Buổi chiều không có lịch học, Hữu Giang báo với Mạnh Trường một tiếng rồi bắt xe đến bệnh viện tiêm một mũi thuốc ức chế. Cậu không dám nói nhiều chỉ dám nói qua loa là đi khám cảm cúm. Cậu cũng không nghĩ nhiều chỉ dặn dò đôi câu đi cẩn thận rồi cũng tức tốc ra ngoài. Cậu đã đặt lịch ở một phòng khám tư cách đó không xa.

Không biết vì sao cố cậu có chút đau. Lúc đầu chỉ là những cơn nhức mỏi bình thường sau đó càng ngày càng nhức, đau đến cứng cổ không cúi đầu được.

Phòng khám này tương đối rộng rãi, sạch sẽ. Trên tủ còn trưng bày đủ loại giấy chứng nhận, bằng khen của bác sĩ chính. Xem ra là một phòng khám khá uy tín. Làm một vài bài kiểm tra vị bác sĩ đẩy gọng kính trên sống mũi:

- Đau nhức cổ, căng cứng, khó xoay hai bên, ngửa lên và cúi xuống đúng không? Cậu gật gật đầu. Vị bác sĩ tiếp:

- Cậu nhìn này xương khớp đều không có vấn đề gì cả. - vừa nói cô vừa chỉ lên tấm phim chụp.

Ngẩng lên nhìn, nữ bác sĩ vô tình thấy miếng dán chặn tin tức tố sau cổ cậu:

Gần đây cậu có vận động sai tư thế không? Ví dụ như lúc thực hiện đánh dấu chẳng hạn?Hả? À.. - Cậu ngẩn người ra, bối rối nhìn lại bác sĩ.Nữ bác sĩ cũng cạn ngôn nhìn cậu rồi lại cúi xuống :

- Sau này tiết chế một chút. Người trẻ các cậu còn rất nhiều thời gian. Từ giờ tránh ngồi, nằm, đứng sai tư thế. Tôi kê đơn thuốc cậu đem về uống nếu sau một tuần vẫn không khỏi thì quay lại khám. - cô vừa nói vừa đưa đơn thuốc qua. Tiện tay còn lấy thêm một cuốn sách nhỏ nhỏ nhét vào tay cậu: những tư thế "yêu" đúng cách để tránh tổn thương cho omega.

Nghe ngữ khí thì có vẻ cũng không có vấn đề gì lớn. Cậu thở phào nhẹ nhõm cầm đơn thuốc ra ngoài.

Lúc cậu về đến nơi Hữu Giang cũng đã nấu cơm tối xong rồi. Mọi thứ lại trở lại bình thường như mọi khi như trở về với vẻ vốn có của nó. Nếu có khác thì hình như Hữu Giang đã đổi sang một cái tạp dề khác. Tạp dề màu đen ôm trọn lấy eo cậu làm nổi bật lên khí chất sắc sảo. Cái tạp dề cũ thực ra là có sẵn trong nhà bình thường Trần Mạnh Trường không nấu ăn nên cũng không dùng đến ai biết sau này tự nhiên lại xuất hiện thêm một người chiếm dụng phòng bếp nhà cậu.

Hữu Giang cầm muỗng gỗ xoay một vòng:

Cậu nhìn xem. Đẹp không?Đẹp. Nhưng tôi vẫn thấy cái tạp dề màu hồng kia hợp với cậu hơn.Phải không? Tôi thấy nó không hợp với mãnh alpha chút nào.Nhìn gương mặt nghiêm túc của Hữu Giang cậu không nhịn được cúi đầu cười đến run run.

Cậu ôm bụng, đi đến phụ Hữu Giang rửa bát:

Không phải cậu đang ốm à? Sao còn vào bếp làm gì?Không ốm. Khỏi rồi.Nhanh vậy sao? Sáng nay cậu vẫn còn sốt mà... Mãnh alpha khoẻ mạnh khả năng hồi phục cực nhanh.Ồ.. không bù cho omega yếu ớt quá. Tối qua thực hiện đánh dấu tôi cúi hình như thấp quá nên hôm nay đau cổ luôn rồi. May mà chiều nay đi khám không có vấn đề gì lớn.Tuyến thể nằm ở vị trí sau cổ nên cổ của omega cũng cực kỳ mỏng manh, rất dễ bị tổn thương. Hữu Giang nghe được những lời này không hiểu sao trong lòng lại dâng lên cảm giác cực kỳ áy náy ăn cơm xong cũng không để cậu đụng tay đụng chân làm gì hết. Từ rửa bát, quét nhà đền lau bàn đều tranh với cậu. Cũng không còn cách nào khác cậu đành về phòng tắm rửa cho sảng khoái rồi uống thuốc. Vừa nuốt nốt viên thuốc cuối cùng, đặt cốc nước xuống cậu hình như nhớ ra gì đó. Mở túi thuốc ra tìm cuốn sổ lúc chiều: không biết đó là cái gì nhỉ? Lưu ý khi sử dụng thuốc à?

Dòng chữ trắng cực nổi bật trên nền hồng tím đập thẳng vào mắt cậu: "tư thế yêu đúng cách để tránh tổn thương cho omega ".

Trần Mạnh Trường: ....

Trong này không chỉ có các "hình ảnh" khu khu nào đó mà còn giải thích cực kỳ chi tiết cả đánh dấu tạm thời và đánh dấu vĩnh viễn. Mặc dù những hình ảnh đều được vẽ bằng nét chibi, hài hước để phù hợp với công dụng truyền tải kiến thức cần thiết nhưng Trần Mạnh Trường vẫn cực kỳ ngại ngùng. Nhất là khi cậu hình.. hình như hơi hiểu ý nghĩa của việc đánh dấu tạm thời rồi. Nó không chỉ đơn thuần là cắn một cái mà phức tạp hơn nhiều cả về mặt hình thức và ý nghĩa. Đánh dấu tạm thời là alpha đâm thủng tuyến thể của omega rồi rót pheromone của mình vào. Hành động này chính là đánh dấu chủ quyền chỉ có thể thực hiện ở các cặp đôi. Là hành động cực kỳ thân mật. Cậu rốt cuộc là đã nhờ Hữu Giang làm cái gì vậy??? Hình như sự bất thường của Hữu Giang đối với cậu cũng có thể giải thích được rồi. Cậu tự trấn an bản thân: người không biết không có tội. Không biết không có tội.

Cậu xuýt chút nữa thì quên mất cậu và Hữu Giang hình như là hai giới tính khác nhau. Thực ra là người khác phái.

Bạn thân khác giới á? Có cái cư*t ấy.

Cậu lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Hữu Giang:

Hồi cấp 2 vì muốn tập trung ôn thi vào trường THPT A tôi thường xuyên bỏ tiết sinh lý. Dạo gần đây đã làm ra một số hành động không đúng với chuẩn mực. Thực sự xin lỗi cậu. Tôi không cố ýSau này đảm bảo sẽ không phát sinh những chuyện như vậy nữa. Nếu cậu có ý định chuyển nhà, tôi sẽ hoàn lại 100% số tiền.Nhắn xong cậu thở dài nhẹ nhõm như trút được gánh nặng. Nhưng tin nhắn vừa gửi đi chưa đầy 2 phút cánh cửa phòng cậu bỗng vang lên hai tiếng cộc cộc. Theo sau đó là giọng nói trầm ấm quen thuộc:

- Trần Mạnh Trường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện