiếp tục chết người.”
Tôi đem tất cả tư liệu thu thập được trình lên cấp trên, cấp trên đáp lại chỉ có hai chữ -- bảo mật! Nói cách khác, việc này sẽ không giải quyết được gì, trung tâm thương mại vẫn tiếp tục kinh doanh, tiếp tục có người nhảy lầu.
Tôi có thể hiểu được quyết định của cấp trên, dù sao đem trung tâm thương mại huỷ đi sẽ đụng chạm tới lợi ích của một số người, hơn nữa cũng tương đương với việc thừa nhận chuyện ma quái đồn đãi trong trung tâm thương mại, còn có thể khiến cho phần đông quan viên bị hạ bệ, tôi nghĩ đây mới là trọng điểm.
Bởi vì cái gọi là, người không vì mình, trời tru đất diệt. Một năm chết mấy người không tính là gì, nhưng bị kéo xuống ngựa, hoặc trên bảng thành tích có vết nhơ, lại quan hệ đến đại sự cuộc đời của họ. Cái gì nhẹ cái gì nặng, người đương quyền đều biết tính toán, dân chúng bình dân ngoại trừ bất đắc dĩ tiếp nhận, còn có thể làm gì? Nếu như ở gần chỗ của bạn có một cái trung tâm thương mại như trên, khuyên bạn nên tránh xa chín mươi dặm, miễn cho đem tới tai hoạ bất ngờ. Xin chú ý, hồ sơ này cũng không phải là một cái câu chuyện xưa.
----------------------------------------------------------------------------------------
Danh sách chương