Xe chậm rãi chạy ở trên đường.

Hứa Mộc Thâm lái xe, nghiêm túc nhìn chăm chú phía trước, vừa đi vừa gọi điện thoại.

“Này, tôi là Hứa Mộc Thâm.”

Đối diện truyền đến âm thanh khiếp sợ của quản lý Trương: “Cậu Hứa, cậu tìm tôi có việc gì sao?”

“Phiền anh hiện tại tới cô nhi viện một chút.”

“…… được, tôi lập tức đến.”

Hứa Mộc Thâm tắt điện thoại, chợt lại ấn hai cái, điện thoại lại lần nữa chuyển được.

Đối diện truyền đến âm thanh bí thư: “Anh Hứa, xin hỏi có chuyện gì phân phó?”

Hứa Mộc Thâm chậm rãi mở miệng: “Anh đi tìm người, hiện tại mang đến cô nhi viện.”

“Vâng.”

Hai cuộc điện thoại đều nói xong, anh liền lẳng lặng lái xe. Hứa Tiễu Tiễu cảm giác đầu óc chính mình như ngốc đi, bất động. Cô không biết hiện tại đi làm chuyện gì, chỉ là nhìn chằm chằm Hứa Mộc Thâm, mặt nghiêng kiên nghị, hình dáng rõ ràng, mang theo một loại cảm giác mạnh mẽ.

Lúc anh nói chuyện, lộ ra nho nhã. Lúc anh không nói lời nào, môi mỏng khẽ nâng, mang theo một cảm giác làm cho người khác không dám tiến lại gần. Chính là giờ phút này, thế nhưng anh làm Hứa Tiễu Tiễu cảm thấy, rất tuấn tú. 

Ngay cả bên tai anh mang theo Bluetooth tai nghe, đều lộ ra đáng yêu. Cái ý niệm này vừa ra, Hứa Tiễu Tiễu lập tức trong lòng cả kinh, gương mặt đỏ lên, vội vàng nhìn về phía phía trước.

Đúng lúc này, cô nghe được tiếng nói trầm thấp truyền tới: "Tám tháng trước, em ở cô nhi viện, đã xảy ra chuyện gì?”

Một câu, tựa như sấm sét, vang ở bên tai cô. Làm Hứa Tiễu Tiễu nháy mắt thân thể căng thẳng, cả người ở trong trạng thái phòng bị cực độ.

Tám tháng trước……

Cô uống nhiều quá, rồi mới bị……

Sự kiện kia, chỉ có cô cùng Lương Mộng Nhàn biết thời gian địa điểm. Ngay cả viện trưởng, đều chỉ là thấy được trên người nàng dấu vết tím tím xanh xanh, biết đã xảy ra chuyện gì, lại không biết trải qua.

Chính là…… Hiện tại muốn đem chuyện tám tháng trước, nói cho anh hai? Anh hỏi chuyện, có một loại muốn cho cô xích quả quả xuất hiện cảm giác trước mặt anh. Như vậy nhục nhã…… tám tháng trước phát sinh kia sự kiện kia…… Đối với cô, đều là một hồi ác mộng!

Cô cắn chặt môi, ánh mắt bình tĩnh nhìn phía trước. Cô gái phản ứng quá kích động, làm Hứa Mộc Thâm hơi hơi sửng sốt.

Từ sau khi phát hiện Hứa Tiễu Tiễu không phải người thứ ba, anh cho thư kí đi điều tra cô ở cô nhi viện tình huống mấy năm nay.

Tám tháng trước, cô không biết kiểm điểm, bị đuổi ra cô nhi viện.

Chính là tám tháng trước, rốt cuộc đã xảy ra cái gì, lại là một bí ẩn, chỉ sợ ngoài cô ra, ai cũng không biết.

Anh hỏi tới, chỉ là muốn giúp cô rửa sạch oan tình. Lại không có nghĩ đến, vấn đề này sẽ chạm vào miệng vết thương tư mật của cô.

Cô nắm chặt nắm tay, ôm chính mình, bộ dáng kháng cứ kia, làm anh cảm thấy phá lệ đau lòng.

Rồi mới liền nghe được tiếng nói luôn luôn thanh thúy của cô, lại khàn khàn giọng mở miệng nói: “Em không muốn nói.”

Môi Hứa Mộc Thâm giật giật, nửa ngày sau vẫn là không đành lòng ép buộc cô.

“Được.”

Anh phun ra một chữ như thế, liền cảm giác được bộ dáng cô ấy rõ ràng thở ra nhẹ nhàng. Chính là bộ dáng này, lại làm anh càng thêm tò mò.

Tám tháng trước…… Cô rốt cuộc đã xảy ra cái gì?

Hai người từng người trầm tư, xe liền tới cô nhi viện. Bảo vệ cửa nhìn đến xe Hứa Mộc Thâm, sợ tới mức trực tiếp mở cửa ra, hơn nữa lập tức gọi điện thoại viện trưởng thông báo. Viện trưởng liền vội vàng ra nghênh đón.

Đang xem đến Hứa Mộc Thâm, bà thật cẩn thận dò hỏi: “Cậu Hứa, sao vậy, cậu tới cô nhi viện, có việc gì vậy?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện