Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.
Edit by team Hoàng Quyền Phú Quý.
~~~
Vụ việc gây ung thư đó nhanh chóng được đưa ra kết luận, là do có người cố ý vu oan giá họa và kẻ chủ mưu đã bị bắt.
Tuy rằng chuyện này đã được giải quyết, nhưng vẫn còn một vấn đề nữa chưa được giải quyết.
Ngày nào cha Giang cũng bận đến sứt đầu mẻ trán, công ty đối thủ lúc nào cũng rình rập ông, cha Giang tức giận đến mức ăn không nổi.
"Các người không thể vào."
"Ai, các người...... Giang tổng, thực xin lỗi, bọn họ......"
Vài người xông vào văn phòng của cha Giang mặc kệ người ngăn cản.
Cha Giang vẫy vẫy tay, ý bảo cô đi ra ngoài trước.
"Giang tổng, gần đây thế nào rồi?"
"Cậu tới làm gì?" Cha Giang nhìn chằm chằm người tới, thần sắc không có gì biến hóa.
"Ai nha, không phải chúng tôi đến thăm Giang tổng hay sao." Người nọ cũng không khách khí, trực tiếp ngồi phịch xuống ghế sô pha.
...
Ở ngoài văn phòng, mọi người đều ngừng tay làm việc, nhìn vào văn phòng.
Những người của công ty đối thủ này, tới chỗ bọn họ ngay lúc này làm cái gì? Bang ——
"Các người không được khinh người quá đáng!!"
Tiếng gầm của cha Giang xuyên qua cửa văn phòng, bị người bên ngoài nghe thấy hết.
"Giang tổng, chúng tôi rất có thành ý, ngài yên tâm, cho dù chúng tôi thu mua vẫn sẽ giữ lại cho ngài một cái chức vị......"
"Các người đang nghe cái gì?"
"Giang tổng cãi nhau với người ta......" Người trả lời cảm thấy giọng nói này có chút xa lạ, quay đầu lại xem.
Cô gái đứng đằng sau hắn có ngũ quan tinh xảo và mang theo nụ cười vô hại trên môi.
"Cô...... Cô tìm ai thế?" Đây là ai thế!! Đẹp như vậy!!
"Giang tổng ở trong sao?"
"Có có có, ở trong." Hắn nhìn vào bên trong một cái "Nhưng mà...... hình như bây giờ Giang tổng không rảnh, cô có muốn ngồi chờ một lát không?"
Linh Quỳnh nhìn về hướng văn phòng bên kia, vừa lúc cửa văn phòng mở ra.
Giọng nói Giang tổng cũng truyền ra theo "Cút!!"
"Giang tổng, ông suy nghĩ kỹ đi, nếu cứ tiếp tục dây dưa như vậy, ông sẽ càng tổn thất nhiều hơn nữa."
"Bọn họ đang làm gì?"
"Người của Tiến Vũ." Anh trai bên cạnh lập tức trả lời câu hỏi của Linh Quỳnh "Hình như là muốn thu mua công ty của chúng ta."
Lúc này tới, rõ ràng chính là nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
"A."
Cha Giang đã đuổi người nhưng đối phương còn ở tiếp tục lảm nhảm không ngừng, dường như sợ cha Giang không tức chết được vậy.
Linh Quỳnh đi về bên kia, anh trai nói chuyện với cô lập tức giữ chặt cô, kết quả vì cô đi quá nhanh, anh trai không giữ được.
Những người khác trong văn phòng lập tức dời tầm mắt lên người cô.
Ai thế?
Mọi người đều nhìn thấy câu hỏi giống mình trong mắt đối phương.
"Bác Giang."
Linh Quỳnh đứng ở cửa, ngoan ngoãn gọi một tiếng.
Vẻ mặt cha Giang hơi kiềm chế lại: "...... Cố tiểu thư, sao cô lại tới đây?"
Linh Quỳnh không trả lời vấn đề này, ngược lại nhìn về phía đám người đứng bên kia "Các người là người của Tiến Vũ?"
Đối phương cười gật đầu, nhưng rõ ràng không quen biết Linh Quỳnh.
"Bọn họ còn chưa thông báo cho các người sao?"
"??"
Thông báo cái gì?
Linh Quỳnh thân thiện nhắc nhở "Các người gọi điện thoại hỏi một chút sẽ biết."
Người nọ chần chờ một chút, nhưng vẫn gọi điện thoại hỏi lại.
Hai phút sau, người nọ trở về, liếc nhìn Linh Quỳnh một cái, dẫn theo người vội vã rời đi.
Cha Giang: "????"
...
Đám kia người mới vừa đi, liền có người vội vàng lại thì thầm hai câu với cha Giang.
Cổ đông lớn nhất của Tiến Vũ đã thay đổi......
Có bút tích của Cố gia.
Hắn không có quan hệ gì với Cố gia, khả năng duy nhất chính là tiểu cô nương trước mặt này.
Linh Quỳnh tới đây là để đưa công nghệ cốt lõi Tiến Vũ lấy mất trả cho ông ấy.
Thật ra cô cũng không phải cố ý giúp đỡ.
Chỉ là nhiệm vụ ông cụ kia giao cho cô trùng hợp lại là Tiến Vũ.
Cô liền thuận tiện giúp con yêu một chút.
Giang gia nhất định không thể gục.
Nếu không con yêu cũng sẽ rất khó chịu.
Là một ba ba đủ tư cách, sao có thể làm con yêu khó chịu.
"Cô có yêu cầu gì?" Chuyện tốt như vậy, thế nhưng lại trực tiếp đưa tới cửa, cha Giang lại không ngu, sao có thể tin vào miếng bánh tử trên trời rơi xuống.
"Không có ạ."
"......" Nào có ai giúp đỡ mà không cần trả ơn? "Vậy vì sao cô lại giúp tôi?"
"Ngài là cha của Giang Lạc Mộc." Linh Quỳnh cười một chút " Nếu Giang gia mà xảy ra chuyện, Giang Lạc Mộc cũng sẽ xui xẻo theo, nhưng tôi không muốn cậu ấy vừa về mà nhà cũng không có."
"......"
"Dường như con yêu rất muốn một gia đình hoàn chỉnh." Linh Quỳnh cúi đầu "Tôi phải thỏa mãn nguyện vọng của cậu ấy."
"......"
Con yêu của cô là cái gì?
Giang Lạc Mộc sao lại là con yêu của cô?!
Đó là con của tôi!!
Linh Quỳnh đưa xong đồ liền đi luôn, cha Giang cũng không chắc chắn được đây là một giấc mơ hoang đường hay hiện thực nữa.
...
Giang gia đã vượt qua khó khăn, dường như tất cả mọi thứ đều đã trở lại như bình thường.
Sau kì thi cuối cùng của trường học sẽ có một kỳ nghỉ đông, cha Giang muốn kéo gần quan hệ với Giang Lạc Mộc, cho nên sau khi Giang Lạc Mộc được nghỉ, lịch trình rất dày đặc.
Linh Quỳnh thậm chí còn không thể gặp hắn.
Linh Quỳnh vội vàng chơi đùa một mình, cũng không nhàn rỗi đi hẹn hò nên hai người cũng chỉ có liên lạc qua mạng.
"Tiểu thư, Cố tổng bên kia gọi cô về một chuyến."
"Ba tôi?"
"Vâng."
"......"
Cha Cố bình thường không có lý do gì để gặp bọn họ, nếu muốn gặp thì khẳng định là có chuyện......
Linh Quỳnh tính toán thời gian, gần đến thời gian cha Cố lấy lại công đạo cho con gái cưng rồi......
"Đi, đi xem một cái."
Cô đã chuẩn bị từ trước, lần này này lửa khẳng định sẽ không thể cháy đến người cô.
Cũng không biết người xui xẻo là ai......
Hoặc là lần này vì không thể vu oan cho cô được nên cha Cố tra được hung thủ.
Linh Quỳnh đến Cố gia mới phát hiện cũng không có bao nhiêu người, ngoài cô ra, còn có người đứng hạng ba Cố tam ca, cùng với Cố lão thất và hai đứa con riêng không mang họ Cố, phân biệt là lão ngũ và lão cửu.
Con gái của cha Cố không nhiều, ngoại trừ cô và Cố Ninh Lộ, cùng với nữ chính đã chết kia, cũng chỉ còn lại người lần trước đính hôn thôi.
Còn lại tất cả đều là con trai.
Cũng may tài sản Cố gia nhiều, bằng không thì sao có thể nuôi nhiều con như vậy.
Lúc này tất cả mọi người đều đứng, cha Cố một mình ngồi ở phía trên với vẻ mặt nặng nề.
Linh Quỳnh là người cuối cùng đi vào.
"Cố tổng, mọi người đã đến đủ."
Không khí trong phòng không đúng lắm.
"Ba ba." Linh Quỳnh ngoan ngoãn mà gọi một tiếng "Con có thể ngồi không?"
Cha Cố nhìn cô, không hé răng, nhưng cái vẻ mặt đó làm những người còn lại vừa nhìn liền sợ, khẳng định không dám nói thêm gì.
Nhưng Linh Quỳnh thì không.
Cô nói chuyện không kiêu ngạo không siểm nịnh, không sợ cha Cố đang nghiêm túc chút nào "Hai ngày trước con không cẩn thận nên bị té vào chân, đứng lâu thì sẽ đau, cho nên, con có thể ngồi không?"
Giọng nói cô gái mềm mại, âm cuối lả lướt, nghe như là làm nũng.
Cha Cố: "......"
Cố phụ vẫy vẫy tay "Ngồi đi."
Mọi người: "......"
Đm!!
Còn có thể như vậy!
"Các con cũng đừng đứng nữa, đều ngồi đi." Cha Cố không có bất công, cho tất cả mọi người ngồi xuống.
Nhưng mà nếu không phải Linh Quỳnh nói ra, bọn họ có lẽ là không ngồi được.
Nhưng bây giờ trong tình huống này, cho dù được ngồi thì mọi người cũng không an tâm.
Không biết cha Cố gọi bọn họ tới làm gì.
"Chú Hà, cho tôi một ly trà sữa." Linh Quỳnh lại quay đầu hỏi quản gia đứng ở một bên.
"Cố Tê Tê!!" Cố phụ kêu gọi tiếng "Ta gọi con tới uống trà sao?"
Linh Quỳnh chống cằm "Vậy ngài kêu con tới làm gì? Không phải là để bồi dưỡng tình cảm anh em với bọn họ chứ?"
Cố phụ trừng mắt liếc cô một cái "Các con cùng nói xem ngày 13 tháng 5 mình đã làm gì."
——— Vạn vật đều có đường phân cách ———
Ngày nào cũng nghiêm túc cầu vé tháng ~~
***
Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~