Bảng B, thể thức thi đấu 33 chính thức bắt đầu.
Trước khi mở màn, đội trưởng hai bên liền tiến lên phía trước quyết định thứ tự Ban-Pick bằng cách tung đồng xu, Tranh Vanh sẽ Ban trước, còn Chập Lân Pick trước.
Ván đầu tiên, tiếng nhạc BGM vang lên, giai đoạn Ban-Pick bắt đầu.
Tranh Vanh cấm Tiêu Dao đầu tiên, rõ ràng là để hạn chế chức nghiệp sở trường nhất của Thái Nghệ Tĩnh.
Có điều với loại đội tuyển như Chập Lân, vì có sự tồn tại của Thái Nghệ Tĩnh mà giai đoạn Ban-Pick cực kỳ thoải mái, như thể dù tìm mọi cách để cấm Thái Nghệ Tĩnh thì chỉ cần cậu ta muốn ra sân thì sẽ có vô số chức nghiệp khác để cho cậu ta lựa chọn.
Chập Lân đã nghiên cứu qua chiến thuật, cấm Xích Viêm đầu tiên, cũng là muốn phá bỏ tổ hợp Xích Bắc của Lê Tiêu và Trình Tiểu Ninh.
Sau khi kết thúc giai đoạn cấm, tiếp tục bước vào quá trình chọn chức nghiệp.
Chập Lân chọn trước, vị trí đầu tiên tất nhiên là Bắc Phủ của Tần Thiếu Đình.
Sở dĩ vừa bắt đầu Tranh Vanh không cấm Bắc Phủ là vì trong đội cũng có chức nghiệp này, cấm mất thì chính bọn họ cũng khỏi đánh nữa, vì thế vẫn rất xoắn xuýt vấn đề này.
Đến lượt Tranh Vanh, Tranh Vanh chọn Hoa Sơn đầu tiên.
Chập Lân chọn thứ hai – Cái Bang.
Tranh Vanh chọn lần thứ hai – Đường Môn.
Cuối cùng là chọn buff như bình thường.
Chập Lân chọn Mặc Thư, đây là đội hình tiêu chuẩn của bọn họ.
Tranh Vanh lựa chọn Lục Tri Đảo.
Sau khi xác định đội hình, Hoa Sơn và Đường Môn của Tranh Vanh lần lượt là Cung Thiên Vũ và Hạ Trục. Buff thì vẫn là Vân Sâm.
Tuy ba tuyển thủ này không nổi danh như bên Chập Lân, nhưng vẫn thuộc dạng vững vàng. Fan không nhiều nhưng đều là fan trung thành.
Bản đồ là Tùng Yên Cốc. Cây cối xung quanh rất thấp, không thể khép góc hay hạn chế tầm nhìn.
Bắt đầu, hai bên không ai manh động.
Tần Thiếu Đình thấy Tiết Mạc lúc nào cũng xông lên đầu tiên, lúc này lại thong thả đi cuối cùng.
Tần Thiếu Đình nhíu mày, “Làm cái gì đấy? Trưa ăn không no à?”
“Dạ không…” Tiết Mạc nhỏ giọng nói, “Nhung Tước nói lần nào em cũng lao ra như thằng điên. Nên em… khép nép chút.”
Cận Luân cười phun, “Cái éo gì!”
Tần Thiếu Đình bất đắc dĩ nói, “Thi đấu cho tốt đi, có thành tích tốt thì dù ngày nào cậu cũng phát điên thì tên đó cũng vẫn yêu cậu chết đi sống lại thôi.”
Tiết Mạc đỏ mặt, nhưng vẫn cảm thấy như được uống thuốc trợ tim, sau vài giây giữ hình tượng ngoan hiền liền xông thẳng lên trên.
Tiết Mạc đánh buff theo thường lệ.
Tần Thiếu Đình hạn chế Hoa Sơn bên này, nếu không Sở Linh sẽ phải gánh áp lực quá lớn.
Vân Sâm bị Tiết Mạc hạn chế, có rất ít thời gian hồi máu, mà Lục Tri Đảo có lượng kéo máu khỏe, hiến tế một chút hay dùng chiêu lớn là có thể hồi lại rất nhiều máu.
Chiêu giảm lượng trị liệu của Sở Linh cũng không dám tùy tiện dùng, dù sao thời gian hồi chiêu lâu như thế, vẫn nên để dành đến cuối chơi vố lớn đi.
Cung Thiên Vũ là Hoa Sơn, am hiểu đánh chậm, lại thêm giáp bảo vệ, nhất thời Tần Thiếu Đình cũng không có cách bắt được.
Sau khi Hạ Trục dùng giảm buff lên người Tiết Mạc thì chú tâm vào việc hạn chế Sở Linh.
Sở Linh làm Mặc Thư, cực kỳ sợ mấy chiêu giữ chân, cố định, kéo, đẩy của Đường Môn, dù sao với một chức nghiệp cần thời gian vận sức niệm chiêu, cậu vẫn cần không gian và không thể bị quấy rầy.
Vốn mọi việc đều đâu ra đó, nhưng sông có khúc, người cũng có lúc. Sau khi Tần Thiếu Đình làm choáng hụt, Cung Thiên Vũ liền bắt lấy cơ hội đẩy hắn đi, lập tức phong bế nội lực của Sở Linh trong sáu giây.
Sở Linh căn bản không ngờ tới, nên đã không mở giảm thương tổn trước đó.
Chỉ thấy sau đó Hạ Trục liền đẩy Tần Thiếu Đình, chồng thêm giảm buff lên người Tiết Mạc.
Mặc dù Tiết Mạc dùng giảm thương tổn lên bản thân đúng lúc nhưng vẫn bị Cung Thiên Vũ và Hạ Trục liên thủ bạo phát đánh cho chỉ còn chút máu.
Tần Thiếu Đình mở AOE tới cứu, nhưng Hoa Sơn và Đường Môn đều là đánh xa, khi hai phe đều đứng bên rìa phạm vi sát thương của chiêu AOE trên diện rộng này thì đánh cũng như không. Mà không may là khi Sở Linh thoát khỏi hiệu ứng phong bế thì mới phát hiện ra Tiết Mạc đã ở ngoài tầm buff của cậu, đến khi chạy tới nơi thì Tiết Mạc đã bị Hạ Trục nhảy lên lướt qua tường khí của Tần Thiếu Đình xuống tay giết chết.
Đại khái fan cũng không ngờ tới kết quả này, sau khi ồ lên cũng liền vỗ tay cho ba thành viên Tranh Vanh.
Hụt chiêu là chuyện rất bình thường, trong Võ Hiệp, tỉ lệ trúng mục tiêu cùng lắm chỉ đạt tới được 99.9%. Mà 0.1% hụt chiêu còn lại đều có thể xuất hiện ngay lúc quan trọng. Chỉ có thể nói lần này Tần Thiếu Đình quá đen mà thôi.
Đối với kiểu sai lầm này, Chập Lân cũng chẳng biết phải làm sao. Dù Tiết Mạc không đứng trong tầm buff của Sở Linh, thì cũng là vì khi đó cần phải hạn chế buff team bạn kéo máu, cố tình kéo buff ra xa giao tranh.
“Cận Luân, tưởng đăng ảnh cá Koi nhiều lắm mà, sao không có tác dụng gì vậy?” Tần Thiếu Đình cười đùa.
Vào lúc này quả thực cần hắn làm dịu bầu không khí, dù sao thì chẳng ai dự liệu được vụ trúng hay hụt này cả.
Cận Luân cũng đã thi đấu nhiều năm, đương nhiên hiểu lúc nào cần làm dịu bầu không khí, hơn nữa chỉ mới thua một trận, chẳng đến nỗi không gỡ lại được, “Em đăng thành tâm lắm luôn, anh đừng nghi oan chứ. Còn tại sao may mắn không bao trùm cả anh, lẽ nào anh không tự nhìn lại nhân phẩm mình một chút à?”
“Cậu bảo tôi nhìn lại, chẳng bằng bảo ban thống kê tỉnh lại đi. Dựa vào đâu mà có con số 99.9% trúng mục tiêu mà không phải 100%?” Tần Thiếu Đình và Cận Luân đấu võ mồm.
“99.9% đã sát 100 lắm rồi, mọi người ai cũng có thể đánh trúng mục tiêu, có hụt cũng chỉ là dăm ba mấy đòn đánh thường. Chỉ có mình anh dùng chiêu lớn mà lại hụt, trách ai bây giờ đây? Mọi người đều bình đẳng, chỉ mình anh một kiểu, đã bảo lúc trước post cá Koi với em thì không nghe, giờ đã thấy chưa? Nghiệp cả đấy!”
“Tôi đây không rảnh mà nhảy từ acc chính sang clone liên tục, chẳng biết chừng có ngày lại lên trang chủ tạp chí eSports.”
“Lập cái clone thôi cũng chi li, anh là đồ không thành kính!”
“Rồi rồi rồi, sau hôm nay về tôi sẽ lập một cái, chỉ follow mình cậu, sau đó đăng ảnh cùng cậu!”
Cận Luân đắc ý, “Nói anh nghe, hôm nay em có thần cá Koi phù hộ, cứ ké em sẽ thấy bất ngờ.”
Nhưng sự đắc ý của Cận Luân chỉ đổi lại sự trầm mặc của cả đội Một – ai cũng có gấu rồi, sao phải ké một tên trai thẳng hả?!
Giai đoạn cấm chọn của ván thứ hai nhanh chóng bắt đầu.
Lúc này Chập Lân Ban trước, Tranh Vanh sẽ Pick.
Chập Lân và Tranh Vanh lần lượt cấm đi Bắc Phủ và Vấn Tâm Các.
Ván này không thể cấm Xích Viêm nữa, vì để hủy tổ hợp thì cũng chỉ có thể Ban Bắc Phủ. Cũng là để cho trận sau Bắc Phủ có thể vào trận. Tranh Vanh cấm đi Vấn Tâm Các có lẽ cũng vì chẳng còn chức nghiệp nào để cấm nữa. Cả hai đội đều có Đường Môn, Tiêu Dao thì đã cấm ván trước, Bắc Phủ thì Chập Lân cấm, lẽ nào cấm luôn Mặc Thư? Đương nhiên không được, dù gì Mặc Thư cũng được coi như chức nghiệp buff ổn định. Hơn nữa thả ra thì nhất định Chập Lân sẽ lấy. Còn Cái Bang, vì trận đầu không gây ra uy hiếp quá lớn, vì vậy ván này liền thả.
Đội hình cấm chọn của hai đội nhanh chóng được khóa lại.
Tranh Vanh vẫn dùng đội hình y hệt trận đầu tiên – Hoa Sơn, Đường Môn và Lục Tri Đảo.
Với đội hình này, một khi Hoa Sơn bắt được đối thủ thì kiểu gì cũng dễ đánh.
Còn Chập Lân thì phái ra Tiêu Dao của Thái Nghệ Tĩnh, Đường Môn của Cận Luân và Mặc Thư của Sở Linh.
Tiêu Dao và Đường Môn đều là chức nghiệp máu giấy, nhưng vì Tiêu Dao có thể tự bảo kê nên cũng không đến nỗi bị người ta hạ trong năm giây. Mà chọn buff hợp với hai chức nghiệp này, đương nhiên Mặc Thư là tốt nhất, vì khả năng phụ trợ không thể phủ định, hình thành vòng bảo kê với Tiêu Dao, đánh nhau cực kỳ yên tâm.
Mà Lục Tri Đảo với khả năng buff đoàn cực mạnh nhưng tính phụ trợ thấp, đối với một buff giỏi về phụ trợ như Sở Linh thì khả năng phát huy rất hạn chế.
Ván thứ hai bắt đầu.
Sở Linh đứng kéo máu từ xa.
Tiêu Dao của Thái Nghệ Tĩnh đi đầu tiên. Với đội hình này, đương nhiên đối phương phải đề phòng Thái Nghệ Tĩnh.
Thái Nghệ Tĩnh chồng độc cực nhanh nhưng cũng không cho nổ vội.
Đây là đặc điểm của cậu ta. Những người chơi Tiêu Dao khác đều chồng đầy độc là cho nổ một lần để bào máu, nhưng Thái Nghệ Tĩnh lại phải chờ đến khi chồng độc lên hai người, bảo trì toàn bộ độc tố. Như vậy đến đúng thời cơ, cho nổ ai cũng được, hơn nữa buff cũng không thể đề phòng. DPS sợ bị nổ chết, phải tính toán dùng giảm thương tổn ngay khi mình dính độc. Rất nhiều thời điểm dùng giảm thương tổn xong thì Thái Nghệ Tĩnh lại không cho nổ nữa, chẳng khác nào lừa đi một skill của đối phương. Mà buff lại càng không dám khử loạn, dù sao cũng không phải đang chơi Mặc Thư có hai skill xua tan, thời gian hồi chiêu của kỹ năng xua tan của chức nghiệp này là sáu giây, mà sáu giây đã quá đủ để giết được một người.
Cận Luân ở một bên đánh buff, quần ẩu với Đường Môn đối diện, mà hai bên đều không thể áp đảo đối phương, nãy giờ chỉ ở đó trao đổi chiêu thức.
“Đường Môn đối diện hết toàn bộ kỹ năng rồi.” Cận Luân nói trong kênh voice chat.
“Đã hiểu.” Thái Nghệ Tĩnh đáp lời, sau đó liền cho nổ độc, bào đi một nửa cây máu của Hoa Sơn.
Buff liền hiến tế để kéo máu cho Hoa Sơn.
Cận Luân đẩy Hoa Sơn ra khỏi phạm vi hồi máu sau khi hiến tế.
Thái Nghệ Tĩnh tiếp tục chồng độc lên Hoa Sơn, sau khi hiệu quả miễn khống chế từ buff kết thúc thì cậu ta liền bồi thêm một chiêu định thân. Buff không giải được, chỉ có thể bất lực đứng xem.
Thái Nghệ Tĩnh cũng không vội không nóng, nói với Cận Luân, “Khống chế tiếp.”
“Tuân lệnh!” Sau đó ngay khi định thân của buff chỉ còn lại một giây thì một chiêu trói đã tung vào người.
Thái Nghệ Tĩnh bạo phát, nổ cho Hoa Sơn vốn đang đầy máu chỉ còn lại 1/5 cây. Cận Luân bổ đao, Hoa Sơn dùng skill trạng thái vô địch.
Sau khi buff thoát khỏi làm choáng thì lập tức vận sức kéo máu cho Hoa Sơn, mà đúng lúc đó, một trận giảm buff liền rơi xuống dưới chân Hoa Sơn.
Buff đã vận sức niệm chiêu được ba giây thì thời gian vô địch kết thúc, mắt thấy kỹ năng giảm thương tổn đơn mục tiêu sắp hồi lại, bỗng nhiên Thái Nghệ Tĩnh lại cắt ngang, phong bế nội tại của buff.
Thái Nghệ Tĩnh lại cho nổ độc, Cận Luân bồi thêm một kíp nổ, máu của Hoa Sơn tụt thẳng về 0.
“Ha ha ha, nhìn em với Nghệ Tĩnh đi, không hụt miếng nào!” Cận Luân kiêu ngạo.
Tần Thiếu Đình bất đắc dĩ nói, “Rồi rồi rồi, thề sẽ post cá Koi với cậu.”
Hòa 1-1, mọi người cũng thả lỏng hơn nhiều.
Ván thứ ba, Tranh Vanh cấm đi Tiêu Dao, Chập Lân lại cấm Xích Viêm.
Chập Lân gồm Bắc Phủ, Đường Môn, Mặc Thư VS Tranh Vanh gồm Bắc Phủ, Đường Môn, Lục Tri Đảo.
Ban-Pick ván này giống với ván đầu tiên nhưng đội hình lại thay đổi. Thoạt nhìn hai bên ai cũng muốn lấy một đội hình đánh ổn, dưới tình huống 1VS1, không ai phải gánh cả ván này.
Mà cùng một tình huống, Tần Thiếu Đình liền dùng hành động thực tế phô diễn cho mọi người ai mới là cha là mẹ.
Bắc Phủ mà Tần Thiếu Đình chơi trên sân có tạo hình đàn ông trưởng thành, trong khi Bắc Phủ của Trình Tiểu Ninh lại là shota, nhìn y hệt ông bố đang đánh đập con trai.
Tần Thiếu Đình tính chuẩn toàn bộ skill của mọi người, cuối cùng căn được đúng thời điểm buff rơi vào trạng thái chân không, giết được Đường Môn, gỡ lại được ván này.
Mà với cục diện bố đánh con kiểu này, kênh stream cũng náo nhiệt hẳn lên.
[Hài quá đi, cảm giác Đình thần đánh với Quả Chanh có thể bắn ra tia lửa muôn hình vạn trạng.]
[Dù sao Đình thần cũng nhiều kinh nghiệm hơn Quả Chanh, kết quả này không ngạc nhiên.]
[Quả Chanh đáng yêu quá đi, cầm thanh đao đi đánh ba ba kìa.]
[Bỗng muốn ship CP Đình Ninh phải làm sao đây?!]
[Lầu trên mau tỉnh lại! Đình thần của chúng ta có Vũ thần rồi!]
[Lúc này Đình thần bảo kê quá chu toàn cho Vũ thần, dựng hết tường quanh Vũ thần, mấy lần Quả Chanh muốn sờ tới Vũ thần mà lực bất tòng tâm.]
[Làm sao bây giờ, bỗng có cảm giác gia đình ba người hạnh phúc ấm êm.]
[Đồng ý!]
…
“Tôi bảo nè, chắc Tiểu Ninh sẽ không bị đánh cho tan nát con tim chứ?” Cận Luân có chút thương cho Trình Tiểu Ninh.
“Tiểu Ninh sẽ không thế đâu.” Tiết Mạc cảm thấy bạn thân của mình sẽ không vì thua một trận mà tan nát con tim. Hơn nữa nhìn khắp Võ Hiệp này, nếu đồng môn Bắc Phủ solo với nhau, ai có tự tin thắng được Đình thần? “Cách chơi của Tiểu Ninh hơi cứng nhắc, bình thường lúc này Lê Tiêu cũng ở phía sau bổ trợ kỹ năng cho cậu ấy. Đường Môn rõ ràng không đủ khống chế như XÍch Viêm, kết quả này nằm trong dự liệu rồi.” Tần Thiếu Đình đánh giá khách quan.
Sở Linh khẽ cười, “Đánh xong mời Tiểu Ninh ăn cơm đi, gặp phải anh đúng là đáng thương hết sức.”
Tần Thiếu Đình cười nói, “Chẳng phải Tiết Mạc nói sẽ mời khách sao? Chúng ta đi ăn ké là được.”
“Cũng được.” Sở Linh cảm thấy mình học ở Tần Thiếu Đình cái gì không học, lại đi học cái thói da mặt dày.
Tiết Mạc nhỏ giọng nói, “Vậy hôm nay cho phép cậu ấy gọi đồ ăn trên một trăm.”
Mọi người bật cười, Tiết Mạc lúc nào cũng tiết kiệm nhưng không hề keo kiệt. Tần Thiếu Đình nói thì nói vậy, nhưng chắc chắn sẽ không vét sạch ví Tiết Mạc, thể nào cũng nhắc nhở Nhung Tước mau xì tiền đằng sau.
Ván thứ tư, là ván đấu bản lề, Chập Lân thắng thì vào vòng trong, Tranh Vanh thắng thì thế trận lại cân bằng, kết quả không biết ra sao.
Lúc này, Chập Lân cấm đi Hoa Sơn, Tranh Vanh cấm Đường Môn.
Như vậy Xích Viêm và Bắc Phủ của Tranh Vanh có thể lên sàn, mà tổ hợp Tiêu Dao Đường Môn của Chập Lân đã bị phá vỡ.
Ván này là ván đấu quyết định của Chập Lân, Tần Thiếu Đình không muốn cấm đi tổ hợp chủ lực của Tranh Vanh cũng là vì muốn cho Tiết Mạc một cơ hội rèn luyện.
Ván đầu tiên thua nhất định đã tổn thương một tuyển thủ nhỏ như Tiết Mạc, vì thế Tần Thiếu Đình hi vọng ván này sẽ giúp Tiết Mạc tìm lại tự tin, như vậy sau này cũng phát huy ổn định hơn. Dù thua thì cũng không sao, bọn họ vẫn còn cơ hội trong ván cuối.
Y như Tần Thiếu Đình sở liệu, Tranh Vanh đưa ra đội hình Xích Viêm, Bắc Phủ và Lục Tri Đảo.
Chập Lân lại chơi như ván đầu tiên, Cái Bang, Bắc Phủ và Mặc Thư lên sân.
“Thể hiện tốt một chút.” Tần Thiếu Đình nói trong kênh voice chat.
“Dạ!” Tiết Mạc đáp lại chắc nịch.
Mở màn, Tiết Mạc liền vọt thẳng về phía Trình Tiểu Ninh.
Bắc Phủ cũng chẳng sợ Cái Bang, bắt đầu đánh nhau với Tiết Mạc.
Nhưng chưởng khí tích đầy đầu tiên của Tiết Mạc vậy mà lại đáp thẳng vào người buff đứng bên cạnh.
Trình Tiểu Ninh: “…”
Sau đó, Tiết Mạc liền đi đánh buff như bình thường.
Vì mới vào đầu Lê Tiêu không phối hợp với Trình Tiểu Ninh, mặc dù cũng hạn chế được Sở Linh đôi chút nhưng lại không gây ra thương tổn gì. Trong khi đó Tần Thiếu Đình lại đánh ra một đống sát thương lên người hắn, khiến thanh máu của hắn cũng đến bờ nguy hiểm.
Trình Tiểu Ninh không còn bị Tiết Mạc hạn chế nữa, quay đầu đi đánh Sở Linh.
Sở Linh điên cuồng khinh công nhảy về sau tránh né, Lê Tiêu không có khống chế cứng, lúc này chỉ có thể ở bên cạnh gây sát thương vụn vặt.
Tần Thiếu Đình không khách sáo, tận lực dồn damage, riêng khống chế giữ lại được thì cứ giữ lại.
Đến khi Trình Tiểu Ninh muốn bắt Sở Linh, Lê Tiêu không có khống chế, cũng chỉ có thể để Trình Tiểu Ninh khống chế. Kết quả là cậu dùng hết skill khống chế của mình thì khống chế của Lê Tiêu vẫn mới chỉ hồi lại được một nửa, nhưng vì kỹ năng không hoàn toàn không khống chế được nên vẫn đánh được ra hiệu quả khả quan.
Bên Tiết Mạc đã tung thêm vài chưởng nữa, thanh máu của buff chỉ còn lại một chút, nhưng vẫn chưa tụt sạch.
Buff muốn giữ vững lượng máu của mình thì không thể không chạy vòng quanh toàn trường trong lúc Tiết Mạc đang đuổi theo sau, hi vọng sẽ không tung ra được quá nhiều kỹ năng khi khoảng cách quá lớn.
Tiết Mạc đuổi theo buff chạy khắp nơi, y hệt như một con gấu nhỏ nhất định muốn ăn thịt bé gái tóc bím nhà người ta.
Tần Thiếu Đình dựng một bức tường bảo mệnh cho Sở Linh, sau đó chạy thẳng tới hướng buff của đối phương, hình thành thế chặn trước chặn sau với Tiết Mạc.
Buff đối phương chẳng ngờ bản thân hưng phấn quá mà chạy thẳng về phía còn lại, đập mặt vào bức tường khí Tần Thiếu Đình dựng nên.
Buff liền dùng khinh công nãy giờ giữ khư khư để lướt qua tường khí. Mà vừa đi qua đã trúng ngay một chiêu làm choáng từ Tần Thiếu Đình.
Trị liệu hiến tế, máu hồi lại 100%.
Buff nhanh chóng hiến tế sau đó lại hồi máu lập tức cho mình.
Hết thời gian miễn khống chế của buff, Tần Thiếu Đình lập tức cấm túc, khóa buff đó tại chỗ.
Buff dùng pet để giảm sát thương.
Sở Linh xông đến hạ xuống một trận pháp giảm trị liệu, sau đó lại chồng một trận giảm thương tổn lên, Trình Tiểu Ninh và Lê Tiêu không đuổi theo cậu nữa mà quay đầu đánh Tần Thiếu Đình và Tiết Mạc.
Lúc này Tần Thiếu Đình liền bạo phát mở chiêu AOE.
Trình Tiểu Ninh thấy vậy cũng mở AOE, chiêu thức chồng lên đúng vị trí với chiêu AOE của Tần Thiếu Đình.
Tần Thiếu Đình và Tiết Mạc lùi về sau, vì trước đó đã đứng trong phạm vi trận giảm thương tổn, hiện tại buff giảm sát thương trên người vẫn còn, giúp cho bọn họ không bị mất máu quá nhiều.
Đám Sở Linh một người nhảy lên một người kéo giãn, quay đầu bỏ chạy.
Buff đối phương bị Tần Thiếu Đình dùng sát thương lan đánh cho không ít, mau chóng chạy dùng miễn khống chế lên chính mình.
Tiết Mạc xông lên đánh tiếp.
Tần Thiếu Đình dùng skill đẩy xa không thuộc bộ chiêu thức khống chế để cố định buff.
Tiết Mạc tung một chưởng tới, đánh cho buff đang thấp máu tiếp tục tuột thêm.
Sở Linh thở phào nhẹ nhõm, Tần Thiếu Đình và Tiết Mạc rất nhanh thôi sẽ trở về cứu Sở Linh.
3:1, Chập Lân chiến thắng.
Trước khi mở màn, đội trưởng hai bên liền tiến lên phía trước quyết định thứ tự Ban-Pick bằng cách tung đồng xu, Tranh Vanh sẽ Ban trước, còn Chập Lân Pick trước.
Ván đầu tiên, tiếng nhạc BGM vang lên, giai đoạn Ban-Pick bắt đầu.
Tranh Vanh cấm Tiêu Dao đầu tiên, rõ ràng là để hạn chế chức nghiệp sở trường nhất của Thái Nghệ Tĩnh.
Có điều với loại đội tuyển như Chập Lân, vì có sự tồn tại của Thái Nghệ Tĩnh mà giai đoạn Ban-Pick cực kỳ thoải mái, như thể dù tìm mọi cách để cấm Thái Nghệ Tĩnh thì chỉ cần cậu ta muốn ra sân thì sẽ có vô số chức nghiệp khác để cho cậu ta lựa chọn.
Chập Lân đã nghiên cứu qua chiến thuật, cấm Xích Viêm đầu tiên, cũng là muốn phá bỏ tổ hợp Xích Bắc của Lê Tiêu và Trình Tiểu Ninh.
Sau khi kết thúc giai đoạn cấm, tiếp tục bước vào quá trình chọn chức nghiệp.
Chập Lân chọn trước, vị trí đầu tiên tất nhiên là Bắc Phủ của Tần Thiếu Đình.
Sở dĩ vừa bắt đầu Tranh Vanh không cấm Bắc Phủ là vì trong đội cũng có chức nghiệp này, cấm mất thì chính bọn họ cũng khỏi đánh nữa, vì thế vẫn rất xoắn xuýt vấn đề này.
Đến lượt Tranh Vanh, Tranh Vanh chọn Hoa Sơn đầu tiên.
Chập Lân chọn thứ hai – Cái Bang.
Tranh Vanh chọn lần thứ hai – Đường Môn.
Cuối cùng là chọn buff như bình thường.
Chập Lân chọn Mặc Thư, đây là đội hình tiêu chuẩn của bọn họ.
Tranh Vanh lựa chọn Lục Tri Đảo.
Sau khi xác định đội hình, Hoa Sơn và Đường Môn của Tranh Vanh lần lượt là Cung Thiên Vũ và Hạ Trục. Buff thì vẫn là Vân Sâm.
Tuy ba tuyển thủ này không nổi danh như bên Chập Lân, nhưng vẫn thuộc dạng vững vàng. Fan không nhiều nhưng đều là fan trung thành.
Bản đồ là Tùng Yên Cốc. Cây cối xung quanh rất thấp, không thể khép góc hay hạn chế tầm nhìn.
Bắt đầu, hai bên không ai manh động.
Tần Thiếu Đình thấy Tiết Mạc lúc nào cũng xông lên đầu tiên, lúc này lại thong thả đi cuối cùng.
Tần Thiếu Đình nhíu mày, “Làm cái gì đấy? Trưa ăn không no à?”
“Dạ không…” Tiết Mạc nhỏ giọng nói, “Nhung Tước nói lần nào em cũng lao ra như thằng điên. Nên em… khép nép chút.”
Cận Luân cười phun, “Cái éo gì!”
Tần Thiếu Đình bất đắc dĩ nói, “Thi đấu cho tốt đi, có thành tích tốt thì dù ngày nào cậu cũng phát điên thì tên đó cũng vẫn yêu cậu chết đi sống lại thôi.”
Tiết Mạc đỏ mặt, nhưng vẫn cảm thấy như được uống thuốc trợ tim, sau vài giây giữ hình tượng ngoan hiền liền xông thẳng lên trên.
Tiết Mạc đánh buff theo thường lệ.
Tần Thiếu Đình hạn chế Hoa Sơn bên này, nếu không Sở Linh sẽ phải gánh áp lực quá lớn.
Vân Sâm bị Tiết Mạc hạn chế, có rất ít thời gian hồi máu, mà Lục Tri Đảo có lượng kéo máu khỏe, hiến tế một chút hay dùng chiêu lớn là có thể hồi lại rất nhiều máu.
Chiêu giảm lượng trị liệu của Sở Linh cũng không dám tùy tiện dùng, dù sao thời gian hồi chiêu lâu như thế, vẫn nên để dành đến cuối chơi vố lớn đi.
Cung Thiên Vũ là Hoa Sơn, am hiểu đánh chậm, lại thêm giáp bảo vệ, nhất thời Tần Thiếu Đình cũng không có cách bắt được.
Sau khi Hạ Trục dùng giảm buff lên người Tiết Mạc thì chú tâm vào việc hạn chế Sở Linh.
Sở Linh làm Mặc Thư, cực kỳ sợ mấy chiêu giữ chân, cố định, kéo, đẩy của Đường Môn, dù sao với một chức nghiệp cần thời gian vận sức niệm chiêu, cậu vẫn cần không gian và không thể bị quấy rầy.
Vốn mọi việc đều đâu ra đó, nhưng sông có khúc, người cũng có lúc. Sau khi Tần Thiếu Đình làm choáng hụt, Cung Thiên Vũ liền bắt lấy cơ hội đẩy hắn đi, lập tức phong bế nội lực của Sở Linh trong sáu giây.
Sở Linh căn bản không ngờ tới, nên đã không mở giảm thương tổn trước đó.
Chỉ thấy sau đó Hạ Trục liền đẩy Tần Thiếu Đình, chồng thêm giảm buff lên người Tiết Mạc.
Mặc dù Tiết Mạc dùng giảm thương tổn lên bản thân đúng lúc nhưng vẫn bị Cung Thiên Vũ và Hạ Trục liên thủ bạo phát đánh cho chỉ còn chút máu.
Tần Thiếu Đình mở AOE tới cứu, nhưng Hoa Sơn và Đường Môn đều là đánh xa, khi hai phe đều đứng bên rìa phạm vi sát thương của chiêu AOE trên diện rộng này thì đánh cũng như không. Mà không may là khi Sở Linh thoát khỏi hiệu ứng phong bế thì mới phát hiện ra Tiết Mạc đã ở ngoài tầm buff của cậu, đến khi chạy tới nơi thì Tiết Mạc đã bị Hạ Trục nhảy lên lướt qua tường khí của Tần Thiếu Đình xuống tay giết chết.
Đại khái fan cũng không ngờ tới kết quả này, sau khi ồ lên cũng liền vỗ tay cho ba thành viên Tranh Vanh.
Hụt chiêu là chuyện rất bình thường, trong Võ Hiệp, tỉ lệ trúng mục tiêu cùng lắm chỉ đạt tới được 99.9%. Mà 0.1% hụt chiêu còn lại đều có thể xuất hiện ngay lúc quan trọng. Chỉ có thể nói lần này Tần Thiếu Đình quá đen mà thôi.
Đối với kiểu sai lầm này, Chập Lân cũng chẳng biết phải làm sao. Dù Tiết Mạc không đứng trong tầm buff của Sở Linh, thì cũng là vì khi đó cần phải hạn chế buff team bạn kéo máu, cố tình kéo buff ra xa giao tranh.
“Cận Luân, tưởng đăng ảnh cá Koi nhiều lắm mà, sao không có tác dụng gì vậy?” Tần Thiếu Đình cười đùa.
Vào lúc này quả thực cần hắn làm dịu bầu không khí, dù sao thì chẳng ai dự liệu được vụ trúng hay hụt này cả.
Cận Luân cũng đã thi đấu nhiều năm, đương nhiên hiểu lúc nào cần làm dịu bầu không khí, hơn nữa chỉ mới thua một trận, chẳng đến nỗi không gỡ lại được, “Em đăng thành tâm lắm luôn, anh đừng nghi oan chứ. Còn tại sao may mắn không bao trùm cả anh, lẽ nào anh không tự nhìn lại nhân phẩm mình một chút à?”
“Cậu bảo tôi nhìn lại, chẳng bằng bảo ban thống kê tỉnh lại đi. Dựa vào đâu mà có con số 99.9% trúng mục tiêu mà không phải 100%?” Tần Thiếu Đình và Cận Luân đấu võ mồm.
“99.9% đã sát 100 lắm rồi, mọi người ai cũng có thể đánh trúng mục tiêu, có hụt cũng chỉ là dăm ba mấy đòn đánh thường. Chỉ có mình anh dùng chiêu lớn mà lại hụt, trách ai bây giờ đây? Mọi người đều bình đẳng, chỉ mình anh một kiểu, đã bảo lúc trước post cá Koi với em thì không nghe, giờ đã thấy chưa? Nghiệp cả đấy!”
“Tôi đây không rảnh mà nhảy từ acc chính sang clone liên tục, chẳng biết chừng có ngày lại lên trang chủ tạp chí eSports.”
“Lập cái clone thôi cũng chi li, anh là đồ không thành kính!”
“Rồi rồi rồi, sau hôm nay về tôi sẽ lập một cái, chỉ follow mình cậu, sau đó đăng ảnh cùng cậu!”
Cận Luân đắc ý, “Nói anh nghe, hôm nay em có thần cá Koi phù hộ, cứ ké em sẽ thấy bất ngờ.”
Nhưng sự đắc ý của Cận Luân chỉ đổi lại sự trầm mặc của cả đội Một – ai cũng có gấu rồi, sao phải ké một tên trai thẳng hả?!
Giai đoạn cấm chọn của ván thứ hai nhanh chóng bắt đầu.
Lúc này Chập Lân Ban trước, Tranh Vanh sẽ Pick.
Chập Lân và Tranh Vanh lần lượt cấm đi Bắc Phủ và Vấn Tâm Các.
Ván này không thể cấm Xích Viêm nữa, vì để hủy tổ hợp thì cũng chỉ có thể Ban Bắc Phủ. Cũng là để cho trận sau Bắc Phủ có thể vào trận. Tranh Vanh cấm đi Vấn Tâm Các có lẽ cũng vì chẳng còn chức nghiệp nào để cấm nữa. Cả hai đội đều có Đường Môn, Tiêu Dao thì đã cấm ván trước, Bắc Phủ thì Chập Lân cấm, lẽ nào cấm luôn Mặc Thư? Đương nhiên không được, dù gì Mặc Thư cũng được coi như chức nghiệp buff ổn định. Hơn nữa thả ra thì nhất định Chập Lân sẽ lấy. Còn Cái Bang, vì trận đầu không gây ra uy hiếp quá lớn, vì vậy ván này liền thả.
Đội hình cấm chọn của hai đội nhanh chóng được khóa lại.
Tranh Vanh vẫn dùng đội hình y hệt trận đầu tiên – Hoa Sơn, Đường Môn và Lục Tri Đảo.
Với đội hình này, một khi Hoa Sơn bắt được đối thủ thì kiểu gì cũng dễ đánh.
Còn Chập Lân thì phái ra Tiêu Dao của Thái Nghệ Tĩnh, Đường Môn của Cận Luân và Mặc Thư của Sở Linh.
Tiêu Dao và Đường Môn đều là chức nghiệp máu giấy, nhưng vì Tiêu Dao có thể tự bảo kê nên cũng không đến nỗi bị người ta hạ trong năm giây. Mà chọn buff hợp với hai chức nghiệp này, đương nhiên Mặc Thư là tốt nhất, vì khả năng phụ trợ không thể phủ định, hình thành vòng bảo kê với Tiêu Dao, đánh nhau cực kỳ yên tâm.
Mà Lục Tri Đảo với khả năng buff đoàn cực mạnh nhưng tính phụ trợ thấp, đối với một buff giỏi về phụ trợ như Sở Linh thì khả năng phát huy rất hạn chế.
Ván thứ hai bắt đầu.
Sở Linh đứng kéo máu từ xa.
Tiêu Dao của Thái Nghệ Tĩnh đi đầu tiên. Với đội hình này, đương nhiên đối phương phải đề phòng Thái Nghệ Tĩnh.
Thái Nghệ Tĩnh chồng độc cực nhanh nhưng cũng không cho nổ vội.
Đây là đặc điểm của cậu ta. Những người chơi Tiêu Dao khác đều chồng đầy độc là cho nổ một lần để bào máu, nhưng Thái Nghệ Tĩnh lại phải chờ đến khi chồng độc lên hai người, bảo trì toàn bộ độc tố. Như vậy đến đúng thời cơ, cho nổ ai cũng được, hơn nữa buff cũng không thể đề phòng. DPS sợ bị nổ chết, phải tính toán dùng giảm thương tổn ngay khi mình dính độc. Rất nhiều thời điểm dùng giảm thương tổn xong thì Thái Nghệ Tĩnh lại không cho nổ nữa, chẳng khác nào lừa đi một skill của đối phương. Mà buff lại càng không dám khử loạn, dù sao cũng không phải đang chơi Mặc Thư có hai skill xua tan, thời gian hồi chiêu của kỹ năng xua tan của chức nghiệp này là sáu giây, mà sáu giây đã quá đủ để giết được một người.
Cận Luân ở một bên đánh buff, quần ẩu với Đường Môn đối diện, mà hai bên đều không thể áp đảo đối phương, nãy giờ chỉ ở đó trao đổi chiêu thức.
“Đường Môn đối diện hết toàn bộ kỹ năng rồi.” Cận Luân nói trong kênh voice chat.
“Đã hiểu.” Thái Nghệ Tĩnh đáp lời, sau đó liền cho nổ độc, bào đi một nửa cây máu của Hoa Sơn.
Buff liền hiến tế để kéo máu cho Hoa Sơn.
Cận Luân đẩy Hoa Sơn ra khỏi phạm vi hồi máu sau khi hiến tế.
Thái Nghệ Tĩnh tiếp tục chồng độc lên Hoa Sơn, sau khi hiệu quả miễn khống chế từ buff kết thúc thì cậu ta liền bồi thêm một chiêu định thân. Buff không giải được, chỉ có thể bất lực đứng xem.
Thái Nghệ Tĩnh cũng không vội không nóng, nói với Cận Luân, “Khống chế tiếp.”
“Tuân lệnh!” Sau đó ngay khi định thân của buff chỉ còn lại một giây thì một chiêu trói đã tung vào người.
Thái Nghệ Tĩnh bạo phát, nổ cho Hoa Sơn vốn đang đầy máu chỉ còn lại 1/5 cây. Cận Luân bổ đao, Hoa Sơn dùng skill trạng thái vô địch.
Sau khi buff thoát khỏi làm choáng thì lập tức vận sức kéo máu cho Hoa Sơn, mà đúng lúc đó, một trận giảm buff liền rơi xuống dưới chân Hoa Sơn.
Buff đã vận sức niệm chiêu được ba giây thì thời gian vô địch kết thúc, mắt thấy kỹ năng giảm thương tổn đơn mục tiêu sắp hồi lại, bỗng nhiên Thái Nghệ Tĩnh lại cắt ngang, phong bế nội tại của buff.
Thái Nghệ Tĩnh lại cho nổ độc, Cận Luân bồi thêm một kíp nổ, máu của Hoa Sơn tụt thẳng về 0.
“Ha ha ha, nhìn em với Nghệ Tĩnh đi, không hụt miếng nào!” Cận Luân kiêu ngạo.
Tần Thiếu Đình bất đắc dĩ nói, “Rồi rồi rồi, thề sẽ post cá Koi với cậu.”
Hòa 1-1, mọi người cũng thả lỏng hơn nhiều.
Ván thứ ba, Tranh Vanh cấm đi Tiêu Dao, Chập Lân lại cấm Xích Viêm.
Chập Lân gồm Bắc Phủ, Đường Môn, Mặc Thư VS Tranh Vanh gồm Bắc Phủ, Đường Môn, Lục Tri Đảo.
Ban-Pick ván này giống với ván đầu tiên nhưng đội hình lại thay đổi. Thoạt nhìn hai bên ai cũng muốn lấy một đội hình đánh ổn, dưới tình huống 1VS1, không ai phải gánh cả ván này.
Mà cùng một tình huống, Tần Thiếu Đình liền dùng hành động thực tế phô diễn cho mọi người ai mới là cha là mẹ.
Bắc Phủ mà Tần Thiếu Đình chơi trên sân có tạo hình đàn ông trưởng thành, trong khi Bắc Phủ của Trình Tiểu Ninh lại là shota, nhìn y hệt ông bố đang đánh đập con trai.
Tần Thiếu Đình tính chuẩn toàn bộ skill của mọi người, cuối cùng căn được đúng thời điểm buff rơi vào trạng thái chân không, giết được Đường Môn, gỡ lại được ván này.
Mà với cục diện bố đánh con kiểu này, kênh stream cũng náo nhiệt hẳn lên.
[Hài quá đi, cảm giác Đình thần đánh với Quả Chanh có thể bắn ra tia lửa muôn hình vạn trạng.]
[Dù sao Đình thần cũng nhiều kinh nghiệm hơn Quả Chanh, kết quả này không ngạc nhiên.]
[Quả Chanh đáng yêu quá đi, cầm thanh đao đi đánh ba ba kìa.]
[Bỗng muốn ship CP Đình Ninh phải làm sao đây?!]
[Lầu trên mau tỉnh lại! Đình thần của chúng ta có Vũ thần rồi!]
[Lúc này Đình thần bảo kê quá chu toàn cho Vũ thần, dựng hết tường quanh Vũ thần, mấy lần Quả Chanh muốn sờ tới Vũ thần mà lực bất tòng tâm.]
[Làm sao bây giờ, bỗng có cảm giác gia đình ba người hạnh phúc ấm êm.]
[Đồng ý!]
…
“Tôi bảo nè, chắc Tiểu Ninh sẽ không bị đánh cho tan nát con tim chứ?” Cận Luân có chút thương cho Trình Tiểu Ninh.
“Tiểu Ninh sẽ không thế đâu.” Tiết Mạc cảm thấy bạn thân của mình sẽ không vì thua một trận mà tan nát con tim. Hơn nữa nhìn khắp Võ Hiệp này, nếu đồng môn Bắc Phủ solo với nhau, ai có tự tin thắng được Đình thần? “Cách chơi của Tiểu Ninh hơi cứng nhắc, bình thường lúc này Lê Tiêu cũng ở phía sau bổ trợ kỹ năng cho cậu ấy. Đường Môn rõ ràng không đủ khống chế như XÍch Viêm, kết quả này nằm trong dự liệu rồi.” Tần Thiếu Đình đánh giá khách quan.
Sở Linh khẽ cười, “Đánh xong mời Tiểu Ninh ăn cơm đi, gặp phải anh đúng là đáng thương hết sức.”
Tần Thiếu Đình cười nói, “Chẳng phải Tiết Mạc nói sẽ mời khách sao? Chúng ta đi ăn ké là được.”
“Cũng được.” Sở Linh cảm thấy mình học ở Tần Thiếu Đình cái gì không học, lại đi học cái thói da mặt dày.
Tiết Mạc nhỏ giọng nói, “Vậy hôm nay cho phép cậu ấy gọi đồ ăn trên một trăm.”
Mọi người bật cười, Tiết Mạc lúc nào cũng tiết kiệm nhưng không hề keo kiệt. Tần Thiếu Đình nói thì nói vậy, nhưng chắc chắn sẽ không vét sạch ví Tiết Mạc, thể nào cũng nhắc nhở Nhung Tước mau xì tiền đằng sau.
Ván thứ tư, là ván đấu bản lề, Chập Lân thắng thì vào vòng trong, Tranh Vanh thắng thì thế trận lại cân bằng, kết quả không biết ra sao.
Lúc này, Chập Lân cấm đi Hoa Sơn, Tranh Vanh cấm Đường Môn.
Như vậy Xích Viêm và Bắc Phủ của Tranh Vanh có thể lên sàn, mà tổ hợp Tiêu Dao Đường Môn của Chập Lân đã bị phá vỡ.
Ván này là ván đấu quyết định của Chập Lân, Tần Thiếu Đình không muốn cấm đi tổ hợp chủ lực của Tranh Vanh cũng là vì muốn cho Tiết Mạc một cơ hội rèn luyện.
Ván đầu tiên thua nhất định đã tổn thương một tuyển thủ nhỏ như Tiết Mạc, vì thế Tần Thiếu Đình hi vọng ván này sẽ giúp Tiết Mạc tìm lại tự tin, như vậy sau này cũng phát huy ổn định hơn. Dù thua thì cũng không sao, bọn họ vẫn còn cơ hội trong ván cuối.
Y như Tần Thiếu Đình sở liệu, Tranh Vanh đưa ra đội hình Xích Viêm, Bắc Phủ và Lục Tri Đảo.
Chập Lân lại chơi như ván đầu tiên, Cái Bang, Bắc Phủ và Mặc Thư lên sân.
“Thể hiện tốt một chút.” Tần Thiếu Đình nói trong kênh voice chat.
“Dạ!” Tiết Mạc đáp lại chắc nịch.
Mở màn, Tiết Mạc liền vọt thẳng về phía Trình Tiểu Ninh.
Bắc Phủ cũng chẳng sợ Cái Bang, bắt đầu đánh nhau với Tiết Mạc.
Nhưng chưởng khí tích đầy đầu tiên của Tiết Mạc vậy mà lại đáp thẳng vào người buff đứng bên cạnh.
Trình Tiểu Ninh: “…”
Sau đó, Tiết Mạc liền đi đánh buff như bình thường.
Vì mới vào đầu Lê Tiêu không phối hợp với Trình Tiểu Ninh, mặc dù cũng hạn chế được Sở Linh đôi chút nhưng lại không gây ra thương tổn gì. Trong khi đó Tần Thiếu Đình lại đánh ra một đống sát thương lên người hắn, khiến thanh máu của hắn cũng đến bờ nguy hiểm.
Trình Tiểu Ninh không còn bị Tiết Mạc hạn chế nữa, quay đầu đi đánh Sở Linh.
Sở Linh điên cuồng khinh công nhảy về sau tránh né, Lê Tiêu không có khống chế cứng, lúc này chỉ có thể ở bên cạnh gây sát thương vụn vặt.
Tần Thiếu Đình không khách sáo, tận lực dồn damage, riêng khống chế giữ lại được thì cứ giữ lại.
Đến khi Trình Tiểu Ninh muốn bắt Sở Linh, Lê Tiêu không có khống chế, cũng chỉ có thể để Trình Tiểu Ninh khống chế. Kết quả là cậu dùng hết skill khống chế của mình thì khống chế của Lê Tiêu vẫn mới chỉ hồi lại được một nửa, nhưng vì kỹ năng không hoàn toàn không khống chế được nên vẫn đánh được ra hiệu quả khả quan.
Bên Tiết Mạc đã tung thêm vài chưởng nữa, thanh máu của buff chỉ còn lại một chút, nhưng vẫn chưa tụt sạch.
Buff muốn giữ vững lượng máu của mình thì không thể không chạy vòng quanh toàn trường trong lúc Tiết Mạc đang đuổi theo sau, hi vọng sẽ không tung ra được quá nhiều kỹ năng khi khoảng cách quá lớn.
Tiết Mạc đuổi theo buff chạy khắp nơi, y hệt như một con gấu nhỏ nhất định muốn ăn thịt bé gái tóc bím nhà người ta.
Tần Thiếu Đình dựng một bức tường bảo mệnh cho Sở Linh, sau đó chạy thẳng tới hướng buff của đối phương, hình thành thế chặn trước chặn sau với Tiết Mạc.
Buff đối phương chẳng ngờ bản thân hưng phấn quá mà chạy thẳng về phía còn lại, đập mặt vào bức tường khí Tần Thiếu Đình dựng nên.
Buff liền dùng khinh công nãy giờ giữ khư khư để lướt qua tường khí. Mà vừa đi qua đã trúng ngay một chiêu làm choáng từ Tần Thiếu Đình.
Trị liệu hiến tế, máu hồi lại 100%.
Buff nhanh chóng hiến tế sau đó lại hồi máu lập tức cho mình.
Hết thời gian miễn khống chế của buff, Tần Thiếu Đình lập tức cấm túc, khóa buff đó tại chỗ.
Buff dùng pet để giảm sát thương.
Sở Linh xông đến hạ xuống một trận pháp giảm trị liệu, sau đó lại chồng một trận giảm thương tổn lên, Trình Tiểu Ninh và Lê Tiêu không đuổi theo cậu nữa mà quay đầu đánh Tần Thiếu Đình và Tiết Mạc.
Lúc này Tần Thiếu Đình liền bạo phát mở chiêu AOE.
Trình Tiểu Ninh thấy vậy cũng mở AOE, chiêu thức chồng lên đúng vị trí với chiêu AOE của Tần Thiếu Đình.
Tần Thiếu Đình và Tiết Mạc lùi về sau, vì trước đó đã đứng trong phạm vi trận giảm thương tổn, hiện tại buff giảm sát thương trên người vẫn còn, giúp cho bọn họ không bị mất máu quá nhiều.
Đám Sở Linh một người nhảy lên một người kéo giãn, quay đầu bỏ chạy.
Buff đối phương bị Tần Thiếu Đình dùng sát thương lan đánh cho không ít, mau chóng chạy dùng miễn khống chế lên chính mình.
Tiết Mạc xông lên đánh tiếp.
Tần Thiếu Đình dùng skill đẩy xa không thuộc bộ chiêu thức khống chế để cố định buff.
Tiết Mạc tung một chưởng tới, đánh cho buff đang thấp máu tiếp tục tuột thêm.
Sở Linh thở phào nhẹ nhõm, Tần Thiếu Đình và Tiết Mạc rất nhanh thôi sẽ trở về cứu Sở Linh.
3:1, Chập Lân chiến thắng.
Danh sách chương