Lục nam hôn người con gái dưới thân rất mạnh bạo,lúc thì lại dịu nhẹ như làn nước,anh hôn...hôn và hôn.hôn đến mức lạc tâm cả người xụi lơ,2 má đỏ bừng mới bất đắc dĩ dừng lại,nhìn khuôn mặt ửng hồng của cô,lục nam cười hài lòng.
- em thấy kĩ thuật hôn của tôi thế nào? Lạc tâm nhũn hết cả người,chỉ có thể bất lực quay mặt đi,không thèm nhìn lục nam.hừ 1 tiếng,
- biến thái,tệ hại...
Lục nam nheo nheo mắt,
- tệ hại....vậy chúng ta thử lại 1 lần nữa...
Dứt lời môi anh lại phủ xuống.
- ưm....ưm...không....
Lạc tâm lại bị lục nam áp đảo đến quay vòng,cô biết mình sai rồi,sai to rồi...ngàn vạn lần cũng không nên chê bai khả năng trên giường của anh ta.
Nếu không đành chịu chết.
Lục nam hôn rất điêu luyện.lạc tâm không thể chống cự,càng không thể phản kháng,phòng tuyến phản kháng trong tiềm thức hoàn toàn sụp đổ....cô vô thức hôn đáp trả lại anh.
Lục nam như được cổ vũ thêm,càng mạnh mẽ mà hôn,
Những vẫn không thấy thỏa mãn,tay dần di chuyển xuống bầu ngực cô,qua lớp áo mỏng mà xoa nắn.
"Ưm...."
Miệng lạc tâm không nhịn được mà kêu ra tiếng,xấu hổ không thôi...
Ngay khi lục nam định cởi áo thì cửa phòng bị ai đó gõ
"Cộc,cộc"
Lục nam dừng động tác,mặt đen thui,tức giận nhìn ra cửa.
- ai vậy?
Lạc tâm thừa cơ đẩy mạnh lục nam,chạy vụt vào phòng tắm,chốt cửa lại....tim thi nhau đập thình thịch.
Lục nam chửi thề 1 tiếng,ảo não ra mở cửa.người bên ngoài là chị mai,tiếp tân,chị ta cười cười
- xin lỗi đã làm phiền quý khách,lúc nãy nhân viên của khách sạn có đến đây....
Lục nam không kiên nhẫn mà cắt ngang lời chị ta
- cô ta đi rồi...
- hả....dạ...v...vâng,vậy...không làm phiền quý khách nữa,tôi xin phép ạ,
Chị mai bỏ đi rồi,lục nam buồn bực đi vào phòng,
Tự dưng bị phá hỏng chuyện tốt,tâm tình chẳng hề dễ chịu 1 chút nào cả?lục nam liếc phòng tắm 1 cái.
Cô gái ngốc kia còn chưa chịu ra ngoài...
Cạch!cửa phòng tắm mở ra,lạc tâm đã chỉnh đốn lại cơ thể,cả người gọn gàng đi ra,cô không nói không rằng,đi thẳng ra cửa,lục nam không ngăn cản,chỉ hỏi với theo cô.
- em định đi như vậy sao?
Lạc tâm hơi dừng bước,cuối cùng vẫn là không quay lại,bỏ đi xuống dưới sảnh
Lục nam nhìn theo,tâm tình có vô số cảm xúc đang chi phối,....
Lạc tâm vừa xuống đến cầu thang thì gặp ngay chị mai,
- lạc tâm,em sao rồi,vị khách kia có gây khó dễ cho em không?
Nghĩ lại tình thế ở trong phòng lúc nãy,lạc tâm hơi bối rối,mặt bất giác đỏ ửng lên.
- dạ...dạ...không chị,
- ưm,lần sau nhớ cẩn thận hơn nhé,
- dạ.....
- mà sao mặt em lại đỏ thế kia,thấy khó chịu ở đâu à...
Chị mai lo lắng hỏi,nhìn lạc tâm đăm đăm,điều đó khiến lạc tâm chột dạ,giống như cô vừa làm chuyện xấu bị bắt tại trận vậy?
- dạ....em có sao đâu chị,em...em xin phép đi làm việc đây ạ...
Lạc tâm chào 1 tiếng rồi vội vã rời đi,ruột gan cứ nôn nao khó tả....
Cuối cùng cũng đến giờ về,lạc tâm đi ra ngoài cổng khách sạn,bụng đói meo...cô xoa xoa cái bụng nhỏ,rồi nhanh chân đi đến cửa hàng tiện lợi gần đó,dự định mua ít mì gói ăn tạm,ai ngờ bị lưu manh chặn đường...
Tên lưu manh ngang nhiên chặn đường cô có vẻ ngoài rất bảnh bao,dáng người cao ngất,mặc quần bò,áo sơ mi kẻ sọc caro,miệng đang nở 1 nụ cười rất đáng gét...
Ngoài lục nam thì còn ai vào đây nữa....
- lên xe...
Giọng điệu hoàn toàn là ra lệnh!
Lạc tâm liếc xéo anh ta 1 cái,buông 1 câu.
- thần kinh.
Lạc tâm bỏ đi.đi được 3 bước liền bị ai đó nhấc bổng lên.cô sợ hãi vùng vẫy loạn xạ.
- á...anh định làm gì?đồ lưu manh,thả tôi xuống...đồ...
Cô còn muốn chửi nữa,nhưng lại bị lục nam chận họng ngay,anh quát lên
- im ngay,đồ con gái bướng không chịu nổi...không biết tốt xấu.
Lạc tâm la ó như heo bị cắt tiết,hoàn toàn không để ý xung quanh.
- anh là đồ thối thây,anh mới là đồ ngang ngược không phân biệt tốt xấu,dựa vào đâu mà anh làm thế này với tôi hả.?
Lục nam thả mạnh cô xuống yên xe,to giọng cảnh cáo.
- mau ngậm miệng lại đi theo tôi,nếu không....hừ hừ...có thấy mấy khách sạn xung quanh đây không....?
Tôi đưa em vào đó,lên giường ngay đấy.
Lạc tâm phẫn nộ tột độ.
- anh giám.....
Lục nam cười đểu cáng.
- em đừng thách tôi,chẳng có chuyện gì mà tôi không giám,nhìn em có vẻ rất muốn làm tình cùng tôi lắm thì phải?
Vừa nói,lục nam dùng tay vuốt vuốt tóc cô,mắt liếc liếc xuống bờ môi cô,lạc tâm gạt tay anh ra,
- tôi không giống anh,không đê tiện,bỉ ổi,vô lại như vậy?
- đê tiện?bỉ ổi?vô lại?....
Ánh mắt anh trở nên có gì đó rất nham hiểm...
- Hình lạc tâm....em có biết những từ đó có nghĩa là như thế nào không?đừng tùy tiện nói ra,nếu không...
Lạc tâm vô thức rụt người lại,nhìn lục nam,run lên
Lục nam sâu xa nhìn cô gái trước mặt thêm 10 giây,sau đó cũng không nói gì thêm,lên xe,nổ máy,phóng đi,
Lạc tâm co người ngồi trên xe,lùi ra xa nhất có thể,không nói lời nào nữa,
Xe đang đi,bỗng nhiên bị phanh gấp lại,nghe 1 tiếng "kít" giòn tan,lạc tâm mất đà đập mặt vào lưng lục nam,đau đến nhe răng trợn mắt.
Lục nam liếc cô 1 cái,nở 1 nụ cười mỉm..
Đây rõ ràng là cố ý chơi cô,vương lục nam khốn kiếp,nham hiểm....lạc tâm không phục,nghiến chặt răng lùi người ra...
- ngồi gần lại,ôm tôi đi?
- hả....?
Lục nam không kiên nhẫn chộp lấy tay cô,kéo mạnh khiến lạc tâm cả người ập vào tấm lưng vững chắc của anh,mùi nước hoa lẫn mùi đàn ông rất riêng xộc vào mũi.ruột gan lạc tâm bỗng hồi hộp kì lạ,định xích ra lần nữa liền bị ai đó quát cho giật mình.
- bộ muốn lên giường lắm hả?
- anh....?
- không muốn thì ngồi im và ôm sau tôi?
Lạc tâm hừ 1 tiếng,bất đắc dĩ ôm vòng qua eo lục nam,mặt vì tức mà đỏ phừng phừng...
Có ai lại lộng hành,vô lại đến mức không thể nói lý như anh ta không?
Đáng chết nhất là cô không thể nào cự tuyệt mới chết chứ?
Xe chạy bon bon trên đường,trong đêm tối,cả anh và cô lục này cũng giống như bao đôi nam nữ đang yêu nhau khác,
Ôm lục nam,nhưng cô lại không hề thấy bài xích người đàn ông này,ngược lại lòng ấm áp lạ thường,lưng anh rất dài và rộng,lại chắc chắn,lạc tâm áp mặt vào đó.....buông lỏng đầu óc...
Lục nam chở lạc tâm đến 1 nhà hàng lớn,sau khi vào bàn liền gọi rất nhiều món ăn,
Khi món ăn được dọn ra,anh nhìn cô,
- em ăn đi...
Lạc tâm hơi mất tự nhiên,mắt nhìn ngang,liếc dọc như đi ăn trộm,
- sao anh lại dẫn tôi vào đây?
Lục nam thản nhiên phán 1 câu.
- bồi bổ cho em xong để còn có sức mà lên giường?
Lạc tâm trợn mắt,
- anh....?vương lục nam,,,anh có thể đứng đắn hơn được không?anh muốn lên giường như vậy thì kiếm gái đi,con gái ngoài đường đầy ra đó,
- tôi không phải loại người ăn tạp,không phải ai cũng lên giường?
- vậy thì câm cái miệng thối của anh lại,nghe mắc ói,
Lục nam cầm đũa,ung dung gắp 1 miếng thịt bò,bỏ vào miệng nhai.
- em lại bắt đầu to tiếng với tôi rồi đấy,còn nhớ lúc sáng trong phòng không?
Lạc tâm nghe đến đó thì im bặt luôn
,
Thôi đi,dù sao cũng nói không lại...chi bằng ăn cho no bụng...
Nhìn cô ăn ngon lành,lục nam rất hài lòng....
Ở 1 góc kín đáo,1 đôi mắt sáng quắc,sắc lẹm đang bắn về phía đôi nam nữ đang ngồi ăn cùng nhau,bàn tay nắm chặt đến mức nổi gân xanh,....
Tức giận?rõ ràng là tức giận,phẫn nộ đến cực điểm....
Lục nam chở lạc tâm về phòng trọ theo chỉ dẫn của cô,ban đầu lạc tâm từ chối không muốn cho anh biết nơi ở của mình,nhưng cũng phải chịu thua lục nam,..
Xe quẹo vào con hẻm tối,lạc tâm vô thức siết chặt vòng ôm mà không hiểu lí do,
Tới trước cửa phòng,lạc tâm xuống khỏi xe,nhìn lục nam,nói.
- đến nơi rồi....tôi...tôi vào đây!anh về đi.
Lục nam không nhìn cô,liếc liếc xung quanh,giọng lạnh lùng.
- em ở chỗ này à?
- ừm....
Lục nam đi đi 1 vòng,không khí bỗng lạnh đi vài phần,lạc tâm vẫn chưa hiểu tại sao thì bỗng nghe 1 tiếng hét của ai đó,
Lục nam 1 tay túm áo của 1 gã nào đó,lôi ra khỏi góc tối,chân đạp gã ta ngã dúi xuống đất...
"Á...á...."
Lạc tâm sợ hãi lùi lại như 1 phản xạ có điều kiện,cô nhận ra đó là tên chủ nhà trọ,...
Lục nam giẫm trên lưng lão ta,lạnh lùng hỏi.
- nói....mày là ai?rình mò ở đây là định làm gì?
Lão ta giãy dụa,miệng la hét.
- bỏ tao ra...mẹ mày,tao có làm gì đâu?tao là chủ ở đây,
Lục nam nghe vậy thi bỏ chân ra,nhìn sang lạc tâm đang tái mặt ở đó
Lão chủ nhà phủi phủi áo,đứng dậy nhìn lục nam,định chửi,nhưng thấy vẻ mặt đen thui,dáng vẻ cao lớn áp đảo của anh thì hơi rụt lại...
- cậu....cậu giám đánh tôi?cậu là ai hả?
Lục nam nhìn lạc tâm hỏi.
- có đúng là chủ nhà của em không?
Lạc tâm run run gật đầu,
- chủ nhà?đêm hôm đứng trong góc tối rình mò cái gì?
Ông ta mạnh miệng,
- Liên quan đến cậu ư?cậu là ai hả?
- tôi là ai hả?ông không cần biết.
Gã chủ nhà nhìn sang lạc tâm,mắng.
- à....là bồ của con này đúng không?đêm hôm dẫn giai về phòng,đúng là không biết xấu hổ,tôi nói cho cô cậu biết,muốn hú hí thì tìm nhà nghỉ mà hú hí,nội quy ở đây cấm dẫn giai về biết không?
Lạc tâm càng nghe càng phẫn hận tột độ nhìn ông ta,cô hận đến mức không nói nổi lời nào.
Lục nam quan sát thấy sắc mặt bất thường của cô,anh bỗng lờ mờ nhận ra điều gì đó...
Lục nam quay sang nhìn gã chủ nhà,ánh mắt trở nên chết chóc.
- ông nói cái gì?...
Lão ta hơi sợ,nhưng vẫn cứng họng nói to.
- nói cái gì.....muốn vật nhau thì ra chỗ khác,ở đây không chứa chấp....ối....
Chưa dứt lời,ông ta bị lục nam đạp ngã lăn ra đất,rên la...
- cứu tôi với....giết người...giết người...
Lục nam đạp thêm 2 cái,
- muốn tôi giết ông thật phải không?
Ông ta vừa giận,vừa đau,vừa rên rỉ.
- mày đánh tao....tao nói cho mày biết....á....con đĩ bồ mày ngủ với tao rồi....á....
Lục nam nghe đến đó thì lôi lão ta dậy,túm lấy cổ áo,dùng ánh mắt như muốn giết lão thật sự...
- mẹ kiếp...ông nói gì....nói lại
Lão chủ nhà không cam tâm bị đánh như vậy,lão to mồm nhìn lục nam,khiêu khích.
- tao nói,,,con đĩ bồ mày,,,,nó ngủ với tao mấy lần rồi...haha...
Lục nam đấm vào mặt ông ta,lại nghe lạc tâm kêu lên
- nói láo,ông nói láo....
Lục nam đấm liên tiếp vào mặt ông ta.miệng gào lên
- mày nói lại thử xem....
Đến bây giờ lão ta mới nhận ra kẻ trước mặt không hề dọa giết mình,ông ta sợ hãi,mặt bị đấm đến sưng phù lên,ngay khi lục nam muốn đánh tiếp thì nghe tiếng kêu của lạc tâm.
- dừng lại....lục nam...sẽ gây ra án mạng thật đó.
Lạc tâm nước mắt giàn dụa giữ lấy tay anh,không cho anh đánh nữa.
- lời ông ta nói có đúng không?
Nghe anb hỏi,lạc tâm bỗng thất thần nhìn anh.không nói lời nào,
Ngay cả anh cũng nghi ngờ cô?nhìn cô giống loại người ti tiện đó lắm sao?
Lục nam càng tức giận,vung mạnh tay khiến lão ngã rạp ra đất,anh quay sang nhìn lạc tâm chằm chằm,nhìn như muốn nhìn thấu suy nghĩ của cô...
Bỗng tiếng bà chủ nha vang lên thất thanh.
- trời ơi,,,chuyện gì thế này.mình ơi.....
Bà ta chạy tới lay người chồng,
- mau...mau báo công an....
Bà chủ nhìn chồng sưng tím mặt mày thì đứng dậy,chống nạnh quát to,chất giọng chua lè.
- lạc tâm,đây là chuyện gì?thằng này là ai....có phải nó đánh chồng cô không?hả?
Lạc tâm chưa kịp trả lời thì lục nam đã lên tiếng.
- đúng.là tôi đánh đấy.
- á à...giám đánh chồng tao à...tao báo công an cho mày đi tù mọt gông...
Lục nam kéo tay lạc tâm lôi mạnh.
- muốn báo thì cứ việc....lạc tâm,đi thôi.
Bà ta chặn đường.
- định đi đâu hả?muốn trốn à....
Lục nam quăng ra 1 xấp tiền ném vào mặt bà ta,
- bao nhiêu đây đủ chưa?từ giờ cô gái này sẽ không ở đây nữa,còn bà muốn tố cáo tôi thì cứ bảo công an đến tập đoàn hoàng hải mà bắt người,....
Mặc cho bà ta chết trân ở đó.lục nam thô bạo kéo lạc tâm lên xe,chạy đi...
Xe dừng lại ở 1 ngôi biệt thự nho nhỏ,lạc tâm bị kéo mạnh vào trong,lục nam không nói không rằng lôi cô vào phòng,đẩy cô lên nệm,cúi xuống hôn...
Lạc tâm lúc này mới đẩy anh ra.khóe mắt lại ầng ậc nước.
- tránh ra....tôi phải về,
Lục nam 1 tay ghì chặt cô,1 tôi đấm mạnh xuống giường,phẫn nộ.
- về.?về đâu hả?về phòng trọ để gặp lão già kia à?
- anh câm miệng?tôi muốn về đâu là việc của tôi,muốn gặp ai cũng là việc của tôi...
Lục nam càng tức hơn,anh nheo mắt,nguy hiểm từ trên cao nhìn xuống mặt cô
- em với lão già kia có quan hệ gì hả?
Lạc tâm nhìn thẳng mặt lục nam,không hề nao núng.
- không có quan hệ gì?chủ nhà,người thuê nhà....
Lục nam siết chặt vai cô hơn.
- lời lão nói là ý gì?không tự dưng mà lão lại nói vậy?
- anh thích nghĩ sao cũng được,tôi không cần thiết phải giải thích,dù sao trong mắt người khác tôi cũng chỉ là 1 con đĩ không hơn không kém,
Lục nam thật sự tức giận,anh không biết mình phải làm gì với cô gái này,nghĩ tới lời lão già kia nói,anh vô cớ giận sôi người,mặc dù anh biết,lạc tâm không phải là loại người đó,nhưng...bất cứ ai.. có tâm tư với cô,ang không chịu nổi,anh muốn chiếm hữu cô,...hoàn toàn muốn chiếm hữu cô,nhưng cô gái ngốc này một hai đều muốn cự tuyệt anh,anh có hôn cô,lên giường chiếm lấy thân thể cô,nhưng vẫn cảm thấy không đủ....điều đó khiến đầu óc muốn nổ tung.
Như lúc này vậy,nhìn lạc tâm dùng thái độ cự tuyệt,lại vô thưởng vô phạt trả lời mình,anh giận sôi gan lên,chỉ muốn đè cô dưới thân mà phát tiết....
Nghĩ là làm,lục nam bỗng giật phăng cái áo lạc tâm đang mặc,bắt đầu hôn cô cuồng nhiệt, tay không ngưng nắn bóp bầu ngực tròn đầy của cô.
Lạc tâm như rơi xuống đáy vực,thất vọng tràn trề...cô chẳng muốn chống cự nữa,lẳng lặng khóc,
Lục nam hôn xuống ngực cô,mạnh mẽ liếm mút,lạc tâm thở từng hơi đứt quãng,đau khổ mà kêu....
- lục nam...anh cuối cùng cũng chỉ đến thế....thôi.chỉ biết dùng cách hèn hạ này... để làm nhục tôi...
Lục nam bị câu nói của cô làm cho sững sờ....
Lạc tâm khóc thành tiếng,nước mắt ướt cả 1 mảng ga giường.cô nhìn anh,
- tôi giống như 1 con đĩ,1 con búp bê tình dục,anh thích thì anh giày vò, thỏa mãn...
Lục nam nhìn cô khóc,tâm can nhói buốt từng hồi,anh đang đau lòng.....
- em đừng nói nữa....
Lạc tâm vẫn tiếp tục nói trong nước mắt.
- anh coi tôi là loại người ai cũng có thể lên giường,không khác gì 1 con cave rẻ tiền,anh tùy ý làm nhục tôi mà quên mất rằng anh chính là người gây ra tất cả,tôi chỉ muốn là 1 cô gái bình thường,sống cuộc sống bình thường,tôi không phải là công cụ tình dục của anh,...
Lục nam không chịu nổi những lời trách móc của cô.
- em im miệng lại....ai bảo em là công cụ phát tiết của tôi hả?
- không đúng sao?anh cưỡng ép tôi hết lần này đến lần khác,anh đem tình cảm của tôi ra đùa giỡn,tôi bị anh lừa 1 lần,lẽ nào anh cho rằng tôi không tỉnh ra sao,anh xuất hiện khuấy đảo cuộc sống của tôi,tôi cứ phải chui lủi giống như tội phạm vậy?
- tôi đã bảo không phải như vậy rồi mà....
Lục nam điên tiết hét lên,buông mạnh cô ra,lao ra ngoài,đóng cửa cái rầm....
Lạc tâm được giải thoát,cô nhặt lại áo,mặc vào...co ro ngồi trên giường,đầu óc hỗn loạn,...
Lục nam ở bên ngoài bậc cửa,uống rượu....chất cồn của rượu khiến anh nhớ lại những tháng ngày đã qua...
Anh lúc ấy chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu 1 cô gái như lạc tâm,anh vì nghe lũ bạn thách thức,cá cược tán tỉnh cô,chiếm lấy sự trong trắng của cô để lấy thành tích...
Vô tình màn ân ái đó bị tung lên mạng,....nó khiến cô ấy khốn khổ,nhưng anh lại chẳng hề hấn gì,phải chăng anh đã sai?anh quá khốn nạn chăng?lời trách cứ của cô không sai,nếu như là bình thường,anh chẳng thèm để ý,nhưng vì sao hiện tại,tim anh lại đau dữ dội khi thấy cô khóc..
Nửa đêm
Lạc tâm nằm trên giường,chăn đắp ngang người,cố nhắm mắt ngủ,lại không tài nào ngủ nổi,
Cửa nhè nhẹ mở ra,1 bóng đen đi vào,người đó nằm xuống cạnh cô,giang tay ôm gọn cô vào lòng,người lạc tâm run lên.
Hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô...lạc tâm biết là lục nam,anh luôn ở bên ngoài chứ không hề rời đi,...
Lục nam siết chặt người cô,trầm giọng khẽ nói.
- tôi xin lỗi....là tôi sai....xin lỗi em....
Lạc tâm không ngờ anh lại nói vậy,bất chợt thấy tủi thân vô cùng,cô nằm im,giả vờ ngủ,bên tai vẫn nghe tiếng lục nam tỉ tê...
- từ giờ trở đi,...tôi sẽ bù đắp cho em....
Lạc tâm cố kìm nén để không run rẩy.
Không thể tin anh ta?bị lừa 1 lần rồi?không được tin anh ta,
- lạc tâm....tôi yêu em....tôi yêu em mất rồi....
Lạc tâm không nhịn được nữa mà run mạnh.
- xin anh....xin anh đừng lưa tôi...tôi không chịu nổi...
Lục nam ôm cô chặt đến muốn nghẹt thở,
- em đừng khóc,,,tôi không nên nghi ngờ em....cũng không nên hành động như vậy,tôi sai rồi....tôi không lừa em,,,sẽ tuyệt đối không lừa em nữa,tin tôi thêm 1 lần nữa được không?
Lạc tâm không trả lời,chỉ lẳng lặng để anh ôm,....
Trong đêm tối,chỉ có hơi thở giao thoa nhau....
Quan hệ giữa cả 2 chỉ sau 1 đêm bỗng chốc thay đổi hẳn.lạc tâm bị lục nam ôm ngủ trên giường,trời bên ngoài đã sáng bảnh,1 đêm đầy sóng gió nhưng cuối cùng lại yên bình đến lạ,lạc tâm ngủ mãi gần 7h mới mở mắt,thấy lục nam đang nằm đối diện nhìn mình thì mặt bỗng chốc nóng ran...
- tôi....
- em làm sao?muốn nói gì nào?
Giọng anh rất dịu dàng.
Lạc tâm bật dậy,xuống giường.
- tôi đi làm.....
Lục nam dậy theo.
- tôi đưa em đi,
1 lúc sau,cả 2 ra xe,lục nam lên tiếng
- từ giờ em cứ sống ở đây,đây là nhà riêng của tôi,không ai biết cả...
Lạc tâm không nói gì?cũng tốt,dù sao cô cũng không muốn về lại cái phòng trọ đó nữa...đợi tìm được chỗ khác rồi dọn đi cũng chưa muộn...
Lục nam chở lạc tâm đi ăn sáng rồi đến thẳng chỗ làm của cô,sau đó anh phóng xe đến nhà lão chủ phòng trọ của lạc tâm.
Lúc đó lão đang đứng trước sân,thấy lục nam đi vào thì hốt hoảng chạy vào nhà,lắp bắp.
- mày.. mày tới đây làm gì?
Lục nam không nói gi,ánh mắt giết người nhìn chằm chằm lão,
- tao cảnh cáo mày....mày mà làm gì tao,tao báo công an đến bắt mày!
Lục nam chẳng sợ.
- báo đi,sao tối qua giờ còn chưa báo?
Lão ta run lên thiếu chút đái ra quần,tối qua lúc bị đánh,lão biết được lục nam vốn là con trai của tập đoàn kinh doanh nhà hàng,khách sạn lớn,nhà rất giàu và có quyền thế,lão biết mình đã chọc trúng người không nên chọc rồi...
- tôi hỏi lại lần nữa,ông liệu mà nói thật,nếu giám nói dối,tôi giết ông,biết chưa.?
Lão cuống lên.
- cậu,,,hỏi đi....hỏi đi
- giữa ông và bạn gái tôi là thế nào?
- tôi.....
Lục nam gầm lên
- nói....
Lão hoảng tột độ,vội nói luôn
- không....không có...tôi không có dính dáng đến bạn gái cậu.
- vậy,,,,đêm qua là ông giám đặt điều cho cô ấy?
- tôi....tôi chỉ muốn chọc tức cậu thôi....tha cho tôi....tôi không giám nữa...
Lục nam nắm lấy cổ áo ông ta.
- hóa ra ông có ý đồ với cô ấy,ông to gan thật...
Lão ta nhũn cả người ra,lắp bắp kêu to.
- tôi....tôi chưa....làm gì cô ta cả....thật đó...
- nếu ông thật sự làm gì cô ấy,ông còn đứng đây nói chuyện với tôi được sao?thằng già khốn kiếp...
Lục nam xô lão ta ra,.....gằn giọng.
- nhớ lấy....đừng để tôi thấy ông lần nữa.
Nói xong,lục nam bỏ đi luôn,
Lão lúc này mới đứng dậy,thấy lục nam đi rồi mới vỗ ngực kêu lên.
- thằng chó....tưởng nhà giàu mà ngon à....để xem tao sẽ " chơi"con bồ của mày thế nào?
Gương mặt lão méo mó đến cực điểm....
- em thấy kĩ thuật hôn của tôi thế nào? Lạc tâm nhũn hết cả người,chỉ có thể bất lực quay mặt đi,không thèm nhìn lục nam.hừ 1 tiếng,
- biến thái,tệ hại...
Lục nam nheo nheo mắt,
- tệ hại....vậy chúng ta thử lại 1 lần nữa...
Dứt lời môi anh lại phủ xuống.
- ưm....ưm...không....
Lạc tâm lại bị lục nam áp đảo đến quay vòng,cô biết mình sai rồi,sai to rồi...ngàn vạn lần cũng không nên chê bai khả năng trên giường của anh ta.
Nếu không đành chịu chết.
Lục nam hôn rất điêu luyện.lạc tâm không thể chống cự,càng không thể phản kháng,phòng tuyến phản kháng trong tiềm thức hoàn toàn sụp đổ....cô vô thức hôn đáp trả lại anh.
Lục nam như được cổ vũ thêm,càng mạnh mẽ mà hôn,
Những vẫn không thấy thỏa mãn,tay dần di chuyển xuống bầu ngực cô,qua lớp áo mỏng mà xoa nắn.
"Ưm...."
Miệng lạc tâm không nhịn được mà kêu ra tiếng,xấu hổ không thôi...
Ngay khi lục nam định cởi áo thì cửa phòng bị ai đó gõ
"Cộc,cộc"
Lục nam dừng động tác,mặt đen thui,tức giận nhìn ra cửa.
- ai vậy?
Lạc tâm thừa cơ đẩy mạnh lục nam,chạy vụt vào phòng tắm,chốt cửa lại....tim thi nhau đập thình thịch.
Lục nam chửi thề 1 tiếng,ảo não ra mở cửa.người bên ngoài là chị mai,tiếp tân,chị ta cười cười
- xin lỗi đã làm phiền quý khách,lúc nãy nhân viên của khách sạn có đến đây....
Lục nam không kiên nhẫn mà cắt ngang lời chị ta
- cô ta đi rồi...
- hả....dạ...v...vâng,vậy...không làm phiền quý khách nữa,tôi xin phép ạ,
Chị mai bỏ đi rồi,lục nam buồn bực đi vào phòng,
Tự dưng bị phá hỏng chuyện tốt,tâm tình chẳng hề dễ chịu 1 chút nào cả?lục nam liếc phòng tắm 1 cái.
Cô gái ngốc kia còn chưa chịu ra ngoài...
Cạch!cửa phòng tắm mở ra,lạc tâm đã chỉnh đốn lại cơ thể,cả người gọn gàng đi ra,cô không nói không rằng,đi thẳng ra cửa,lục nam không ngăn cản,chỉ hỏi với theo cô.
- em định đi như vậy sao?
Lạc tâm hơi dừng bước,cuối cùng vẫn là không quay lại,bỏ đi xuống dưới sảnh
Lục nam nhìn theo,tâm tình có vô số cảm xúc đang chi phối,....
Lạc tâm vừa xuống đến cầu thang thì gặp ngay chị mai,
- lạc tâm,em sao rồi,vị khách kia có gây khó dễ cho em không?
Nghĩ lại tình thế ở trong phòng lúc nãy,lạc tâm hơi bối rối,mặt bất giác đỏ ửng lên.
- dạ...dạ...không chị,
- ưm,lần sau nhớ cẩn thận hơn nhé,
- dạ.....
- mà sao mặt em lại đỏ thế kia,thấy khó chịu ở đâu à...
Chị mai lo lắng hỏi,nhìn lạc tâm đăm đăm,điều đó khiến lạc tâm chột dạ,giống như cô vừa làm chuyện xấu bị bắt tại trận vậy?
- dạ....em có sao đâu chị,em...em xin phép đi làm việc đây ạ...
Lạc tâm chào 1 tiếng rồi vội vã rời đi,ruột gan cứ nôn nao khó tả....
Cuối cùng cũng đến giờ về,lạc tâm đi ra ngoài cổng khách sạn,bụng đói meo...cô xoa xoa cái bụng nhỏ,rồi nhanh chân đi đến cửa hàng tiện lợi gần đó,dự định mua ít mì gói ăn tạm,ai ngờ bị lưu manh chặn đường...
Tên lưu manh ngang nhiên chặn đường cô có vẻ ngoài rất bảnh bao,dáng người cao ngất,mặc quần bò,áo sơ mi kẻ sọc caro,miệng đang nở 1 nụ cười rất đáng gét...
Ngoài lục nam thì còn ai vào đây nữa....
- lên xe...
Giọng điệu hoàn toàn là ra lệnh!
Lạc tâm liếc xéo anh ta 1 cái,buông 1 câu.
- thần kinh.
Lạc tâm bỏ đi.đi được 3 bước liền bị ai đó nhấc bổng lên.cô sợ hãi vùng vẫy loạn xạ.
- á...anh định làm gì?đồ lưu manh,thả tôi xuống...đồ...
Cô còn muốn chửi nữa,nhưng lại bị lục nam chận họng ngay,anh quát lên
- im ngay,đồ con gái bướng không chịu nổi...không biết tốt xấu.
Lạc tâm la ó như heo bị cắt tiết,hoàn toàn không để ý xung quanh.
- anh là đồ thối thây,anh mới là đồ ngang ngược không phân biệt tốt xấu,dựa vào đâu mà anh làm thế này với tôi hả.?
Lục nam thả mạnh cô xuống yên xe,to giọng cảnh cáo.
- mau ngậm miệng lại đi theo tôi,nếu không....hừ hừ...có thấy mấy khách sạn xung quanh đây không....?
Tôi đưa em vào đó,lên giường ngay đấy.
Lạc tâm phẫn nộ tột độ.
- anh giám.....
Lục nam cười đểu cáng.
- em đừng thách tôi,chẳng có chuyện gì mà tôi không giám,nhìn em có vẻ rất muốn làm tình cùng tôi lắm thì phải?
Vừa nói,lục nam dùng tay vuốt vuốt tóc cô,mắt liếc liếc xuống bờ môi cô,lạc tâm gạt tay anh ra,
- tôi không giống anh,không đê tiện,bỉ ổi,vô lại như vậy?
- đê tiện?bỉ ổi?vô lại?....
Ánh mắt anh trở nên có gì đó rất nham hiểm...
- Hình lạc tâm....em có biết những từ đó có nghĩa là như thế nào không?đừng tùy tiện nói ra,nếu không...
Lạc tâm vô thức rụt người lại,nhìn lục nam,run lên
Lục nam sâu xa nhìn cô gái trước mặt thêm 10 giây,sau đó cũng không nói gì thêm,lên xe,nổ máy,phóng đi,
Lạc tâm co người ngồi trên xe,lùi ra xa nhất có thể,không nói lời nào nữa,
Xe đang đi,bỗng nhiên bị phanh gấp lại,nghe 1 tiếng "kít" giòn tan,lạc tâm mất đà đập mặt vào lưng lục nam,đau đến nhe răng trợn mắt.
Lục nam liếc cô 1 cái,nở 1 nụ cười mỉm..
Đây rõ ràng là cố ý chơi cô,vương lục nam khốn kiếp,nham hiểm....lạc tâm không phục,nghiến chặt răng lùi người ra...
- ngồi gần lại,ôm tôi đi?
- hả....?
Lục nam không kiên nhẫn chộp lấy tay cô,kéo mạnh khiến lạc tâm cả người ập vào tấm lưng vững chắc của anh,mùi nước hoa lẫn mùi đàn ông rất riêng xộc vào mũi.ruột gan lạc tâm bỗng hồi hộp kì lạ,định xích ra lần nữa liền bị ai đó quát cho giật mình.
- bộ muốn lên giường lắm hả?
- anh....?
- không muốn thì ngồi im và ôm sau tôi?
Lạc tâm hừ 1 tiếng,bất đắc dĩ ôm vòng qua eo lục nam,mặt vì tức mà đỏ phừng phừng...
Có ai lại lộng hành,vô lại đến mức không thể nói lý như anh ta không?
Đáng chết nhất là cô không thể nào cự tuyệt mới chết chứ?
Xe chạy bon bon trên đường,trong đêm tối,cả anh và cô lục này cũng giống như bao đôi nam nữ đang yêu nhau khác,
Ôm lục nam,nhưng cô lại không hề thấy bài xích người đàn ông này,ngược lại lòng ấm áp lạ thường,lưng anh rất dài và rộng,lại chắc chắn,lạc tâm áp mặt vào đó.....buông lỏng đầu óc...
Lục nam chở lạc tâm đến 1 nhà hàng lớn,sau khi vào bàn liền gọi rất nhiều món ăn,
Khi món ăn được dọn ra,anh nhìn cô,
- em ăn đi...
Lạc tâm hơi mất tự nhiên,mắt nhìn ngang,liếc dọc như đi ăn trộm,
- sao anh lại dẫn tôi vào đây?
Lục nam thản nhiên phán 1 câu.
- bồi bổ cho em xong để còn có sức mà lên giường?
Lạc tâm trợn mắt,
- anh....?vương lục nam,,,anh có thể đứng đắn hơn được không?anh muốn lên giường như vậy thì kiếm gái đi,con gái ngoài đường đầy ra đó,
- tôi không phải loại người ăn tạp,không phải ai cũng lên giường?
- vậy thì câm cái miệng thối của anh lại,nghe mắc ói,
Lục nam cầm đũa,ung dung gắp 1 miếng thịt bò,bỏ vào miệng nhai.
- em lại bắt đầu to tiếng với tôi rồi đấy,còn nhớ lúc sáng trong phòng không?
Lạc tâm nghe đến đó thì im bặt luôn
,
Thôi đi,dù sao cũng nói không lại...chi bằng ăn cho no bụng...
Nhìn cô ăn ngon lành,lục nam rất hài lòng....
Ở 1 góc kín đáo,1 đôi mắt sáng quắc,sắc lẹm đang bắn về phía đôi nam nữ đang ngồi ăn cùng nhau,bàn tay nắm chặt đến mức nổi gân xanh,....
Tức giận?rõ ràng là tức giận,phẫn nộ đến cực điểm....
Lục nam chở lạc tâm về phòng trọ theo chỉ dẫn của cô,ban đầu lạc tâm từ chối không muốn cho anh biết nơi ở của mình,nhưng cũng phải chịu thua lục nam,..
Xe quẹo vào con hẻm tối,lạc tâm vô thức siết chặt vòng ôm mà không hiểu lí do,
Tới trước cửa phòng,lạc tâm xuống khỏi xe,nhìn lục nam,nói.
- đến nơi rồi....tôi...tôi vào đây!anh về đi.
Lục nam không nhìn cô,liếc liếc xung quanh,giọng lạnh lùng.
- em ở chỗ này à?
- ừm....
Lục nam đi đi 1 vòng,không khí bỗng lạnh đi vài phần,lạc tâm vẫn chưa hiểu tại sao thì bỗng nghe 1 tiếng hét của ai đó,
Lục nam 1 tay túm áo của 1 gã nào đó,lôi ra khỏi góc tối,chân đạp gã ta ngã dúi xuống đất...
"Á...á...."
Lạc tâm sợ hãi lùi lại như 1 phản xạ có điều kiện,cô nhận ra đó là tên chủ nhà trọ,...
Lục nam giẫm trên lưng lão ta,lạnh lùng hỏi.
- nói....mày là ai?rình mò ở đây là định làm gì?
Lão ta giãy dụa,miệng la hét.
- bỏ tao ra...mẹ mày,tao có làm gì đâu?tao là chủ ở đây,
Lục nam nghe vậy thi bỏ chân ra,nhìn sang lạc tâm đang tái mặt ở đó
Lão chủ nhà phủi phủi áo,đứng dậy nhìn lục nam,định chửi,nhưng thấy vẻ mặt đen thui,dáng vẻ cao lớn áp đảo của anh thì hơi rụt lại...
- cậu....cậu giám đánh tôi?cậu là ai hả?
Lục nam nhìn lạc tâm hỏi.
- có đúng là chủ nhà của em không?
Lạc tâm run run gật đầu,
- chủ nhà?đêm hôm đứng trong góc tối rình mò cái gì?
Ông ta mạnh miệng,
- Liên quan đến cậu ư?cậu là ai hả?
- tôi là ai hả?ông không cần biết.
Gã chủ nhà nhìn sang lạc tâm,mắng.
- à....là bồ của con này đúng không?đêm hôm dẫn giai về phòng,đúng là không biết xấu hổ,tôi nói cho cô cậu biết,muốn hú hí thì tìm nhà nghỉ mà hú hí,nội quy ở đây cấm dẫn giai về biết không?
Lạc tâm càng nghe càng phẫn hận tột độ nhìn ông ta,cô hận đến mức không nói nổi lời nào.
Lục nam quan sát thấy sắc mặt bất thường của cô,anh bỗng lờ mờ nhận ra điều gì đó...
Lục nam quay sang nhìn gã chủ nhà,ánh mắt trở nên chết chóc.
- ông nói cái gì?...
Lão ta hơi sợ,nhưng vẫn cứng họng nói to.
- nói cái gì.....muốn vật nhau thì ra chỗ khác,ở đây không chứa chấp....ối....
Chưa dứt lời,ông ta bị lục nam đạp ngã lăn ra đất,rên la...
- cứu tôi với....giết người...giết người...
Lục nam đạp thêm 2 cái,
- muốn tôi giết ông thật phải không?
Ông ta vừa giận,vừa đau,vừa rên rỉ.
- mày đánh tao....tao nói cho mày biết....á....con đĩ bồ mày ngủ với tao rồi....á....
Lục nam nghe đến đó thì lôi lão ta dậy,túm lấy cổ áo,dùng ánh mắt như muốn giết lão thật sự...
- mẹ kiếp...ông nói gì....nói lại
Lão chủ nhà không cam tâm bị đánh như vậy,lão to mồm nhìn lục nam,khiêu khích.
- tao nói,,,con đĩ bồ mày,,,,nó ngủ với tao mấy lần rồi...haha...
Lục nam đấm vào mặt ông ta,lại nghe lạc tâm kêu lên
- nói láo,ông nói láo....
Lục nam đấm liên tiếp vào mặt ông ta.miệng gào lên
- mày nói lại thử xem....
Đến bây giờ lão ta mới nhận ra kẻ trước mặt không hề dọa giết mình,ông ta sợ hãi,mặt bị đấm đến sưng phù lên,ngay khi lục nam muốn đánh tiếp thì nghe tiếng kêu của lạc tâm.
- dừng lại....lục nam...sẽ gây ra án mạng thật đó.
Lạc tâm nước mắt giàn dụa giữ lấy tay anh,không cho anh đánh nữa.
- lời ông ta nói có đúng không?
Nghe anb hỏi,lạc tâm bỗng thất thần nhìn anh.không nói lời nào,
Ngay cả anh cũng nghi ngờ cô?nhìn cô giống loại người ti tiện đó lắm sao?
Lục nam càng tức giận,vung mạnh tay khiến lão ngã rạp ra đất,anh quay sang nhìn lạc tâm chằm chằm,nhìn như muốn nhìn thấu suy nghĩ của cô...
Bỗng tiếng bà chủ nha vang lên thất thanh.
- trời ơi,,,chuyện gì thế này.mình ơi.....
Bà ta chạy tới lay người chồng,
- mau...mau báo công an....
Bà chủ nhìn chồng sưng tím mặt mày thì đứng dậy,chống nạnh quát to,chất giọng chua lè.
- lạc tâm,đây là chuyện gì?thằng này là ai....có phải nó đánh chồng cô không?hả?
Lạc tâm chưa kịp trả lời thì lục nam đã lên tiếng.
- đúng.là tôi đánh đấy.
- á à...giám đánh chồng tao à...tao báo công an cho mày đi tù mọt gông...
Lục nam kéo tay lạc tâm lôi mạnh.
- muốn báo thì cứ việc....lạc tâm,đi thôi.
Bà ta chặn đường.
- định đi đâu hả?muốn trốn à....
Lục nam quăng ra 1 xấp tiền ném vào mặt bà ta,
- bao nhiêu đây đủ chưa?từ giờ cô gái này sẽ không ở đây nữa,còn bà muốn tố cáo tôi thì cứ bảo công an đến tập đoàn hoàng hải mà bắt người,....
Mặc cho bà ta chết trân ở đó.lục nam thô bạo kéo lạc tâm lên xe,chạy đi...
Xe dừng lại ở 1 ngôi biệt thự nho nhỏ,lạc tâm bị kéo mạnh vào trong,lục nam không nói không rằng lôi cô vào phòng,đẩy cô lên nệm,cúi xuống hôn...
Lạc tâm lúc này mới đẩy anh ra.khóe mắt lại ầng ậc nước.
- tránh ra....tôi phải về,
Lục nam 1 tay ghì chặt cô,1 tôi đấm mạnh xuống giường,phẫn nộ.
- về.?về đâu hả?về phòng trọ để gặp lão già kia à?
- anh câm miệng?tôi muốn về đâu là việc của tôi,muốn gặp ai cũng là việc của tôi...
Lục nam càng tức hơn,anh nheo mắt,nguy hiểm từ trên cao nhìn xuống mặt cô
- em với lão già kia có quan hệ gì hả?
Lạc tâm nhìn thẳng mặt lục nam,không hề nao núng.
- không có quan hệ gì?chủ nhà,người thuê nhà....
Lục nam siết chặt vai cô hơn.
- lời lão nói là ý gì?không tự dưng mà lão lại nói vậy?
- anh thích nghĩ sao cũng được,tôi không cần thiết phải giải thích,dù sao trong mắt người khác tôi cũng chỉ là 1 con đĩ không hơn không kém,
Lục nam thật sự tức giận,anh không biết mình phải làm gì với cô gái này,nghĩ tới lời lão già kia nói,anh vô cớ giận sôi người,mặc dù anh biết,lạc tâm không phải là loại người đó,nhưng...bất cứ ai.. có tâm tư với cô,ang không chịu nổi,anh muốn chiếm hữu cô,...hoàn toàn muốn chiếm hữu cô,nhưng cô gái ngốc này một hai đều muốn cự tuyệt anh,anh có hôn cô,lên giường chiếm lấy thân thể cô,nhưng vẫn cảm thấy không đủ....điều đó khiến đầu óc muốn nổ tung.
Như lúc này vậy,nhìn lạc tâm dùng thái độ cự tuyệt,lại vô thưởng vô phạt trả lời mình,anh giận sôi gan lên,chỉ muốn đè cô dưới thân mà phát tiết....
Nghĩ là làm,lục nam bỗng giật phăng cái áo lạc tâm đang mặc,bắt đầu hôn cô cuồng nhiệt, tay không ngưng nắn bóp bầu ngực tròn đầy của cô.
Lạc tâm như rơi xuống đáy vực,thất vọng tràn trề...cô chẳng muốn chống cự nữa,lẳng lặng khóc,
Lục nam hôn xuống ngực cô,mạnh mẽ liếm mút,lạc tâm thở từng hơi đứt quãng,đau khổ mà kêu....
- lục nam...anh cuối cùng cũng chỉ đến thế....thôi.chỉ biết dùng cách hèn hạ này... để làm nhục tôi...
Lục nam bị câu nói của cô làm cho sững sờ....
Lạc tâm khóc thành tiếng,nước mắt ướt cả 1 mảng ga giường.cô nhìn anh,
- tôi giống như 1 con đĩ,1 con búp bê tình dục,anh thích thì anh giày vò, thỏa mãn...
Lục nam nhìn cô khóc,tâm can nhói buốt từng hồi,anh đang đau lòng.....
- em đừng nói nữa....
Lạc tâm vẫn tiếp tục nói trong nước mắt.
- anh coi tôi là loại người ai cũng có thể lên giường,không khác gì 1 con cave rẻ tiền,anh tùy ý làm nhục tôi mà quên mất rằng anh chính là người gây ra tất cả,tôi chỉ muốn là 1 cô gái bình thường,sống cuộc sống bình thường,tôi không phải là công cụ tình dục của anh,...
Lục nam không chịu nổi những lời trách móc của cô.
- em im miệng lại....ai bảo em là công cụ phát tiết của tôi hả?
- không đúng sao?anh cưỡng ép tôi hết lần này đến lần khác,anh đem tình cảm của tôi ra đùa giỡn,tôi bị anh lừa 1 lần,lẽ nào anh cho rằng tôi không tỉnh ra sao,anh xuất hiện khuấy đảo cuộc sống của tôi,tôi cứ phải chui lủi giống như tội phạm vậy?
- tôi đã bảo không phải như vậy rồi mà....
Lục nam điên tiết hét lên,buông mạnh cô ra,lao ra ngoài,đóng cửa cái rầm....
Lạc tâm được giải thoát,cô nhặt lại áo,mặc vào...co ro ngồi trên giường,đầu óc hỗn loạn,...
Lục nam ở bên ngoài bậc cửa,uống rượu....chất cồn của rượu khiến anh nhớ lại những tháng ngày đã qua...
Anh lúc ấy chưa bao giờ nghĩ mình sẽ yêu 1 cô gái như lạc tâm,anh vì nghe lũ bạn thách thức,cá cược tán tỉnh cô,chiếm lấy sự trong trắng của cô để lấy thành tích...
Vô tình màn ân ái đó bị tung lên mạng,....nó khiến cô ấy khốn khổ,nhưng anh lại chẳng hề hấn gì,phải chăng anh đã sai?anh quá khốn nạn chăng?lời trách cứ của cô không sai,nếu như là bình thường,anh chẳng thèm để ý,nhưng vì sao hiện tại,tim anh lại đau dữ dội khi thấy cô khóc..
Nửa đêm
Lạc tâm nằm trên giường,chăn đắp ngang người,cố nhắm mắt ngủ,lại không tài nào ngủ nổi,
Cửa nhè nhẹ mở ra,1 bóng đen đi vào,người đó nằm xuống cạnh cô,giang tay ôm gọn cô vào lòng,người lạc tâm run lên.
Hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô...lạc tâm biết là lục nam,anh luôn ở bên ngoài chứ không hề rời đi,...
Lục nam siết chặt người cô,trầm giọng khẽ nói.
- tôi xin lỗi....là tôi sai....xin lỗi em....
Lạc tâm không ngờ anh lại nói vậy,bất chợt thấy tủi thân vô cùng,cô nằm im,giả vờ ngủ,bên tai vẫn nghe tiếng lục nam tỉ tê...
- từ giờ trở đi,...tôi sẽ bù đắp cho em....
Lạc tâm cố kìm nén để không run rẩy.
Không thể tin anh ta?bị lừa 1 lần rồi?không được tin anh ta,
- lạc tâm....tôi yêu em....tôi yêu em mất rồi....
Lạc tâm không nhịn được nữa mà run mạnh.
- xin anh....xin anh đừng lưa tôi...tôi không chịu nổi...
Lục nam ôm cô chặt đến muốn nghẹt thở,
- em đừng khóc,,,tôi không nên nghi ngờ em....cũng không nên hành động như vậy,tôi sai rồi....tôi không lừa em,,,sẽ tuyệt đối không lừa em nữa,tin tôi thêm 1 lần nữa được không?
Lạc tâm không trả lời,chỉ lẳng lặng để anh ôm,....
Trong đêm tối,chỉ có hơi thở giao thoa nhau....
Quan hệ giữa cả 2 chỉ sau 1 đêm bỗng chốc thay đổi hẳn.lạc tâm bị lục nam ôm ngủ trên giường,trời bên ngoài đã sáng bảnh,1 đêm đầy sóng gió nhưng cuối cùng lại yên bình đến lạ,lạc tâm ngủ mãi gần 7h mới mở mắt,thấy lục nam đang nằm đối diện nhìn mình thì mặt bỗng chốc nóng ran...
- tôi....
- em làm sao?muốn nói gì nào?
Giọng anh rất dịu dàng.
Lạc tâm bật dậy,xuống giường.
- tôi đi làm.....
Lục nam dậy theo.
- tôi đưa em đi,
1 lúc sau,cả 2 ra xe,lục nam lên tiếng
- từ giờ em cứ sống ở đây,đây là nhà riêng của tôi,không ai biết cả...
Lạc tâm không nói gì?cũng tốt,dù sao cô cũng không muốn về lại cái phòng trọ đó nữa...đợi tìm được chỗ khác rồi dọn đi cũng chưa muộn...
Lục nam chở lạc tâm đi ăn sáng rồi đến thẳng chỗ làm của cô,sau đó anh phóng xe đến nhà lão chủ phòng trọ của lạc tâm.
Lúc đó lão đang đứng trước sân,thấy lục nam đi vào thì hốt hoảng chạy vào nhà,lắp bắp.
- mày.. mày tới đây làm gì?
Lục nam không nói gi,ánh mắt giết người nhìn chằm chằm lão,
- tao cảnh cáo mày....mày mà làm gì tao,tao báo công an đến bắt mày!
Lục nam chẳng sợ.
- báo đi,sao tối qua giờ còn chưa báo?
Lão ta run lên thiếu chút đái ra quần,tối qua lúc bị đánh,lão biết được lục nam vốn là con trai của tập đoàn kinh doanh nhà hàng,khách sạn lớn,nhà rất giàu và có quyền thế,lão biết mình đã chọc trúng người không nên chọc rồi...
- tôi hỏi lại lần nữa,ông liệu mà nói thật,nếu giám nói dối,tôi giết ông,biết chưa.?
Lão cuống lên.
- cậu,,,hỏi đi....hỏi đi
- giữa ông và bạn gái tôi là thế nào?
- tôi.....
Lục nam gầm lên
- nói....
Lão hoảng tột độ,vội nói luôn
- không....không có...tôi không có dính dáng đến bạn gái cậu.
- vậy,,,,đêm qua là ông giám đặt điều cho cô ấy?
- tôi....tôi chỉ muốn chọc tức cậu thôi....tha cho tôi....tôi không giám nữa...
Lục nam nắm lấy cổ áo ông ta.
- hóa ra ông có ý đồ với cô ấy,ông to gan thật...
Lão ta nhũn cả người ra,lắp bắp kêu to.
- tôi....tôi chưa....làm gì cô ta cả....thật đó...
- nếu ông thật sự làm gì cô ấy,ông còn đứng đây nói chuyện với tôi được sao?thằng già khốn kiếp...
Lục nam xô lão ta ra,.....gằn giọng.
- nhớ lấy....đừng để tôi thấy ông lần nữa.
Nói xong,lục nam bỏ đi luôn,
Lão lúc này mới đứng dậy,thấy lục nam đi rồi mới vỗ ngực kêu lên.
- thằng chó....tưởng nhà giàu mà ngon à....để xem tao sẽ " chơi"con bồ của mày thế nào?
Gương mặt lão méo mó đến cực điểm....
Danh sách chương