Edit: Ring.

Ôn Tiễu nhờ Trần Vũ tìm dùm một acc Vạn Hoa. Lần này tìm acc dễ dàng hơn nhiều, không cần để ý tiền, trang bị cùng bảo thạch càng lợi hại càng tốt. Trần Vũ không chút do dự đáp ứng ngay. Đối với cô mà nói thì không có chuyện gì thú vị hơn là giao dịch.

Game đôi khi chính là như vậy, khi bạn cảm thấy vừa không đánh nhau vừa không làm nhiệm vụ là chuyện nhàm chán đến độ nào thì luôn có thể tìm được cách chơi phù hợp với mình.

Mùa Đông Không Lạnh chưa mua được acc mới, Ôn Tiễu liền đưa acc Hoa Sinh Mê của mình cho cô chơi tạm, còn mình thì rảnh rỗi sẽ chạy lên acc Chinh Chiến Công Tước hoặc Khiêu Hải Tự Sát Ngư. Ở Quân Lâm thời gian lâu vậy rồi, thứ mà bang lớn không thiếu nhất chính là tài khoản, chỉ là Mùa Đông Không Lạnh xem như người mới, cho nên mọi người đều vui vẻ cho Ôn Tiễu mượn acc.

“Vì sao cô ấy lại biết tên em?” Chinh Chiến Công Tước nghe Mùa Đông Không Lạnh gọi Ôn Tiễu là A Tiễu thì hơi phật ý. Chẳng lẽ tên cô không phải chỉ có mình anh biết? Chẳng lẽ chuyện thê thảm nhất trên đời này không phải giành người yêu với bang chủ phe đối địch mà là giành với một cô gái khác? Ôn Tiễu giật mình, sau đó lập tức giơ tay trả lời: “Acc ở server 4 của em là Tiễu Nhiên Vô Thanh, cho nên nó mới gọi em là A Tiễu……”

Kỹ thuật của Mùa Đông Không Lạnh rất tốt, tuy nói trước kia là chơi Hỏa Pháp nhưng cũng như Ôn Tiễu, cô cũng khống chế rất tốt các chức nghiệp khác. Cầm acc Hoa Sinh Mê đi đánh quái, giết người, luyện tập cũng vui vẻ vô cùng.

Ôn Tiễu phải đi học, cho nên những khi cô lên lớp đều là Mùa Đông Không Lạnh mở acc cô. Chỉ là chuyện này ngoại trừ mọi người Quân Lâm và Hào Hoa Mộ Địa ra thì không còn ai biết nữa.

“Lưu Sa, gần đây hình như thời gian Bạo Lực Nữu chơi game có tăng lên thì phải.” Im Lặng Như Tờ hỏi: “Lại luôn nhắm vào người của chúng ta mà giết. Trước kia cũng đâu có thấy cô ấy đánh nhau đánh đến mức đêm ngày bất phân thế này đâu. Ông chọc người ta hả?”

“Không có.” Chỉ Gian Lưu Sa cũng cảm thấy kỳ quái: “Có khi nào không phải cô ấy mà là Chinh Chiến Công Tước đang mở acc không?”

“Anh thấy Chinh Chiến Công Tước một mình mở hai acc có thể đồng thời đánh nhau ở hai chỗ khác nhau sao?” Lãnh Tuyết Nhi thầm oán: “Sáng nay còn bị Bạo Lực Nữu đánh mấy cái nữa. Cô ấy làm sao vậy, không nhận mặt nữa à?”

[Liên minh] Bão Nhiệt Đới: Đánh nhau đánh nhau, đến nhanh lên! Lưu Sa, Hoa Sinh Mê ở đây, ông mau đến giải quyết đi. Mấy ngày nay bị cô ta phiền gần chết rồi!

[Liên minh] Chỉ Gian Lưu Sa: Biết rồi.

“Đi, đi xem.” Chỉ Gian Lưu Sa ra lệnh một tiếng, ba đầu sỏ Lâm Uyên Các liền tập trung một đường chạy đến chỗ Hoa Sinh Mê, Núi Ngô Công.

Vừa truyền tống đến Núi Ngô Công đã thấy một bóng dáng chẳng khác gì Vạn Hoa bình thường ở phía xa. Chỉ là bước chân của cô đang xuyên qua đám người, không ngừng đánh choáng, tấn công, chích điện. Các loại kỹ năng được tung ra theo thứ tự, thao tác rất trật tự rõ ràng.

Này không phải Bạo Lực Nữu thì còn ai?

Ba đầu sỏ cưỡi tọa kỵ chạy qua, vừa đúng lúc gặp Hoa Sinh Mê hết máu lui về. Trong nháy mắt bọn họ xuống tọa kỵ, cô đột nhiên vung tay tung Nộ Lôi Oanh cùng Tử Vân Chướng vào Chỉ Gian Lưu Sa và Lãnh Tuyết Nhi. Tốc độ cực nhanh, thao tác chính xác, trong khi Im Lặng Như Tờ còn chưa kịp phóng Huyền Quang Trảm thì cô đã chạy như bay về đến khu an toàn.

“Bạo Lực Nữu sao thế này?” Im Lặng Như Tờ căn bản không định ra tay nháy mắt sững sờ. Đợi đến khi Chỉ Gian Lưu Sa cùng Lãnh Tuyết Nhi giải trừ trạng thái hôn mê, ba người mới từ từ đi đến khu an toàn, đứng bên cạnh Hoa Sinh Mê đang ngồi hồi máu.

Hoa Sinh Mê ngồi dưới đất vẫn không nhúc nhích, giống như không hề nhận ra bọn họ.

“Kỳ quái, theo lý mà nói thì chúng ta vẫn rất tốt với cô ấy mà. Sao mấy ngày nay tính tình cô ấy lại thay đổi thế nhỉ? Hay là Chinh Chiến Công Tước giật dây nói gì đó?”

“Không lý nào. Tuy là kẻ địch nhưng Chinh Chiến Công Tước không phải người như vậy a. Lưu Sa, ông pm Bạo Lực Nữu hỏi thử xem.”

Chỉ Gian Lưu Sa ngẫm nghĩ một chút. Dù sao bọn họ cũng không phải người lạ, đều đã hàn huyên nhiều thứ như vậy rồi, còn cần làm bộ làm tịch gì nữa? Nghĩ vậy, hắn lập tức mở khung chat lên: “Bạo Lực Nữu, cô sao vậy?”

Hai phút trôi qua, bên kia mới chậm rãi trả lời: “Chúng ta quen lắm sao?”

Mùa Đông Không Lạnh giở danh sách Hảo hữu lên, không thấy đám người Chỉ Gian Lưu Sa, Im Lặng Như Tờ. Lại nhìn bang hội một cái, bang chủ đối địch, này còn cần phải nói nữa sao? Tất nhiên là kẻ thù rồi!

Xem ra kẻ thù này cũng không phải thể loại gì tốt, đánh nhau mà còn pm, cần được chiếu cố nhiều hơn!

Cô yên lặng ghi nhớ trong lòng.

“Cô bị kích thích gì à?” Chỉ Gian Lưu Sa lại gửi tin nhắn: “Tôi có chọc giận cô sao? Hay là cô mất trí nhớ?”

Mùa Đông Không Lạnh dù không hiểu nhưng vẫn cảm thấy phiền vô cùng. Có chịu để yên hay không a? Đây là muốn mở tọa đàm luôn sao?

“Ông có bệnh hả? Tôi có thuốc này!” Cô đáp lại một câu, sau đó lập tức truyền tống đi mất.

Chỉ Gian Lưu Sa sững sờ đứng đó. Này không phải Bạo Lực Nữu thì còn ai nữa? Ngay cả nói chuyện cũng cùng một phong cách! Ngoại trừ… cô không biết hắn.

Quy luật cơ bản nhất khi tán gái: Kiên trì + mặt dày!

Không biết từ lúc nào, Chỉ Gian Lưu Sa đã tự trang bị cho mình hai ưu điểm trên.

“Tôi không có bệnh, không cần thuốc, người cần là Thông Hoa Đại Toán kìa.” Hắn lại gửi tin nhắn: “Gần đây cô sao vậy? Kỳ kỳ quái quái!” Tuy nói ba đầu sỏ là đầu tàu của Lâm Uyên Các nhưng bình thường khi không dẫn đội mà gặp Hoa Sinh Mê thì họ cũng không chủ động ra tay, cho dù có đi nữa thì cũng chỉ là vừa đánh vừa giỡn cho vui nhà vui cửa thôi.

Bản thân Ôn Tiễu biết điều đó, cho nên khi dã ngoại cùng Chinh Chiến Công Tước, cô sẽ đi đường vòng, còn lúc kéo quân đi đánh nhau thì khác, gặp là giết!

Nhưng mà Mùa Đông Không Lạnh lại không biết, bởi Ôn Tiễu căn bản không có nói cho cô.

“Có một bài hát rất thích hợp với ông.” Mùa Đông Không Lạnh gửi tin nhắn qua: “Có hứng thú nghe không?”

“Cô nói thì tôi tự nhiên sẽ đi nghe thử.”

“[Tôi là bệnh thần kinh]. Không cần cảm ơn đâu.” Mùa Đông Không Lạnh nói xong câu này liền ném Chỉ Gian Lưu Sa vào danh sách đen.

Nếu để Chinh Chiến Công Tước biết chuyện này, anh nhất định sẽ vỗ bàn tán thưởng!

Có điều nếu đó là Chỉ Gian Lưu Sa thì lại hoàn toàn khác.

Vì sao Bạo Lực Nữu lại chặn hắn? Đây là vì cớ gì chứ? Mình có chọc cô ấy hồi nào sao? Hay là vì lúc họp mặt không phát hiện ra Mạt Nhã Huyên không phải cô?

Điên đầu thật, giống như có ngàn vạn con kiến đang bò khắp người vậy. Không phải đau, mà là ngứa ngáy, khó chịu vô cùng.

Hắn cảm thấy mình bây giờ sắp bị ngược thành M luôn rồi. Nhưng mà cái cảm giác hưởng thụ quái dị này là thế ếu nào?

R: chết mợ hông =)))).

Chỉ Gian Lưu Sa không thể tiếp tục pm, Im Lặng Như Tờ làm anh em tốt thật sự không thể không bỏ qua mặt mũi mà giúp hắn một phen.

[Truyền âm] Im Lặng Như Tờ: Quân Lâm Thiên Hạ còn ai sống không? Acc Hoa Sinh Mê này là bị Chinh Chiến Công Tước dụ dỗ hay tẩy não thế?

Mùa Đông Không Lạnh nhìn truyền âm, vẫn bình tĩnh ngồi trên tọa kỵ vui vẻ chạy khắp nơi tìm mục tiêu giết người.

Mọi người trong Quân Lâm đều biết chuyện Chỉ Gian Lưu Sa, lại thêm bây giờ đang là Mùa Đông Không Lạnh mở acc, cho nên tất cả đều nhất trí làm ngơ, không ai để ý đến hắn.

Lại bị lơ. Ba đầu sỏ Lâm Uyên Các phát hỏa!

Tốt xấu gì người ta cũng là lão đại một liên minh, sao có thể bị đối xử như vậy được chứ!

“Đi!” Im Lặng Như Tờ gọi Chỉ Gian Lưu Sa: “Đuổi theo acc Bạo Lực Nữu. Không phải đi tuần dã sao? Cô ấy tuần dã, chúng ta tuần cô ấy!”

“Đúng!” Lãnh Tuyết Nhi tán thành cả hai tay: “Lão hổ không phát uy thì thật sự xem chúng ta là ba con Hello Kitty à! Đi!”

“Nè,” Chỉ Gian Lưu Sa nhắc nhở: “Ở đây chỉ có một mình em là Hello Kitty thôi được không?”

Nếu có thể, Lãnh Tuyết Nhi lúc này nhất định đã phi một cái tát vào bản mặt Chỉ Gian Lưu Sa. Nhưng mà cách máy tính, đành thôi……

Ba đầu sỏ nói là làm, Im Lặng Như Tờ tra vị trí của Hoa Sinh Mê, ngoại ô Nam Tinh Thôn. Ba người lập tức truyền tống qua.

Vì game thường biểu hiện vị trí người chơi chậm hơn sự thật nên Hoa Sinh Mê lúc này tuy nói là đang ở ngoại ô nhưng thực tế thì không phải. Ba người truy tìm dọc đường đi, gần như lật ngược cả bản đồ Nam Tinh Thôn lên, cuối cùng mới tìm được cô ở cạnh Khô Mộc Lâm Ngư.

Hoa Sinh Mê lúc này đang nhàn nhã ngồi bên cạnh Khô Mộc Lâm Ngư, một mình vừa ngâm nga vừa câu cá.

Câu cá là kỹ năng sống, Ôn Tiễu lười nên vẫn không chịu luyện. Nhưng Mùa Đông Không Lạnh thì khác, vì cá câu được sau một thời gian nấu nướng nhất định có thể nâng cao một số trạng thái, cho nên cô vừa lên acc này liền chuẩn bị luyện một ít kỹ năng sống.

Cảnh tượng khoan thai này lọt vào mắt ba đầu sỏ lại trở nên thốn vô cùng!

Chọc bọn họ tức giận đến xì khói còn mình thì lại chạy đến đây câu cá! Cũng chỉ có thể loại biến thái như Bạo Lực Nữu mới làm được!

Nhưng mà bọn họ lại không biết Mùa Đông Không Lạnh căn bản là không cố ý chọc tức họ. Đây không phải cô biến thái. Sự biến thái của cô thật ra không chỉ giới hạn ở mức này.

Ba đầu sỏ lập tức bao vây chỗ câu cá.

Mùa Đông Không Lạnh vẫn tiếp tục thả mồi câu từng con cá, giống như hoàn toàn không thấy bọn họ.

Ba đầu sỏ giận-ing. Bị lơ trắng trợn như vậy thật sự là không thể nhịn nổi mà!

Vì thế… cả ba đột nhiên ngồi xuống, mỗi người tự lấy cần câu trong túi ra, cũng bắt đầu thả mồi.

Đây rõ ràng chính là cảnh tượng yên tĩnh hài hòa, tôi tốt bạn tốt mọi người đều tốt. Người của hai liên minh đối địch lại vui vẻ ngồi câu cá cùng nhau, thỉnh thoảng còn trao đổi với nhau kinh nghiệm câu cá.

Số cá trong một thời gian nhất định ở hồ là có hạn. Khi Mùa Đông Không Lạnh một mình câu cá, căn bản là một mồi câu một con cá. Nhưng giờ bốn người, tỉ lệ sẩy cũng cao hơn hẳn.

Xem cô còn giả bộ kiểu gì nữa! Đây là suy nghĩ chung trong đầu ba đầu sỏ lúc này.

Cạnh hồ cá, Hoa Sinh Mê đột nhiên giật giật.

Ba đầu sỏ thầm bật cười, nhịn hết nổi rồi chứ gì? Sự kiên nhẫn của ba người luôn hơn một người mà.

Nhưng bọn họ phải thất vọng rồi, Hoa Sinh Mê vẫn tiếp tục ngồi bên hồ thả mồi câu. Đôi khi câu dính, đôi khi lại không.

Cô giống như không chút để bụng.

Trong lòng Mùa Đông Không Lạnh cũng cảm thấy kỳ quái.

Nguyên nhân cô thấy quái chính là cô căn bản không phát hiện bên cạnh mình có người. Đợi đến khi thấy trên bản đồ nhỏ còn có ba điểm trắng khác ngoài mình thì cô mới nhớ ra mình đã chọn ẩn những người chơi xung quanh!

Không phải cô cố ý lơ bọn họ, mà là thật sự không phát hiện……

Đến khi phát hiện ba người họ đều bắt chước mình câu cá thì cô lại bình tĩnh. Dùng thời gian của một người nắm chân những ba đại thần phe đối địch, chuyện có lợi như vậy cớ gì mà không làm chứ?

Nếu muốn so kiên nhẫn thì mọi người cùng nhau chịu đựng a!

Thời tiết khô ráo, gió nhẹ trời trong. Cá nhỏ hai con, mọi thứ đều ổn!

Đúng lúc này, tài khoản Hoa Sinh Mê đột nhiên thoát ra!

Khi ba đầu sỏ nghĩ cô không còn kiên nhẫn chơi với bọn họ nữa thì acc Hoa Sinh Mê lại xuất hiện!

Ôn Tiễu vừa lên mạng đã thấy ba đầu sỏ đứng xung quanh mình. Qua màn hình máy tính, cô còn có thể cảm nhận được sự kinh ngạc của bọn họ.

Mùa Đông Không Lạnh sao lại đi cùng ba người này vậy?

Ôn Tiễu phát một cái emo vẫy khăn chào ở kênh [Trước mặt]: “Chào, khéo thật a. Bốn người câu cá không chê chật sao?”

~

Sao mấy đứa này càng lúc tụi nó càng ngây thơ vậy trời =)).
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện