Cũng không biết phải nói cụ thể như nào.

Ban đầu đại khái chỉ là muốn thấy khuôn mặt bánh bao khi tức giận của cô, rồi véo má, nhưng hiện tại không chỉ vì điều đó nữa.

Khiến cô tức giận để thấy trương mặt bánh bao, còn muốn ôm cô vào trong lòng ngực ——

Ôm một cái, hôn một cái, nâng lên cao.

Chỉ là......

17 tuổi, dường như vẫn còn quá nhỏ.

Làm cái gì cũng đều có cảm giác tội lỗi.

Trước tiên vẫn là... Nuôi lớn? Cố Tầm Xuyên nhẹ ngô một tiếng, rũ mắt suy nghĩ.

.....

Mấy tháng liên tiếp trôi qua, SJ vẫn luôn trong tình trạng tập trung đào tạo huấn luyện khép kín.

Lần trước cho Sở Từ phát trực tiếp chủ yếu là để nhằm xem cô có biểu hiện gì bất thường hay không khi phải đối mặt với nhiều người như vậy.

Nếu có bất kì biểu hiện bất thường nào, phỏng chừng SJ sẽ phải chuẩn bị bị đội viên mới để thay thế.

Tuy nhiên biểu hiện của Sở Từ từ đầu đến cuối đều khiến huấn luyện viên cùng Tiểu Tường vô cùng hài lòng.

Cho đến khi cuộc đấu giải bắt đầu.

Đấu giải quốc gia được tổ chức trong một nhà thi đấu tổng hợp đã được tu sửa đặc biệt bởi  ban tổ chức《 Đối Kháng 》, tổng cộng có mười đội tham gia, chủ nhà bốc thăm tại chỗ để quyết định trình tự lần lượt, lịch trình kéo dài gần 15 ngày, việc sắp xếp vẫn còn khá rời rạc.

Ngày đầu tiên bọn họ không cần thi đấu mà chỉ tới để đi ngang qua sân khấu mà thôi.

Bầu không khí tại hiện trường rất tốt, rốt cuộc những anh hùng bàn phím cũng chỉ biết hoạt động ở trên mạng Internet.

Đang ngồi ở bên trong phòng đợi xem hiện trường phát sóng trực tiếp, Trương Cẩn nhìn nữ bình luận viên trên màn hình TV, mày hơi nhăn lại nói, "Tại sao lại là cô ta a? Lần nào cũng vậy, đúng là âm hồn bất tán."

Sở Từ tò mò nhìn theo hướng Trương Cẩn, sau đó lại khẽ nhìn về phía Cố Tầm Xuyên đang dựa trên ghế sô pha ngủ bù, nhỏ giọng mở miệng, "Ai vậy?"

"Đấy, cái nữ nhân ở trên TV đó." Trương Cẩn nhìn thoáng qua Cố Tầm Xuyên bên cạnh, rồi hạ thấp tông giọng, chỉ tay về phía người phụ nữ có mái tóc xoăn màu hạt dẻ, thoạt nhìn trông vô cùng ôn nhu trên TV, "Đó là một fan não tàn của đội trưởng nhà chúng ta, là tiểu thư Ôn gia, Ôn Như Nguyệt, luôn ỷ trong nhà có tiền có thế, cũng không biết Xuyên ca cảm thấy cô ta như thế nào, đuổi thế nào cũng không đi."

Sở Từ chớp mắt nghiêng đầu suy nghĩ, ngay sau đó Trương Cẩn lại nói tiếp, "Có một lần, lúc đó cậu chưa gia nhập vào đội ngũ, cô ta lúc đó làm phóng viên phỏng vấn, xông vào trong căn cứ, kiếm cớ muốn động tay động chân với Xuyên ca."

"Sau đó thì sao?" Tiểu cô nương nghiêng đầu thắc mắc.

"Cậu thử nghĩ lại tính khí của đội trưởng nhà ta đi." Trương Cẩn nhún vai lắc đầu, "Lúc đó mặt đều biến đen, thiếu chút nữa là gọi bảo vệ tóm cổ cô ta ra ngoài."

"Bất quá..." Thanh âm cậu bỗng nhiên nhỏ lại, tiến gần hơn nói thầm, "Đến tận bây giờ Xuyên ca vẫn chưa có nổi một cái mối tình đầu, con gái ngươi ta đã vứt hết vẻ đẹp dịu dàng của một mỹ nhân không kiêng dè theo đuổi như vậy, vậy mà lại không hề làm đội trưởng nhà ta cảm động một chút nào, cậu thử nghĩ xem, chẳng nhẽ Xuyên ca lại không thích con gái a? Nghe nói trong giới điện tử cũng có khá nhiều đồng tính luyến ái? Tôi đã nói rằng mỗi người một phòng mà Tường ca một hai cứ nói phải tạo ra bầu không khí hài hoà giữa các thành viên, cậu nhìn tính khí của Xuyên ca như vậy, nói hài hoà liền hài hoà được luôn sao? Ở chung cùng phòng với Xuyên ca xem ra có chút nguy..." hiểm.

"Nga? Có vẻ cậu biết rất nhiều thứ nhỉ?"

Đột nhiên một thanh âm lười biếng hơi khàn khàn vang lên phía sau hai người, thân mình Trương Cẩn chợt cứng lại, chậm rãi quay đầu, cũng không biết Cố Tầm Xuyên đã ngồi dậy từ khi nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện