Hàn huyên vài câu, Lục Duệ cùng Hạ Tụ Bảo thương lượng một chút ngày hôm nay nên làm như thế nào, dù sao nếu như lãnh đạo huyện thật sự tới, muốn ngăn cản chuyện này độ khó sẽ lớn, chỉ có thể mong đợi Trình Chí Hoa chạy tới sớm một chút, mà bọn họ phải làm, cũng là vắt hết óc nghĩ biện pháp kéo dài thời gian.
"Reng reng reng", điện thoại phòng làm việc bỗng nhiên vang lên, đây là điện thoại số lượng không nhiều lắm của trấn Hạ Gia, về phần điện thoại di động của Lục Duệ, trên cơ bản coi như vật hiếm lạ nhất ở đây.
Lục Duệ và Hạ Tụ Bảo liếc nhìn nhau, trong đầu bỗng nhiên nổi lên một dự cảm không tốt.

Nói không nên lời vì sao, không thể làm gì khác hơn là yên lặng nhìn Hạ Tụ Bảo cầm lấy điện thoại.
Vài phút sau đó, Hạ Tụ Bảo buông điện thoại, sắc mặt đã có chút xấu xí, quay đầu nói với Lục Duệ: " Tất bí thư huyện ủy muốn tới tham gia nghi thức ký hẹn của chúng ta!"
Lục Duệ sửng sốt, lập tức bật thốt lên nói: "Ổng điên rồi sao?"
Dựa theo kế hoạch của Lục Duệ cùng và Hạ Tụ Bảo, khiến cho Mạc Trấn Hải mang tin tức cho Tất Vân Đào, chính là vì cảnh cáo ông ta đừng dính dáng đến, tin tưởng bất luận một lãnh đạo cán bộ nào có trí tuệ, đều có thể đủ nhìn ra vấn đề bên trong, Tất Vân Đào lúc này tham dự đến, chẳng khác nào cột cùng đám người Hoàng Hạo, sau này muốn thoát thân sẽ rất khó khăn.
Do dự một chút, Hạ Tụ Bảo trầm giọng nói: "Làm sao bây giờ? Tên nhóc này thật đúng là sẽ tới, vậy vở kịch của chúng ta còn diễn tiếp hay không?"
Lục Duệ lúc này cũng lâm vào hoàn cảnh lưỡng nan, vốn dĩ dự định của hắn là, cảnh cáo Tất Vân Đào không nên tham dự, ngày hôm nay mình cùng Hạ Tụ Bảo diễn vở Song Hoàng, giữ chân đám người Hoàng Hạo, đợi bí thư thị ủy Trình Chí Hoa tới, khiến cho chuyên gia kiểm tra khoáng sản núi Thanh Vân, trực tiếp có thể dọa lui đám người tâm hoài bất quỹ này.


Thế nhưng Tất Vân Đào tới như thế, thật ra làm chính phủ trấn Hạ Gia lâm vào một hoàn cảnh xấu hổ.
Theo kế hoạch kéo dài, Tất Vân Đào hoàn toàn có thể cho đám người Lục Duệ một cái mũ trở ngại chiêu thương dẫn tư.

Thế nhưng nếu như thật sự ký hẹn, cho dù Trình Chí Hoa dẫn người khảo sát ra núi Thanh Vân thật sự có tài nguyên đất hiếm, dựa theo quy định, cũng phải để ngoại thương do Dennis dẫn đầu cùng nhau khai phá.

Như vậy tổn thất cũng là không cách nào tính toán.
Khẽ cắn môi, Lục Duệ nói: "Thấy chiêu phá chiêu, chúng ta từ từ làm."
Hạ Tụ Bảo trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo, trầm giọng nói: "Không được nói, lão tử sẽ khóc lóc om sòm một phen, nhìn tên họ Tất đó có thể làm gì được tôi!"
Lục Duệ trong lòng một trận cười khổ, trong lòng nói ngài như vậy không phải nói giỡn sao, lần này huyện ủy bên kia chiếm lý, hơn nữa thấy thế nào chúng ta đều như là người xấu trở ngại chiêu thương dẫn tư, người ta có đầy đủ lý do đi thu thập chúng ta, hiện tại chỉ có thể cầu khẩn Trình Chí Hoa chạy tới nhanh lên một chút.
Tiếng nói hơi có chút khô, Lục Duệ bỗng nhiên cảm thấy mình có chút nhìn không thấu các quan viên cao cao tại thượng này, vốn tưởng rằng mình sau khi sống lại cho dù kinh nghiệm xã hội có chút không đủ, thế nhưng xem qua nhiều sách như vậy, hơn nữa có lợi thế biết trước thời đại, thế nào cũng có thể ngang dọc một phương, lại không ngờ rằng chỉ là một người bí thư huyện uỷ, đã gây cho mình một trắc trở lớn.
"Lão bí thư." Lục Duệ trong lòng khẽ động, bỗng nhiên nói với Hạ Tụ Bảo: " Trấn chúng ta có ai biết hát kịch hay không?"
Hạ Tụ Bảo sửng sốt, gật đầu nói: "Thật ra có mấy người, sao thế, cậu muốn bọn họ hát kịch gì?"

Lục Duệ cười thần bí, thấp giọng dặn dò vài câu, cuối cùng nói: "Bạn bè nước ngoài đường xa mà đến, chúng ta sao có thể không cho người ta cảm thụ văn hóa của Hoa Hạ chúng ta một chút, ngài nói đúng không?"
Hạ Tụ Bảo cười ha ha, vỗ vai của Lục Duệ nói: "Cũng là người đọc sách các người ý đồ xấu nhiều, tôi đi gọi người chuẩn bị, hắc hắc, không hát đến trưa, đều có lỗi với những người này."
Lục Duệ nhìn theo ông ấy rời đi, cười khổ xoa xoa vai có chút chết lặng của mình, đi tới bên cửa sổ nhìn núi lớn xa xa của trong lòng âm thầm nói: "Nếu đi tới đây, cũng phải để lại chút gì cho hậu nhân."
...
...
Trước bãi đất trống rộng rãi của chính phủ trấn, được dựng một đài chủ tịch thật to, bên trong ngồi mười mấy người, đảng uỷ trấn Hạ Gia bao gồm Lục Duệ ở bên trong là sáu người, cùng với Hoàng Hạo, đám ngoại thương do Dennis dẫn đầu, ngồi ở chính giữa là bí thư huyện uỷ Tất Vân Đào, tại hai bên trái phải của ông ta là bí thư chính pháp uỷ, cục trưởng cục công an huyện Mạc Trấn Hải và thường ủy huyện ủy, chủ nhiệm phòng làm việc Phùng Chí Huy.
Lục Duệ ngồi ở vị trí bên cạnh của đài chủ tịch, bên cạnh là vẻ mặt âm trầm của Hạ Tụ Bảo, vừa rồi tại bên trong phòng làm việc của chính phủ trấn, bí thư huyện uỷ Tất Vân Đào đồng chí cực kỳ nghiêm túc phê bình thái độ tiêu cực của trấn Hạ Gia tại chiêu thương dẫn tư, cũng tiến hành điểm danh phê bình đối với hành vi của bí thư đảng ủy Hạ Tụ Bảo công nhiên ngăn cản ngoại thương tiến vào núi Thanh Vân khảo sát.
Trong lòng nặng trịch, Lục Duệ nhìn thoáng qua sắc mặt của Hạ Tụ Bảo bên cạnh, biết ông lão lo lắng cái gì, bất quá lúc này hắn cũng không có biện pháp, dù sao thân phận của Tất Vân Đào ở đây, danh phận của một người bí thư huyện uỷ vô luận như thế nào đều khiến cho những người khác kiêng kỵ không ngớt.
Quả nhiên sau khi, hội nghị bắt đầu, chủ nhiệm phòng làm việc huyện ủy Phùng Chí Huy lớn tiếng nhấn mạnh tầm quan trọng của chiêu thương dẫn tư đối với huyện Thuận An thậm chí trấn Hạ Gia, gã cho rằng lúc này chính là một kỳ ngộ quan trọng để huyện Thuận An phát triển, nương đầu tư của công ty Billiton nước Mỹ, huyện Thuận An nhất định có thể trở thành một huyện công nghiệp.
Sau đó bí thư huyện uỷ Tất Vân Đào lên tiếng càng trực tiếp công khai tuyên bố, lần này ngoại thương đầu tư tại trấn Hạ Gia, quan hệ đến huyện Thuận An có thể trở thành khu công nghiệp tiếng tăm lừng lẫy của thành phố Dương Minh thậm chí tỉnh H hay không, quan hệ đến có thể đề cao trình độ sinh hoạt của nhân dân hay không, một ít lãnh đạo cán bộ ánh mắt thiển cận, chỉ nhìn đến lợi ích trước mắt, không đem lợi ích lâu dài của nhân dân quần chúng đặt ở trong lòng, đã bị lịch sử nghiêm phạt!
Toàn bộ sân rộng lặng ngắt như tờ, bầu không khí có vẻ khiến kẻ khác hít thở không thông, ngay cả quần chúng của trấn Hạ Gia dù là tâm hướng về lãnh đạo của chính phủ trấn, cũng đều biết rõ Tất Vân Đào nói chuyện là hướng về phía Hạ Tụ Bảo vị lão bí thư đức cao vọng trọng này, thế nhưng vẫn không có người dám nói.


Bởi vì ông ta dù sao cũng là bí thư huyện uỷ, trong mắt quần chúng bình thường, ông ta đại biểu chính phủ Hoa Hạ, đại biểu đảng.
Ho khan một tiếng, Tất Vân Đào rất thoả mãn tình trạng hiện tại, khí thế của mình hoàn toàn ngăn chặn Hạ Tụ Bảo, như vậy ông ta cũng có thể thuận lợi tiến hành kế hoạch của mình.

Vừa rồi tại phòng làm việc chính phủ trấn, Hạ Tụ Bảo báo cáo với mình nói muốn làm diễn xuất văn nghệ, Tất Vân Đào liếc mắt thì nhìn ra vấn đề bên trong, xem ra Triệu thị trưởng nói không sai, Hạ Tụ Bảo lão cáo già này chuẩn bị làm ra chút chuyện.

Nói không chừng lão ta đã thông báo cho bí thư thị ủy Trình Chí Hoa.

Nghĩ vậy chút, Tất Vân Đào biết mình không thể kéo dài, bằng không đợi khi Trình Chí Hoa đến, sẽ không có chổ để mình nói, thừa dịp ông ấy còn chưa tới, mình trước đem hiệp ước ký xuống, mặc dù là Trình Chí Hoa có ý kiến, cũng không thể công khai xé bỏ hiệp ước ký kết cùng ngoại thương?
Nghĩ đến hứa hẹn của vị đại nhân vật kia cho mình, trong lòng không khỏi nóng lên, mở miệng nói,
"Các đồng chí, chúng tôi phải phát triển tinh thần gian khổ mộc mạc của thế hệ trước, nhưng cũng không phải muốn lấy bần cùng làm kiêu ngạo.

Mục tiêu của đảng chúng ta, là khiến cho quần chúng nhân dân được sống hạnh phúc.


Lần này, công ty Billiton nước Mỹ đầu tư tại núi Thanh Vân, tôi tin tưởng, sẽ trở thành bàn đạp giúp trấn Hạ Gia bay lên, sẽ trở thành một bắt đầu để mọi người có được cuộc sống hoàn hảo!"
"Phụt!" Lục Duệ bật ra một tiếng, thiếu chút nữa cười ra thành tiếng, không ngờ rằng Tất Vân Đào còn rất hiểu đầu độc nhân tâm, lời nói đường hoàng như thế cũng được ông ta nói ra khỏi miệng mà sắc mặt không thay đổi, hình dạng phải làm theo lý thường, cũng không sợ gió lớn nuốt mất đầu lưỡi.
Hạ Tụ Bảo bên cạnh hắn cũng biến sắc, lập tức muốn phát tác, lại bị Lục Duệ kéo cánh tay lại, lúc này ầm ĩ trở mặt với bí thư huyện uỷ cũng không phải một quyết định sáng suốt, chỉ có thể tĩnh quan kỳ biến.
Vừa dừng tại bức tranh bánh mì loại lớn của Tất Vân Đào ở đây, đầu óc của Lục Duệ nhanh chóng chuyển động, hắn đang nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp kéo dài.
Bỗng nhiên, hai mắt của Lục Duệ sáng lên, tựa hồ là nghe được chuyện thú vị gì, thì ra Tất Vân Đào đang giới thiệu công ty Billiton, dựa theo lệ cũ nói: "Công ty Billiton là một công ty đầu tư có lịch sử đã lâu và tài chính hùng hậu, tại nước Mỹ cũng có danh dự rất cao, hợp tác với huyện Thuận An chúng ta, cũng là vô cùng coi trọng.

Chủ tịch của công ty kiêm người chấp hành Dennis tiên sinh tự mình tới Thuận An, phía dưới.

.

."
Không đợi ông ta nói xong, Lục Duệ bỗng nhiên ngắt lời nói: "Tất bí thư, ngài nói lịch sử của công ty Billiton đã lâu, tài chính hùng hậu?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện