Tô Tân trở lại chung cư đã rất muộn, tẩy trang, tắm rửa, đợi cô nằm ở trên giường cầm điện thoại lên, mới thấy một vài tin nhắn trên WeChat, Giản Diệc Thận nửa giờ trước gửi vài cuộc trò chuyện, tin cuối cùng là mấy phút trước, một biểu tượng cảm xúc “chúc ngủ ngon”, một cảm giác thất vọng phảng phất xuyên thấu qua màn hình truyền ra.
Nhìn chằm chằm khung chat một lúc, Tô Tân cười ngây ngô, cười rằng mình quá nhạy cảm.
Vừa rồi cô quả thực có chút không vui vì nhìn thấy Bạch Thiến Ngữ.
Có thể là do cái bóng mà người phụ nữ này mang đến cho cô lúc trước quá nặng nề, nhìn thấy Bạch Thiến Ngữ, cô luôn cảm thấy giống như đi kèm với một âm mưu nào đó, khiến tâm trạng vui vẻ ban đầu của cô bị cuốn đi.
Bây giờ bình tĩnh lại và suy nghĩ kỹ, cô đã bị ảnh hưởng quá sâu từ những người không liên quan.
Cho dù Bạch Thiến Ngữ và Giản Diệc Thận đi cùng một nơi, không có nghĩa là họ có cái gì mờ ám; lần trước cùng gặp Bạch Thiến Ngữ, Giản Diệc Thận đã tỏ rõ thái độ với cô ta, chán ghét lại tránh không kịp, so với lúc trước cách biệt một trời.
Ở chung được lâu như vậy, Tô Tân rất hiểu tính cách và con người của Giản Diệc Thận, anh kiêu ngạo và tự phụ, chưa bao giờ bận tâm đến việc đối mặt sau một bộ phim, lại càng không có khả năng trong lòng có Bạch Thiến Ngữ còn nghĩ trăm phương ngàn kế cùng cô gương vỡ lại lành.
Hẳn chỉ là trùng hợp mà thôi.
Tô Tân cầm điện thoại lên, trả lời: Vừa mới đi tắm, điện thoại để ở ngoài không nhìn thấy.
Sau khi gửi đi, co nhìn vào cuộc trò chuyện đáng thương của Giản Diệc Thận, lòng cô có chút mền nhũn, lại gửi thêm một gói biểu tượng cảm xúc vào: [ mèo zzz. jpg]
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon, mặt trời đã ló dạng, ánh nắng xuyên qua các khe hở trên rèm cửa chiếu vào, xem ra thời tiết hôm nay rất tốt.
Như thường lệ, cô lấy điện ra và lướt một số phần mềm truyền thông, bữa tiệc từ thiện tối hôm qua rất phổ biến, có 4 5 chủ đề liên quan trên các tìm kiếm lớn. Nhiều video ngắn khác nhau được quay, Tô Tân thậm chí thấy được mấy cái có liên quan đến cô, một trong số đó là cảnh cô cùng Cố Phi Nam đứng cùng nhau và trò chuyện với nhóm tiểu thịt tươi, chủ tấm hình còn phối chữ rất tiêu hồn: Xứng đôi [ mắt ngôi sao. jpg]
Tô Tân dở khóc dở cười, các sao nam trong video này đều tràn đầy nhiệt huyết, dù có đọ sắc với ai cũng là một tình huống cẩu huyết, may mà cô không phải sao nữ, nếu không sẽ bị mấy fan tiểu thịt tươi này vu cho vô số tội.
Cô đứng dậy chiên một quả trứng,làm nóng hai miếng bánh mì, vừa bắt đầu thưởng thức bữa sáng cuối tuần thì điện thoại reo reo lên thấy đó là của trưởng phòng Tiền.
Cô có chút đau đầu.
Cuộc gọi từ Ban Tuyên giáo không phải là một điều tốt, phải mắc một sai lầm lớn từ nghệ sĩ.
Những tay săn ảnh, truyền thông và người hâm mộ có thể dừng lại không? Vì sao lại gây sự vào cuối tuần? Hít một hơi thật sâu, cô kết nối điện thoại.
“Tô tổng, weibo có một hot search thêm nhiệt bên trong, chúng ta có cần liên hệ đến phòng quan hệ công chúng hay không, chúng tôi có chút không chắc chắn.” Bộ trưởng Tiền khó xử hỏi.
“Hot search gì? Tôi vừa mới xem, không cần phải liên hệ đến phòng quan hệ công chúng.” Tô Tân khó hiểu.
“Ở phía dưới, có một hot search của Nam Cực Tâm đem cô và Cố Phi Nam... thành một CP, một số tài khoản marketing đều đăng, vì vậy mức độ phổ biến tăng rất nhanh... Tâm Nam Cực nhanh chóng có một vạn fan hâm mộ.”
Tô Tân thật sự phục đám dân mạng này. Hôm qua cô vẫn còn đang băn khoăn không biết, Cố Phi Nam CUE cô thì có bị tài khoản marketing lợi dụng để làm ầm ĩ về tin đồn bao nuôi, kim chủ hay không, nhưng không ngờ lại tạo CP.
Click vào hot search liếc mấy cái, cũng may không phải bôi đen Cố Phi Nam, ngoại trừ mấy bài siêu chat và bài trên diễn đàn do tài khoản marketing mang ra, còn rất nhiều bài tự giải trí và nhấm nháp CP đến cả đám fan của Cố Phi Nam cũng tham gia chung vui nên độ nổi tiếng mới tăng nhanh như vậy.
Tên CP được fan hâm mộ dùng từ đồng âm trong “Nam” trong Cố Phi Nam và chữ “Tân” trong Tô Tân mang ý nghĩa hay và dễ đọc.
Hot search thứ nhất được đăng bởi một tài khoản marketing, đem việc Cố Phi Nam nhiều lần công khai CUE Tô Tân ghép lại với nhau, còn có một vài cảnh Cố Phi Nam cùng Tô Tân trò chuyện và nhìn nhau, ở giữa C vị là bức ảnh trò chuyện của hai người tối hôm qua: Cố Phi Nam và Bá Nhạc cả hai đều là những người dẫn đầu trong lĩnh vực tương ứng của họ, nhìn rất xứng đôi, # Tâm Nam Cực # là thật sao? Mọi người cảm thấy thế nào? [ Doraemon cảm thấy giật mình. jpg]
Những câu trả lời dưới đây kỳ lạ đến mức Tô Tân phải kéo xuống và xem. Một vài câu trả lời khiến mọi người bật cười.
[ Marketing đi chết đi! Hai người này thật đúng là rất xứng, cửa hôn sự này tôi đồng ý năm phút. ]
[ Nhân tiện ôm Nam Nam nhà tôi đi chung với, thuận tiện ôm ôm chị gái xinh đẹp. ]
[ Tài khoản Marketing làm người đi! Đến cả # Tâm Nam Cực # cũng muốn cọ, tất cả đều là đỉnh cao, không thể mua được! ]
. ..
Lại xem xét siêu lời nói mấy lần, nó thực sự đã được thành lập cách đây vài tháng, hẳn là lần Cố Phi Nam bị bôi đen vì đảm nhận nhân vật phản diện trong « Ác Mộng ». Trong Siêu Lời Nói không có nhiều bài đăng, dù sao Tô Tân chỉ là một tổng giám đốc công ty giải trí, cùng Cố Phi Nam xuất hiện trước công chúng rất ít. Nhưng hôm nay, Siêu Lời Nói mở mày mở mặt, sôi động như ngày Tết.
[ CP thật xứng đôi, tôi có thể! ]
[ Nam Nam nhất định rất yêu chị ấy, đôi mắt đó chưa bao giờ rời khỏi chị ấy. ]
[ Chỉ cần đụng tới tỷ tỷ, Nam Nam liền không giết CP, chủ động CUE, đôi này tôi thích. ]
...
Tô Tân dở khóc dở cười đi dạo một vòng, may thay những nhận xét liên quan không có lực sát thương gì, có thể vì cô cũng không phải là người nổi tiếng, hầy hết các bài phát biểu đều có ý nghĩa tốt, thậm chí nếu người qua đường nhìn thấy nó, họ sẽ bật cười, cái này cũng không cần chi tiền cho quan hệ công chúng để xóa hot search, phát thêm chủ đề về Cố Phi Nam cùng fan hâm mộ làm từ thiện, đem nội dung dẫn đạo một chút liền tốt.
Không ngoài dự liệu, chủ đề này quá phù hợp, mặc dù lên hot search, nhưng lại xếp ở hàng cuối, chờ Tô Tân lái xe về tới núi Thượng An, lại quét một cái, đã bị cái khác dồn xuống.
Chỗ để xe hơi xa nhà, may là bị những cây cổ thụ che khuất nắng che khuất bầu trời, rất râm mát.
Tô Tân chậm rãi đi dọc theo con đường núi, bên cạnh là suối núi chảy róc rách, bên trong có đàn vịt vỗ cánh, thỉnh thoảng có đàn sóc vọt qua, vô cùng hoang dã.
Nếu không phải vì công việc quá bận rộn, cô rất muốn tận hưởng cuộc sống yên tĩnh ở thôn nhỏ trên núi này.
Có lẽ vừa đi vừa nhìn quá mức nhập thần, phía trước bỗng nhiên truyền đến một tiếng ho nhẹ, cô suýt nữa đâm đầu vào, nhanh chóng dừng bước chân lại.
Cánh tay bị ai đó nắm lấy, giúp cô ổn định thân hình đang lảo đảo.
“Em đang nhìn cái gì mà nhập thần quá vậy?” Một giọng nói quen thuộc vang lên, là Giản Diệc Thận.
Tô Tân trừng mắt nhìn anh: “Em đang đi anh chạy ra chắn ngang làm gì?”
Giản Diệc Thận nghẹn lời.
Anh biết Tô Tân sẽ về đây trong khoảng thời gian này, ở trên ban công nhìn mấy lần, vừa vặn nhìn thấy xe Tô Tân vòng qua, liền xuống chặn cô lại.
Rõ ràng có rất nhiều lời muốn nói nhưng gặp rồi lại không biết nói gì.
Hỏi cô tại sao tối hôm qua sao lại lên xe Trình Tử Hạo sao?
Hỏi tối hôm qua cố ý trả lời muộn Wechat của anh đúng không, không muốn cùng anh nói chuyện phiếm sao?
Hỏi sáng sớm hôm nay trên mạng có chuyện gì xảy ra với CP của cô và Cố Phi Nam sao?
...
Tối hôm qua anh chua suốt cả đêm, sáng nay ngủ dậy lại lại chịu một cú đánh khác, nhìn thấy “xứng đôi”, “Cửa hôn sự này tôi đồng ý” những bong bóng màu hồng này, khiến trái tim anh như bị ăn mòn, từ một lỗ hổng và biến thành một tổ ong.
Thế nhưng, anh lại không có tư cách để chất vấn Tô Tân, hai người đến quan hệ người yêu cũng không bằng.
Anh không nói, yên lặng cùng Tô Tân đi lên.
Mắt thấy đã đến cửa chính, Tô Tân chuẩn bị bước vào, Giản Diệc Thận dừng bước.
Tô Tân cảm thấy kỳ quái, hôm nay Giản Diệc Thận có chút không bình thường, trông không quá cao hứng, cô đem tay đẩy cửa rụt trở về, hai mắt trên dưới đánh giá anh: “Sao vậy? Sao anh lại không vui?”
“Không có gì.” Giản Diệc Thận trầm trầm nói “Em đừng để ý tới anh.”
Tô Tân suy nghĩ một chút: “Bởi vì hot search sao? Bởi vì Tâm Nam Cực?”
Giản Diệc Thận ánh mắt trì trệ, không nói.
Tô Tân yên lặng nhìn anh, khóe miệng dần dần giương lên: “Loại CP này ở khắp nơi trong làng giải trí. Cho dù hai người nổi tiếng chưa từng gặp mặt, người hâm mộ cũng có thể tạo thành một cặp, anh xác định vì cái này mà ghen sao?”
Giản Diệc Thận sửng sốt một chút, trong lòng một trận cuồng hỉ.
Tô Tân một câu nói kia không chỉ cho thấy cô và Cố Phi Nam không có bất kỳ sự mập mờ nào, mà còn cố ý giải thích cho anh về vụ bê bối đó, điều này có nghĩa là Tô Tân quan tâm đến suy nghĩ của anh?
Giấm ban đầu đã bị cuốn sạch, tinh thần anh lập tức vực dậy, dứt khoát phủ nhận: “Làm sao mà ghen được? Chỉ là có chút... không thoải mái mà thôi, một lát nữa sẽ ổn thôi.”
“Thật sao?” Tô Tân nghiêng đầu nhìn anh.
