Tra A dụ dỗ khốc O đến ở cùng với mình, cũng tính toán đợi sau khi khốc O quay xong mấy bộ phim trong tay y thì sẽ tổ chức hôn lễ, đến lúc đó con trai cũng đã có thể đi được rồi, có thể làm phù dâu nhỏ cho bọn họ.
Lúc đầu khốc O cũng không muốn đáp ứng, tra A cũng chẳng miễn cưỡng y, chỉ thường xuyên ôm bé con qua nhà khốc O, mà lần nào đi về bé con cũng khóc đến tê tâm liệt phế.
Vì vậy khốc O chỉ có thể dọn qua nhà tra A ở.
Hai giờ đêm, khốc O và tra A bị gào tỉnh.
Khốc O vẫn có chút không hiểu tình hình, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tra A nhanh chóng chạy đi, còn bảo y cứ ngủ tiếp đi, không có chuyện gì đâu.
Khốc O mang dép vào đi theo hắn, nhìn thấy tra A đang rất thuần thục mà thay tả cho bé con.
Tra A quay đầu lại nhìn thấy não bà của mình, còn cảm thấy có chút căng thẳng, mau chóng lau khô mông cho bé bi, sau đó lại đắp chăn lên cho con.
Khốc O: Hm? Đêm nào con cũng khóc nháo đòi thay tả như vậy sao?
Tra A: Không có không có, em đừng nghĩ như vậy, con trai mình ngoan lắm kìa, em xem nó dễ thương biết bao nhiêu.
Khốc O nhìn bánh bao nhỏ sạch sẽ ngoan ngoãn nằm đó, cũng nở nụ cười, tâm tình còn rất tốt mà hôn hôn tra A.
Tra A thở ra một hơi, may là não bà chưa từng trải qua cảm giác cực khổ khi nuôi con, nếu không hắn cảm thấy bé con sẽ không có thêm em trai em gái rồi.
Ngày hôm sau, hắn nhìn thấy khốc O đang ôm con trai cười nói, còn đang nhỏ giọng nói gì đó với bé, tra A lặng lẽ bước đến thì nghe khốc O nói: Đứa nhỏ hư nhà con nha, đã khiến ba con cực khổ rất nhiều có phải hay không? Xem ra sau này đến tối phải cho con uống ít lại rồi.
Tra A trốn trong góc nhà, hiu hiu hiu khóc.
Quản gia:?
Tra A: Não bà của con tốt với con quá chừng, ông sẽ không hiểu được đâu.
Lúc đầu khốc O cũng không muốn đáp ứng, tra A cũng chẳng miễn cưỡng y, chỉ thường xuyên ôm bé con qua nhà khốc O, mà lần nào đi về bé con cũng khóc đến tê tâm liệt phế.
Vì vậy khốc O chỉ có thể dọn qua nhà tra A ở.
Hai giờ đêm, khốc O và tra A bị gào tỉnh.
Khốc O vẫn có chút không hiểu tình hình, không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tra A nhanh chóng chạy đi, còn bảo y cứ ngủ tiếp đi, không có chuyện gì đâu.
Khốc O mang dép vào đi theo hắn, nhìn thấy tra A đang rất thuần thục mà thay tả cho bé con.
Tra A quay đầu lại nhìn thấy não bà của mình, còn cảm thấy có chút căng thẳng, mau chóng lau khô mông cho bé bi, sau đó lại đắp chăn lên cho con.
Khốc O: Hm? Đêm nào con cũng khóc nháo đòi thay tả như vậy sao?
Tra A: Không có không có, em đừng nghĩ như vậy, con trai mình ngoan lắm kìa, em xem nó dễ thương biết bao nhiêu.
Khốc O nhìn bánh bao nhỏ sạch sẽ ngoan ngoãn nằm đó, cũng nở nụ cười, tâm tình còn rất tốt mà hôn hôn tra A.
Tra A thở ra một hơi, may là não bà chưa từng trải qua cảm giác cực khổ khi nuôi con, nếu không hắn cảm thấy bé con sẽ không có thêm em trai em gái rồi.
Ngày hôm sau, hắn nhìn thấy khốc O đang ôm con trai cười nói, còn đang nhỏ giọng nói gì đó với bé, tra A lặng lẽ bước đến thì nghe khốc O nói: Đứa nhỏ hư nhà con nha, đã khiến ba con cực khổ rất nhiều có phải hay không? Xem ra sau này đến tối phải cho con uống ít lại rồi.
Tra A trốn trong góc nhà, hiu hiu hiu khóc.
Quản gia:?
Tra A: Não bà của con tốt với con quá chừng, ông sẽ không hiểu được đâu.
Danh sách chương