Hữu Giang thực sự nấu ăn rất ngon. Cậu vừa nhấm nháp bát cháo thơm phức vừa gật đầu khen ngợi:
- Hữu Giang. Tôi thực sự nghi ngờ cậu từng đi học nấu ăn đấy!
Không biết nghĩ tới cái gì mà hai tai Hữu Giang lại lặng lẽ hồng lên:
Chỉ học lớp nấu ăn bắt buộc hồi cấp 2 thôi. Khụ các alpha đều sẽ phải học các công việc nội trợ để chăm sóc cho khụ.. bạn đời của họ sau này.
Cũng không biết cậu có nghe thấy không, rất nhiệt tình mà ngó vào nồi lấy thêm một bát nữa chiến đấu hết mình.
* * *
Kỳ thi giữa kỳ chớp mắt đã đến sát nút. Không khí trong lớp cũng không còn lười biếng như trước nữa. Các buổi tụ tập trà đào trà sữa cũng giảm dần. Cũng không còn tình trạng bao che chép bài nữa. Vũ Thanh Hà ngày nào mắt cũng thâm quầng như gấu trúc than thở:
Haizz... Mẹ tớ nói nếu tớ bị chuyển sang lớp thường sẽ tống cổ tớ đi luôn. Huhu Minh Khuê nếu tớ bị đuổi ra khỏi nhà tớ chuyển qua nhà cậu ở có được không? Cô nàng đeo kính khẽ đẩy đẩy cô ra giả bộ tức giận:
Một alpha như cậu đòi sang nhà con gái nhà lành như tớ ở có phải rất không có lễ nghi không?
Alpha nào đó đang lẽo đẽo theo đuôi Trần Mạnh Trường về chỗ đã ở nhà người ta vài tháng xoa xoa mũi coi như không nghe thấy gì. Nhưng cho dù không khí học tập có khẩn trương đến đâu thì hai ông tướng ở cuối lớp vẫn rất chậm rãi. Hôm nào cũng đến đúng giờ nhưng không làm gì cả chỉ yên lặng ngồi đó hoặc gục xuống bàn mà ngủ. Những kiến thức này gần như không khác gì so với chương trình mà kiếp trước cậu đã học thành quen nên dù không nghe giảng vẫn nắm chắc điểm 9+ nhưng cha nội kia thì không như thế hắn ta giả bộ ngủ nhưng vẫn dỏng tai lên nghe giảng. Tối về lại giải đề, học bài đến khuya nhưng luôn miệng nói tôi chẳng học gì cả. Cái gì mà học sinh giỏi có năng lực của học sinh giỏi không cần nghe giảng vẫn có thể thi đứng đầu ( ´◡‿ゝ◡`). Mặt cũng sắp vênh lên đến trời rồi.
Kỳ thi này là kỳ thi đầu tiên trong năm nên chưa có thành tích cụ thể của học sinh, nhà trường thống nhất sắp xếp phòng thi theo tên. Hai người một người chữ G ngồi phòng số 3 người kia chữ T ngồi phòng cuối cùng.
Hôm diễn ra kỳ thi không biết ai lại chọc gì ông nội này. Thanh Hà chỉ cười cười chào buổi sáng với anh em tiện thể nhắc nhở " tinh thần đoàn kết trong phòng thi" mà bị Hữu Giang liếc đến lạnh sống lưng. Xem ra không nhờ vả được vị đại ca khó ở này rồi. Em xin rút. Sân khấu này nhường đại ca.
Tâm tình Hữu Giang đã không tốt, vận khí hôm nay cũng không tệ nửa cái phòng thi đều là học sinh lớp 10 A3 - cái lớp toàn con nhà giàu đút lót đi cửa sau. Mấy tên này mặt cũng rất dày mới dạo trước còn gây sự với Hữu Giang ở khách sạn hôm nay đã như anh em cùng chiến tuyến liên tục đáp giấy lên mặt bàn Hữu Giang nội dung đại loại như: đáp án? câu 34579... Hữu Giang đều vờ như không thấy, đưa tay gạt hết tất cả xuống đất. Thằng béo đằng sau thấy vậy thì đen mặt lại, vo tròn tờ giấy nháp đáp vào đầu cậu. Cậu bình tĩnh đứng dậy nhặt vài tờ giấy hỏi bài dưới đất:
Thưa cô. Có người gian lận làm phiền em làm bài.
Giám thị là một giáo viên lâu năm trong trường đương nhiên biết mặt đám học sinh hư đốn kia cũng không thèm nể mặt mà mắng:
Các anh các chị đừng tưởng trong nhà có tiền thì muốn làm gì thì làm. Trường học có nội quy của trường học, thi cử có nội quy của thi cử. Ai không muốn làm bài thì đi lên đây nộp luôn cũng được.
Đám học sinh kia không phải tai to mặt lớn đến nỗi không biết sợ là gì, cũng không dám làm phiền Hữu Giang nữa nhưng ánh mắt hẳn là không có thiện ý gì.
Vốn tưởng phải cả tuần sau mới có kết quả nào ngờ hiệu xuất làm việc của thầy cô trường THPT A quá suất sắc chỉ trong hai ngày cuối tuần đã xong. Sáng thứ hai kết quả được in làm hai bản: một bản là kết quả theo lớp còn một bản là kết quả toàn khối. Mỗi cửa lớp đều được dán hai bản như vậy. Không có gì bất ngờ Nguyễn Hữu Giang lại đứng nhất. Trần Mạnh Trường xếp thứ 26. Trần Mạnh Trường đã tính rất chuẩn xác bỏ lại vài câu không làm. Cậu hài lòng nhìn điểm số. Ở vị trí này vừa không lo bị giáo viên nhắc nhở vừa ít gây sự chú ý. Quá tuyệt vời! Chuyện sẽ cứ tuyệt vời như thế nếu không có thằng ngốc nào đột nhiên hô lên :
Đây là anh chàng đẹp trai lớp A1 đúng không? Xếp thứ 26 đó. Là omega à?
Hả?? Ôi vãi thật này!
Huhu tôi còn đang định tỏ tình mà alpha đẹp trai của tôi sao lại là omega rồi.
Chớp mắt trong các hội nhóm học sinh đều bùng nổ thông tin này. Ngày đầu nhập học chỉ với khuôn mặt đẹp trai này cậu đã nhận được không ít lời mời kết bạn trên Facebook thậm chí có người còn đào ra được cả số điện thoại của cậu. Giờ thì hay rồi không chỉ omega và beta say đắm cậu đến Alpha cũng chạy đến xin in4 của cậu luôn. Trước cửa lớp A1 nhất thời đông như họp báo. Có người đến xem náo nhiệt cũng có người đến ngó cậu một cái hay thậm chí là còn có cả fan cp couple của cậu và Hữu Giang???
Lúc trước vì nghĩ cậu là alpha nên chỉ cảm thấy hai người đơn thuần là bạn thân bây giờ ngẫm lại omega và alpha thường xuyên đi học cùng nhau tan học cùng nhau suốt ngày dính nhau như sam đúng là không khỏi khiến người ta nghi ngờ. Trần Mạnh Trường bị nhìn đến khó chịu. Cậu đáp cây bút về phía cửa sổ sắc mặt trầm xuống:
Nhìn đủ chưa?
Từ lúc nhập học đến giờ cậu vẫn luôn hoà đồng, vui vẻ với bạn bè nhưng đó là với điều kiện họ không ngu ngốc đến nỗi đi làm phiền câu. Cái danh đại ca trường học kiếp trước của cậu đâu phải để trưng. Tức thì hơn nửa số học sinh đều bị dọa sợ. Cùng lúc đó trống vào lớp cũng vang lên. Tất cả lần lượt giải tán nhường lại khoảnh không yên tĩnh cho hành lang.
- Hữu Giang. Tôi thực sự nghi ngờ cậu từng đi học nấu ăn đấy!
Không biết nghĩ tới cái gì mà hai tai Hữu Giang lại lặng lẽ hồng lên:
Chỉ học lớp nấu ăn bắt buộc hồi cấp 2 thôi. Khụ các alpha đều sẽ phải học các công việc nội trợ để chăm sóc cho khụ.. bạn đời của họ sau này.
Cũng không biết cậu có nghe thấy không, rất nhiệt tình mà ngó vào nồi lấy thêm một bát nữa chiến đấu hết mình.
* * *
Kỳ thi giữa kỳ chớp mắt đã đến sát nút. Không khí trong lớp cũng không còn lười biếng như trước nữa. Các buổi tụ tập trà đào trà sữa cũng giảm dần. Cũng không còn tình trạng bao che chép bài nữa. Vũ Thanh Hà ngày nào mắt cũng thâm quầng như gấu trúc than thở:
Haizz... Mẹ tớ nói nếu tớ bị chuyển sang lớp thường sẽ tống cổ tớ đi luôn. Huhu Minh Khuê nếu tớ bị đuổi ra khỏi nhà tớ chuyển qua nhà cậu ở có được không? Cô nàng đeo kính khẽ đẩy đẩy cô ra giả bộ tức giận:
Một alpha như cậu đòi sang nhà con gái nhà lành như tớ ở có phải rất không có lễ nghi không?
Alpha nào đó đang lẽo đẽo theo đuôi Trần Mạnh Trường về chỗ đã ở nhà người ta vài tháng xoa xoa mũi coi như không nghe thấy gì. Nhưng cho dù không khí học tập có khẩn trương đến đâu thì hai ông tướng ở cuối lớp vẫn rất chậm rãi. Hôm nào cũng đến đúng giờ nhưng không làm gì cả chỉ yên lặng ngồi đó hoặc gục xuống bàn mà ngủ. Những kiến thức này gần như không khác gì so với chương trình mà kiếp trước cậu đã học thành quen nên dù không nghe giảng vẫn nắm chắc điểm 9+ nhưng cha nội kia thì không như thế hắn ta giả bộ ngủ nhưng vẫn dỏng tai lên nghe giảng. Tối về lại giải đề, học bài đến khuya nhưng luôn miệng nói tôi chẳng học gì cả. Cái gì mà học sinh giỏi có năng lực của học sinh giỏi không cần nghe giảng vẫn có thể thi đứng đầu ( ´◡‿ゝ◡`). Mặt cũng sắp vênh lên đến trời rồi.
Kỳ thi này là kỳ thi đầu tiên trong năm nên chưa có thành tích cụ thể của học sinh, nhà trường thống nhất sắp xếp phòng thi theo tên. Hai người một người chữ G ngồi phòng số 3 người kia chữ T ngồi phòng cuối cùng.
Hôm diễn ra kỳ thi không biết ai lại chọc gì ông nội này. Thanh Hà chỉ cười cười chào buổi sáng với anh em tiện thể nhắc nhở " tinh thần đoàn kết trong phòng thi" mà bị Hữu Giang liếc đến lạnh sống lưng. Xem ra không nhờ vả được vị đại ca khó ở này rồi. Em xin rút. Sân khấu này nhường đại ca.
Tâm tình Hữu Giang đã không tốt, vận khí hôm nay cũng không tệ nửa cái phòng thi đều là học sinh lớp 10 A3 - cái lớp toàn con nhà giàu đút lót đi cửa sau. Mấy tên này mặt cũng rất dày mới dạo trước còn gây sự với Hữu Giang ở khách sạn hôm nay đã như anh em cùng chiến tuyến liên tục đáp giấy lên mặt bàn Hữu Giang nội dung đại loại như: đáp án? câu 34579... Hữu Giang đều vờ như không thấy, đưa tay gạt hết tất cả xuống đất. Thằng béo đằng sau thấy vậy thì đen mặt lại, vo tròn tờ giấy nháp đáp vào đầu cậu. Cậu bình tĩnh đứng dậy nhặt vài tờ giấy hỏi bài dưới đất:
Thưa cô. Có người gian lận làm phiền em làm bài.
Giám thị là một giáo viên lâu năm trong trường đương nhiên biết mặt đám học sinh hư đốn kia cũng không thèm nể mặt mà mắng:
Các anh các chị đừng tưởng trong nhà có tiền thì muốn làm gì thì làm. Trường học có nội quy của trường học, thi cử có nội quy của thi cử. Ai không muốn làm bài thì đi lên đây nộp luôn cũng được.
Đám học sinh kia không phải tai to mặt lớn đến nỗi không biết sợ là gì, cũng không dám làm phiền Hữu Giang nữa nhưng ánh mắt hẳn là không có thiện ý gì.
Vốn tưởng phải cả tuần sau mới có kết quả nào ngờ hiệu xuất làm việc của thầy cô trường THPT A quá suất sắc chỉ trong hai ngày cuối tuần đã xong. Sáng thứ hai kết quả được in làm hai bản: một bản là kết quả theo lớp còn một bản là kết quả toàn khối. Mỗi cửa lớp đều được dán hai bản như vậy. Không có gì bất ngờ Nguyễn Hữu Giang lại đứng nhất. Trần Mạnh Trường xếp thứ 26. Trần Mạnh Trường đã tính rất chuẩn xác bỏ lại vài câu không làm. Cậu hài lòng nhìn điểm số. Ở vị trí này vừa không lo bị giáo viên nhắc nhở vừa ít gây sự chú ý. Quá tuyệt vời! Chuyện sẽ cứ tuyệt vời như thế nếu không có thằng ngốc nào đột nhiên hô lên :
Đây là anh chàng đẹp trai lớp A1 đúng không? Xếp thứ 26 đó. Là omega à?
Hả?? Ôi vãi thật này!
Huhu tôi còn đang định tỏ tình mà alpha đẹp trai của tôi sao lại là omega rồi.
Chớp mắt trong các hội nhóm học sinh đều bùng nổ thông tin này. Ngày đầu nhập học chỉ với khuôn mặt đẹp trai này cậu đã nhận được không ít lời mời kết bạn trên Facebook thậm chí có người còn đào ra được cả số điện thoại của cậu. Giờ thì hay rồi không chỉ omega và beta say đắm cậu đến Alpha cũng chạy đến xin in4 của cậu luôn. Trước cửa lớp A1 nhất thời đông như họp báo. Có người đến xem náo nhiệt cũng có người đến ngó cậu một cái hay thậm chí là còn có cả fan cp couple của cậu và Hữu Giang???
Lúc trước vì nghĩ cậu là alpha nên chỉ cảm thấy hai người đơn thuần là bạn thân bây giờ ngẫm lại omega và alpha thường xuyên đi học cùng nhau tan học cùng nhau suốt ngày dính nhau như sam đúng là không khỏi khiến người ta nghi ngờ. Trần Mạnh Trường bị nhìn đến khó chịu. Cậu đáp cây bút về phía cửa sổ sắc mặt trầm xuống:
Nhìn đủ chưa?
Từ lúc nhập học đến giờ cậu vẫn luôn hoà đồng, vui vẻ với bạn bè nhưng đó là với điều kiện họ không ngu ngốc đến nỗi đi làm phiền câu. Cái danh đại ca trường học kiếp trước của cậu đâu phải để trưng. Tức thì hơn nửa số học sinh đều bị dọa sợ. Cùng lúc đó trống vào lớp cũng vang lên. Tất cả lần lượt giải tán nhường lại khoảnh không yên tĩnh cho hành lang.
Danh sách chương