Sau khi để quần áo mới lên xe, Sở Linh nói, “Về tính lại xem bao nhiêu tiền, tôi trả anh.”

Tần Thiếu Đình nở nụ cười, “Tôi không lấy tiền, chỉ lấy thịt trả nợ nè.”

Sở Linh nóng mặt, nhỏ giọng nói, “Vậy sao không thấy anh đòi thịt của đám Cận Luân.”

Tần Thiếu Đình cười nhạo, “Đòi thịt bọn nó thì tôi lỗ vốn.”

Sở Linh đóng cửa xe lại, cảm thấy giờ nói gì cũng không đúng, cuối cùng đành kết luận, “Thôi để tôi trả tiền cho anh.”

Tần Thiếu Đình đóng cửa xe, “Tôi thiếu gì chút tiền đó? Không cần trả tiền, có điều trời lạnh rồi, qua làm ấm giường cho tôi là được.”

“Có điều hòa hai chiều, không lạnh được.” Điều hòa tổng mở suốt ngày, làm gì có chuyện lạnh với lẽo. Hơn nữa làm ấm giường là cái méo gì?! Tần Thiếu Đình bất đắc dĩ cảm thán, “Cậu cứ thế bảo sao độc thân.”

“Anh cũng độc thân.” Sở Linh không thèm khách sáo.

“Được rồi cậu giỏi, không nói lại cậu.” Tần Thiếu Đình cũng không phải muốn làm gì thật, nhưng khi Sở Linh không còn lạ người nữa thì cũng biết mồm mép, rất thú vị.

Đặt trước vé xem phim trên đường đi, Tần Thiếu Đình nói, “Không cần trả tiền, nhưng tôi có thể hỏi cậu chút chuyện được không?”

“Chuyện gì?” Sở Linh không quá để ý, nhường đường cho một chiếc xe tạt qua.

“Chuyện của cậu và Tư Loan.” Tần Thiếu Đình nói thẳng, “Tôi có nghe được vài tin đồn, nhưng cảm thấy vẫn muốn nghe từ chính miệng cậu nói, tiện cho tôi an bài cái chết của Tư Loan trên sân đấu luôn.”

Sở Linh bật cười, cậu đã hoàn toàn buông bỏ chuyện với Tư Loan rồi.

“Tôi và Tư Loan vào Ám Dạ cùng đợt, sau đó lại cùng vào team 1, từ khi bắt đầu vào Ám Dạ thì tôi và anh ta đã là cộng sự rồi, ở chung một phòng ngủ, quan hệ cũng thân thiết hơn người khác. Tư Loan hơn tôi một tuổi, luôn chăm sóc quan tâm tới tôi, thế rồi tôi bắt đầu hơi thích anh ta. Có điều tôi cũng không rõ Tư Loan có cong hay không nên cũng chẳng dám nói gì. Sau này khi thi đấu chúng tôi đạt giải Cộng Sự Xuất Sắc nhất thì fan bắt đầu gán ghép CP cho chúng tôi, cũng nhờ vậy mà thu hút thêm được rất nhiều fan.”

Giọng Sở Linh cũng không mang theo chút buồn bã nào, chỉ đơn giản là đang kể lại chuyện cũ mà thôi, “Thi đấu nổi danh thì đương nhiên có tiền. Anh ta thường xuyên mua cốc, bàn phím, quần áo, trang sức linh tinh cho tôi, đều mua theo cặp, anh ta một cái, tôi một cái, anh có follow weibo của anh ta không?”

“Không.” Tần Thiếu Đình không phải loại thích hóng hớt trên weibo mà đi follow tất cả tuyển thủ eSports, hắn chỉ follow những người thân quen để tiện trêu đùa nhau mà thôi. Mà đương nhiên trong số đó không có Tư Loan.

Còn về phần gán CP cũng là chuyện rất bình thường, giới nào chẳng có, không liên quan tới chuyện hai người có phải gay hay không, chẳng qua fan thấy hợp thì ghép vào cho vui, không nhất thiết phải là thật.

“Ừ, vì anh ta mua đồ cho tôi, món nào cũng mua hai chiếc giống nhau, tôi liền cảm thấy có lẽ anh ấy cũng thích tôi, vì khi anh ta đăng những bức hình đó lên thì fan couple YY ngày một nhiều, độ nổi tiếng cũng tăng mạnh. Nhìn anh ta vui như thế, tôi cũng vui lây. Sau này quan hệ của chúng tôi phát triển khá mập mờ, nhưng anh ta không nói, tôi cũng không tiện hỏi. Khúc Sênh biết tính hướng của tôi nên đã từng nhắc nhở, rằng có thể Tư Loan cố tình fan service để tăng độ hot trên weibo, lúc đó tôi không tin đâu. Mãi đến khi Hà Tiếu xuất hiện, tôi mới nhận ra hình như mình nghĩ nhiều rồi.”

Tần Thiếu Đình đẩy cửa trung tâm thương mại, để Sở Linh vào trước, “Con gái thi đấu điện tử rất ít, Ám Dạ có một người quả thực cũng hiếm có.”

“Ừ. Tôi không tiếp xúc nhiều với Hà Tiếu, nghe Tằng Tích nói Hà Tiếu là do quản lý Hà đưa vào Ám Dạ. Nói là do Hà Tiếu học hành không tốt, thích chơi game, quản lý Hà là chị họ cô ấy nên đưa cô ấy vào trại huấn luyện. Cô ấy cũng có khả năng, nhanh chóng vào được đội ba rồi leo dần lên.”

Tần Thiếu Đình cười cười không cho ý kiến, hỏi, “Sao cậu lại phát hiện Tư Loan không yêu thích cậu?”

Sở Linh cười nhạt nói, “Có lần đội được nghỉ, tôi đi dạo một chút, nhàn rỗi nên về sớm. Tôi thấy hai người bọn họ nắm tay nói chuyện trong hành lang, nhìn rất thân mật, tôi liền cảm thấy không đúng cho lắm. Tối hôm đó Tư Loan lại đưa ví cho tôi, cũng là hai chiếc giống nhau. Anh ta lại đăng lên weibo, tôi liền biết Khúc Sênh nói đúng. Có điều tôi cũng chẳng hỏi gì thêm, dù sao giữa tôi và anh ta cũng không có gì rõ ràng. Nhưng quả thực lúc đó rất khó chịu.”

“Sau đó người trong đội phạm sai lầm liên tiếp, ban đầu nói sai tôi còn tin, mà lỗi cứ ngày một nhiều lên, tôi cũng không ngốc, biết là có người muốn ép tôi rời đi. Vốn định kiên trì thêm chút nữa, nhưng đội ngũ lại như thế, ai bị cô lập lòng người đều rõ, thành viên của cả ba team đều nhìn thấy rành rành, tôi thấy quá lúng túng, dây dưa tiếp cũng chẳng để làm gì, thế là tôi rút lui.”

Tần Thiếu Đình cười nói, “Cậu nói xem tôi có nên gửi cờ đến Ám Dạ không? Mặt trái thêu ‘Quên mình vì người’, mặt phải thêu ‘Một đám cặn bã’, nhìn tinh tế phết đó?”

Sở Linh bật cười, “Anh muốn hiệp hội eSports đến gõ cửa nói chuyện sao?”

“Đàm luận chứ, dù sao cũng chỉ nói mấy câu nhảm nhí, tán gẫu ở đâu mà chẳng là tán gẫu?” Tần Thiếu Đình không thèm để ý, lần trước hắn bị hiệp hội eSports hẹn lên đàm luận vì vụ come out của mình, hắn bị một đội tuyển mới thăng hạng kỳ thị đồng tính mỉa mai cợt nhả. Mà đội tuyển đó cũng xui, bị xếp đến cùng một bảng với bọn họ, bị hắn giết lên giết xuống đến độ hoài nghi cuộc đời, cuối cùng giải tán. Hiệp hội eSports hẹn hắn lên nói chuyện cũng vì hi vọng hắn giữ mối hữu ái đoàn kết, không dùng việc công để trả thù tư.

Sở Linh đút tay vào túi áo, “Chuyện đã qua rồi, hôm nay gặp lại Tư Loan cũng chẳng cảm thấy gì nữa.”

“Ừ. Tôi nói này, Ám Dạ không hợp với cậu đâu. Nhìn Chập Lân chúng tôi xem, ai cũng đứng đắn, trọng nghĩa trọng tình, không phải tình thánh thì cũng là FA.” Về phương diện tình cảm của các thành viên trong đội, Tần Thiếu Đình khá hài lòng, hắn cũng không muốn thêu dệt tin đồn, ảnh hưởng đến danh dự toàn bộ đội ngũ, dù sao cái tên vẫn còn ở đó, sau này giải nghệ cũng tiện sắp xếp cho các thành viên. Giống như hai người vừa mới rời đội kia, Chập Lân đã dùng quỹ giáo dục trong câu lạc bộ hỗ trợ họ đi du học, học thành tài thì về Chập Lân công tác. Vì tuyển người kỹ nên hoàn toàn tin tưởng nhân phẩm lẫn nhau.

Bữa tối hai người đều ăn rất no nên quyết định đi bộ cho tiêu.

Sở Linh bỗng nhìn thấy một cửa hàng kem mới mở. Trước đây khi Sở Linh có dịp ra nước ngoài đã từng được ăn kem của hãng này, cậu rất thích, nhớ mãi không quên. Hồi ấy trong nước chưa có bán, chẳng ngờ sau một năm cũng đã đặt cửa hàng ở đây rồi.

Sở Linh lập tức chạy tới xếp hàng.

Tần Thiếu Đình nhìn bộ dạng hăng hái của cậu, hỏi, “Không no à?”

“No. Nhưng vẫn ăn được cái này.” Sở Linh cười nói.

Có lẽ vì mới mở nên chưa kịp quảng bá, người đứng chờ không quá đông, Sở Linh mua một cốc vị quả lý chua đen, nghe rất kỳ quái.

Tần Thiếu Đình không muốn ăn.

Sở Linh múc một thìa kem, gương mặt phấn khởi hẳn lên.

“Vị này nghe kỳ cục quá.”

“Vị đặc biệt lắm, không khó ăn đâu. Trước tôi ra nước ngoài từng ăn rồi.” Sở Linh nói.

“Cho tôi thử một miếng đi?” Tần Thiếu Đình nhìn kem trong cốc.

Sở Linh nhìn hắn, nếu hai cô gái thân nhau làm thế cũng là chuyện bình thường, nhưng hai tên con trai thì lại có cảm giác không ổn lắm.

Sở Linh lập tức xoay người nói, “Để tôi mua cho anh một cốc.”

Tần Thiếu Đình nhanh chóng kéo cậu lại, “Đùa cậu thôi mà, làm gì nghiêm túc thế?”

Sở Linh cười cười, vẫn xoay người tới quầy kem xin thêm một chiếc thìa.

Sở Linh múc một miếng đưa cho Tần Thiếu Đình.

Tần Thiếu Đình không nhận, ghé xuống ăn ngay trên tay cậu, mùi vị bình thường hơn so với hắn tưởng tượng, hơi nhiều mùi hạt dẻ.

Sở Linh thu tay về, có chút lúng túng.

Tần Thiếu Đình nói với Sở Linh, “Tôi phải nói trước với cậu điều này, tôi không phải Tư Loan, hiểu chứ?”

Sở Linh gật đầu, không phải Tư Loan thì sẽ không cố tình fan service, mà cũng không cần thiết phải làm như thế.

Tần Thiếu Đình hài lòng nói, “Chúng ta về thôi.”

“Ừ.”

Lên xe, Sở Linh tập trung ăn kem, vị kem vốn chẳng có gì đặc biệt, vậy mà Tần Thiếu Đình bỗng cảm thấy ăn cũng khá ngon.

Hắn ghé sát vào người Sở Linh, Sở Linh rụt về sau một chút, nhìn Tần Thiếu Đình.

Tần Thiếu Đình vươn tay kéo dây an toàn gài cho cậu, nói, “Việc đầu tiên sau khi lên xe là thắt dây an toàn, nhớ chưa?”

Sở Linh gật đầu, vẫn đang ngẩn ra.

Tần Thiếu Đình khẽ cười ngồi thẳng lại, thắt dây an toàn của mình rồi khởi động xe.

Tối hôm đó, chễm trệ trên đầu weibo là hashtag # Phong Đình Vĩ Vũ hẹn hò #, người đăng tin chính là phóng viên của một tờ báo eSports nổi tiếng, ảnh đăng kèm có cảnh hai người cùng mua quần áo, thử quần áo, rồi cùng vào rạp phim, cùng ăn cơm, còn có ảnh Sở Linh đút kem cho Tần Thiếu Đình.

Mà Tần Thiếu Đình và Sở Linh bị chụp lúc nào cũng không hề hay biết, chỉ cảm khái ký giả bây giờ càng ngày càng giống bọn paparazzi.

Trong đống comment của fan, có người tinh mắt phát hiện ra khi Tần Thiếu Đình và Sở Linh đi mua quần áo, hình như Tư Loan và Hà Tiếu cũng ở đó.

Mặc dù Tư Loan và Hà Tiếu yêu nhau từ sớm nhưng vẫn không hề công khai với người ngoài. Dù sao lúc nào cũng fan service nên hình tượng bị cố định. Giờ nằm không trúng đạn, bị chụp lại.

Tờ báo eSports kia cũng đăng weibo xác nhận đó là Tư Loan và Hà Tiếu, nhưng họ chỉ chụp Tần Thiếu Đình và Sở Linh, không cố ý nhắm vào hai người kia.

Mà trong ảnh, hai người thân mật chọn quần áo, hoàn toàn không giống bạn bè bình thường.

Thế là fan bắt đầu tỏ ra nghi ngờ.

[Hoa Loan và Tiếu Tử là như nào thế? Yêu đương à?]

[Chẳng phải trước đó Hoa Loan và Vĩ Vũ mập mờ không rõ sao? Lúc nào cũng mua đồ cho Vĩ Vũ rồi đăng lên weibo mà? Loan Tử thẳng lại?]

[Hai người cùng đội đi dạo phố với nhau cũng là chuyện bình thường mà?]

[Đồng đội của Hoa Loan đâu chỉ có Tiếu Tử, hơn nữa đi dạo phố phải đi với con trai mới đúng chứ?]

[Thì có thể mắt thẩm mỹ của Tiếu Tử tốt chăng? Nên Hoa Loan mới muốn tham khảo ý kiến?]

[Theo tôi thì trước đây Hoa Loan cố tình fan service, giờ yêu đương cũng không dám thừa nhận, vẫn phải mắt nhắm mắt mở tiếp tục giữ hình tượng.]

[Hoa Loan và Tiếu Tử là như thế nào không cần biết, nhưng hồi Vĩ Vũ rời team, Hoa Loan hoàn toàn không thèm nói một câu nào với CP, không phải fan service thì còn là gì nữa? Nếu như đúng là một cặp quan hệ tốt, sao suốt một thời gian dài không thèm nói một lời?]

[Hoa Loan nên nói cho rõ ràng đi thôi, chấm hóng!]



Về việc của Tư Loan và Tiếu Tử, Tần Thiếu Đình hoàn toàn không quan tâm, ngược lại nhân lúc Sở Linh xuống lầu tìm đồ ăn khuya thì đăng weibo.

Chập Lân Phong Đình – Tần Thiếu Đình: Hôm nay đội được nghỉ nên đi dạo phố với Vĩ Vũ, không ngờ bị chụp lại. Mọi người xem thì xem nhưng đừng quấy rầy Vĩ Vũ, em ấy hay xấu hổ.

Tần Thiếu Đình không nói lời nào còn đỡ, nhưng bài đăng lần này đã khiến fandom trực tiếp bùng nổ, cảm thấy sau khi Đình thần nhà bọn họ công khai yêu đương thì bắt đầu điên cuồng phát cẩu lương không biết chán rồi.

Cận Luân huých vai Tần Thiếu Đình, “Sao vậy? Bị chụp lại à?”

Tần Thiếu Đình đẩy cậu ra, “Trong đầu suốt ngày chứa những thứ cặn bã gì không biết, đi dạo phố mà thôi. Cậu và Nghệ Tĩnh không ở nhà, câu lạc bộ chẳng có một ai, không lẽ tôi và Sở Linh lại ở đây làm gác cửa cho mấy người chắc?”

Cận Luân ngẫm lại cũng đúng, cậu còn chưa thoát kiếp FA mà, Tần Thiếu Đình vẫn nên xếp sau đi thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện