Người hôm nay Lục Duệ mời là nhân vật số hai của Lam gia hiện tại Lam Chính Long và bộ trưởng Trình của bộ tài nguyên đất đai, cũng chính là phụ thân của Trình Dã.
Hôm nay hai người cùng đến, khi Lục Duệ nhìn thấy hai người cùng đến thì đầu tiên là sửng sốt, cũng may Lam Thiên Dã và Lam Chính Long ngồi cùng xe, khi nhìn thấy Lục Duệ thì trước tiên cười nói: "Bí thư Lục, để ngài đợi lâu rồi."
Nói xong, hắn nói với Lam Chính Long bên cạnh: "Nhị thúc, đây là bí thư Lục của thành phố Thanh Giang chúng cháu."
Lục Duệ vội vàng chủ động tiến lên bắt tay: "Chào Bộ trưởng Lam."
Lam Chính Long vươn tay ra bắt với Lục Duệ, cười nói: "Không tồi, đã sớm nghe tới tên của cậu, niên thiểu hữu vi, niên thiểu hữu vi."
Lục Duệ không nói gì, chỉ mỉm cười, đã sớm nghe nói Lam Chính Long này là nhân vật của Lam gia, lần đầu tiên nhìn thấy thì mọi người sẽ bị sự hào sảng hấp dẫn, nhưng trên thực tế người này tính nguyên tắc rất mạnh, đối với lợi ích của gia tộc thì rất xem trọng, có thể nói hậu hắc học trong quan trường y nghiên cứu rất thấu triệt, đã đến mức lô hỏa thuần thanh, da mặt dày hơn tường thành thì không nói, ngay cả tâm cơ cũng sâu, nói hắn ăn người không nhả xương là không đr.
Có điều Lục Duệ cũng không lo lắng, bởi vì trong quan trường tôn trọng thực lực, mình có thực lực khiến Lam gia hợp tác với mình.
Huống chi thân ở trong quan trường, có mấy người không vì quyền và lợi đâu, nếu thực sự xuất hiện thiện nam tín nữ, chỉ sợ ngay cả bản thân Lục Duệ cũng sẽ cảm thấy kỳ quái, cho nên đối với diễn xuất của Lam Chính Long Lục Duệ cũng không có gì bất mãn, hơn nữa quan hệ c mìncủa và Lam gia tuy rằng từng là đối lập, có điều hiện tại coi như là đã khôi phục bình thường, ít nhất cũng không xé rách da mặt như với Lâm gia và Hoàng gia, cho nên khi Lam Thiên Dã đề xuất đề nghị này, Lục Duệ cũng vui vẻ đáp ứng, dù sao có thể mượn dùng quan hệ của Lam gia với bộ trưởng Trình của bộ tài nguyên đất đai để ngồi cùng một chỗ, cũng coi như là một tin tức rất hữu dụng, cái này gọi là nhân mạch.
"Chậc chậc, ban trú kinh thành phố Thanh Giang chúng ta cũng có chút niên đầu.
Đây à lần đầu tiên được tiếp đãi lãnh đạo cấp bộ." Một cán sự ghé vào tai Mã Hồng Diễm nói khẽ, nhãn lực của những người này đều vô cùng tốt, tất nhiên nhìn ra được lai lịch của bộ trưởng Trình và Lam Chính Long không đơn giản.
Nhất là biển số xe và giấy thông hành của hai người, biểu lộ thân phận của chủ nhân xe tuyệt đối không đơn giản.
" Chủ nhiệm Mã, có thể an bài người đưa đồ ăn lên rồi.
Không cẩn thận lát nữa bộ trưởng Trình phạt rượu cô đấy." Lục Duệ mỉm cười, cười nói với Mã Hồng Diễm đứng sau không xa.
Mã Hồng Diễm chấn động, vội vàng xoay người đi an bài.
Bộ trưởng Trình cười ha ha, nói với Lục Duệ: "Nghe Trình Dã nói cậu không đơn giản, không ngờ tôi còn chưa ăn cơm, đã bị cậu chụp cho tội danh thích chuốc sau người ta rồi."
Lục Duệ lại cười nói: "Bộ trưởng Trình nói đùa rồi.
Tôi hôm nay là có thành ý mời ngài ăn cơm mà."
Bọn họ hàn huyên ở bên này, Mã Hồng Diễm ở bên kia đã bắt đầu an bài bữa ăn, cô ta hiện tại trong lòng hiện tại trong lòng đang mừng thầm, không ngờ bản sự của bí thư Lục lớn như vậy, mời tới được cả bộ trưởng của bộ tài nguyên đất đai, không chừng việc này thực sự sẽ có chuyển cơ, chuyện trên chính trị chỉ cần nắp bình chưa đậy thì có khả năng vô hạn.
Mời hai người Lam Chính Long vào phòng riêng, Lục Duệ là chủ nhân tất nhiên là gọ người mang rượu.
"Lục Duệ.
Tôi nói với cậu này, vị đồng học này của tôi trừ Mao Đài ra thì không thích thứ khác." Lam Chính Long cười nói với Lục Duệ.
Lục Duệ cười ha ha, phất tay nói: "Cho lên sáu bình."
Chỉ chốc lát sau, nhân viên phục vụ liền xách sá bình rượu Mao Đài vào, bộ trưởng Trình vừa thấy rượu Mao Đài thì lập tức hứng trí, cười ha ha, nói: "Lâu rồi chưa được uống rượu thống khoái.
chúng ta hôm nay không say không về, lão Lam, anh đừng có trốn đấy."
Nói xong, y lại nhìn về phía Lục Duệ: "Bí thư Lục, cậu cũng vậy, hôm nay chúng ta nhất định phải tận hứng."
Lục Duệ bật cười ha ha, đối với thái độ tốt của bộ trưởng Trình cũng không hề cảm thấy bất ngờ, hiện tại khu cao tân thành phố Thanh Giang chủ yếu do Lục Duệ chủ đạo, đám người Trình Dã nếu như muốn đứng vững ở thành phố Thanh Giang, một khi bọn họ đã xác định đầu tư ở thành phố Thanh Giang, như vậy tất nhiên phải dựa vào mình.
Lúc này bộ trưởng Trình chỉ sợ cũng rất thích tiếp xúc với mình.
Hơn nữa đối với bộ trưởng Trình mà nói thì có thể còn có ý đồ sâu hơn, dù sao bởi vì chuyện khu cao tân thành phố Thanh Giang, quan hệ giữa bộ tài nguyên đất đai và tỉnh H rất găng, nhất là công ty của Trình Dã một khi muốn vào thành phố Thanh Giang, Trình hệ muốn phát triển ở thành phố Thanh Giang, tất nhiên phải tìm kiếm người hợp tác.
Dưới tình huống như vậy, Lục Duệ khẳng định sẽ có không gian hợp tác lớn hơn với Trình Dã.
Bao gồm cả Lam Chính Long, Lam hệ sở dĩ lựa chọn vào lúc này tung cành oliu về phía Lục Duệ, chỉ sợ dụng ý cũng tương tự.
Cấp bậc hiện tại của Lục Duệ tuy rằng không cao lắm, nhưng năng lượng của hắn thì không nhỏ.
Quan trọng nhất là, Lục Duệ là cán bộ bản thổ của tỉnh H, quen thuộc tình huống địa phương.
Hơn nữa có quan hệ và nhân mạch của mình, thậm chí mơ hồ có thể khống chế thế cục nhất định.
Thành phố Mộc Dương là quê của Lục Duệ, hơn nữa bí thư thị ủy Mộc Dương hiện tại Âu Văn Hải là lãnh đạo cũ của Lục Duệ, sức ảnh hưởng của hắn tất nhiên là không thể nghi ngờ, hơn nữa Lục Duệ từng công tác ở phòng đốc tra tỉnh ủy, phó bí thư tỉnh ủy Trần Bân, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Dương Quân, cộng với phó tỉnh trường thường vụ Vương Chu, đây đều được cho là nhân mạch của Lục Duệ, quan trọng hơn là, Lục Duệ là một tay bí thư tỉnh ủy nhiệm kỳ trước Hàn Định Bang đề bạt, Hàn Định Bang hiện giờ thanh thế đang vượng, năm sau có cơ hội tiến vào Trung ương, mà thế lực của y ở tỉnh H tất nhiên vẫn đoàn kết với nhau, Lục Duệ chính là nhân tài được Hàn Định Bang coi trọng, cho nên nói thế lực đoàn hệ tất nhiên sẽ ra sức bảo vệ Lục Duệ, trong bất tri bất giác, Lục Duệ đã có mạng lưới quan hệ của mình, chỉ là bây giờ còn vẫn chưa thể hình thành quy mô, có một ngày khi địa vị của hắn đạt tới mức nhất định, những quan hệ này tất nhiên sẽ giúp hắn như cá gặp nước.
Chuyện này người bình thường thì không chú ý, Lam gia sở dĩ chú ý tới điểm này, là đề xuất của Lam Hiểu Âu, vì thế cô ta đặc biệt điều tra kinh lịch trưởng thành của Lục Duệ, đủ loại biểu hiện của Lục Duệ từ khi mới bước vào sĩ đồ cho tới bây giờ bị cô ta điều tra rõ ràng, cuối cùng đề nghị với gia tộc, mau chóng kết giao với Lục Duệ.
Kết giao với người ta khi chưa có thành tựu lớn là thuật quyền mưu từ xưa.
Nhưng từ cổ chí kim vẫn rất thịnh dngf chiêu này, Lục Duệ hiện tại tuy rằng không thể xem như chưa có thành tịu, nhưng cách đại quan biên giới chân chính, chấp chưởng một phương thì vẫn còn rất xa, mà Lam Hiểu Âu cho rằng, vào lúc này, nhất là khi Lục Duệ bị vây cho trong ngoài đều khốn đốn, Lam gia nếu như có thể tạo dựng quan hệ với tạo nên, đối với cả hai bên mà nói đều là một chuyện tốt, có lẽ cũng không nhất định phải đạt thành hiệp nghị gì, chỉ cần ăn ý với nhau là được.
Tin rằng Lục Duệ cũng sẽ không có ý kiến..
Lam Thiên Dã thân là một người tiếp khách, hôm nay chịu trách nhiệm rót rượu, tửu lượng của mấy người cũng không kém, mọi người chạm cốc, chuyện trò vui vẻ, tựa hồ đều rất cao hứng, có điều trong lòng mỗi người đều đang cân nhắc nên mở miệng như thế nào.
Đối với Lục Duệ mà nói, bữa cơm hôm nay xem như là mưa đúng lúc, dù sao mình hiện tại cần người giúp, hắn đã suy nghĩ nhiều lần, cục diện hiện tại mặc dù có chút khó khăn, nhưng chỉ cần bên bộ tài nguyên đất đai chịu nhả, tạm thời bỏ qua chuyện khu đất đó, để công trình kỳ hai của khu cao tân được tiếp tục, chuyện này có thể bàn.
Biện pháp này trên thực tế là có tính che phủ, Lâm gia và Hoàng gia khẳng định cho rằng bên mình sẽ dây dưa không rõ ràng về chuyện đất đai này với bộ môn tương quan của bộ tài nguyên đất đai, mà bọn họ cũng nhất định đang đặt vô số cửa để đợi, dựa vào bản sự của mình thì khẳng định bất lực, cho dù tỉnh ủy ra mặt thì chắc cũng không ngừng tranh luận.
Cho nên, tạm thời gác lại tranh luận mới là biện pháp tốt nhất.
Lục Duệ rất rõ ràng, tình huống hiện tại chỉ có chọn dùng biện pháp rút củi dưới đáy nồi, gác lại vấn đề mấy trăm mẫu đất đó, sau đó thì do tỉnh ủy ra mặt tới bên Ủy ban cải cách và phát triển giải thích rõ, trước tiên để hạng mục kỳ hai của khu cao tân được tiếp tục, vấn đề về sau có thể thương lượng tiếp.
Nhưng hiện tại khiến Lục Duệ khó xử là, làm như thế nào để thương lượng được với bên bộ tài nguyên đất đai, hơn nữa bên Ủy ban cải cách và phát triển cũng cần phải cẩn thận cân nhắc, dù sao chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển Lâm Xuân Dương là người của Lâm hệ, không cẩn thận thì rất dễ lộng xảo thành chuyên.
Uống rượu càng lúc càng nhiều, Lục Duệ vẫn chưa nghĩ ra cách mở lời thì bộ trưởng Trình bỗng nhiên mở miệng: "Đồng chí Lục Duệ, thành phố Thanh Giang là căn cứ công nghiệp cũ của đông bắc, ý tưởng phát triển kỹ thuật cao của các cậu là rất tốt.
Có điều, cho dù là như vậy, cũng phải chú ý phương thức chứ, không thể chỉ dựa vào vườn kỹ thuật cao là có thể đủ gây dựng cho thành phố Thanh Giang phát triển?"
Lục Duệ đầu tiên là nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng quả nhiên là tới rồi, bộ trưởng Trình đối với thành phố Thanh Giang không có nhiều thiện cảm lắm, xem ra chắc là áp lực bên tỉnh ủy không nhỏ, khiến bộ tài nguyên đất đai cũng cảm thấy có chút bất mãn, cái gọi là không thể chỉ phát triển khu cao tân, tất nhiên là hy vọng thành phố Thanh Giang hấp thu đầu tư nhiều phương diện hơn.
Lục Duệ còn chưa kịp lên tiếng thì Lam Chính Long ở bên cạnh đã gật đầu: "Đúng vậy, một chân đi đường thì khó có thể phát triển, thành phố Thanh Giang nếu muốn phát triển, cần mọi người cùng nhau cố gắng, trong đây không chỉ là xí nghiệp bản địa của thành phố Thanh Giang, còn phải có cả xí nghiệp các nơi cùng nhau giúp mới được, tập doàn Chính Đạt của Lam gia chúng tôi đã dời tổng bộ tới thành phố Thanh Giang, tôi thấy ý tưởng này không tồi, lão Trình à, tôi nghe nói Tiểu Dã nhà anh không phải cũng có công ty đầu tư sao? Vì sao không cho hắn tới thành phố Thanh Giang phát triển? Coi như là là góp một viên gạch cho xây dựng kinh tế Thanh Giang.
Nói xong, Lam Chính Long nhìn về phía Lục Duệ, cười nói: "Bí thư Lục, cậu thấy tôi nói có đúng không?"
Trong lòng Lục Duệ mắng thầm một câu hai lão hồ li, trong lòng đã sớm có tâm tư lôi kéo rồi, hiện tại hắn mới hiểu được, Lam hệ cũng vậy, Trình hệ cũng thế, so với Hoàng hệ và Lâm hệ thì cũng chẳng khác là bao, đều là thấy lợi thì thèm, nếu trông cậy vào đám người này để làm việc thì xong việc đồ ăn cũng lạnh.
Trong mắt Bọn họ quan trọng nhất không phải là sự phát triển của thành phố Thanh Giang, mà là lợi ích của gia tộc mình, trừ điều này ra, bọn họ sẽ không tùy tiện giúp bất kỳ ai.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ thầm hạ quyết tâm, các anh đã coi thành phố Thanh Giang là một khối thịt béo, vậy thì xem có bản lĩnh nuốt trôi hay không!.
Hôm nay hai người cùng đến, khi Lục Duệ nhìn thấy hai người cùng đến thì đầu tiên là sửng sốt, cũng may Lam Thiên Dã và Lam Chính Long ngồi cùng xe, khi nhìn thấy Lục Duệ thì trước tiên cười nói: "Bí thư Lục, để ngài đợi lâu rồi."
Nói xong, hắn nói với Lam Chính Long bên cạnh: "Nhị thúc, đây là bí thư Lục của thành phố Thanh Giang chúng cháu."
Lục Duệ vội vàng chủ động tiến lên bắt tay: "Chào Bộ trưởng Lam."
Lam Chính Long vươn tay ra bắt với Lục Duệ, cười nói: "Không tồi, đã sớm nghe tới tên của cậu, niên thiểu hữu vi, niên thiểu hữu vi."
Lục Duệ không nói gì, chỉ mỉm cười, đã sớm nghe nói Lam Chính Long này là nhân vật của Lam gia, lần đầu tiên nhìn thấy thì mọi người sẽ bị sự hào sảng hấp dẫn, nhưng trên thực tế người này tính nguyên tắc rất mạnh, đối với lợi ích của gia tộc thì rất xem trọng, có thể nói hậu hắc học trong quan trường y nghiên cứu rất thấu triệt, đã đến mức lô hỏa thuần thanh, da mặt dày hơn tường thành thì không nói, ngay cả tâm cơ cũng sâu, nói hắn ăn người không nhả xương là không đr.
Có điều Lục Duệ cũng không lo lắng, bởi vì trong quan trường tôn trọng thực lực, mình có thực lực khiến Lam gia hợp tác với mình.
Huống chi thân ở trong quan trường, có mấy người không vì quyền và lợi đâu, nếu thực sự xuất hiện thiện nam tín nữ, chỉ sợ ngay cả bản thân Lục Duệ cũng sẽ cảm thấy kỳ quái, cho nên đối với diễn xuất của Lam Chính Long Lục Duệ cũng không có gì bất mãn, hơn nữa quan hệ c mìncủa và Lam gia tuy rằng từng là đối lập, có điều hiện tại coi như là đã khôi phục bình thường, ít nhất cũng không xé rách da mặt như với Lâm gia và Hoàng gia, cho nên khi Lam Thiên Dã đề xuất đề nghị này, Lục Duệ cũng vui vẻ đáp ứng, dù sao có thể mượn dùng quan hệ của Lam gia với bộ trưởng Trình của bộ tài nguyên đất đai để ngồi cùng một chỗ, cũng coi như là một tin tức rất hữu dụng, cái này gọi là nhân mạch.
"Chậc chậc, ban trú kinh thành phố Thanh Giang chúng ta cũng có chút niên đầu.
Đây à lần đầu tiên được tiếp đãi lãnh đạo cấp bộ." Một cán sự ghé vào tai Mã Hồng Diễm nói khẽ, nhãn lực của những người này đều vô cùng tốt, tất nhiên nhìn ra được lai lịch của bộ trưởng Trình và Lam Chính Long không đơn giản.
Nhất là biển số xe và giấy thông hành của hai người, biểu lộ thân phận của chủ nhân xe tuyệt đối không đơn giản.
" Chủ nhiệm Mã, có thể an bài người đưa đồ ăn lên rồi.
Không cẩn thận lát nữa bộ trưởng Trình phạt rượu cô đấy." Lục Duệ mỉm cười, cười nói với Mã Hồng Diễm đứng sau không xa.
Mã Hồng Diễm chấn động, vội vàng xoay người đi an bài.
Bộ trưởng Trình cười ha ha, nói với Lục Duệ: "Nghe Trình Dã nói cậu không đơn giản, không ngờ tôi còn chưa ăn cơm, đã bị cậu chụp cho tội danh thích chuốc sau người ta rồi."
Lục Duệ lại cười nói: "Bộ trưởng Trình nói đùa rồi.
Tôi hôm nay là có thành ý mời ngài ăn cơm mà."
Bọn họ hàn huyên ở bên này, Mã Hồng Diễm ở bên kia đã bắt đầu an bài bữa ăn, cô ta hiện tại trong lòng hiện tại trong lòng đang mừng thầm, không ngờ bản sự của bí thư Lục lớn như vậy, mời tới được cả bộ trưởng của bộ tài nguyên đất đai, không chừng việc này thực sự sẽ có chuyển cơ, chuyện trên chính trị chỉ cần nắp bình chưa đậy thì có khả năng vô hạn.
Mời hai người Lam Chính Long vào phòng riêng, Lục Duệ là chủ nhân tất nhiên là gọ người mang rượu.
"Lục Duệ.
Tôi nói với cậu này, vị đồng học này của tôi trừ Mao Đài ra thì không thích thứ khác." Lam Chính Long cười nói với Lục Duệ.
Lục Duệ cười ha ha, phất tay nói: "Cho lên sáu bình."
Chỉ chốc lát sau, nhân viên phục vụ liền xách sá bình rượu Mao Đài vào, bộ trưởng Trình vừa thấy rượu Mao Đài thì lập tức hứng trí, cười ha ha, nói: "Lâu rồi chưa được uống rượu thống khoái.
chúng ta hôm nay không say không về, lão Lam, anh đừng có trốn đấy."
Nói xong, y lại nhìn về phía Lục Duệ: "Bí thư Lục, cậu cũng vậy, hôm nay chúng ta nhất định phải tận hứng."
Lục Duệ bật cười ha ha, đối với thái độ tốt của bộ trưởng Trình cũng không hề cảm thấy bất ngờ, hiện tại khu cao tân thành phố Thanh Giang chủ yếu do Lục Duệ chủ đạo, đám người Trình Dã nếu như muốn đứng vững ở thành phố Thanh Giang, một khi bọn họ đã xác định đầu tư ở thành phố Thanh Giang, như vậy tất nhiên phải dựa vào mình.
Lúc này bộ trưởng Trình chỉ sợ cũng rất thích tiếp xúc với mình.
Hơn nữa đối với bộ trưởng Trình mà nói thì có thể còn có ý đồ sâu hơn, dù sao bởi vì chuyện khu cao tân thành phố Thanh Giang, quan hệ giữa bộ tài nguyên đất đai và tỉnh H rất găng, nhất là công ty của Trình Dã một khi muốn vào thành phố Thanh Giang, Trình hệ muốn phát triển ở thành phố Thanh Giang, tất nhiên phải tìm kiếm người hợp tác.
Dưới tình huống như vậy, Lục Duệ khẳng định sẽ có không gian hợp tác lớn hơn với Trình Dã.
Bao gồm cả Lam Chính Long, Lam hệ sở dĩ lựa chọn vào lúc này tung cành oliu về phía Lục Duệ, chỉ sợ dụng ý cũng tương tự.
Cấp bậc hiện tại của Lục Duệ tuy rằng không cao lắm, nhưng năng lượng của hắn thì không nhỏ.
Quan trọng nhất là, Lục Duệ là cán bộ bản thổ của tỉnh H, quen thuộc tình huống địa phương.
Hơn nữa có quan hệ và nhân mạch của mình, thậm chí mơ hồ có thể khống chế thế cục nhất định.
Thành phố Mộc Dương là quê của Lục Duệ, hơn nữa bí thư thị ủy Mộc Dương hiện tại Âu Văn Hải là lãnh đạo cũ của Lục Duệ, sức ảnh hưởng của hắn tất nhiên là không thể nghi ngờ, hơn nữa Lục Duệ từng công tác ở phòng đốc tra tỉnh ủy, phó bí thư tỉnh ủy Trần Bân, trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy Dương Quân, cộng với phó tỉnh trường thường vụ Vương Chu, đây đều được cho là nhân mạch của Lục Duệ, quan trọng hơn là, Lục Duệ là một tay bí thư tỉnh ủy nhiệm kỳ trước Hàn Định Bang đề bạt, Hàn Định Bang hiện giờ thanh thế đang vượng, năm sau có cơ hội tiến vào Trung ương, mà thế lực của y ở tỉnh H tất nhiên vẫn đoàn kết với nhau, Lục Duệ chính là nhân tài được Hàn Định Bang coi trọng, cho nên nói thế lực đoàn hệ tất nhiên sẽ ra sức bảo vệ Lục Duệ, trong bất tri bất giác, Lục Duệ đã có mạng lưới quan hệ của mình, chỉ là bây giờ còn vẫn chưa thể hình thành quy mô, có một ngày khi địa vị của hắn đạt tới mức nhất định, những quan hệ này tất nhiên sẽ giúp hắn như cá gặp nước.
Chuyện này người bình thường thì không chú ý, Lam gia sở dĩ chú ý tới điểm này, là đề xuất của Lam Hiểu Âu, vì thế cô ta đặc biệt điều tra kinh lịch trưởng thành của Lục Duệ, đủ loại biểu hiện của Lục Duệ từ khi mới bước vào sĩ đồ cho tới bây giờ bị cô ta điều tra rõ ràng, cuối cùng đề nghị với gia tộc, mau chóng kết giao với Lục Duệ.
Kết giao với người ta khi chưa có thành tựu lớn là thuật quyền mưu từ xưa.
Nhưng từ cổ chí kim vẫn rất thịnh dngf chiêu này, Lục Duệ hiện tại tuy rằng không thể xem như chưa có thành tịu, nhưng cách đại quan biên giới chân chính, chấp chưởng một phương thì vẫn còn rất xa, mà Lam Hiểu Âu cho rằng, vào lúc này, nhất là khi Lục Duệ bị vây cho trong ngoài đều khốn đốn, Lam gia nếu như có thể tạo dựng quan hệ với tạo nên, đối với cả hai bên mà nói đều là một chuyện tốt, có lẽ cũng không nhất định phải đạt thành hiệp nghị gì, chỉ cần ăn ý với nhau là được.
Tin rằng Lục Duệ cũng sẽ không có ý kiến..
Lam Thiên Dã thân là một người tiếp khách, hôm nay chịu trách nhiệm rót rượu, tửu lượng của mấy người cũng không kém, mọi người chạm cốc, chuyện trò vui vẻ, tựa hồ đều rất cao hứng, có điều trong lòng mỗi người đều đang cân nhắc nên mở miệng như thế nào.
Đối với Lục Duệ mà nói, bữa cơm hôm nay xem như là mưa đúng lúc, dù sao mình hiện tại cần người giúp, hắn đã suy nghĩ nhiều lần, cục diện hiện tại mặc dù có chút khó khăn, nhưng chỉ cần bên bộ tài nguyên đất đai chịu nhả, tạm thời bỏ qua chuyện khu đất đó, để công trình kỳ hai của khu cao tân được tiếp tục, chuyện này có thể bàn.
Biện pháp này trên thực tế là có tính che phủ, Lâm gia và Hoàng gia khẳng định cho rằng bên mình sẽ dây dưa không rõ ràng về chuyện đất đai này với bộ môn tương quan của bộ tài nguyên đất đai, mà bọn họ cũng nhất định đang đặt vô số cửa để đợi, dựa vào bản sự của mình thì khẳng định bất lực, cho dù tỉnh ủy ra mặt thì chắc cũng không ngừng tranh luận.
Cho nên, tạm thời gác lại tranh luận mới là biện pháp tốt nhất.
Lục Duệ rất rõ ràng, tình huống hiện tại chỉ có chọn dùng biện pháp rút củi dưới đáy nồi, gác lại vấn đề mấy trăm mẫu đất đó, sau đó thì do tỉnh ủy ra mặt tới bên Ủy ban cải cách và phát triển giải thích rõ, trước tiên để hạng mục kỳ hai của khu cao tân được tiếp tục, vấn đề về sau có thể thương lượng tiếp.
Nhưng hiện tại khiến Lục Duệ khó xử là, làm như thế nào để thương lượng được với bên bộ tài nguyên đất đai, hơn nữa bên Ủy ban cải cách và phát triển cũng cần phải cẩn thận cân nhắc, dù sao chủ nhiệm Ủy ban cải cách và phát triển Lâm Xuân Dương là người của Lâm hệ, không cẩn thận thì rất dễ lộng xảo thành chuyên.
Uống rượu càng lúc càng nhiều, Lục Duệ vẫn chưa nghĩ ra cách mở lời thì bộ trưởng Trình bỗng nhiên mở miệng: "Đồng chí Lục Duệ, thành phố Thanh Giang là căn cứ công nghiệp cũ của đông bắc, ý tưởng phát triển kỹ thuật cao của các cậu là rất tốt.
Có điều, cho dù là như vậy, cũng phải chú ý phương thức chứ, không thể chỉ dựa vào vườn kỹ thuật cao là có thể đủ gây dựng cho thành phố Thanh Giang phát triển?"
Lục Duệ đầu tiên là nhướng mày, thầm nghĩ trong lòng quả nhiên là tới rồi, bộ trưởng Trình đối với thành phố Thanh Giang không có nhiều thiện cảm lắm, xem ra chắc là áp lực bên tỉnh ủy không nhỏ, khiến bộ tài nguyên đất đai cũng cảm thấy có chút bất mãn, cái gọi là không thể chỉ phát triển khu cao tân, tất nhiên là hy vọng thành phố Thanh Giang hấp thu đầu tư nhiều phương diện hơn.
Lục Duệ còn chưa kịp lên tiếng thì Lam Chính Long ở bên cạnh đã gật đầu: "Đúng vậy, một chân đi đường thì khó có thể phát triển, thành phố Thanh Giang nếu muốn phát triển, cần mọi người cùng nhau cố gắng, trong đây không chỉ là xí nghiệp bản địa của thành phố Thanh Giang, còn phải có cả xí nghiệp các nơi cùng nhau giúp mới được, tập doàn Chính Đạt của Lam gia chúng tôi đã dời tổng bộ tới thành phố Thanh Giang, tôi thấy ý tưởng này không tồi, lão Trình à, tôi nghe nói Tiểu Dã nhà anh không phải cũng có công ty đầu tư sao? Vì sao không cho hắn tới thành phố Thanh Giang phát triển? Coi như là là góp một viên gạch cho xây dựng kinh tế Thanh Giang.
Nói xong, Lam Chính Long nhìn về phía Lục Duệ, cười nói: "Bí thư Lục, cậu thấy tôi nói có đúng không?"
Trong lòng Lục Duệ mắng thầm một câu hai lão hồ li, trong lòng đã sớm có tâm tư lôi kéo rồi, hiện tại hắn mới hiểu được, Lam hệ cũng vậy, Trình hệ cũng thế, so với Hoàng hệ và Lâm hệ thì cũng chẳng khác là bao, đều là thấy lợi thì thèm, nếu trông cậy vào đám người này để làm việc thì xong việc đồ ăn cũng lạnh.
Trong mắt Bọn họ quan trọng nhất không phải là sự phát triển của thành phố Thanh Giang, mà là lợi ích của gia tộc mình, trừ điều này ra, bọn họ sẽ không tùy tiện giúp bất kỳ ai.
Nghĩ đến đây, Lục Duệ thầm hạ quyết tâm, các anh đã coi thành phố Thanh Giang là một khối thịt béo, vậy thì xem có bản lĩnh nuốt trôi hay không!.
Danh sách chương