Chỉ thấy Lâm Thiên Nam trừng hai mắt của mình, nhìn Lục Duệ nói: "Tôi nói, cậu đừng giống ông già nhà tôi, thế nào, khinh thường tôi? Cảm thấy tôi không thể hoàn thành chuyện này?"
Lục Duệ gật đầu, không nói chuyện.
Sắc mặt của Lâm Thiên Nam thoáng cái trở nên có chút xấu hổ, tàn bạo nói: "Không phải là tỉnh N sao? Cậu chờ đi, tôi tới đó sẽ đem chuyện tình làm thỏa đáng cho cậu, hừ!"
Lục Duệ nhìn hình dạng lòng tin mười phần của hắn, không khỏi có chút kinh ngạc: "Anh thật sự có biện pháp? Tôi không phải sợ anh làm không được, tôi là sợ anh lỡ như xảy ra chuyện gì, tôi không biết ăn nói sao Với Lâm bí thư."
Lâm Thiên Nam vẻ mặt ngạc nhiên nhìn Lục Duệ, không ngờ rằng người này dĩ nhiên nghĩ nhiều như vậy.
"Cậu thật đúng là nhân tài! Yên tâm đi, dượng tôi gần đây điều đến tỉnh N, cùng lắm thì tôi nhờ người của bộ đội, khẳng định giúp cậu đem chuyện tình bãi bình." Lâm Thiên Nam lắc đầu, nói: "Tôi còn tưởng rằng cậu thông minh, thì ra cũng có chổ không ngờ."
Lục Duệ cười ha ha, nếu Lâm Thiên Nam có chổ dựa như vậy, vậy có thể đi ngang tại tỉnh N, dù sao địa vị của quân đội tại Hoa Hạ vẫn là rất cao.

Hơn nữa từ trước đến nay là không để ý tới chính trị, thế nhưng chỉ cần chuyện có quân đội nhúng tay, cũng sẽ lui một bước.
Ngồi xe của Lâm Thiên Nam đi tới quán rượu thị trấn Thuận An, hai người gọi rượu, thẳng thắn ngồi xuống nói chuyện phiếm.

Không phải Lục Duệ xoi mói, thật sự là trấn Hạ Gia không có gì để dạo, chỉ có ba hai tiệm cơm, mời người ăn đều không được.

Tại đại sảnh, Lâm Thiên Nam lại tái phát bệnh cũ, thấy một người phục vụ lớn lên đẹp, cứ đòi bạn bè với người ta, còn kém chút vì cái này mà đánh nhau, nếu không có Lục Duệ ngăn, hơn nữa thân thể của hắn quả thật không phải để đánh nhau ẩu đả, phỏng chừng hắn sẽ đem chuyện tình ầm ĩ lớn.
Lục Duệ cứ như vậy lẳng lặng nhìn hắn, loạng choạng ly rượu trong tay của mình, đầu óc hắn bỗng nhiên toát ra một ý nghĩ kỳ lạ, mặc dù có chút thái quá, thế nhưng nếu như thật sự có thể làm thành công, tuyệt đối là một tài phú không cách nào bằng được.
"Lâm đại thiếu gia, anh thật muốn buôn bán?"
"Lời vô ích! Nếu không tôi phí sức với cậu làm gì hả?" Lâm Thiên Nam vô thức hồi đáp, thấy ánh mắt bình tĩnh của Lục Duệ, lại bất đắc dĩ cúi đầu, cùng một con gà trống thất bại, nhẹ nhàng gật đầu nói: "Tôi biết tính tình của mình, đi con đường làm quan trên cơ bản không có năng lực gì, ngoại trừ kinh thương, tôi nghĩ không ra lối đi.


Tôi cũng không thể giống như đám ngu ngốc trong kinh thành, đần độn sống qua cả đời."
Lục Duệ gật đầu, nhìn Lâm Thiên Nam nói: "Tới tỉnh N đem chuyện tình làm tốt, quay đầu lại tôi an bài chuyện này cho anh, cam đoan cho anh sau này nằm mơ sẽ cười tỉnh."
Lâm Thiên Nam hơi có chút nghi hoặc nhìn Lục Duệ: "Ý của cậu là, chuyện của tỉnh N là vì số tiền đầu tiên?"
Sắc mặt của Lục Duệ rất nghiêm túc, trầm giọng nói: "Không tồi, anh nhớ kỹ, đất ở tỉnh N, nếu như đối phương ra giá vượt lên năm trăm triệu, anh cứ bán cho hắn.

Chúng ta không quan tâm đến chút tiền nhỏ ấy.

Hiểu sao?"
Lâm Thiên Nam há to miệng, không thể tin được nhìn Lục Duệ, hắn không nghĩ ra bất quá là miếng đất mua hai mươi triệu, dĩ nhiên muốn bán trên năm trăm triệu! Nhưng lại là vẻ chẳng đáng, biểu tình như đối phương đã chiếm tiện nghi.

Trấn định tâm tình của mình một chút, Lâm Thiên Nam hỏi: "Cậu thật xác định?"
Lục Duệ cười ha ha: " Một chỗ nghèo như vậy, nếu như không có lợi ích gì, anh cảm thấy đại thiếu gia của kinh thành sẽ phí tâm đi qua sao?"
Vỗ bắp đùi của mình, Lâm Thiên Nam không chút do dự nói: "Cậu yên tâm đi, tôi cái này đi qua, khẳng định đem chuyện tình làm đẹp, tuyệt đối sẽ không cho bạn bè cậu chịu khổ." Trong lúc vô tình, hắn và Lục Duệ cũng không có nhắc tới vì sao tin tức như vậy để Lục Duệ biết, có đôi khi, bí mật cũng là bí mật, mặc dù là bạn bè cũng phải có bí mật.
Trước khi đi, Lục Duệ lại một lần nữa nói cho Lâm Thiên Nam: "Chuyện xong cho tôi biết, tôi sẽ cung cấp bước tiếp theo của kế hoạch cho các người, phải tránh không nên ham chút lợi nhỏ, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không nói cho anh làm sao biến thành phú ông hàng tỉ." Lời này nói rất nghiêm túc, Lâm Thiên Nam thận trọng gật đầu, rốt cuộc đem lời của Lục Duệ nói nghe tiến vào trong lòng.
Về tới ký túc xá, Lục Duệ cầm lấy một phần văn kiện, đây là kế hoạch khai phá của thành phố gần thiết lập khu vực khai thác mỏ núi Thanh Vân, trấn Hạ Gia hiện tại, ngoại trừ bí thư đảng ủy còn chưa có chính thức tiền nhiệm, các thường ủy khác đều đã vào chỗ, Lục Duệ biết, đợi ngày mai bí thư đảng ủy mới đi nhậm chức, một trận đánh cờ mới sẽ triển khai giữa mình cùng vị bí thư mới này.
...!.


.

.
...!.

.

.
Phòng họp chính phủ trấn Hạ Gia, thường ủy huyện ủy, bộ trưởng tổ chức Phí Lực Dân ngồi xuống, tại bên trái chính là lão bí thư Hạ Tụ Bảo, mà khiến cho mọi người dưới đài chủ tịch cảm thấy ngoài ý muốn chính là, phía tay phải của Phí Lực Dân, cũng một người nữ tuổi thanh xuân.
"Ồ!" Dưới đài chủ tịch có không ít người đều tiến hành điều chỉnh công tác, cũng đều biết rõ tin đồn lão bí thư gần điều nhiệm trong huyện, thế nhưng thấy được cô gái ngồi ở bên cạnh của Phí bộ trưởng, vẫn là không nhịn được nghị luận lên.
Không cần nhiều lời, người lúc này ngồi ở vị trí kia, lại là ở dưới trường hợp như vậy, vậy khẳng định là bí thư đảng ủy mới tới.
Không ngờ rằng, dĩ nhiên là một người nữ!
Lục Duệ ngồi ở bên cạnh của Hạ Tụ Bảo, con mắt hơi nheo lại, dùng dư quang quan sát cô gái kia một chút, dù là hắn kiếp trước cũng gặp qua không ít mỹ nữ, cũng không khỏi âm thầm tán thưởng một tiếng: "Đẹp!"
Vị bí thư đảng ủy mới tới này, dung mạo đương nhiên là không phản đối, khuôn mặt tinh xảo trang nhã, phối với lớp trang điểm không tính là đậm, cùng với bộ trang phục màu đen, một cổ khí tức khôn khéo giỏi giang làm cho người ta không khỏi hai mắt sáng ngời.


Quan trọng nhất là, tuy rằng là một thân chức nghiệp trang, thế nhưng lại cũng không che giấu vóc người đẹp của cô ấy, eo nhỏ nhắn một tay có thể ôm hết, bộ ngực sữa sinh động, mông tròn vểnh cao.

Không thể không nói, phụ nữ như vậy có thể câu dẫn ra một tia thương tiếc trong lòng của bất kỳ người đàn ông nào.
Chỉ bất quá, vị bí thư mới này xem ra cũng không phải một người tính tình rất tốt, lúc này biểu tình nghiêm túc trên mặt đang nhắc nhở người chung quanh, cô ấy cũng không phải một người dễ ở chung.
Hội nghị do phó trưởng trấn Hạ Quốc Thành chủ trì, gã cầm lấy micro ho khan một chút, nhìn toàn bộ phòng họp, đợi ánh mắt mọi người đều tụ tập trên người của mình, toàn bộ phòng họp cũng không có âm thanh, lúc này mới chậm rãi nói: "Sau đây, mời thường ủy huyện ủy, huyện ủy bộ trưởng tổ chức Phí Lực Dân đồng chí tuyên bố quyết định của huyện ủy."
Nương theo một trận tiếng vỗ tay, huyện ủy bộ trưởng tổ chức Phí Lực Dân nhẹ nhàng lấy tay vẫy vẫy một chút, ý bảo mọi người an tĩnh, cầm lấy văn kiện bổ nhiệm trong tay, không nhanh không chậm nói: "Trải qua thảo luận của huyện ủy quyết định, bổ nhiệm Trình Nghi đồng chí làm ủy viên đảng ủy, thường ủy, bí thư đảng ủy trấn Hạ Gia.

Mặt khác, Hạ Tụ Bảo đồng chí không đảm nhiệm ủy viên đảng ủy, thường ủy, bí thư đảng ủy chức trấn Hạ Gia, có bổ nhiệm khác.

Bổ nhiệm Lục Duệ đồng chí đảm nhiệm chính phủ ủy viên đảng ủy, thường ủy, phó bí thư trấn Hạ Gia, đồng thời đề danh đề cử trưởng trấn."
Mặc dù sớm biết mình sẽ được đề bạt, thế nhưng mãi cho đến lúc này, Lục Duệ mới xác định, mình rốt cục dùng một năm thời gian, trở thành cán bộ cấp khoa hàng thật giá thật.
Hội nghị rất nhanh kết thúc, dù sao bộ trưởng tổ chức huyện ủy cũng có công tác, lần này chỉ là đưa Trình Nghi đến tiền nhiệm, ông ta còn muốn mang theo Hạ Tụ Bảo đi thị trấn đưa tin.
Tiễn đám người Phí Lực Dân, Lục Duệ đang muốn trở về đi, chợt nghe Trình Nghi đứng ở chính giữa nói: "Lục trưởng trấn, chúng ta mở một cuộc họp thường uỷ đi, tôi vừa lúc cũng làm quen các đồng chí một chút."
Lục Duệ trong lòng hơi có chút kỳ quái, vị nữ bí thư này vừa tiền nhiệm liền mời dự họp cuộc họp thường uỷ, không phải là muốn rèn sắt khi còn nóng, một phen lập uy sao?
...
...
Vẫn là phòng họp đó, bất quá lần này Trình Nghi đã ngồi ở vị trí trung gian, Lục Duệ, Hạ Quốc Thành và thành viên đảng uỷ đều ngồi ở bên cạnh của cô ấy, nhiệm vụ hạch tâm của cuộc họp thường uỷ lần này là khiến cho vị bí thư mới này làm quen các đồng chí một chút.
Thứ hai Trình Nghi dù sao cũng là mới đến, không biết tình trạng phân công của các thường ủy hiện tại, cho nên các thành viên đảng uỷ phải đem một phần công tác mình phân công quản lý làm một chút báo cáo với bí thư, tuy rằng không biết vị bí thư mới này rốt cục có bàn tính gì, thế nhưng Lục Duệ cũng không quyết định tìm hiểu, dù sao mình là người đứng thứ hai, đối phương chỉ cần không làm chuyện thái quá, hắn tuyệt đối sẽ phối hợp công tác của người đứng đầu.
Công tác chính trị đảng của hương trấn đơn giản hơn rất nhiều so sánh với khu huyện, công tác của toàn bộ trấn đương nhiên là chính pháp, tài chính, quản lý xí nghiệp, nông nghiệp, trị an, văn hóa giáo dục những cái này.


Nói chung công tác ổn định và phát triển đều là công tác quan trọng.

Cái khác như là vũ trang, trưng binh đều không quan trọng.

Mà lãnh đạo phân công quản lý công tác quan trọng đương nhiên được xếp trước mà quyền nói chuyện cũng lớn hơn.
Hơn nữa lúc này gần bắt đầu khai phá núi Thanh Vân, cho nên trấn Hạ Gia hiện tại ngoại trừ Trình Nghi và Lục Duệ hai người phụ trách đảng chính, phía sau cũng là phó bí thư Triệu Thành Đống chủ quản chính pháp và nhân sự, phó hương trưởng Mã Hướng Đông chủ quản công tác khai phá và an toàn của núi Thanh Vân, phó hương trưởng kiêm phó bí thư Hạ Quốc Thành chủ quản nông nghiệp, tài chính.

Phó hương trưởng Hạ Quốc Lệ chủ quản tổng hợp trị an, phó bí thư Bạch Đông Minh chủ quản văn hóa giáo dụcc, vệ sinh.

Phó hương trưởng Vu Đông chủ quản tuyên truyền.

Về phần phó hương trưởng Thái Hiểu Hà, hiện tại là chủ quản công tác sinh hoạt
Trình Nghi chau mày, trong lòng âm thầm một trận bất mãn, cái trấn Hạ Gia này chỗ không lớn, quan viên thật ra không ít, kể cả trưởng trấn Lục Duệ ở bên trong, dĩ nhiên tổng cộng có sáu phó bí thư, từ trên danh sách thường ủy, phó hương trưởng cũng có năm.

Hèn chi nhiều năm như vậy vẫn phát triển không được, cán bộ đều quen đẩy qua đẩy lại, làm gì có tâm tư đặt ở trên công tác.
Thật ra cô ấy thật đúng là oan uổng mọi người, dù sao rất nhiều người của phương diện này cũng đều là tin tức phát hiện mỏ đất hiếm sau khi truyền ra ngoài mới được xếp đến đây, nhất là Bạch Đông Minh và Vu Đông, đến bây giờ còn chưa có đem công tác phân công quản lý của mình hoàn toàn nắm giữ, dù sao ngày đi tới trấn Hạ Gia cũng không phải rất dài, rất nhiều chuyện và công tác đều chưa kịp triển khai.
Lục Duệ thấy hình dạng của Trình Nghi, chỉ biết cô ấy có thể suy nghĩ nhiều, bất quá hiện tại không phải lúc vạch trần, dù sao trước nhiều người như vậy, không thể khiến cho bí thư sượng mặt.

Cười cười, Lục Duệ mở miệng nói: "Bí thư, ngài nói vài câu đi?".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện