Nhìn thấy hai người bị đánh đến nửa sống nửa chết, Nhan Niệm không chịu được nữa. Ả vốn không dám lộ không gian ra vì sợ mọi người mơ ước.
Nhưng hiện tại Nghiêm Nghị sắp không chống đỡ được, ả tính lấy linh tuyền ra vẩy zombie; trước đó ả đã thử qua, vẩy linh tuyền lên zombie, zombie sẽ bị thương.
Nhưng ả vừa mới nghĩ thì con ngươi zombie đã giật giật rồi chạy đi mất rồi.
Nhan Niệm trợn mắt há mồm nhìn con zombie biến mất, trong lòng vô cùng buồn bực.
Trước giờ chưa từng gặp con zombie nào như con zombie này, đánh ả một trận rồi đi, thật đáng ghét.
Zombie rời đi thực ra là nó nghe Đường Quả nói quay về.
Nó hoàn toàn không do dự, chớp mắt đã về bên cạnh Đường Quả.
Thời Thừa nhìn con zombie đột nhiên xuất hiện vẫn có hơi cảnh giác. Zombie cũng cực kì cảnh giác mà nhìn anh. Đường Quả phẩy tay, zombie quy củ đứng bên cạnh cô, lộ ra một biểu cảm lấy lòng.
Thời Thừa hơi ngạc nhiên, hóa ra cô lợi hại như vậy? Tuy đã biết thân phận của cô, nhưng tận mắt thấy cô sử dụng năng lực này, anh vẫn cảm thấy khiếp sợ.
Một người phụ nữ mạnh như thế, vì sao phải lựa chọn tự hủy chứ.
Anh không hoài nghi Đường Quả dị thường. Nếu Đường Quả cũng trọng sinh, sẽ không có khả năng chỉ chỉ huy zombie đánh Nghiêm Nghị một trận, nói không chừng phải gϊếŧ luôn Nhan Niệm.
Vì sao Đường Quả lại thảm như thế, anh nghĩ mãi không ra.
Với tình cảm nam nữ, anh không hiểu quá rõ, đây là một thứ rất phức tạp.
Đường Quả hứng thú nổi lên. Nhan Niệm đỡ Nghiêm Nghị, "Anh Nghiêm, anh không sao chứ?"
"Không sao... con zombie kia rất kỳ quái." Nghiêm Nghị nhăn mày, "Hình như mục đích của nó chỉ là đánh chúng ta."
Hai người không nghĩ ra được, cuối cùng đỡ nhau rời đi.
Zombie bên ngoài đã bị Đường Quả xua đi trước khi kết thúc.
Tâm tình rất tốt, cô chia sẻ với hệ thống, "Ta cảm thấy thành lập đế quốc zombie là vô cùng anh minh, nghĩ lại thì tương lai nhân loại sẽ được zombie chúng ta bảo vệ, rất có cảm xúc."
Hệ thống: [Ký chủ đại đại vui là được rồi.]
Đối với cái hệ thống càng ngày càng biết nịnh, Đường Quả cũng đã quen.
"Cô thật sự không muốn đi với tôi?"
Thời Thừa vẫn chưa hết hi vọng, anh không muốn kết cục của người phụ nữ này sẽ thảm như thế. Một đời trọng sinh này, anh đã sớm thành lập căn cứ Lạc Nhật, hiện giờ phát triển cực kì mạnh.
Còn vì sao lại trùng hợp xuất hiện ở đây, anh cũng chỉ là muốn cái nhà máy này, không ngờ lại gặp được Đường Quả.
"Không." Đường Quả lắc đầu. "Tôi còn có chuyện cần làm."
Đi tìm Nghiêm Nghị?
Trên mặt Thời Thừa viết rõ mấy chữ cô mê muội vừa thôi khiến Đường Quả cảm thấy anh thực sự rất thú vị.
"Anh vừa đến đã nói muốn bảo vệ tôi, muốn tôi đi theo anh, anh bị nhan sắc của tôi mê hoặc rồi nên thích tôi hả?"
Thời Thừa sửng sốt một chút, cau mày lại, "Không có, cô đừng nghĩ nhiều."
"Anh không bị nhan sắc của tôi mê hoặc?"
Thời Thừa: "..."
"Nếu không có, tôi không đi theo anh." Đường Quả đứng lên, "Anh không có ý đồ với tôi, lại không thích tôi, muốn tôi đi theo anh làm gì?"
Thời Thừa: "..." Sao đời trước không phát hiện ra cô này không biết nói lý thế nhỉ.
Cô thực sự rất đẹp, so với đời trước còn đẹp hơn. Anh đổ hết sai lầm lên người Nghiêm Nghị, đúng, vì hắn mà đời trước cô không đẹp như vậy.
"Nếu cô đi theo tôi, tôi có thể thử thích cô." Thời Thừa nghẹn thật lâu mới ra được một câu trái với lương tâm.
___________
Editor: ôi anh tôi ơi người ta đẹp hơn chẳng qua người ta là vợ anh nên anh trúng tiếng sét ái tình đók
Beta: này bé phải gọi là bị conditinhyeu quật ^_^