Trương Cẩn nghẹn lại, đặt coca trong tay lên bàn rồi ngồi xuống ghế.

Giật tóc tiểu cô nương? Hồi tiểu học cậu cũng từng nghịch qua trò này, nhưng sau khi lên sơ trung thì chưa làm bao giờ.

Xuyên ca đã lớn đầu rồi mà còn làm ra chuyện ấu trĩ như vậy sao?

Kể từ khi Sở Từ tới, tính xấu của anh vốn che giấu bao lâu dường như đều bị bộc phát hoàn toàn, cả ngày chỉ biết khi dễ con gái nhà người ta.

Cố Tầm Xuyên "ấu trĩ" thật vất vả mới khiến cho tiểu cô nương đang ầm ĩ đứng vững, cô bĩu môi, chỉ vào đôi mắt mình rồi nhìn anh nghiêm túc nói, "Mắt của tôi vốn là như vậy, không phải do khóc."

Đôi mắt thanh triệt sáng ngời cứ như vậy nhìn thẳng khiến Cố Tầm Xuyên hơi khựng lại.

Tiểu cô nương đợi mãi nhưng vẫn không thấy đáp lại, cô nghiêng đầu, nhón chân đưa tay vẫy vẫy trước mặt anh, thiếu chút nữa thì đập vào mũi của anh.

Cố Tầm Xuyên lập tức hoàn hồn, nắm lấy tay Sở Từ, nhướng mày.

Tiểu cô nương to gan lớn mật.

[Giá trị yêu thích của Cố Tầm Xuyên +3, hiện tại 57.]

Khoé môi anh không nhịn được cong lên, vỗ vỗ đầu cô nói, "Được, không khóc."

Tiểu ngọt bao.

....

Cho đến buổi tối của hai ngày sau, lần đầu tiên Sở Từ phát sóng trực tiếp, rất ồn ào, Tiểu Tường còn cố ý cho mấy người Trương Cẩn thả lỏng nghỉ ngơi cả đêm, tiện thể hỗ trợ tiểu cô nương.

Còn chưa đến thời gian bắt đầu, phòng phát sóng trực tiếp của Sở Từ đã tụ tập đủ các loại thần quỷ ngưu xà. Một vài vị cao thủ ngồi trước máy tính, dù là ngày nghỉ nhưng giải đấu quốc gia cũng bắt đầu, nhiều ít thì trong lòng vẫn có chút khẩn trương, người thì ôm điện thoại di động xem, trước mặt là số liệu của các thành viên trong mỗi đội ngũ, hoặc là phát lại các trận đấu của đội trước.

Trương Cẩn nhìn phòng phát sóng trực tiếp trên điện thoại của mình, tấm tắc khen ngợi, "Đúng là một trường hợp lớn, bất quá Từ muội, em cũng bắt đầu phát sóng trực tiếp, không bằng để cho chúng ta vui vẻ bù giờ phát sóng vào cuối tháng."

Lưu Văn hừ một tiếng, giơ tay vỗ bả vai của Trương Cẩn, "Chỉ có cậu đầu tháng điên khùng, cuối tháng không phải là người, các loại thời gian phát sóng trực tiếp bổ sung, thời gian phát sóng của đội chúng ta rất ít, được không?"

Trương Cẩn trề môi, ai oán nhìn Lưu Văn, Tiểu Tường đứng ở phía sau hai người giơ tay vỗ nhẹ vào đầu cậu, "Có phải cậu lại muốn dạy hư Sở Từ hay không?"

Trương Cẩn bất mãn lên tiếng, "Tường ca, làm sao em dám chứ?"

"Được rồi, đừng nghịch nữa, đã đến giờ"

Sở Từ nhìn thoáng qua Tiểu Tường, sau đó ấn bắt đầu phát sóng, màn hình hơi rung lên, ngay sau đó khuôn mặt trắng nõn của tiểu cô nương hiện ra, không hề chỉnh sửa.

Phòng phát sóng trực tiếp trầm mặc hai giây, Sở Từ nghi hoặc chớp đôi mắt to, nhìn thoáng qua camera, lại nhìn phòng phát sóng, còn tưởng rằng phòng bị kẹt rồi, liền ghé sát đầu vào để kiểm tra.

Ngay sau đó, khung chat lập tức bùng bổ.

[Tiểu tiên nữ đến từ nơi nào vậy a a a?!]

[Đừng, đừng có đến gần, ta muốn liếm màn hình a a a!!!]

[Thật dễ thương!! Coco ngoan, mau lại đây, a di ôm một cái.]

[Cút đi, mấy bà cô kì quái, đây rõ ràng là lão bà của tôi!!]

[Mấy người lúc trước dám nói nhân gia chỉnh hình, nói nhân gia phẫu thuật thẩm mĩ đâu? Giờ mau nhìn khuôn mặt của Coco đi, mặt các ngươi có thấy đau không?!]

[Nếu như kỹ thuật đánh game dở ẹc thì lớn lên có đẹp đến mấy cũng vô dụng:) Thứ ta ghét nhất chính là fan nhan khống.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện