Là Trương Vô Kỵ!
Trong vòng nửa năm, ba người Doãn Bạch bởi vì tin đồn bát quái mà cung cấp một đống dưa cho cư dân mạng ăn.

Kết quả làn sóng yêu hận tình thù này còn chưa có qua đi, Tả Tĩnh U cùng Tiêu Niệm đã muốn cùng nhau quay điện ảnh đồng tính?
Trong công bố là sẽ có hai nữ chính, cốt truyện được giới thiệu cũng khá nghe mùi man trá, rất khó không làm người suy nghĩ mơ màng về nó.
Hơn nữa hai người này không chỉ có chút đối chọi, mà còn là quan hệ "Ngụy tình địch" giữa người cũ cùng người hiện tại của Doãn Bạch, là quan hệ tranh nhau kinh điển giữa hoa hồng trắng cùng hoa hồng đỏ, làm điện ảnh này mới vừa bắt đầu quay đã hút muốn đủ chú ý.
Tả Tĩnh U cùng Tiêu Niệm vốn dĩ đã có một nhóm fans CP, sau khi Tả Tĩnh U chia sẽ lại bài đăng Weibo của Tiêu Niệm, thì nhóm fans CP này đã hưng phấn hết mức.

Cho nên hoàn cảnh sau khi tuyên bố vai chính, quả thật chính là quần ma loạn vũ.
Một nhóm người qua đường ăn dưa cùng fans CP nhảy đến phi thường vui vẻ, còn để lại bình luận phi thường kinh điển dưới bài công bố trên Weibo: "Triệu Mẫn và Chu Chỉ Nhược cùng nhau bỏ Trương Vô Kỵ rồi sống bên nhau!"
Dưới bài Weibo này, toàn bộ đều là lời thoại phim kinh điển, như là:
"Nếu ta vấn tâm hổ thẹn? Ta yêu Triệu Mẫn a Trương Vô Kỵ......"
"Trương Vô Kỵ, chàng rất tốt, nhưng Chu cô nương cũng rất tốt......!Ta chọn Chu cô nương......"
"Trương Vô Kỵ, rốt cuộc chàng muốn thành hôn hay là muốn theo ta đi? Được, ngươi không chịu đi ta đây dẫn Chu cô nương đi!"
"Nữ nhân càng xinh đẹp càng câu người, Vô kỵ ca ca, tôi đi theo cô Tả xinh đẹp đi rồi......"
Cư dân mạng chơi vui đến điên, khu bình luận thật giống như là trạm bình luận để Triệu Mẫn tới đoạt hôn, vui vẻ tưng bừng.
Lúc Doãn Bạch nhìn đến Weibo này thì gắt gao nhíu mày.
Có ý gì? Tuy rằng Tiêu Niệm đã nói qua "Tôi vấn tâm hổ thẹn", nhưng cô cũng không phải Trương Vô Kỵ nha! Cô có không có Tiểu Chiêu, cũng không có biểu muội (em họ) Ân Ly, chỗ nào có thể làm Trương Vô Kỵ!
Nói nữa, bộ Lộ Thanh giống Tống Thanh Thư sao?

Doãn Bạch cạn lời, chụp màn hình gửi WeChat cho Tả Tĩnh U, tức giận bất bình nói: "Thoạt nhìn em rất giống một người do dự không quyết đoán như Trương Vô Kỵ, ở giữa hai cô gái thì không biết quyết định như nào hay sao?"
Tả Tĩnh U ở nơi phim trường xa xa, ngồi ở phòng trang điểm, một bên để stylish làm tóc cho mình, một bên cầm điện thoại trả lời Doãn Bạch: "Cảm giác em vẫn rất giống Trương Vô Kỵ."
Doãn Bạch tức giận đến hừ một tiếng, nhìn bàn phím tức giận nói: "Giống như nào? Bởi vì cha mẹ em song vong, hay là đi cùng trưởng bối lớn lên, điểm này cũng rất giống anh ta đi?"
Tả Tĩnh U liễm mắt cười khẽ, gõ xuống một hàng chữ trả lời cô: "Đương nhiên không phải nha, là có một thanh mai trúc mã như Chu Chỉ Nhược, rồi tri kỷ vẫn luôn đi theo em như Tiểu Chiêu, còn có thêm tiểu biểu muội luôn thiên vị em nên rất tương tự rồi......!Tuy rằng chị không cảm thấy mình là Triệu Mẫn, nhưng cũng muốn có được tâm tư của em, giống như Triệu Mẫn muốn mang tâm tư Trương Vô Kỵ đi vậy."
Doãn Bạch sợ ngây người!
Cái gì gọi là thanh mai trúc mã Chu Chỉ Nhược? Tiêu Niệm xem như Chu Chỉ Nhược sao?
Bất quá lại nói tiếp, bỏ đi mấy năm thâm tình, cuối cùng rút kiếm thương tổn nhau thì chỗ này rất giống.
Nhưng còn Tiểu Chiêu cùng biểu muội là sao?
Doãn Bạch tức giận chọc chọc điện thoại mình: "Mà em nơi nào có Tiểu Chiêu cùng tiểu biểu muội chứ?"
Tả Tĩnh U cong mặt mày cười, lưu loát đánh một hàng: "Không có sao? Có một Trương Ngọc cái gì cũng sắp xếp tốt hết cho em, còn có một người mỗi một năm đều sẽ chọn quà mà em rất thích-- Kim Tương Ngọc......"
Doãn Bạch nhíu mày nghĩ nghĩ, thật đúng giống như vậy sao~
Nếu cô là Trương Vô Kỵ, vậy Lộ Thanh là cái gì? Tống Thanh Thư sao?
Qúy tử của gia tộc vinh hiển, gia đình vọng tộc, thời trẻ đã thành danh, phong thái nhẹ nhàng......!Thật đúng là rất phù hợp với hình tượng của Lộ Thanh.
Nghĩ đến đây, Doãn Bạch không khỏi rùng mình một cái, không, cô mới không phải Trương Vô Kỵ, cô là Hoàng Tử Bé của Tả Tĩnh U! Doãn Bạch tức giận mà trả lời một câu: "Em mới không phải, về sau chị không được nhắc lại! Dù nói cũng không cho nói, nghĩ cũng không cho nghĩ!"
Ai lại muốn nhìn đến CP của bạn gái mình cùng chính người cũ của mình a, thật là ghen ghét chết cô rồi!
Tả Tĩnh U nhịn không được nở nụ cười, trả lời một chữ: "Được."
Không bao lâu Tả Tĩnh U đã chuẩn bị tạo hình tốt xong nên nói cùng Doãn Bạch: "Chị phải làm việc, hôm nay em ngoan ngoãn ở nhà không được lại xem những mấy thứ linh tinh đó nữa nha."
Sau khi dặn dò xong Doãn Bạch thì Tả Tĩnh U giao điện thoại mình cho trợ lý, đứng dậy đi ra ngoài.
Hôm nay là ngày đầu tiên bắt đầu quay, cũng là diễn cặp đầu tiền của nàng cùng Tiêu Niệm.


Khi Tả Tĩnh U đi tới cửa, vừa đúng lúc cùng Tiêu Niệm cũng hóa trang xong mà gặp gỡ.
Tạo hình hôm nay của Tiêu Niệm phi thường bám sát người trẻ mệt mỏi kia trong phim.

Mà khi nhìn thấy cặp kính trên sống mũi của đối phương, trong một khoảnh khắc Tả Tĩnh U còn tưởng rằng nàng thấy Kim Tương Ngọc.
Đều là thanh niên mỏi mệt như nhau, cũng là người không có cách nào tìm được người yêu ở phố thị phồn hoa, tạo hình này rất chính xác.
Tả Tĩnh U rất hứng thú cười một chút, vươn tay về phía Tiêu Niệm: "Cô Tiêu Niệm, hợp tác vui vẻ."
Tiêu Niệm vươn tay, trên mặt đầy ý cười: "Hợp tác vui vẻ, cô Tả."
Trang điểm trên mặt Tả Tĩnh U làm nàng thoạt nhìn như là sinh viên, khóe môi gợi lên một nụ cười: "Tôi rất chờ mong diễn xuất của cô Tiêu."
Tiêu Niệm nặng nề nắm tay Tả Tĩnh U một chút, rất nghiêm túc nói: "Tôi cũng vậy."
Hai người ngắn ngủi giao lưu một chút, một quảng thời gian rất dài kế tiếp, đều đặt tinh lực vào quay phim.
Hứa Sư Sư cũng là kẻ tàn nhẫn, bởi vì lo lắng hai vị nữ diễn viên chính không có cách nào bắt đầu nhập vai, cho nên đầu tiên đã cho diễn cảnh tình cảm bùng nổ là hôn nhau.
《 Ôm tôi một cái thôi 》là một câu chuyện kể về: Đỗ Mẫn Ngôn một người với sự nghiệp bận rộn, cùng Hà Uyển người làm tình nhân cho người khác ở cùng một tầng chung cư.

Sau mỗi lần Đỗ Mẫn Ngôn xã giao xong, gần như uống đến sắp nôn ra trở lại chung cư thì sẽ ngẫu nhiên nhìn thấy Hà Uyển đỡ cùng một người đàn ông quay lại chung cư qua đêm, ngay từ đầu Đỗ Mẫn Ngôn chỉ cho rằng người đàn ông này là chồng của Hà Uyển, sau đó cô phát hiện chuyện cũng không phải như cô nghĩ vậy......
Một ngày nào đó, Đỗ Mẫn Ngôn lại bị bạn trai ngoại tình, bị người thân cận mắng là người máy không có tim, sau khi mua say xong trở lại chung cư thì phát hiện Hà Uyển kế nhà quần áo không nghiêm chỉnh bị một người phụ nữ kéo từ trong phòng ra rồi bị ném ở cửa, như là búp bê vải bị hạ gục dựa vào ở cạnh cửa rũ mắt không lên tiếng.
Đỗ Mẫn Ngôn nhìn biểu tình chết lặng trên mặt Hà Uyển, lại nhìn người phụ nữ một bên chỉ vào Hà Uyển chửi ầm lên nói cô ấy là "Hồ ly tinh" "Người thứ ba không biết xấu hổ", "Chồng tôi tạo điều kiện cho cô học hành, cô lại tới câu dẫn chồng tôi" các kiểu, thì xoa xoa huyệt Thái Dương đang trướng đau của mình.
Chỉ từ lời nói của người phụ nữ kia, Đỗ Mẫn Ngôn thể hình dung ra được câu chuyện thất thất bát này.
Quản, hay là mặc kệ?
Đều là phụ nữ tội gì khó xử nhau chứ? Đỗ Mẫn Ngôn thở dài, cùng men say đi vào cửa, rồi cầm dao phay từ trong phòng bếp hùng hổ đi ra, hung hăng nói: "Ồn ào ầm ĩ cái gì đây! Cô muốn đánh người, sao không đánh chồng cô chứ!"
"Chồng cô không quản được lưng quần của mình, gây họa lên con gái nhà người ta! Con gái người ta bị chồng cô nắm nhược điểm của cô ấy, lại muốn làm cô ấy thì cô ấy còn có thể nói cái gì?"
Đỗ Mẫn Ngôn duỗi tay, kéo Hà Uyển qua một phen, cầm đao hung hăng chém ở trên cửa một chút như hung thần ác sát nói: "Chồng cô bao nuôi người ta thì đầu tiên là chồng cô không đúng được chưa! Ha, người đàn ông cô là cái thứ tốt gì, mà người khác câu một cái thì anh ta lập tức bị dẫn đi, bộ anh ta là chó sao?"
Nói tóm lại, sau khi Đỗ Mẫn Ngôn ra oai uy phong một phen đã đuổi đi hung thần ác sát kia đi, mang Hà Uyển về nhà của mình.
Nhìn Hà Uyển nơi nơi đều là miệng vết thương bị cào, Đỗ Mẫn Ngôn chịu đựng đau đớn của say rượu, lấy ra hộp thuốc rồi thoa thuốc cho đối phương.

Đỗ Mẫn Ngôn một bên thoa một bên lải nhải nói: "Cô nói xem cô là cô gái tốt, có tay có chân, không đi làm việc vì sao phải làm tình nhân cho người khác chứ?"
"Cho dù cô đi làm ở KFC, cũng tốt hơn cô hiện tại!"
Hà Uyển chịu đựng đau đớn từ thoa thuốc, nghe cô lải nhải mà nói một hồi lâu, mới trầm mặc ít lời nói: "Tôi cần tiền, một tháng anh ta có thể cho tôi hai vạn."
Hai vạn sao? Còn rất nhiều nha?
Đỗ Mẫn Ngôn cau mày nói: "Cho dù là hai vạn, thì có thể bán đứng thanh xuân của mình vậy?"
Cô cảm thấy tam quan của cô gái này không hoàn chỉnh cho lắm, quyết định mở miệng khuyên một chút: "Tuổi này của cô, hẳn là nên học tập cho tốt.

Chờ việc học cô có thành tựu thì giống như tôi vậy, muốn bao dưỡng mấy người cũng không thành vấn đề."
Hà Uyển ngửa đầu lộ ra cổ mảnh khảnh, giống như là một chú mèo lưu lạc không nhà để về nói: "Vậy cô muốn bao dưỡng tôi sao?"
Bao dưỡng? Cô ấy? Không không không......
Đỗ Mẫn Ngôn sửng sốt một chút, Hà Uyển thúc ép trước, trực tiếp nhìn Đỗ Mẫn Ngôn nói: "Có phải cô muốn bao dưỡng tôi không?"
Lúc đầu óc một người không thanh tỉnh, thì thường sẽ làm một ít hành động ngoài dự đoán.

Đỗ Mẫn Ngôn ma xui quỷ khiến gật đầu, lẩm bẩm một câu: "Bao dưỡng cô, cũng có thể......"
Hà Uyển liền từ cách vách dọn ra, dọn vào nhà Đỗ Mẫn Ngôn.
Hai người ở chung hài hòa, Đỗ Mẫn Ngôn không có bất kỳ nhu cầu gì, chỉ nghĩ đến sau khi về nhà sẽ như là hít mèo, có được cái ôm từ trên người Hà Uyển.


Hà Uyển cũng không thật sự lấy tiền từ trên người cô, ngược lại là dùng phương thức làm việc nhà, hoàn lại phí ở tạm.
Hai người cứ thể trải qua cuộc sống bình thản không sợ sóng lớn, cùng trao đi và hấp thu ấm áp lẫn nhau, tạm biệt quá khứ rồi bắt đầu cuộc sống mới.
Nhưng sau khi cuộc sống cùng nhau ngày càng tốt, người đàn ông lúc trước của Hà Uyển lại tìm tới cửa, lấy các loại cách khác nhau uy hiếp đối phương quay về.
Đỗ Mẫn Ngôn ở cửa nhìn đến Hà Uyển bị người đàn ông kia dây dưa lại không phản kháng.

Sau khi giúp cô ấy đuổi đối đi thì tức giận mà kéo đối phương vào cửa, nói không lựa lời: "Sao em lại ngốc như vậy chứ, cả phản kháng cũng không làm sao sao?"
"Em là một cá thể, không phải hàng hóa! Sao em cứ nghe dịu ngoan nghe lời như vậy? Anh ta uy hiếp em thì em báo cảnh sát! Em quản anh ta có bao nhiêu thứ kia để uy hiếp em làm gì, anh ta là đang uy hiếp em đó!"
Hai người xảy ra một hồi tranh chấp, cuối cùng cũng không biết là ai chủ động nhào lên, từ lải nhải chửi rủa, trở thành một cái hôn môi kịch liệt.
Hứa Sư Sư vì để Tiêu Niệm cùng Tả Tĩnh U phá băng, giai đoạn đầu đã quay phân đoạn giằng co ở cửa này.
Tả Tĩnh U đóng vai Hà Uyển, sau lời nói kịch liệt của Tiêu Niệm tựa hồ đã thấy được một chút bóng dáng Doãn Bạch ngày xưa.

Nàng nhìn người kia sốt ruột, trong mắt ấp ủ cảm xúc kịch liệt giống như bão táp.
Hà Uyển mở miệng, thanh âm trầm tĩnh: "Tôi chính là......!Chính là người vô dụng như vậy!"
Đỗ Mẫn Ngôn nhìn trong mắt người kia ấp ủ một cổ năng lượng hủy thiên diệt địa, trong khoảng thời gian ngắn ngây ngẩn cả người.

Hai người đối diện, cảm xúc đan xen dường như trong gió lốc tia chớp đột nhiên cùng phát ra.
Hà Uyển tiến lên một bước, như vì chứng minh bản thân là một người bất kham như thế nên ôm lấy mặt Đỗ Mẫn Ngôn rồi hung hăng hôn lên.
Đây là một cái hôn rất kịch liệt, hôn đến cuối cùng môi của hai vị diễn viên môi đều nát hết thì Hứa Sư Sư mới cảm thấy mỹ mãn nói một tiếng Cắt.
Sau khi Tả Tĩnh U làm việc xong giơ tay vuốt ve cánh môi bị Tiêu Niệm cắn đến ra máu của mình, nhìn Tiêu Niệm bất đắc dĩ nói: "Cô Tiêu quá chuyên nghiệp."
Tiêu Niệm nhấp môi, dùng đầu lưỡi liếm hết máu trên môi mình rồi rũ mắt xuống nói: "Cô Tả cũng rất chuyên nghiệp."
Cũng đặc biệt hung, giống như là muốn đoạt lại cái hôn của người nào đó từ môi cô ấy vậy..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện