Editor: Đào Tử



_____________________________



Ngay từ đầu người đàn ông vốn không tín nhiệm "Lão quỷ" .



Ban đầu hắn ôm thái độ hoài nghi phòng bị với "Lão quỷ", nhưng "Lão quỷ" dốc sức bao năm không cầu hồi báo, bày mưu tính kế chu toàn cho người đàn ông, dọn sạch chướng ngại, thậm chí cung cấp thần khí cho hắn hộ thân, cung cấp công pháp trợ hắn tu luyện, cha ruột chưa tốt đến vậy.



Có thể nói tất cả bây giờ người đàn ông có đều là "Lão quỷ" cho.



Thời gian lâu dài, người đàn ông dần thả lỏng lòng phòng bị, toàn tâm toàn ý tín nhiệm "Lão quỷ" .



Chờ hắn thôn phệ đan dược dùng "Quỷ Đế" luyện chế thành, trở thành Phong Đô chi chủ, hắn sẽ trợ giúp "Lão quỷ" mở thông đạo hướng thiên đình.



Nếu "Lão quỷ" phản công Thiên đình thành công, thiên địa này còn ai là đối thủ của bọn họ?



Người đàn ông mặc sức tưởng tượng viễn cảnh vạn quỷ thần phục, "Thánh mẫu điện hạ" Lôi Nhã Đình đang quấn lấy Phó Đình Thâm theo cô đi bệnh viện kiểm tra thai kỳ.



"Lần trước anh cũng bảo không có thời gian, lần này nhất định phải đi."



Lôi Nhã Đình trải qua "Kiếp trước", dĩ nhiên biết phải để cha đứa bé tham dự toàn bộ thai kỳ, góp phần bồi dưỡng tinh thần trách nhiệm sớm cho cha bé.



Năm đó cô quá độc lập mạnh mẽ mới tự mình gánh hết đắng cay đau khổ.



Bản thân chịu đựng cơn nôn nghén mang thai, bệnh viện sinh kiểm tự bỏ tiền đi, cuối cùng đổi lại một bà mẹ chồng cặn bã và tra nam.



Mẹ chồng cực phẩm còn coi hy sinh nỗ lực của cô là chuyện đương nhiên, tùy ý chà đạp.



Sống lại một đời, Lôi Nhã Đình sẽ không ngu thế nữa.



Để đàn ông thấy làm mẹ mang thai cực khổ nhường nào, từ đó sẽ vô thức học được cách trân quý vợ mình hơn.



Kinh nghiệm kiếp trước nói cho Lôi Nhã Đình ——



Đàn ông tốt đều là dạy dỗ mà thành.



Lần sinh kiểm trước Phó Đình Thâm lấy cớ công ty có hội nghị không đến, lần này nhất định phải cùng đi.



"Đình Đình, lần này phải ăn cơm với hộ khách rất quan trọng, quan hệ mối làm ăn hơn một tỷ."



Phó Đình Thâm muốn thuyết phục Lôi Nhã Đình đừng tùy hứng.



Tất nhiên làm ăn chiêu đãi khách là giả, hắn chỉ đơn thuần muốn ra ngoài mua vui, tránh khuôn mặt buồn nôn của Lôi Nhã Đình.



"Việc kinh doanh quan trọng hơn em và con? Người trong công ty đều bất tài, làm ăn phải cần tổng giám đốc như anh ra tay đàm phán mới được?"



Lôi Nhã Đình không dễ lừa gạt.



Sau khi trùng sinh cô đã thề với lòng, đời này cô muốn làm công chúa nữ vương, không làm vợ hiền ẩn nhẫn nhân nhượng cầu toàn.



Cô yêu Phó Đình Thâm, vì Phó Đình Thâm cho cô chiều chuộng hạnh phúc kiếp trước không có.



Nếu Phó Đình Thâm không thể hết mực yêu cô, cô cần người đàn ông này làm gì?



"Được được, Đình Đình quan trọng nhất, anh gọi điện thoại để người khác tiếp đón."



Phó Đình Thâm bất đắc dĩ thở dài, cưng chiều véo nhẹ mũi cô.



"Công chúa nhỏ quan trọng nhất!"



Lôi Nhã Đình nghe trong lòng ngọt như ăn kẹo đường.



Nam thanh nữ tú, đôi vợ chồng trẻ vừa xuất hiện tại bệnh viện đã dẫn tới không ít chú ý.



Trong một đám phụ nữ mang thai, người đàn ông âu phục giày da trầm ổn đẹp trai là Phó Đình Thâm trở thành tâm điểm chói mắt.



Nhiều thai phụ tới khám lộ vẻ ghen ghét rõ rệt.



Lôi Nhã Đình rất hưởng thụ những ánh mắt này.



Chứng minh kiếp này cô sống rất tốt, tốt hơn ai hết!



Sinh kiểm không có gì bất thường, bảo bảo phát triển rất tốt, Lôi Nhã Đình và Phó Đình Thâm vừa nói vừa cười chuẩn bị rời đi.



Vừa đến cửa đại sảnh khám bệnh, Phó Đình Thâm đột ngột xoay người, đưa tay che ngực.



"Sao vậy?"



Trong lòng Lôi Nhã Đình hồi hộp, bên tai như nghe được tiếng quỷ kêu thê lương.



Cô vừa đỡ lấy Phó Đình Thâm, vừa bấm thủ quyết mở mắt, đại sảnh lập tức "Náo nhiệt". Thiên phú cô siêu nhiên, lại tu luyện công pháp thần tiên thực lực tiến bộ nhanh chóng, nhưng cô không thích nhìn thấy tử trạng đủ kiểu của mấy con quỷ, ngày thường luôn duy trì mắt người phàm.



Không ngờ tới bệnh viện có một chuyến, không mở mắt là có vật tập kích Phó Đình Thâm.



Lôi Nhã Đình mở mắt đã thấy một thiếu niên lệ quỷ kéo lấy một cỗ máu thịt pha lẫn âm khí xuyên tường chạy.



"Hừ, chạy nhanh thật, lát nữa xử tụi bây sau!"



Trong lòng Lôi Nhã Đình ngập tràn sát ý, nhưng cô quan tâm Phó Đình Thâm hơn, tạm thời thả hai con quỷ chạy.



"Đình Thâm, sao rồi?"



Phó Đình Thâm không nói, đưa tay lấy thứ mang trên cổ ra, hộ thân phù bị đốt cháy khét.



Hộ thân phù là Lôi Nhã Đình cướp được trong đoàn hồng bao đưa cho Phó Đình Thâm để bảo mệnh.



"Cháy rồi?"



Phó Đình Thâm lòng còn sợ hãi, "Vừa nãy chẳng hiểu sao tim thấy nóng rực."



Lôi Nhã Đình nặng nề nói, "Chắc là có lệ quỷ đánh lén anh bị phản phệ."



"Lệ quỷ?"



Lôi Nhã Đình nhìn phương hướng hai quỷ biến mất, hừ lạnh nói, "Không sao, tấm phù kia uy lực rất lớn, có lẽ nó sắp hồn phi phách tán không chừng."



Hộ thân phù phản ứng mãnh liệt như vậy, khẳng định là lệ quỷ muốn giết Phó Đình Thâm.



"Nơi này không an toàn, về nhà trước đi."



Nửa giờ sau.



Bùi Diệp từ Sa huyện ăn uống no say trở về, vừa lên cầu thang đã phát hiện trên mặt đất tất cả đều là máu quỷ tanh hôi đỏ thẫm.



"Chuyện quái gì đây?"



Quỷ máu một đường kéo tới gian phòng cô.



Bùi Diệp thở dài mở cửa.



"Cô về rồi, quỷ mệnh sắp tiêu tùng!"



Mở cửa, Ứng Lân sau cửa giống như nhìn thấy cứu tinh, gần như muốn nhào vào mặt cô.



"Gì?"



Bùi Diệp phát hiện mọi chuyện không như mình nghĩ.



"Cứu mạng quan trọng!"



Ứng Lân nắm lấy cánh tay cô kéo vào, Bùi Diệp không giãy dụa, tốt tính theo sau.



Vừa vào nhà nhìn thấy bóng quỷ co thành một cục máu thịt lẫn lộn, máu quỷ nhuộm ẩm ướt một mảng, hồn thể như muốn tiêu tán.



"Đây là Ách Ba mà? Cô ấy bị gì?"



Nếu không phải âm khí chưa tán, Bùi Diệp gần như không nhận ra cục máu thịt này là Ách Ba.



Ứng Lân bực bội vò đầu, mắt quỷ đỏ ngầu lóe ra sát ý nồng đậm.



"Là tên đàn ông xấu xa bên cạnh bạn cùng phòng cô làm ra, má —— Tức chết ông đây, thủ hạ của ông cũng dám động!"



Sớm biết hắn nên xử lý Lôi Nhã Đình, xé xác cô ta.



"Người đàn ông bên người Lôi Nhã Đình?"



Bùi Diệp giấu nghi hoặc, bây giờ ổn định hồn thể Ách Ba quan trọng, chậm một tí coi như hồn phi phách tán.



Ứng Lân tới kịp thời, Bùi Diệp lấy phù chú ổn định hồn thể Ách Ba, miễn cưỡng gom ba phần hồn phách về.



"Hắn ta là Phó Đình Thâm, đôi cẩu nam nữ này hôm nay tới trung tâm bệnh viện sinh kiểm."



Bùi Diệp nghe không rõ.



"Ách Ba sao lại đi trêu chọc bọn họ?"



Ách Ba gặp Lôi Nhã Đình đương nhiên chịu thua thiệt, tính cô nhát gan sẽ không vô cớ đi trêu chọc Lôi Nhã Đình.



Ứng Lân biết chết liền.



Trước đó Ách Ba còn ngồi trước cửa phòng bệnh ngon lành, đột nhiên nổi điên nhào về phía Phó Đình Thâm, sau đó bị vật Phó Đình Thâm mang theo đánh thành thế kia.



Nhờ Ứng Lân tay mắt lanh lẹ kéo Ách Ba chạy, không thì Lôi Nhã Đình đánh thêm một chiêu khiến cô hồn phi phách tán mất.



"Ách Ba không phải quỷ xấu, vấn đề nhất định trên thân bọn người Lôi Nhã Đình!"



Ứng Lân đinh ninh nói.



Hắn và Ách Ba là hàng xóm nhiều năm, hắn hiểu rất rõ tính nết Ách Ba.



Bùi Diệp nói, "Chưa biết được, chờ Ách Ba tỉnh lại rồi nói."



Ách Ba là lệ quỷ, trước đó cũng bị kích thích công kích phòng ngủ 4021.



Chờ đợi ròng rã hơn ba giờ.



Ách Ba miễn cưỡng khôi phục hình người, chỉ là hồn thể nhạt gần như trong suốt, toàn thân máu thịt be bét, rất giống bị lửa lớn thiêu cháy làn da bong tróc.



Bùi Diệp không ngừng bổ sung âm khí dưỡng hồn cho cô. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện