“Sao vậy, nương tử đây là giúp lão công ta đập con muỗi sao?” Lý Thiên Ngọc nở nụ cười trêu tức nói.
Thân thể hắn bực nào kiên cố, nói không ngoa trừ phi địa cầu nổ tung may ra mới có thể muốn mạng của hắn, hoặc bên trong Đấu phá thế giới Cửu tinh đỉnh phong đấu thánh hoặc Đấu đế mới có thể có năng lực giết được Lý Thiên Ngọc, còn ở Xạ điêu thế giới kéo dài tới thời kỳ Thần điêu hiệp lữ, Lý Mạc Sầu chút công lực cỏn con này há có thể gây khó khăn cho hắn? Lý Mạc Sầu lúc này đã triệt để dập tắt hi vọng trả thù bởi lẽ nàng biết bản thân một chưởng vừa rồi đã là toàn bộ sức mạnh của mình, cho dù là Quách Tĩnh và Dương Khang hai vị đại hiệp đại danh đỉnh đỉnh thành Tương Dương cũng không dám nói không cần vận công chống đỡ mà có thể không tổn hao mảy may, ngược lại Lý Thiên Ngọc đây? Hắn căn bản lấy huyết nhục chi khu không một tơ một hào xen lẫn nội công ngang ngược ngạnh kháng có được hay không? Thân thể như vậy, bảo nàng phải làm sao bây giờ.
Biết được bản thân không cách nào trả thù, Lý Mạc Sầu cũng không thèm tiếp tục giả trang một dạng mị hoặc câu hồn, trái lại trên ngọc diện tràn ngập băng hàn, cực kỳ lạnh lẽo nói:
“Dâm tặc khốn kiếp, coi như ngươi lợi hại, ta, Lý Mạc Sầu nhận tài, ta thủ thân như ngọc suốt mười mấy năm qua, hôm nay bị ngươi làm bẩn, ngươi, giết ta đi!!!”
“Sao có thể, nương tử, lão công ta làm sao lại muốn giết nàng đây, ta yêu thương nàng còn không kịp nữa là!” Lý Thiên Ngọc tạm dừng vận động, không nhìn sắc mặt lạnh băng của nàng hắc hắc cười đáp.
“Hừ, ngươi không ra tay chẳng lẽ ta không tự mình tới được sao!” Hừ lạnh một tiếng, Lý Mạc Sầu công lực bắt đầu vận chuyển…
Một tia máu tươi trào ra khóe miệng, ngửa mặt lên nhìn lấy bầu trời trong xanh lần cuối, sau đó con ngươi dần mất đi tiêu cự.
“Chuyện gì xảy ra!? Nàng đây là…”
Đột nhiên dị biến xảy ra, để hắn có chút ngạc nhiên, hắn một tay nhanh chóng cầm lấy cổ tay nàng vội vàng tra xét, sau đó trong lòng tràn ngập hối hận, nàng vậy mà lại tự đoạn kinh mạch tự sát, Lý Thiên Ngọc cũng đánh giá thấp nữ tử thời kỳ này coi trọng trinh tiết còn không muốn mạng.
Rất may mắn là lúc này Lý Mạc Sầu vẫn chưa chết mà còn giữ lấy một hơi thở mỏng manh, hắn nhanh chóng vận chuyển lên mộc chi lực, một tay áp lấy phía sau bảo trụ tâm mạch liên tục làm dịu, từ vị trí hai người kết hợp lại, mộc chi lực cũng dũng động trào ra tràn vào bên trong cơ thể của nàng.
Lý Thiên Ngọc một bên bảo trụ tâm mạch, một bên vận dụng Hoàng đế nội kinh môn song tu công này điều động mộc chi lực nhanh chóng vận chuyển từng chu thiên chữa trị kinh mạch cho nàng, Lý Mạc Sầu lúc này đã bất tỉnh, mộc chi lực tràn ngập sinh cơ, so với bất cứ loại thánh dược chữa thương nào còn muốn công hiệu.
Cũng phải nói Mạc Sầu muội tử cũng quá quyết tuyệt, toàn thân kinh mạch không chỗ nào không tổn hại gãy đoạn, ngay cả tâm mạch cũng tổn hại, có thể nói là tình hình so ra còn muốn hỏng bét, hắn song trọng điều động mộc chi lực cũng phải vã mồ hôi, tốn rất nhiều công phu mới coi như kéo lại nàng từ quỷ môn quan trở lại.
Cơ thể lúc này đã hoàn hảo không lo, hắn sau khi tục mạch cho nàng, cũng tiện tay chữa trị toàn bộ ẩn tật cùng ám thương do luyện công sai lầm gây ra, có một số kinh mạch nơi cách tay đã có dấu hiệu co rút lại do luyện ngũ độc thần chưởng bị độc lực phản phệ, nếu không kịp thời chữa trị, qua khoảng chục năm, cánh tay này chắc chắn phải phế bỏ, cho nên nói nàng thông qua chuyện này ngược lại nhân họa đắc phúc cũng không nói quá, tất nhiên Lý Mạc Sầu bây giờ còn đang bất tỉnh, nếu như nàng tỉnh lại, so sánh với trinh bạch của bản thân không minh bạch bị hắn cướp đi, nàng tự nguyện từ bỏ cánh tay cũng không muốn được hắn chữa trị.
Lại nói nàng nếu biết được bản thân một thân công lực coi như phế bỏ, những năm qua gây thù chuốc oán trên giang hồ còn thiếu sao, nếu không có võ công, bảo nàng làm sao bây giờ? Một đám cừu nhân nếu biết nàng chỉ là người bình thường, chắc chắn sẽ không có chuyện dễ dàng bỏ qua cho nàng, có điều Lý Thiên Ngọc chắc chắn sẽ không để chuyện đó xảy ra, vì sao ư? Đương nhiên là vì Lý Thiên Ngọc hắn đã coi nàng là người đàn bà của mình, cho dù nàng không có võ công, ai dám làm gì nàng chứ? Động đến nàng thì chẳng khác nào cụ ông uống thạch tín, muốn chết sao mà dám tìm nàng phiền phức?
Lý Mạc Sầu tuy bất tỉnh nhưng cả người lại cực độ thư thái do mới được mộc chi lực gột rửa toàn bộ thân thể một lần, nàng thì thoái mái, ngược lại hắn thì khổ rồi, một đầu mồ hôi mẹ mồ hôi con, có thể nói vì cứu lại nàng một mạng, hắn thiếu chút mệt đến bất tỉnh nhân sự.
Vì quá mệt mỏi, mặc dù cả hai người thân thể còn đang trần truồng lõa lổ kết hợp với nhau bên dưới màn nước, nước hồ trong vắt không cách nào che đi sự dụ hoặc của người ngọc trong lòng, có điều hắn tuy muốn cũng không còn sức mà tiếp tục chiến đấu, cho nên hai người nhanh chóng tách rời.
Ôm lấy Lý Mạc Sầu vào bờ, hắn do ghét bỏ một thân trang phục đạo cô của nàng cho nên lôi ra mấy loại bình thường cổ y phục, đừng hỏi tại sao hắn lại có nữ nhân trang phục, hắn mới không có sở thích như vậy, đơn giản là vì đám lão bà như Thu Nhi, Lưu Anh các nàng thường mặc, cho nên hắn mới có sẵn, lại thêm vóc người của Lý Mạc Sầu thân cao cũng ngang với Thu Nhi lão bà, cho nên y phục vẫn tính là vừa người.
Nhìn lấy Lý Mạc Sầu mặc thường y, do đang bất tỉnh, nét mặt rất đỗi bình thản, khóe miệng còn vi vi treo lấy nụ cười nhẹ, kế hợp những yếu tố này, trái lại để cho nàng có một loại khí chất như đại tỷ nhà bên, bớt đi một chút lạnh lẽo tăng thêm một chút ôn nhu.
Cúi đầu khẽ hôn lấy đôi môi của nàng một cái, sau đó hắn ôm lấy nàng phi thân hướng về cổ mộ bay đi.
Trước đó có người sẽ hỏi tại sao không đem Lý Mạc Sầu vào trong sáng thần không gian để cho hệ thống thêm gia khế ước, như vậy nàng sẽ không thể đối với hắn thế nào, ở đây giải thích một chút là không phải ai cũng thêm được vì nếu độ hảo cảm không đạt mức, mặc cho có cố tình kéo vào bên trong sáng thần không gian cũng không có gì dùng sẽ chỉ như lôi người khác vào một cái không gian khác thôi, nếu để hệ thống dùng sức mạnh thêm gia khế ước nhiều khả năng khế ước giả sẽ biến thành ngu ngốc, bởi lẽ dính dáng tới linh hồn không phải chuyện đùa.
Theo hệ thống giải thích thì trước kia khi hệ thống chưa nâng cấp, chưa mở ra hảo cảm độ, nói chính xác thì là bị ẩn giấu không tự do mở ra như hiện tại để Lý Thiên Ngọc tùy ý sử dụng, tra xét, muốn thêm khế ước thì phải đầy đủ điều kiện nhất định, chẳng hạn như đã bị hắn XOXO gì đó, hoặc ít nhất tâm lý hướng về hắn, còn không cho dù có kéo vào cũng không thể thêm được khế ước, điển hình như hồi đầu hắn chuyển nguyên cái linh thứu cung vào trong sáng thần không gian nhưng thực tế thì chỉ có tứ kiếm, Vu Hành Vân các nàng là được ký kết khế ước, còn lại toàn bộ môn hạ đều chưa được hệ thống thêm khế ước, vì căn bản hắn cũng không có cùng các nàng phát sinh cái gì, theo hắn chỉ bởi lệnh của chủ nhân các nàng là Vu Hành Vân mà thôi, có điều trải qua thời gian dài chung sống, các nàng đều đã quy tâm cho nên được hệ thống nhận định xong mới có thể cùng các nàng ký khế ước cùng với trồng vào trí nhớ về hệ thống cũng như hắn là chủ nhân của hệ thống.
Còn hiện tại hảo cảm hệ thống chức năng đã mở ra, tất cả phải theo đó mà xét, đối với Lý Mạc Sầu lúc này hảo cảm thuộc về số âm, hắn có mang nàng vào bên trong cũng chẳng được tích sự gì, không bằng ở bên ngoài bồi dưỡng tình cảm một thời gian cho rồi.
Các mức độ hảo cảm được chia làm:
(0-9%: Có chút để ý)
(10-29%: Có hảo cảm)
(30-49%: Có cảm giác)
(50-69%: Yêu thích)
(70-79%: Rất yêu)
(80-89%: Trung trinh không đổi)
(90-100%: Sinh tử tương hứa)
…
Bên trong cổ mộ, Tiểu Long Nữ lúc này đã không còn luyện công, ngược lại nhàn nhã ngồi lấy trên bàn đá uống trà mật ong.
Thấy Lý Thiên Ngọc trở về, nàng trên mặt nở ra nụ cười rực rỡ, chỉ là khi nhìn thấy hắn ôm lấy trong lòng nữ nhân kia lại là sư tỷ của mình, Tiểu Long Nữ âm thầm kinh ngạc, không nghĩ ngợi lung tung, vội hỏi:
“Phu quân, làm sao chàng lại cùng sư tỷ? Nàng đây là làm sao…?”
Nghe Tiểu Long Nữ hỏi lấy, Lý Thiên Ngọc cười khổ, chẳng lẽ lại muốn nói với nàng là bản thân hắn mạnh lên sư tỷ của nàng, khiến cho Lý Mạc Sầu tự đoạn kinh mạch suýt chút nữa mất mạng sao? Hắn có chút lảng tránh, chỉ nói:
“Chuyện này khá phức tạp, Long nhi, chờ chút nữa ta sẽ nói với nàng!”
Sau đó hắn ôm lấy Lý Mạc Sầu đi vào phòng, Tiểu Long Nữ cũng khá bận tâm liền theo sát phía sau, Lý Thiên Ngọc phất tay từ trong sáng thần không gian chuyển ra một chiếc giường tương đối xa hoa, đầy đủ chăn nệm ấm áp, phòng này chính là phòng của Tiểu Long Nữ, chỉ có độc một chiếc hàn ngọc sàng, vì nàng lúc này chỉ là người bình thường, hàn ngọc sàng quá mức lạnh lẽo Lý Mạc Sầu không có công lực trong người hiển nhiên chịu không được.
Đặt Lý Mạc Sầu lên giường, kéo chăn đắp lên cho nàng cẩn thận, hắn sau đó mới nắm lấy tay của Tiểu Long Nữ đi ra bên ngoài, nàng độ hảo cảm đối với hắn đã là trung trinh không đổi, cho nên Lý Thiên Ngọc liền cùng nàng tiến vào bên trong sáng thần không gian.
Tiểu Long Nữ lúc này hảo cảm đã lên tới 87%, thuộc về trunh trinh không đổi cấp độ, cho nên hắn liền mang nàng vào bên trong không gian, cùng hệ thống ký khế ước linh hồn cùng trồng vào đại não ký ức.
Thân thể hắn bực nào kiên cố, nói không ngoa trừ phi địa cầu nổ tung may ra mới có thể muốn mạng của hắn, hoặc bên trong Đấu phá thế giới Cửu tinh đỉnh phong đấu thánh hoặc Đấu đế mới có thể có năng lực giết được Lý Thiên Ngọc, còn ở Xạ điêu thế giới kéo dài tới thời kỳ Thần điêu hiệp lữ, Lý Mạc Sầu chút công lực cỏn con này há có thể gây khó khăn cho hắn? Lý Mạc Sầu lúc này đã triệt để dập tắt hi vọng trả thù bởi lẽ nàng biết bản thân một chưởng vừa rồi đã là toàn bộ sức mạnh của mình, cho dù là Quách Tĩnh và Dương Khang hai vị đại hiệp đại danh đỉnh đỉnh thành Tương Dương cũng không dám nói không cần vận công chống đỡ mà có thể không tổn hao mảy may, ngược lại Lý Thiên Ngọc đây? Hắn căn bản lấy huyết nhục chi khu không một tơ một hào xen lẫn nội công ngang ngược ngạnh kháng có được hay không? Thân thể như vậy, bảo nàng phải làm sao bây giờ.
Biết được bản thân không cách nào trả thù, Lý Mạc Sầu cũng không thèm tiếp tục giả trang một dạng mị hoặc câu hồn, trái lại trên ngọc diện tràn ngập băng hàn, cực kỳ lạnh lẽo nói:
“Dâm tặc khốn kiếp, coi như ngươi lợi hại, ta, Lý Mạc Sầu nhận tài, ta thủ thân như ngọc suốt mười mấy năm qua, hôm nay bị ngươi làm bẩn, ngươi, giết ta đi!!!”
“Sao có thể, nương tử, lão công ta làm sao lại muốn giết nàng đây, ta yêu thương nàng còn không kịp nữa là!” Lý Thiên Ngọc tạm dừng vận động, không nhìn sắc mặt lạnh băng của nàng hắc hắc cười đáp.
“Hừ, ngươi không ra tay chẳng lẽ ta không tự mình tới được sao!” Hừ lạnh một tiếng, Lý Mạc Sầu công lực bắt đầu vận chuyển…
Một tia máu tươi trào ra khóe miệng, ngửa mặt lên nhìn lấy bầu trời trong xanh lần cuối, sau đó con ngươi dần mất đi tiêu cự.
“Chuyện gì xảy ra!? Nàng đây là…”
Đột nhiên dị biến xảy ra, để hắn có chút ngạc nhiên, hắn một tay nhanh chóng cầm lấy cổ tay nàng vội vàng tra xét, sau đó trong lòng tràn ngập hối hận, nàng vậy mà lại tự đoạn kinh mạch tự sát, Lý Thiên Ngọc cũng đánh giá thấp nữ tử thời kỳ này coi trọng trinh tiết còn không muốn mạng.
Rất may mắn là lúc này Lý Mạc Sầu vẫn chưa chết mà còn giữ lấy một hơi thở mỏng manh, hắn nhanh chóng vận chuyển lên mộc chi lực, một tay áp lấy phía sau bảo trụ tâm mạch liên tục làm dịu, từ vị trí hai người kết hợp lại, mộc chi lực cũng dũng động trào ra tràn vào bên trong cơ thể của nàng.
Lý Thiên Ngọc một bên bảo trụ tâm mạch, một bên vận dụng Hoàng đế nội kinh môn song tu công này điều động mộc chi lực nhanh chóng vận chuyển từng chu thiên chữa trị kinh mạch cho nàng, Lý Mạc Sầu lúc này đã bất tỉnh, mộc chi lực tràn ngập sinh cơ, so với bất cứ loại thánh dược chữa thương nào còn muốn công hiệu.
Cũng phải nói Mạc Sầu muội tử cũng quá quyết tuyệt, toàn thân kinh mạch không chỗ nào không tổn hại gãy đoạn, ngay cả tâm mạch cũng tổn hại, có thể nói là tình hình so ra còn muốn hỏng bét, hắn song trọng điều động mộc chi lực cũng phải vã mồ hôi, tốn rất nhiều công phu mới coi như kéo lại nàng từ quỷ môn quan trở lại.
Cơ thể lúc này đã hoàn hảo không lo, hắn sau khi tục mạch cho nàng, cũng tiện tay chữa trị toàn bộ ẩn tật cùng ám thương do luyện công sai lầm gây ra, có một số kinh mạch nơi cách tay đã có dấu hiệu co rút lại do luyện ngũ độc thần chưởng bị độc lực phản phệ, nếu không kịp thời chữa trị, qua khoảng chục năm, cánh tay này chắc chắn phải phế bỏ, cho nên nói nàng thông qua chuyện này ngược lại nhân họa đắc phúc cũng không nói quá, tất nhiên Lý Mạc Sầu bây giờ còn đang bất tỉnh, nếu như nàng tỉnh lại, so sánh với trinh bạch của bản thân không minh bạch bị hắn cướp đi, nàng tự nguyện từ bỏ cánh tay cũng không muốn được hắn chữa trị.
Lại nói nàng nếu biết được bản thân một thân công lực coi như phế bỏ, những năm qua gây thù chuốc oán trên giang hồ còn thiếu sao, nếu không có võ công, bảo nàng làm sao bây giờ? Một đám cừu nhân nếu biết nàng chỉ là người bình thường, chắc chắn sẽ không có chuyện dễ dàng bỏ qua cho nàng, có điều Lý Thiên Ngọc chắc chắn sẽ không để chuyện đó xảy ra, vì sao ư? Đương nhiên là vì Lý Thiên Ngọc hắn đã coi nàng là người đàn bà của mình, cho dù nàng không có võ công, ai dám làm gì nàng chứ? Động đến nàng thì chẳng khác nào cụ ông uống thạch tín, muốn chết sao mà dám tìm nàng phiền phức?
Lý Mạc Sầu tuy bất tỉnh nhưng cả người lại cực độ thư thái do mới được mộc chi lực gột rửa toàn bộ thân thể một lần, nàng thì thoái mái, ngược lại hắn thì khổ rồi, một đầu mồ hôi mẹ mồ hôi con, có thể nói vì cứu lại nàng một mạng, hắn thiếu chút mệt đến bất tỉnh nhân sự.
Vì quá mệt mỏi, mặc dù cả hai người thân thể còn đang trần truồng lõa lổ kết hợp với nhau bên dưới màn nước, nước hồ trong vắt không cách nào che đi sự dụ hoặc của người ngọc trong lòng, có điều hắn tuy muốn cũng không còn sức mà tiếp tục chiến đấu, cho nên hai người nhanh chóng tách rời.
Ôm lấy Lý Mạc Sầu vào bờ, hắn do ghét bỏ một thân trang phục đạo cô của nàng cho nên lôi ra mấy loại bình thường cổ y phục, đừng hỏi tại sao hắn lại có nữ nhân trang phục, hắn mới không có sở thích như vậy, đơn giản là vì đám lão bà như Thu Nhi, Lưu Anh các nàng thường mặc, cho nên hắn mới có sẵn, lại thêm vóc người của Lý Mạc Sầu thân cao cũng ngang với Thu Nhi lão bà, cho nên y phục vẫn tính là vừa người.
Nhìn lấy Lý Mạc Sầu mặc thường y, do đang bất tỉnh, nét mặt rất đỗi bình thản, khóe miệng còn vi vi treo lấy nụ cười nhẹ, kế hợp những yếu tố này, trái lại để cho nàng có một loại khí chất như đại tỷ nhà bên, bớt đi một chút lạnh lẽo tăng thêm một chút ôn nhu.
Cúi đầu khẽ hôn lấy đôi môi của nàng một cái, sau đó hắn ôm lấy nàng phi thân hướng về cổ mộ bay đi.
Trước đó có người sẽ hỏi tại sao không đem Lý Mạc Sầu vào trong sáng thần không gian để cho hệ thống thêm gia khế ước, như vậy nàng sẽ không thể đối với hắn thế nào, ở đây giải thích một chút là không phải ai cũng thêm được vì nếu độ hảo cảm không đạt mức, mặc cho có cố tình kéo vào bên trong sáng thần không gian cũng không có gì dùng sẽ chỉ như lôi người khác vào một cái không gian khác thôi, nếu để hệ thống dùng sức mạnh thêm gia khế ước nhiều khả năng khế ước giả sẽ biến thành ngu ngốc, bởi lẽ dính dáng tới linh hồn không phải chuyện đùa.
Theo hệ thống giải thích thì trước kia khi hệ thống chưa nâng cấp, chưa mở ra hảo cảm độ, nói chính xác thì là bị ẩn giấu không tự do mở ra như hiện tại để Lý Thiên Ngọc tùy ý sử dụng, tra xét, muốn thêm khế ước thì phải đầy đủ điều kiện nhất định, chẳng hạn như đã bị hắn XOXO gì đó, hoặc ít nhất tâm lý hướng về hắn, còn không cho dù có kéo vào cũng không thể thêm được khế ước, điển hình như hồi đầu hắn chuyển nguyên cái linh thứu cung vào trong sáng thần không gian nhưng thực tế thì chỉ có tứ kiếm, Vu Hành Vân các nàng là được ký kết khế ước, còn lại toàn bộ môn hạ đều chưa được hệ thống thêm khế ước, vì căn bản hắn cũng không có cùng các nàng phát sinh cái gì, theo hắn chỉ bởi lệnh của chủ nhân các nàng là Vu Hành Vân mà thôi, có điều trải qua thời gian dài chung sống, các nàng đều đã quy tâm cho nên được hệ thống nhận định xong mới có thể cùng các nàng ký khế ước cùng với trồng vào trí nhớ về hệ thống cũng như hắn là chủ nhân của hệ thống.
Còn hiện tại hảo cảm hệ thống chức năng đã mở ra, tất cả phải theo đó mà xét, đối với Lý Mạc Sầu lúc này hảo cảm thuộc về số âm, hắn có mang nàng vào bên trong cũng chẳng được tích sự gì, không bằng ở bên ngoài bồi dưỡng tình cảm một thời gian cho rồi.
Các mức độ hảo cảm được chia làm:
(0-9%: Có chút để ý)
(10-29%: Có hảo cảm)
(30-49%: Có cảm giác)
(50-69%: Yêu thích)
(70-79%: Rất yêu)
(80-89%: Trung trinh không đổi)
(90-100%: Sinh tử tương hứa)
…
Bên trong cổ mộ, Tiểu Long Nữ lúc này đã không còn luyện công, ngược lại nhàn nhã ngồi lấy trên bàn đá uống trà mật ong.
Thấy Lý Thiên Ngọc trở về, nàng trên mặt nở ra nụ cười rực rỡ, chỉ là khi nhìn thấy hắn ôm lấy trong lòng nữ nhân kia lại là sư tỷ của mình, Tiểu Long Nữ âm thầm kinh ngạc, không nghĩ ngợi lung tung, vội hỏi:
“Phu quân, làm sao chàng lại cùng sư tỷ? Nàng đây là làm sao…?”
Nghe Tiểu Long Nữ hỏi lấy, Lý Thiên Ngọc cười khổ, chẳng lẽ lại muốn nói với nàng là bản thân hắn mạnh lên sư tỷ của nàng, khiến cho Lý Mạc Sầu tự đoạn kinh mạch suýt chút nữa mất mạng sao? Hắn có chút lảng tránh, chỉ nói:
“Chuyện này khá phức tạp, Long nhi, chờ chút nữa ta sẽ nói với nàng!”
Sau đó hắn ôm lấy Lý Mạc Sầu đi vào phòng, Tiểu Long Nữ cũng khá bận tâm liền theo sát phía sau, Lý Thiên Ngọc phất tay từ trong sáng thần không gian chuyển ra một chiếc giường tương đối xa hoa, đầy đủ chăn nệm ấm áp, phòng này chính là phòng của Tiểu Long Nữ, chỉ có độc một chiếc hàn ngọc sàng, vì nàng lúc này chỉ là người bình thường, hàn ngọc sàng quá mức lạnh lẽo Lý Mạc Sầu không có công lực trong người hiển nhiên chịu không được.
Đặt Lý Mạc Sầu lên giường, kéo chăn đắp lên cho nàng cẩn thận, hắn sau đó mới nắm lấy tay của Tiểu Long Nữ đi ra bên ngoài, nàng độ hảo cảm đối với hắn đã là trung trinh không đổi, cho nên Lý Thiên Ngọc liền cùng nàng tiến vào bên trong sáng thần không gian.
Tiểu Long Nữ lúc này hảo cảm đã lên tới 87%, thuộc về trunh trinh không đổi cấp độ, cho nên hắn liền mang nàng vào bên trong không gian, cùng hệ thống ký khế ước linh hồn cùng trồng vào đại não ký ức.
Danh sách chương