🌻Dịch: Autumnnolove🌻
CHƯƠNG 210
Cảnh quay đầu tiên, Lạc Ninh là người xuất hiện trên màn ảnh trước. Lúc này cô vẫn còn là một tiểu sư muội ngây thơ hồn nhiên.
Nàng một thân y phục cổ trang màu vàng nhạt, đẩy cửa lớn ra ngoài sân tìm sư huynh. Trên mặt nàng là nụ cười rạng rỡ, con người nhấp nháy như ánh sao trời.
Nhìn thấy dáng vẻ này, đám người đạo diễn Chu và phó đạo diễn đều sửng sốt, sau đó hai mắt sáng rực. Lạc Ninh đã mang đến một tiểu sư muội Tô Du Linh sống động như thật, vẻ đẹp này thật sự rất khó bị lung lay.
Không chỉ mấy người bên phía đạo diễn Chu, ngay cả Thôi Nhiễm đang diễn phối hợp với Lạc Ninh cũng sửng sốt. Cậu ta đã biết trước Lạc Ninh rất xinh đẹp rồi, nhưng khí chất lại hoàn toàn không giống hiện tại. Cậu ta không thể không nhập vai, dường như đây thật sự là tiểu sư muội nghịch ngợm đáng yêu được cưng chiều từ nhỏ đến lớn.
Cảnh quay này vừa kết thúc, phó đạo diễn cười nói: "Không ngờ kỹ năng diễn xuất của Lạc Ninh lại ổn áp phết, chẳng những không bị Thôi Nhiễm áp chế mà còn nhanh chóng dẫn cậu ta vào trạng thái của nhân vật."
Thôi Nhiễm là 'tiểu thịt tươi' rất có kỹ thuật diễn, ban đầu mọi người đều cho rằng Lạc Ninh sẽ bị cậu ta áp diễn. Cũng không phải nói Thôi Nhiễm sẽ cố ý chèn ép Lạc Ninh, mà là trong diễn xuất, một khi kỹ thuật diễn tốt và kỹ thuật diễn kém va chạm nhau thì không thể tránh được sẽ có một bên bị lép vế. Hiện tại kỹ thuật diễn xuất của Lạc Ninh lại tốt, hai người này cứ vậy mà trực tiếp nhập vai, không phải hô cắt lần nào.
Hai người quay liên tiếp hai cảnh, chẳng mấy chốc đã đến cảnh quay phối hợp của nam chính và nữ chính Bạc Tương Tương.
Tập Thư là trợ lý của Lạc Ninh nên tất nhiên sẽ đi theo cô vào đoàn làm phim. Cô ấy đã sớm chuẩn bị thức uống lạnh mà Lạc Ninh yêu thích, còn mua cho đoàn phim mỗi người một ly.
Trước đó, trợ lý của Bạc Tương Tương cũng có mua đồ uống, nhưng chỉ mua cho mấy người bên tổ đạo diễn và một số diễn viên thủ vai quan trọng...Nhân viên vỗ tấm chập, diễn viên quần chúng và những nhân viên công tác đều không có phần. Nhưng Tập Thư đã mua cho tất cả mọi người, khiến cả đoàn phim đều có cảm tình với Lạc Ninh nhiều hơn chút.
Tuy rằng ở đây chẳng có ai thèm khát một ly đồ uống lạnh cả, nhưng đây hoàn toàn là tâm lý của người ta, chứng tỏ người ta không hề khinh thường bạn họ. Lạc Ninh bây giờ còn là ngôi sao hạng A, thật biết cách làm người hơn Bạc Tương Tương nhiều.
--Dịch: Autumnnolove--
Lạc Ninh đã thay quần áo, đang ngồi uống nước ướp lạnh và xem Bạc Tương Tương đóng phim. Không thể không nói, Bạc Tương Tương thật sự cũng có vài phần bản lĩnh, đặc biệt là cảnh khóc của cô ta rất sống động.
Đây là cảnh mà nữ chính do Bạc Tương Tương thủ vai được phụ thân thân sinh tìm về nhận thân. Toàn bộ quá trình nhận thân đều diễn khóc rất ổn, vì vậy chỉ quay một lần là qua.
Sau đó, tới cảnh quay phối hợp giữa Bạc Tương Tương và Thôi Nhiễm. Kỹ thuật diễn của hai người đều rất ổn nên nhanh chóng tiến vào trạng thái của nhân vật. Lúc nãy Bạc Tương Tương nhìn thấy Lạc Ninh diễn tốt như thế, trong lòng cô ta không khỏi sinh ra một loại linh cảm chẳng lành. Cho nên lần này cô ta ra sức thể hiện kỹ năng diễn của mình, nhưng chắc là bởi vì quá tập trung vào kỹ thuật nên trông có vẻ giả. Nhất là khi Bạc Tương Tương đứng trước mặt nam chính Thôi Nhiễm, bản chất trà xanh lập tức được phát huy. Đạo diễn Chu xem mà chẳng biết nên nói gì, không ngừng la hét kêu làm lại. Thôi Nhiễm cũng đã bắt đầu mất kiên nhẫn, trời thì nóng mà cậu ta còn đang mặc cổ trang nặng trịch và đội mũ trùm đầu, quả thực không khác gì cực hình. Bạc Tương Tương này còn luôn diễn hỏng, cậu ta cũng muốn điên rồi. Lúc này không khỏi luyến tiếc khoảng thời gian quay phim với Lạc Ninh, thế mới gọi là gọn gàng dứt khoát. Cuối cùng quay mười mấy lần đều không xong, đạo diễn Chu không khỏi phát cáu.
"Bạc Tương Tương, nhân vật của cô chính là một nữ chính có tinh thần trượng nghĩa. Vì sao cô cứ phải làm ra vẻ đáng thương chi vậy, cô đang làm cái gì vậy?"
Nữ chính này đoạt vị hôn phu của sư muội mình, nhưng nếu diễn tốt thì sẽ nhìn ra được hai người bọn họ mới là tình yêu đích thực. Tuy rằng tiểu sư muội mới là người có hôn ước, nhưng nam chính cũng đem lòng yêu người khác nên không đành lòng tổn thương nàng. Người xem cũng sẽ dễ dàng đồng cảm với nhân vật nam nữ chính, cảm thấy dù tiểu sư muội có vô tội, nhưng sư huynh của nàng thật sự không yêu nàng, tách ra cũng đúng. Nhưng nếu cứ diễn theo cách của Bạc Tương Tương, đến lúc đó người ta sẽ nhìn ra được một kẻ thứ ba đầy mưu mô, đoạt mất vị hôn phu của tiểu sư muội, không biết sẽ bị người xem mắng thành dạng gì.
Nhiều lúc, chỉ cần một vài biểu tình và động tác là có thể mang đến những suy nghĩ và cảm giác khác nhau. Đạo diễn Chu không biết rằng đây là con người thật của Bạc Tương Tương, vì vậy rất khó diễn ra được khí chất của nữ chính trong kịch bản.
Đạo diễn Chu vốn đã nhịn không được và muốn từ bỏ, phó đạo diễn lại cười nói: "Thật ra như vậy cũng tốt, càng máu chó càng hấp dẫn người xem cũng không chừng."
Ông ta lại nhỏ giọng thì thầm bên tai đạo diễn Chu: "Mấu chốt là nữ chính hiện tại là một diễn viên tuyến ba chuyên kéo chân cả đoàn, nữ thứ hai ngược lại lại là một tiểu hoa lưu lượng đang nổi tiếng, gần đây nhiệt độ của cô ấy lại cao như vậy. Để cho nữ thứ hai nổi bật hơn, tôi cảm thấy bộ phim này của chúng ta sẽ càng dễ bán hơn."
Hơn nữa, nhiếp ảnh gia kia là do ông giới thiệu đến. Trước đó Bạc Tương Tương làm mình làm mẩy, còn không phải là đang ám chỉ người ông giới thiệu dùng không được sao. Vì vậy ông rất không vui, bây giờ cũng không ngại đào cho cô ta một cái mồ chôn.
Còn chưa kể xu hướng hiện nay chính là 'cẩu huyết', nếu không biên kịch cũng đã không đưa vào cốt truyện tình huống hai nữ tranh một nam rồi. Cho nên, kiến nghĩ ông vừa đưa ra sẽ không tạo thành ảnh hưởng lớn đối với kịch bản mà hoàn toàn có khả năng được đón nhận hơn.
Đạo diễn Chu nghe xong cũng cảm thấy có lý, "Cũng đúng, bây giờ nhân khí và lưu lượng của Bạc Tương Tương không thể so sánh với Lạc Ninh. Hơn nữa, nhân vật này của cô ấy cũng rất hay ho, kỹ thuật diễn càng tốt, để cho nữ thứ hai nổi bật hơn cũng được."
Vì vậy ông ta tiếp tục quay và cũng không yêu cầu khắt khe với Bạc Tương Tương nữa. Mọi người đều cảm thấy thật ra chú trọng vào nữ thứ hai cũng là một chủ kiến hay, với giá tri sắc đẹp và diễn xuất này của Lạc Ninh, bọn họ còn muốn gục huống chi là người xem.
Bạc Tương Tương còn cho rằng kỹ thuật diễn xuất của cô đã chinh phục được đạo diễn, cho nên những lần quay sau mới có thể thuận lợi như vậy, trong lòng không khỏi đắc ý.
Cô ta hẳn sẽ không ngờ tới bởi vì trước đó mình náo loạn đã khiến cho phó đạo diễn không vui mà đâm chọc sau lưng đạo diễn. Cho nên lúc này mới không yêu cầu cô ta bộc lộ tính cách và cảm xúc theo nữ chủ trong kịch bản. Thích làm bạch liên hoa thì cứ làm bạch liên hoa đi, bị mắng cũng nổi tiếng được đó. Cô ta rõ ràng là bê đá đập chân mình.
--Wattpad: Autumnnolove--
Một ngày quay kết thúc, mọi người lục tục ra về.
Hiện tại, các cảnh quay tiên hiệp đều chưa dùng đến những phông nền tự nhiên. Vì vậy sau khi quay xong những cảnh này, còn phải bay đến một địa điểm có phong cảnh đẹp để quay những phần còn lại.
Sau khi trở về phòng, Lạc Ninh nhận được điện thoại từ Lục Tuân, trò chuyện một hồi mới đi nghỉ ngơi.
Bên kia, Cơ Gia Dịch và những người bạn tốt của anh ta đã bắt đầu cuộc sống về đêm. Bạn tốt vừa từ nước ngoài trở về nên bọn họ tổ chức tiệc tẩy trần, trước tiên sẽ cùng nhau đi ăn cơm, sau đó trực tiếp đến quán bar. Bọn họ có tổng cộng năm người, trong đó có ba người đều mang theo bạn gái.
Một người cất tiếng cười trêu chọc: "Gia Dịch, hiếm khi thấy cậu đi một mình đó!"
Một người khác cũng cười hỏi: "Hay là đã có mục tiêu mới rồi? Hay là bắt đầu tu thân dưỡng tính?"
Cơ Gia Dịch quơ quơ chén rượu cười nói: "Tất nhiên là có mục tiêu mới rồi."
Mọi người đều ồn ào: "Gọi tới đây cho chúng tôi nhìn mặt xem."
Cơ Gia Dịch nghĩ đến tính tình lạnh nhạt của Lạc Ninh thì lắc đầu: "Tôi còn chưa chính thức ra tay đâu, cô ấy rất khó theo đuổi."
"Ngay cả đại thiếu gia Cơ mà còn cảm thấy khó theo đuổi, cũng không biết là thần thánh phương nào...Vậy càng phải gọi tới đây cho chúng tôi xem mặt."
"Gọi điện thoại nhanh đi!"
"Đúng..đúng! Có muốn chúng tôi quay số giúp câuk không?"
Mấy người anh em của anh ta tính tình hơi tò mò, hơn nữa lúc này còn có chút men say nên hơi quá khích, ồn ào hết sức.
🍉🍉🍉
CHƯƠNG 211
Cơ Gia Dịch bị họ ầm ĩ đến hết cách, bản thân anh cũng muốn thử Lạc Ninh một lần nên nhanh chóng lấy điện thoại ra gọi. Nếu Lạc Ninh đồng ý đến chơi, vậy rõ ràng cảm giác của anh là đúng, cô ấy thật sự muốn câu dẫn anh.
Chuông đổ được một lúc, điện thoại mới có người nhận.
Lúc này mọi người đều im lặng, bọn họ đang ở phòng bao, điện thoại của Cơ Gia Dịch đã được bạn tốt ấn loa ngoài nên âm thanh ở đầu dây bên kia được truyền đến rất rõ ràng.
Giọng nói mang theo vài phần ngái ngủ, "Ai vậy?"
Trước đó Cơ Gia Dịch không có trao đổi phương thức liên lạc với Lạc Ninh, anh ta lấy số điện thoại của cô từ người phụ trách ở đoàn phim bên kia.
Anh ta cất tiếng đáp lại: "Cô Lạc, tôi là Cơ Gia Dịch!"
Tuy rằng Lạc Ninh còn đang mơ màn, nhưng vừa rồi thấy một dãy số xa lạ gọi đến thì đoán được chủ nhân của số máy này. Giọng nói mang theo một chút lười biếng: "Anh Cơ có chuyện gì không?"
Cơ Gia Dịch thẳng thắng mời: "Không có chuyện gì lớn! Tôi đang ra ngoài chơi với bạn, cho nên muốn hỏi xem cô có hứng thú đến đây chơi cùng không?"
Lạc Ninh trả lời không chút do dự: "Không có hứng thú, tôi đã lên giường đi ngủ rồi."
"Ngủ sớm vậy sao?". Cơ Gia Dịch nhìn đồng hồ, bây giờ chỉ mới qua 11 giờ.
Lạc Ninh lạnh nhạt nói: "Thói quen ngủ sớm dậy sớm, không còn chuyện gì thì tôi cúp máy đây."
Lần đầu tiên Cơ Gia Dịch bị phụ nữ từ chối một cách lạnh lùng như vậy, lại còn ở trước mặt những người bạn thân, anh ta đột nhiên tiến lùi đều không được.
"Khoan đã...". Anh ta cười rồi nói: "Cô Lạc, xem như là cô nể mặt tôi được không?"
Lạc Ninh khẽ cười một cái: "Anh còn tâm trạng mà nghĩ đến mặt mũi à, chi bằng thận trọng nghĩ xem lát nữa nên tránh nạn ở đâu đi."
Cơ Gia Dịch: "...". Có phải là cô ấy đã nhập vai quá sâu rồi không? Bây giờ còn lấy chuyện tai nạn đổ máu ra nói.
Anh ta lại hùa theo ý cô mà nói: "Thật ra là tôi đang lo lắng đến tai nạn đổ máu mà cô nói, cho nên mới muốn mời cô đến đây với tôi, có cô tọa trấn tôi mới càng yên tâm."
Cứ dụ cô ấy đến đây rồi tính tiếp.
Lạc Ninh cười nhạo: "Nói gì mà nghe giả trân!"
"Anh cứ mang theo lá bùa mà tôi cho anh ở bên người là được, những chuyện khác không quan trọng."
"Tôi không tới đâu, cứ như vậy nha!". Sau đó cô trực tiếp cúp máy, tiếp tục ngủ.
--Wattpad: Autumnnolove--
Nghe được âm thanh tút tút từ điện thoại truyền tới, sắc mặt Cơ Gia Dịch có chút khó coi. Người phụ nữ thật sự dám cúp điện thoại của anh, chẳng lẽ cô ấy không biết anh chính là nhà đầu tư lớn nhất của bộ phim tiên hiệp này sao? Những người khác cũng không ngờ cô gái ở đầu dây bên kia chẳng những lạnh nhạt mà còn có gan ngắt cuộc gọi có nhị thiếu gia nhà họ Cơ, đây chính là chuyện là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy.
"Quả nhiên là có cá tính, thảo nào cậu lại coi trọng như vậy."
"Chà chà, không hổ là cô gái mà cậu xem trọng, lá gan cũng lớn đó."
Mấy người bạn lại tiếp tục nhao nhao lên, bọn họ đều biết Cơ Gia Dịch không thích loại phụ nữ tự dâng đến cửa, thích kiểu theo đuổi khó khăn một chút. Nhưng cũng chỉ là khó khăn với người khác thôi, đổi lại thành anh ta thì cuối cùng đều biến thành không có gì là không thể. Vì vậy những người phụ nữ bên cạnh Cơ Gia Dịch đều không có ai vượt quá hai tháng, cô gái lần này xem ra hơi khó thu phục một chút. Nhưng bọn họ đều rất tin tưởng vào sức hút và năng lực tán gái của anh em nhà mình, tốn thêm chút thời gian nữa mọi chuyện cũng dễ dàng thôi.
Nghe bạn thân nói vậy, sắc mặt Cơ Gia Dịch mới đỡ khó coi hơn một chút. Cũng đúng, nếu Lạc Ninh dễ nắm bắt như vậy, anh còn hao tâm tổn trí tới đầu tư làm gì. Hơn nữa bên cạnh cô ấy còn có Lục Tuân, ánh mắt của cô ấy tất nhiên sẽ cao và khó tính hơn bình thường. Nhưng anh cũng có suy nghĩ như đám bạn bè của anh, hoàn toàn rất tự tin có thể nắm được Lạc Ninh trong lòng bàn tay.
Một người trong đó hỏi: "Đúng rồi! Vừa rồi hai người nói gì mà tai nạn với tai nạn đổ máu vậy? Sao tôi nghe không hiểu gì hết vậy?"
Cơ Gia Dịch cũng không giấu giếm, kể lại chuyện ban ngày một lần. Tất nhiên, vấn đề 500 vạn thì anh ta giấu nhẹm đi vì cảm thấy mất mặt.
Anh ta nói xong thì nhấp một ngụm rượu, vẻ bất cần đời: "Phụ nữ ngày nay cũng thật lắm trò, lại còn lấy cớ là muốn giúp tôi hóa giải tai nạn đổ máu, nghe hết sức buồn cười."
"Phì, cái này không phải mắc cười, mà là quá mắc cười."
"Đúng vậy! Cô gái mà cậu đang theo đuổi thật đúng là biết làm trò."
"Một lá bùa mà có thể ngăn được tai nạn đầu rơi máu chảy à, đang xem cậu là đồ ngốc sao?"
"Chắc là muốn thu hút sự chú ý của cậu thôi, nhưng mà chiêu này thật ra có hơi vụn về."
Không có ai để chuyện này trong lòng, bởi vì bọn họ đều không tin tưởng. Lạc Ninh không tới, bọn họ liền chơi trò khác. Cả đám uống đến hơn 2 giờ sáng, lúc này mới tàn cuộc rời khỏi quán bar.
Cơ Gia Dịch uống không ít, tuy rằng không tin những gì Lạc Ninh nói nhưng thấy vẫn không nên tự lái xe mà gọi tài xế gia đình tới đón. Từ nhỏ anh ta đã được ông nội ném vào quân doanh để huấn luyện, thân thủ rất tốt, thậm chí một địch ba cũng dễ như trở bàn tay nên trước giờ không mang theo vệ sĩ bên người.
Xe vẫn còn chưa đến, mấy người khác cũng đứng ở ven đường chờ cùng anh ta. Đột nhiên một viên đạn từ hướng tòa nhà cao tầng cách đó không xa bay thẳng tới, xược qua bả vai của Cơ Gia Dịch. Cả Cơ Gia Dịch và đám bạn của anh ta đều từng trải qua quân huấn, tuy rằng có cồn trong người nhưng vẫn rất nhạy cảm với những tình huống như thế này.
"Cẩn thận!". Ai đó lập tức hét lên.
Nhưng cũng đã muộn, đối phương là có chuẩn bị mà đến, lại còn dùng súng giảm thanh. Viên đạn thứ nhất bắn trúng bả vai của Cơ Gia Dịch, viên đạn thứ hai bắn trúng đùi anh ta. Đồng nghĩa với việc sau khi đối phương bắn viên đạn đầu tiên không thành, đã bắn tiếp phát súng thứ hai.
Lúc này Cơ Gia Dịch đã tỉnh rượu hoàn toàn. Đối mặt với một viên đạn đang bay tới, anh ta vừa không có bất kỳ lá chắn nào mà tốc độ của nó lại quá nhanh, trông cậy vào bản năng là tránh không được, chỉ có thể đứng yên chờ đợi thương tích. Ai ngờ khi viên đạn xẹt ngang bả vai và đùi, anh ta cảm thấy như có một lực lượng nào đó tác động lên thân thể và bật ngược lại, sau đó không hề có cảm giác bị viên đạn xuyên thấu cơ thể. Anh ta vội vàng kéo áo sơ mi ra, viên đạn đáng lẽ phải găm vào bả vai anh ta lúc này chỉ găm vào da thịt một chút rồi rơi xuống trên quần áo.
Anh ta lấy viên đạn ra, lập tức trở nên ngây ngốc. Chẳng lẽ có người đùa dai với anh sao?
Đầu óc anh ta bây giờ đã thanh tỉnh, nhớ lại cảm giác lạ lẫm xuất hiện vừa rồi, áo sơ mi vẫn còn âm ấm. Anh ta bất giác đưa tay tìm kiếm lá bùa trước đó Lạc Ninh đưa, vì ứng phó cô mà đã bị anh nhét đại vào chỗ nào đó. Nhưng cuối cùng lại móc ra một mớ tro tàn, cũng chính là tàn dư của lá bùa bị cháy đột ngột khi nãy. Quan trọng là nó không cháy lan ra áo sơ mi của anh ta, cũng không làm bỏng anh ta, chỉ đơn giản nóng lên như vậy.
"Ơ...chẳng lẽ tôi đang nằm mơ? Hay là say quá rồi?". Anh ta hỏi với giọng đầy ngờ vực.
--Fanpage: Bản dịch 0 đồng--
Những người khác lúc này mới hoàn hồn từ cơn kinh hoàng, một người cầm lấy viên đạn từ trong tay anh ta, cũng ôm nghi hoặc mà nói: "Đây là súng ngắm tân tiến nhất ở nước ngoài, theo lý thuyết thì chỉ cần bắn ra tuyệt đối sẽ bắn trúng người cậu nha!"
"Hơn nữa cũng không phải là một khẩu súng không đạn, sao lại như thế nhỉ?"
Đây chính là vị mới từ nước ngoài trở về - Nhạc Khiếu, anh ta là một người có đam mê với các loại vũ khí, kiến thức của anh ta ở lĩnh vực này rất uyên bác.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, những người khác lúc này cũng đã tỉnh rượu.
"Sao có thể? Vừa rồi tôi cảm giác được uy lực của viên đạn kia rất mạnh, tuyệt đối có thể xuyên qua cơ thể người ta, sao Cơ nhị không bị gì hết?"
Mọi người đều nhao nhao khó hiểu, vệ sĩ do hai vị khác mang đến cũng nhanh chóng chạy đến tòa nhà đối diện xem thử có thể bắt được người hay không.