Editor: Đào Tử
__________________________
Bùi Diệp làm chủ nói chân tướng cho Tuân Minh Viễn.
Hoàn toàn không để ý Tuân Minh Viễn trong khoảng thời gian ngắn có thể tiêu hóa lượng tin tức khổng lồ như thế hay không.
"Nghe rõ chưa vậy?"
Bùi Diệp hỏi thăm Tuân Minh Viễn, đối phương sửng sốt ba giây vẫn không có phản ứng.
Lại thêm ba giây, vẻ mặt hắn cổ quái đặt câu hỏi.
"Tại sao cô lại biết nhiều chuyện như vậy?"
Lời tương tự từ miệng người khác nhau nói ra, sức thuyết phục khác biệt.
Nếu là người sống sót khác, Tuân Minh Viễn tuyệt đối sẽ khịt mũi coi thường,
Người nói là Bùi Diệp, tuy nghe vô cùng hoang đường, nhưng thực lực của cô để những vật chưa nghiệm chứng này có ba phần tin cậy.
Không luận tin tức thật giả, Tuân Minh Viễn quan tâm nhất là Bùi Diệp từ đâu mà biết.
Hay là ——
Thật ra cô cũng là "Người ngoài hành tinh" ? Dường như một đáp án liền có thể giải thích nghi ngờ chất đống trên người cô.
Bùi Diệp đoán ra lo lắng của Tuân Minh Viễn.
"Anh đang hoài nghi tôi là 'Người ngoài hành tinh' ?"
Tuân Minh Viễn bị vạch tâm tư, cũng không già mồm phủ nhận, thoải mái nhận.
"Xem từ manh mối hiện tại, hoài nghi của tôi cũng không phải đoán mò."
Bùi Diệp thản nhiên nói, "Nếu anh hoài nghi, tôi nguyện ý tiếp nhận kiểm tra toàn diện, nhìn thử rốt cuộc tôi là 'Người ngoài hành tinh' hay vẫn là nhân loại."
Không thể nghi ngờ, cỗ thân thể Tiểu Tú là nhân loại thuần triệt.
Cùng lắm là số liệu biếи ŧɦái một tí.
"Tôi nói rồi, tôi là thiên sư —— Thiên sư biết ít thủ đoạn thần bí nhìn trộm tương lai, đây chẳng lẽ không phải chuyện đương nhiên?"
Tuân Minh Viễn không nhịn được chọc rãnh.
"Trên đời nếu có 'Người ngoài hành tinh', tiến một bước nói rõ tính chính xác của khoa học, mà thiên sư và bói toán đều thuộc về phạm trù phong kiến mê tín."
Bùi Diệp đến tột cùng làm sao làm được —— Tin tưởng vững chắc khoa học đồng thời làm phong kiến mê tín?
Hai loại suy nghĩ không xung đột à?
"Đây không phải việc anh nên quan tâm." Bùi Diệp chân thành nói, "Tôi nguyện ý bỏ ra thành ý lớn nhất chứng minh lập trường. Thân là nhân loại, tôi đương nhiên hi vọng nhân loại có thể tồn tại lâu dài. Không có nhân loại, đồng nghĩa văn minh nhân loại sáng tạo chết rồi. Dù có sinh vật ngoài hành tinh trí tuệ phát hiện nó, kéo dài tiếp văn minh cũng không còn là văn minh loài người, bởi vì đã mất đi hạch tâm tinh thần quý báu nhất. Văn minh nhân loại chỉ có nhân loại mới có thể truyền thừa tiếp, đây không thể sai được."
Một phen để Tuân Minh Viễn cảm động.
Chỉ là ——
"Tôi cũng không phải nhân vật ưu tú hàng đầu, vật tiếp xúc đến khá ít, không có quyền lựa chọn, cũng không có quyền lợi ra quyết định." Hắn không khỏi cười khổ, "Tôi nguyện ý tin tưởng các cô, nguyện ý đem nội dung chi tiết báo cáo lên bên trên, nhưng bên trên quyết định thế nào, tôi không cách nào cam đoan..."
Hắn từ đầu đến cuối không nhìn thấu con người Bùi Diệp, đoán không ra thực lực của cô.
Nhưng hắn biết Bùi Diệp vẫn giấu thiện ý trong lòng.
Công tích chiến quả dĩ vãng của cô có thể chứng minh điểm ấy.
Nếu tận thế mỗi người đều có thể như thế, nguyện ý rộng mở lòng đi tin tưởng, trợ giúp người sống sót khác, tận thế có cái gì đáng sợ?
Vì sao tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie" tại internet Thái Hạo nhân khí cao như thế?
Những người sống sót điên cuồng nhiệt liệt sùng bái thành viên tiểu đội, hội fan hâm mộ thành đoàn thể tà giáo.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy ngọn lửa hi vọng trên thân bọn người Bùi Diệp.
Nghiễm nhiên thành trụ cột tinh thần để những người sống sót đối mặt tận thế.
Tận thế sở dĩ là tận thế, không do hoàn cảnh sinh tồn bết bát hỏng bét, mà là lòng người đối với tương lai đã mất đi hi vọng.
".. .Nhưng, bằng hiểu biết của tôi về tính nết cao tầng, khả năng bọn họ tin tưởng cô rất lớn..."
Bùi Diệp cười cười nói, "Nhờ cát ngôn của anh."
Tuân Minh Viễn lại nói, "Thái Hạo rất tín nhiệm cô, nếu cô có vấn đề thật, cậu ấy sẽ lập tức truyền tin tức của cô lên."
Thái Hạo, không chỉ là trí tuệ nhân tạo trợ giúp nhân loại gắng gượng qua tai kiếp tận thế.
Nó còn là tai mắt siêu cấp trải rộng toàn cầu, quyền hạn tối cao nằm trong tay mấy vị lãnh đạo quan phương.
Một khi xác nhận ai có hại, Thái Hạo sẽ gửi danh sách đỏ đến tay bọn họ.
Bùi Diệp từ đầu đến cuối nằm tại danh sách xanh.
Dù hành vi cô cổ quái, có Thái Hạo bảo đảm, cô cũng rất an toàn.
"Như thế, vậy đây chính là đầu doanh trạng* của tôi rồi." Bùi Diệp giao lọ thủy tinh cho Tuân Minh Viễn, căn dặn nói, "Cái đồ chơi này tốt nhất giam giữ, đừng đút nó bất luận năng lượng nào, bằng không sẽ có rắc rối to. Cỏ thể nghiên cứu, nhưng đừng nghiên cứu chết, giữ lại làm chứng cứ."
_Đầu doanh trạng: Việc phải làm một số chuyện để cam kết với một phía, đồng thời khóa khả năng trở mặt của đối phương.
Côn trùng có thể là một trong chứng cứ văn minh nhân loại thụ hại.
Ngày sau đàm phán sẽ rất có lợi.
"Cảm ơn đã tín nhiệm."
Tuân Minh Viễn đem ảnh chụp côn trùng trong lọ thủy tinh gửi lên cho cao tầng căn cứ XX, giản lược nói sự tình hôm nay gặp phải.
Cao tầng căn cứ nhìn thấy ba chữ "Người ngoài hành tinh" liền giật mình, buồn ngủ gì cũng tán sạch.
Hai người không biết nói thầm thứ gì, thông tin Tuân Minh Viễn đưa được chuyển cho lãnh đạo cấp cao căn cứ thành phố B.
Cao tầng có vẻ ăn ý nhất trí không để ý đến Bùi Diệp, trừ "Phái người vận chuyển đồ vật đến căn cứ thành phố B", cũng không có mệnh lệnh khác nhằm vào tiểu đội "Ngày hôm nay ra ngoài là ngày Zombie".
Hiện tượng này quá bất thường.
Nhưng không có chỉ lệnh đại biểu không có vấn đề, dường như cũng là một tin tốt.
"... Tình huống này kỳ quái lắm nha, xem ra cao tầng có người che chở Tiểu Tú..."
Liễu Diệp Tiên một câu bừng tỉnh người trong mộng.
Mấy người dồn dập chuyển hướng Bùi Diệp, như đang muốn suy đoán núi dựa lớn sau lưng cô là ai.
Tuân Minh Viễn tò mò nhất.
Hắn cũng coi như người có gia đình bối cảnh, nhưng không có nghe nói người nào đồng lứa ăn khớp với Bùi Diệp.
"Suy đoán nhiều như vậy làm gì, làm tốt việc chúng ta là được."
Bùi Diệp ngược lại siêu cấp bình tĩnh.
Năm cái nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành hai cái, manh mối nhiệm vụ thứ ba lại có quan hệ với Tuân Minh Viễn.
Chiếu theo tiến độ này, đoán chừng không bao lâu là có thể hoàn thành.
Đợi cô hoàn thành năm nhiệm vụ, phủi mông một cái rời đi phó bản trò chơi, có gì để lo lắng?
Năm người ba chó ngồi tại phế tích công viên đang ăn cơm, bổ sung thể năng.
Tận thế tôi luyện thần kinh bọn họ rất lớn, hoàn cảnh gì đều có thể bình tĩnh ung dung ăn.
Một trăm linh tám người giấy nhỏ bận rộn hai ba giờ mới thanh lý xong, tro cốt lấy vạc làm đơn vị.
Đoán sơ ngày hôm nay thu hoạch mười mấy vạn tinh hạch Zombie!
"Thời gian còn sớm, chúng ta tiếp tục tìm đội cảnh khuyển."
Đám người: "..."
À ừ, suýt đã quên việc này.
Thanh Long nói, "Tụi em không có phát hiện thi cốt Đầu Trọc ở đây, chắc nó còn sống."
"Ngửi thấy mùi không?"
Thanh Long tiếc nuối lắc đầu.
Tuy mùi Đầu Trọc rất lạ kỳ, hương vị bền lâu, nhưng địa phương này tụ tập quá nhiều Zombie, sớm lấn át mùi vị.
"Không có việc gì, chúng ta tìm thêm những manh mối khác."
Dựa vào mùi tìm kiếm mục tiêu cũng rất khó.
Ba chó Thanh Long tìm kiếm khắp nơi cũng không phát hiện đầu mối thứ hai.
Bùi Diệp đột nhiên nhớ tới một việc.
"Các em ở đội cảnh khuyển có thân thích hay không?"
"Thân thích?"
"Như cảnh khuyển anh em cùng cha khác mẹ hoặc cùng mẹ khác cha, cô dì cha mẹ? Có quan hệ máu mủ!"
Cô đột nhiên nhớ tới bản án phó bản trước Thanh Huyền chân nhân và cô gái bị ảnh đế Bạch Gia hại.
Thanh Huyền chân nhân được người ủy thác tìm kiếm con gái thiện nhân mười thế, thông qua thuật huyết thống định vị, nhưng bị người âm thầm cản trở mới không tìm được.
Bùi Diệp có thể dùng biện pháp này!
Thanh Long trả lời, "Có."