Nghe câu hỏi của Diệp Thiên Sinh, Diệp Thanh Y mới nhận ra bản thân vừa rồi đã nóng nảy, cô ta mới từ bên ngoài về thì làm sao biết được Diệp Quân Vũ đã nhận được mail về Ngôn Cảnh Huyên, cho dù cô ta có nói là do người nặc danh kia tiết lộ, thì cũng không thể giải thích được tại sao cô ta lại có thể mở đúng thư mục cần tìm. Hành động khi nãy của cô ta dứt khoát như vậy kia mà, không hề do dự hay mất thời gian tìm kiếm thư mục.

Diệp Thiên Sinh và người nhà họ Diệp vẫn đang đợi Diệp Thanh Y giải thích. Cô ta cắn môi nhìn một lượt mọi người trong nhà rồi lại liếc sang Thái Mộc Tư và Thái Yến đang căng thẳng vì hành động ngu ngốc của cô ta.

Diệp Thanh Y nuốt nước bọt, cô ta ngó sang Diệp Quân Vũ, từ khi cô ta làm loạn đến giờ thì hắn là người yên tĩnh nhất. Nhưng hắn càng như vậy thì càng làm cô ta hoảng sợ.

"Sao hả chị cả? Chị không trả lời được câu hỏi của tôi hả? Hay là để tôi đưa ra giả thuyết hợp lý cho chị nhé?"

Diệp Thiên Sinh cười hỏi.

"Sinh, còn đừng ăn nói bậy bạ nữa. Im miệng lại đi!"

Lâm Lan sợ đắc tội với bà cả nên nhắc nhở con trai đừng xen vào chuyện này. Bà vốn không tham gia tranh đấu, luôn đứng ngoài cuộc nên nếu như hôm nay Diệp Thiên Sinh giúp Diệp Quân Vũ thì sẽ trở thành kẻ địch của mẹ con Diệp Thanh Y. Cả nhà bà lớn tuy không có đầu óc, nhưng thủ đoạn hèn hạ thì rất nhiều.

"Mẹ, con có nói bậy gì đâu? Con ở cùng anh hai từ mười giờ tối, trùng hợp là ngay khoảng thời gian đó anh hai nhận được video kia. Sau khi xem xong, con còn cùng anh hai thảo luận màn kịch dở tệ của chị cả nữa mà! Làm sao con ăn nói bậy bạ được?"

Diệp Thiên Sinh nghiêm túc đáp.

Sắc mặt của Diệp Thanh Y càng kém, Tố Cầm nhìn con gái đang cứng miệng liền biết mọi chuyện như Diệp Thiên Sinh vừa nói. Vốn dĩ bà cho rằng con gái nắm được thóp lật đổ Diệp Quân Vũ nhưng không ngờ là chuốc nhục vào thân, làm chuyện ngu xuẩn.

"Chị cả, chị muốn tự nói hay em nói thay?"

Diệp Thiên Sinh lại hướng mắt đến Diệp Thanh Y cười hỏi.

"Tôi không làm gì cả, tại sao tôi phải giải thích với cậu?"

Diệp Thanh Y giẫy chết.

"Ồ, không làm gì cả sao? Tức là chị không muốn thừa nhận mình dàn dựng ngoại cảnh hãm hại chị dâu?"

Diệp Thiên Sinh bóc trần sự thật.

"Tôi nói rồi tôi không làm gì cả!"

Diệp Thanh Y giẫy chết đến cùng.

"Vậy, vừa hay anh hai có một đoạn video hay lắm, chúng ta cùng xem nha!"

Diệp Thiên Sinh vẫn cười.

Lần này đến lượt hắn thành thạo mở thư mục, vì khi nãy có nói bản thân đã ở cùng Diệp Quân Vũ mấy tiếng, nên việc hắn biết thư mục nào là thư mục giải oan cho Ngôn Cảnh Huyên là bình thường, không có gì để mọi người thắc mắc cả.

Thư mục mà Diệp Thiên Sinh vừa mở là một video quay lén từ bên ngoài ban công khách sạn, mặc dù khá xa nhưng cũng thấy được vài người bên trong, một trong số đó là Diệp Thanh Y và Ngôn Cảnh Vân. Vì anh em nhà họ Thái đội nón, mang khẩu trang nên không nhìn được mặt mũi.

Đối thoại giữa bọn họ đại khái là bàn bạc làm sao hãm hãi Ngôn Cảnh Huyên như kế hoạch đã bàn tính, sau khi đưa ra hàng loạt kế sách, bọn họ chọn mời diễn viên phim cấp ba để hoàn thành kế hoạch này, gương mặt nữ chính thì dùng AI thay đổi.

Cuộc đối thoại kéo dài hơn hai mươi phút, gương mặt của Diệp Thanh Y bây giờ đã biến sắc đến độ trắng bệt, Tố Cầm ở một bên không dám lên tiếng, Diệp Kiều thì bỏ lên lầu từ lâu. Phen này không ai có thể cứu Diệp Thanh Y thoát khỏi tay của Diệp Quân Vũ.

"Giả, video này là giả!"

Diệp Thanh Y hoảng loạn hét lớn.

"Quay cận cảnh không chỉnh sửa mà chị còn kêu là giả à? Vậy video vu khống chị dâu có chất lượng tốt như vậy thì là gì? Là vô cùng chân thật luôn hả?"

Diệp Thiên Sinh giả bộ ngạc nhiên.

"Đúng! Đúng là vậy đấy!"

Diệp Thanh Y sống chết gật đầu.

Biểu hiện này càng quá rõ ràng là mọi chuyện do cô ta đạo diễn.

"Thanh Y, bọn ta không mù cũng không ngốc, con nói vậy là xem người lớn trong nhà là người không có não à?"

Lý Nghê Thường cười cợt lên tiếng.

Lúc đầu xem video bà vô cùng kinh ngạc và phẫn nộ, sau đó thì mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến bà không kịp chuẩn bị nón bảo hiểm. Chẳng trách mà con trai bà lại bình tĩnh từ đầu đến cuối.

"Em ba, em lo mà dạy con dâu của mình kìa, đừng ở đây chỉ trích Thanh Y của chị!"

Tố Cầm lạnh nhạt.

Dù con gái làm sai nhưng trước mặt người khác, bà ta vẫn phải bênh con.

"Người cần được dạy là con gái chị đó! Hãm hại con dâu của em thì hay lắm à? Dựng ra vở kịch này chị có phần trong đó đúng không?"

Lý Nghê Thường nắm bắt thời cơ chụp mũ.

Địa vị bà lớn có ai không muốn, bọn họ nội đấu với nhau hơn ba mươi năm, bây giờ là cơ hội để loại bỏ cả nhà bà cả.

"Em đừng ăn nói hồ đồ, chuyện này chị không biết gì hết!"

Tố Cầm gắt gỏng.

"Chị không biết thật sao?"

Lý Nghê Thường tiếp tục chất vấn.

"Đúng vậy, chị không biết. Nếu chị biết thì chị đã không để Thanh Y thực hiện kế hoạch ngu xuẩn này rồi, mà phải làm kế hoạch lớn hơn!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện