Anh hơi khựng lại, nhìn đôi mắt to tròn làm tâm can đều mềm nhũn.
Cố Tầm Xuyên giơ tay lại muốn nhéo khuôn mặt của tiểu cô nương.
Lần này dường như Sở Từ đã có chuẩn bị, lập tức há miệng cắn tay anh.
Anh rút tay về, lại xoa xoa bàn tay một lần nữa, "Cô là chó con sao?"
Sở Từ đưa mắt liếc anh một cái, rồi đặt điện thoại rồi mở trò chơi.
Không thèm để ý.
Cố Tầm Xuyên nhìn sườn mặt mềm mại của cô, đầu ngón tay vẫn còn vương lại cảm giác bị cắn.
Anh rũ mắt, đầu lưỡi hơi áp vào răng nang.
Tiểu cô nương quá mềm mại, tới mức cả khi tức giận cũng khiến người cảm thấy như đang làm nũng.
Cố Tầm Xuyên tiện tay gửi lời mời cho Sở Từ, đang định bắt đầu thì cô đồng ý lời mời.
Cố Tầm Xuyên theo bản năng liếc mắt nhìn tiểu cô nương bên cạnh một cái, thấy cô đang gõ gõ ngón tay vào bàn đợi anh bắt đầu trận đấu, ngoài miệng luôn nói không muốn, nhưng trên thực tế vẫn là đồng ý? Khoé miệng anh hơi giật giật.
Mặc dù không muốn nói.
Nhưng đây chính là hành động nhỏ mờ ám.
Giống như đang dỗ dành anh.
Tiểu cô nương thoạt nhìn rất dễ bị mắng, nhưng cũng rất biết đi mắng người khác.
[Giá trị yêu thích của Cố Tầm Xuyên +6, hiện tại 49.]
Nhấn bắt đầu trò chơi, anh thản nhiên nói, "Tôi cũng khen cô... Gần đây biểu hiện không tồi."
Sở Từ giương mắt nhìn, nhướng mày nói, "Huấn luyện."
Hai mắt cô sáng ngời, cong môi cười nói, "Cảm ơn, đội trưởng đại nhân."
Thao tác gõ bàn phím của Cố Tầm Xuyên hơi khựng lại, sau đó nhấp chuột để xác nhận.
...
Sau gần một tháng ròng rã, mắt thấy thi đấu cũng sắp bắt đầu, cuối cùng tin tức của tiểu cô nương cũng được tung ra.
Sở Từ một thân mặc đồng phục mùa hạ màu đỏ thẫm của đội, tóc buộc gọn gàng, đứng giữa mấy nam sinh cao lớn, thoạt nhìn ngoan đến không chịu được.
Vì vậy, giữa một loạt các bình luận mắng chửi giờ lại trộn lẫn thêm một chút thanh âm vi diệu.
[Ngoạ tào, khuôn mặt này khiến cho tim đập không ngừng, ta đã quyết định, từ nay về sau đây sẽ là bảo bảo nhà ta!! Mau tới đây nga, tỷ tỷ sủng ngươi.]
[Cô gái kia chính là Coco? Người gần đây đã đánh bại các trung đơn của một số đội mạnh sao??!! Sao lại là một em gái dễ thương vật? Đùa tôi à? Nghe nói tuy là con gái nhưng cái dáng vẻ cao lớn thô kệch giống hệt như đàn ông đâu?]
[Đừng có nói quá, có đội nào đã thể hiện được thực lực thật sự trong các trận đấu tập chưa? Vừa mới đánh thắng có vào trận liền tâng bốc Coco lên trời cao? Bộ là phong thần hả? Đừng có náo loạn nữa, một đám fan não tàn thời kỳ cuối.]
[Coco của ta đứng giữa một đám nam sinh trông thật nhỏ bé hahaha, lùn quá hahaha.]
Mà bình luận này đăng chưa được bao lâu thì bên dưới đã có phản hồi.
[SJ-Coco: Không lùn, tôi đang cao.]
Đó là người thật.
[Hahaha, đúng đúng đúng, ngươi vẫn đang cao.]
[Hahaha, bị nói là lùn nên bắt buộc phải xuất hiện sao?]
......
Các đội viên của SJ vốn đang tiến hành huấn luyện bình thường, giải đấu quốc gia sắp bắt đầu, các đội ngũ tư liệu cùng với các chuyên viên đều được điều xuống, quá trình huấn luyện cũng trở nên nghiêm ngặt hơn.
Cố Tầm Xuyên nhìn tiểu cô nương chơi xong một trận rồi lại cúi đầu nhìn điện thoại, vẻ mặt buồn bực.
Thao tác của anh vô cùng nhanh chóng, tuỳ tiện đưa tay giật lấy điện thoại, nhìn thấy bình luận phản hồi của cô, không nhịn được mà cười khẽ một tiếng.
Tiểu cô nương nghe thấy tiếng cười của anh, lập tức ngẩng đầu trừng mắt liếc anh một cái.
Cố Tầm Xuyên giơ tay lại muốn nhéo khuôn mặt của tiểu cô nương.
Lần này dường như Sở Từ đã có chuẩn bị, lập tức há miệng cắn tay anh.
Anh rút tay về, lại xoa xoa bàn tay một lần nữa, "Cô là chó con sao?"
Sở Từ đưa mắt liếc anh một cái, rồi đặt điện thoại rồi mở trò chơi.
Không thèm để ý.
Cố Tầm Xuyên nhìn sườn mặt mềm mại của cô, đầu ngón tay vẫn còn vương lại cảm giác bị cắn.
Anh rũ mắt, đầu lưỡi hơi áp vào răng nang.
Tiểu cô nương quá mềm mại, tới mức cả khi tức giận cũng khiến người cảm thấy như đang làm nũng.
Cố Tầm Xuyên tiện tay gửi lời mời cho Sở Từ, đang định bắt đầu thì cô đồng ý lời mời.
Cố Tầm Xuyên theo bản năng liếc mắt nhìn tiểu cô nương bên cạnh một cái, thấy cô đang gõ gõ ngón tay vào bàn đợi anh bắt đầu trận đấu, ngoài miệng luôn nói không muốn, nhưng trên thực tế vẫn là đồng ý? Khoé miệng anh hơi giật giật.
Mặc dù không muốn nói.
Nhưng đây chính là hành động nhỏ mờ ám.
Giống như đang dỗ dành anh.
Tiểu cô nương thoạt nhìn rất dễ bị mắng, nhưng cũng rất biết đi mắng người khác.
[Giá trị yêu thích của Cố Tầm Xuyên +6, hiện tại 49.]
Nhấn bắt đầu trò chơi, anh thản nhiên nói, "Tôi cũng khen cô... Gần đây biểu hiện không tồi."
Sở Từ giương mắt nhìn, nhướng mày nói, "Huấn luyện."
Hai mắt cô sáng ngời, cong môi cười nói, "Cảm ơn, đội trưởng đại nhân."
Thao tác gõ bàn phím của Cố Tầm Xuyên hơi khựng lại, sau đó nhấp chuột để xác nhận.
...
Sau gần một tháng ròng rã, mắt thấy thi đấu cũng sắp bắt đầu, cuối cùng tin tức của tiểu cô nương cũng được tung ra.
Sở Từ một thân mặc đồng phục mùa hạ màu đỏ thẫm của đội, tóc buộc gọn gàng, đứng giữa mấy nam sinh cao lớn, thoạt nhìn ngoan đến không chịu được.
Vì vậy, giữa một loạt các bình luận mắng chửi giờ lại trộn lẫn thêm một chút thanh âm vi diệu.
[Ngoạ tào, khuôn mặt này khiến cho tim đập không ngừng, ta đã quyết định, từ nay về sau đây sẽ là bảo bảo nhà ta!! Mau tới đây nga, tỷ tỷ sủng ngươi.]
[Cô gái kia chính là Coco? Người gần đây đã đánh bại các trung đơn của một số đội mạnh sao??!! Sao lại là một em gái dễ thương vật? Đùa tôi à? Nghe nói tuy là con gái nhưng cái dáng vẻ cao lớn thô kệch giống hệt như đàn ông đâu?]
[Đừng có nói quá, có đội nào đã thể hiện được thực lực thật sự trong các trận đấu tập chưa? Vừa mới đánh thắng có vào trận liền tâng bốc Coco lên trời cao? Bộ là phong thần hả? Đừng có náo loạn nữa, một đám fan não tàn thời kỳ cuối.]
[Coco của ta đứng giữa một đám nam sinh trông thật nhỏ bé hahaha, lùn quá hahaha.]
Mà bình luận này đăng chưa được bao lâu thì bên dưới đã có phản hồi.
[SJ-Coco: Không lùn, tôi đang cao.]
Đó là người thật.
[Hahaha, đúng đúng đúng, ngươi vẫn đang cao.]
[Hahaha, bị nói là lùn nên bắt buộc phải xuất hiện sao?]
......
Các đội viên của SJ vốn đang tiến hành huấn luyện bình thường, giải đấu quốc gia sắp bắt đầu, các đội ngũ tư liệu cùng với các chuyên viên đều được điều xuống, quá trình huấn luyện cũng trở nên nghiêm ngặt hơn.
Cố Tầm Xuyên nhìn tiểu cô nương chơi xong một trận rồi lại cúi đầu nhìn điện thoại, vẻ mặt buồn bực.
Thao tác của anh vô cùng nhanh chóng, tuỳ tiện đưa tay giật lấy điện thoại, nhìn thấy bình luận phản hồi của cô, không nhịn được mà cười khẽ một tiếng.
Tiểu cô nương nghe thấy tiếng cười của anh, lập tức ngẩng đầu trừng mắt liếc anh một cái.
Danh sách chương