Cái nghiêng đầu này có chút đáng yêu, Giản Diệc Thận trong lòng rung động. Từng có lúc, Tô Tân cũng thích nhìn anh như thế này, đôi mắt tràn đầy tình yêu, bây giờ Tô Tân trước kia, từng chút từng chút một trở về rồi sao?
Anh tiến lên một bước, muốn nắm tay Tô Tân: “Thật, mặc dù anh không biết ngành giải trí những khúc quanh co gì, nhưng anh biết em là người thế nào, trong lòng nhất thời sẽ cảm thấy đau lòng, sẽ tự mình điều chỉnh lại...”
Tô Tân lùi lại một bước, cười ngọt ngào: “Vậy là tốt rồi, em đi vào đây, anh cũng đừng ở chỗ này phơi nắng, cẩn thận cha em ra đánh anh.”
Giản Diệc Thận trơ mắt nhìn cánh cửa đóng lại trước mắt anh, trong lòng ảo não không thôi. Cũng không biết cha vợ lúc nào mới có thể mềm lòng, nếu có thể nhả ra nhường anh vào trong nhà ngồi một chút liền tốt.
Ngay khi cô vào nhà, Đa Đa ngửi ngửi mùi của cô, từ phòng khách phi ra nghênh đón.
Tô Hà đứng trên ban công mỉm cười nhìn cô, có lẽ vừa rồi đã nhìn thấy cô và Giản Diệc Thận nói chuyện ở cửa. Tô Đình Doãn đang xem TV trong phòng khách, trên màn hình là bộ phim bắn súng đen trắng kinh điển, cũng không biết đã xem mấy trăm lần, Tô Tân đã có thể thuộc lòng những câu thoại trong đó, ông ấy vẫn say sưa xem nó.
“Về rồi sao? Nhớ uống canh đậu xanh, dì La cố ý nấu cho con đấy.”
“Dạ.” Tô Tân vào bếp, từ trong tủ lạnh lấy canh đậu xanh ra. Canh đậu xanh được hầm đặc, vào mùa hè ăn một bát bột đậu xanh thì vô cùng sảng khoái.
Đi vào phòng khách lần nữa, Tô Hà và La Trân Huệ đều đều đi xuống.
Tô Hà cười híp mắt nhìn cô: “Giản Diệc Thận cùng em trở về sao?”
Tô Đình Doãn đột nhiên rời mắt khỏi TV, cảnh giác nhìn Tô Tân.
“Không, trên đường gặp phải mà thôi.” Tô Tân thản nhiên đáp.
“Gặp phải tâm sự cũng không có gì ” La Trân Huệ cười nói “Tuần trước cha mẹ thằng bé còn tới làm khách, hai nhà có giao tình lâu như vậy, đã có người nhận sai, vậy cũng không cần xem họ như kẻ thù, đúng không?”
Tô Đình Doãn hừ một tiếng, không tiếp lời, chuyển chủ đề: “Trưa nay ăn gì?”
“Mướp đắng xào trứng, thanh nhiệt giải nhiệt.”
“Sao ngày nào cũng ăn mướp đắng? Đổi vị, đắng quá.”
...
Một nhà náo nhiệt ăn cơm xong, Tô Đình Doãn, La Trân Huệ đều đi về phòng ngủ trưa, Tô Hà bên cạnh chép miệng: “Cùng cậu ta thế nào rồi?”
Tô Tân suy nghĩ một chút: “Thế thôi, thuận theo tự nhiên.”
“Tiểu tử này thật có nghị lực, không thể không bội phục, anh còn thua cậu ta, khó trách trước kia cậu ta vẫn luôn xem thường anh ” Tô Hà thở dài “Hơn nửa năm rồi, hầu như cuối tuần nào cũng vậy đều tới cùng cha chạy bộ, cha là người nóng tính, cậu ta có thể nhịn được cũng thật lợi hại.”
Tô Tân trầm mặc một lát, nhẹ giọng hỏi: “Cha không biết chuyện anh ấy cứu anh sao?”
Tô Hà lắc đầu: “Cậu ta không cho anh nói, nói là muốn để cha một lần nữa thực tình tiếp nhận.”
“Vậy để anh ấy không ngừng cố gắng đi.” Tô Tân không nói nên lời.
Tô Hà vui vẻ: “Cha đã mềm hoá không sai biệt lắm sao? Trước kia đã sớm bắt đầu xé cổ họng mắng hắn, hôm nay nhắc đến cha cũng không nói.”
Tô Tân ngẫm nghĩ một lúc, quả thực là như vậy.
“Tiểu Tân, thật ra, anh nói nhiều như vậy, là muốn nói cho em nghe, nếu trong lòng em còn có cậu ta, vậy cũng chớ kìm ném bản thân ” Tô Hà nhìn cô chăm chú, phảng phất xuyên thấu qua con mắt nhìn thấy được nội tâm cô “Đừng giống như anh, sắp đến đã mất đi, một câu thổ lộ cũng không nói ra miệng.”
Hiếm khi, công ty không có vấn đề gì lớn, Tô Tân ở nhà hai ngày.
Hôm thứ bảy, Giản Diệc Thận từ Wechat gọi cô ra ngoài hóng mát, hai người trên ban công sân thượng gặp nhau,nói chuyện với nhau cả tiếng đồng hồ, cuối cùng Tô Đình Doãn nặng nề ho khan mấy tiếng, Tô Tân lúc này mới cùng Giản Diệc Thận chúc ngủ ngon rồi trở về phòng.
Nằm trên giường, tâm trạng Tô Tân có chút thả lỏng, lời nói của Tô Hà nói cứ lướt qua trong đầu.
Sau bao nhiêu khó khăn trắc trở, cô không cách nào phủ nhận sự tồn tại của Giản Diệc Thận trong trái tim mình.
Tình trạng hiện tại của hai người, ôn hòa, tự nhiên, thỉnh thoảng thân mật đều khiến cô cảm thấy an toàn, cô cảm thấy điều này rất tốt, không cần đụng chạm quá sâu, giữ một khoảng cách thích hợp, không phải người yêu nhưng hơn mức bạn bè.
Hai người có thể đi tới một bước nào, liền để cho thời gian nghiệm chứng đi.
Chủ nhật Tô Tân ăn xong cơm tối liền lái xe về thành phố. Ban đầu Giản Diệc Thận hẹn buổi tối cùng cô trở về, nhưng buổi trưa cũng không biết có chuyện gì, liền vội vã rời đi, trước khi đi cố ý gọi cô từ trên ban công nói lời tạm biệt.
Khi gần đến quảng trường, cô dừng xe lại đi đến siêu thị mua một ít bánh bao đông lạnh, dự định sáng sớm ngày mai làm điểm tâm ăn.
Vừa bước vào siêu thị, điện thoại của cô rung lên hai lần, cô cầm lên thì là tin nhắn từ một số lạ, tổng cộng có hai tin nhắn.
[ Mau tới khách sạn Lệ Đức phòng 1716, Giản Diệc Thận và Bạch Thiến Ngữ đang hẹn hò. ]
[ Không thể nhìn nổi anh ta lừa cô, anh ta cùng Bạch Thiến Ngữ tình cũ phục nhiên, cô đến tận mắt nhìn đi. ]
* Tác giả có lời muốn nói: Nhìn xem Giản tổng có thể vượt qua lần tính toán này hay không.
Nhìn chằm chằm khung chat một lúc, Tô Tân cười ngây ngô, cười rằng mình quá nhạy cảm.
Vừa rồi cô quả thực có chút không vui vì nhìn thấy Bạch Thiến Ngữ.
Có thể là do cái bóng mà người phụ nữ này mang đến cho cô lúc trước quá nặng nề, nhìn thấy Bạch Thiến Ngữ, cô luôn cảm thấy giống như đi kèm với một âm mưu nào đó, khiến tâm trạng vui vẻ ban đầu của cô bị cuốn đi.
Bây giờ bình tĩnh lại và suy nghĩ kỹ, cô đã bị ảnh hưởng quá sâu từ những người không liên quan.
Cho dù Bạch Thiến Ngữ và Giản Diệc Thận đi cùng một nơi, không có nghĩa là họ có cái gì mờ ám; lần trước cùng gặp Bạch Thiến Ngữ, Giản Diệc Thận đã tỏ rõ thái độ với cô ta, chán ghét lại tránh không kịp, so với lúc trước cách biệt một trời.
Ở chung được lâu như vậy, Tô Tân rất hiểu tính cách và con người của Giản Diệc Thận, anh kiêu ngạo và tự phụ, chưa bao giờ bận tâm đến việc đối mặt sau một bộ phim, lại càng không có khả năng trong lòng có Bạch Thiến Ngữ còn nghĩ trăm phương ngàn kế cùng cô gương vỡ lại lành.
Hẳn chỉ là trùng hợp mà thôi.
Tô Tân cầm điện thoại lên, trả lời: Vừa mới đi tắm, điện thoại để ở ngoài không nhìn thấy.
Sau khi gửi đi, co nhìn vào cuộc trò chuyện đáng thương của Giản Diệc Thận, lòng cô có chút mền nhũn, lại gửi thêm một gói biểu tượng cảm xúc vào: [ mèo zzz. jpg]
Tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon, mặt trời đã ló dạng, ánh nắng xuyên qua các khe hở trên rèm cửa chiếu vào, xem ra thời tiết hôm nay rất tốt.
Như thường lệ, cô lấy điện ra và lướt một số phần mềm truyền thông, bữa tiệc từ thiện tối hôm qua rất phổ biến, có 4 5 chủ đề liên quan trên các tìm kiếm lớn. Nhiều video ngắn khác nhau được quay, Tô Tân thậm chí thấy được mấy cái có liên quan đến cô, một trong số đó là cảnh cô cùng Cố Phi Nam đứng cùng nhau và trò chuyện với nhóm tiểu thịt tươi, chủ tấm hình còn phối chữ rất tiêu hồn: Xứng đôi [ mắt ngôi sao. jpg]
Tô Tân dở khóc dở cười, các sao nam trong video này đều tràn đầy nhiệt huyết, dù có đọ sắc với ai cũng là một tình huống cẩu huyết, may mà cô không phải sao nữ, nếu không sẽ bị mấy fan tiểu thịt tươi này vu cho vô số tội.
Cô đứng dậy chiên một quả trứng,làm nóng hai miếng bánh mì, vừa bắt đầu thưởng thức bữa sáng cuối tuần thì điện thoại reo reo lên thấy đó là của trưởng phòng Tiền.
Cô có chút đau đầu.
Cuộc gọi từ Ban Tuyên giáo không phải là một điều tốt, phải mắc một sai lầm lớn từ nghệ sĩ.
Những tay săn ảnh, truyền thông và người hâm mộ có thể dừng lại không? Vì sao lại gây sự vào cuối tuần? Hít một hơi thật sâu, cô kết nối điện thoại.
“Tô tổng, weibo có một hot search thêm nhiệt bên trong, chúng ta có cần liên hệ đến phòng quan hệ công chúng hay không, chúng tôi có chút không chắc chắn.” Bộ trưởng Tiền khó xử hỏi.
“Hot search gì? Tôi vừa mới xem, không cần phải liên hệ đến phòng quan hệ công chúng.” Tô Tân khó hiểu.
“Ở phía dưới, có một hot search của Nam Cực Tâm đem cô và Cố Phi Nam... thành một CP, một số tài khoản marketing đều đăng, vì vậy mức độ phổ biến tăng rất nhanh... Tâm Nam Cực nhanh chóng có một vạn fan hâm mộ.”
Tô Tân thật sự phục đám dân mạng này. Hôm qua cô vẫn còn đang băn khoăn không biết, Cố Phi Nam CUE cô thì có bị tài khoản marketing lợi dụng để làm ầm ĩ về tin đồn bao nuôi, kim chủ hay không, nhưng không ngờ lại tạo CP.
Click vào hot search liếc mấy cái, cũng may không phải bôi đen Cố Phi Nam, ngoại trừ mấy bài siêu chat và bài trên diễn đàn do tài khoản marketing mang ra, còn rất nhiều bài tự giải trí và nhấm nháp CP đến cả đám fan của Cố Phi Nam cũng tham gia chung vui nên độ nổi tiếng mới tăng nhanh như vậy.
Tên CP được fan hâm mộ dùng từ đồng âm trong “Nam” trong Cố Phi Nam và chữ “Tân” trong Tô Tân mang ý nghĩa hay và dễ đọc.
Hot search thứ nhất được đăng bởi một tài khoản marketing, đem việc Cố Phi Nam nhiều lần công khai CUE Tô Tân ghép lại với nhau, còn có một vài cảnh Cố Phi Nam cùng Tô Tân trò chuyện và nhìn nhau, ở giữa C vị là bức ảnh trò chuyện của hai người tối hôm qua: Cố Phi Nam và Bá Nhạc cả hai đều là những người dẫn đầu trong lĩnh vực tương ứng của họ, nhìn rất xứng đôi, # Tâm Nam Cực # là thật sao? Mọi người cảm thấy thế nào? [ Doraemon cảm thấy giật mình. jpg]
Những câu trả lời dưới đây kỳ lạ đến mức Tô Tân phải kéo xuống và xem. Một vài câu trả lời khiến mọi người bật cười.
[ Marketing đi chết đi! Hai người này thật đúng là rất xứng, cửa hôn sự này tôi đồng ý năm phút. ]
[ Nhân tiện ôm Nam Nam nhà tôi đi chung với, thuận tiện ôm ôm chị gái xinh đẹp. ]
[ Tài khoản Marketing làm người đi! Đến cả # Tâm Nam Cực # cũng muốn cọ, tất cả đều là đỉnh cao, không thể mua được! ]
. ..
Lại xem xét siêu lời nói mấy lần, nó thực sự đã được thành lập cách đây vài tháng, hẳn là lần Cố Phi Nam bị bôi đen vì đảm nhận nhân vật phản diện trong « Ác Mộng ». Trong Siêu Lời Nói không có nhiều bài đăng, dù sao Tô Tân chỉ là một tổng giám đốc công ty giải trí, cùng Cố Phi Nam xuất hiện trước công chúng rất ít. Nhưng hôm nay, Siêu Lời Nói mở mày mở mặt, sôi động như ngày Tết.
[ CP thật xứng đôi, tôi có thể! ]
[ Nam Nam nhất định rất yêu chị ấy, đôi mắt đó chưa bao giờ rời khỏi chị ấy. ]
[ Chỉ cần đụng tới tỷ tỷ, Nam Nam liền không giết CP, chủ động CUE, đôi này tôi thích. ]
...
Tô Tân dở khóc dở cười đi dạo một vòng, may thay những nhận xét liên quan không có lực sát thương gì, có thể vì cô cũng không phải là người nổi tiếng, hầy hết các bài phát biểu đều có ý nghĩa tốt, thậm chí nếu người qua đường nhìn thấy nó, họ sẽ bật cười, cái này cũng không cần chi tiền cho quan hệ công chúng để xóa hot search, phát thêm chủ đề về Cố Phi Nam cùng fan hâm mộ làm từ thiện, đem nội dung dẫn đạo một chút liền tốt.
Không ngoài dự liệu, chủ đề này quá phù hợp, mặc dù lên hot search, nhưng lại xếp ở hàng cuối, chờ Tô Tân lái xe về tới núi Thượng An, lại quét một cái, đã bị cái khác dồn xuống.
Chỗ để xe hơi xa nhà, may là bị những cây cổ thụ che khuất nắng che khuất bầu trời, rất râm mát.
Tô Tân chậm rãi đi dọc theo con đường núi, bên cạnh là suối núi chảy róc rách, bên trong có đàn vịt vỗ cánh, thỉnh thoảng có đàn sóc vọt qua, vô cùng hoang dã.
Nếu không phải vì công việc quá bận rộn, cô rất muốn tận hưởng cuộc sống yên tĩnh ở thôn nhỏ trên núi này.
Có lẽ vừa đi vừa nhìn quá mức nhập thần, phía trước bỗng nhiên truyền đến một tiếng ho nhẹ, cô suýt nữa đâm đầu vào, nhanh chóng dừng bước chân lại.
Cánh tay bị ai đó nắm lấy, giúp cô ổn định thân hình đang lảo đảo.
“Em đang nhìn cái gì mà nhập thần quá vậy?” Một giọng nói quen thuộc vang lên, là Giản Diệc Thận.
Tô Tân trừng mắt nhìn anh: “Em đang đi anh chạy ra chắn ngang làm gì?”
Giản Diệc Thận nghẹn lời.
Anh biết Tô Tân sẽ về đây trong khoảng thời gian này, ở trên ban công nhìn mấy lần, vừa vặn nhìn thấy xe Tô Tân vòng qua, liền xuống chặn cô lại.
Rõ ràng có rất nhiều lời muốn nói nhưng gặp rồi lại không biết nói gì.
Hỏi cô tại sao tối hôm qua sao lại lên xe Trình Tử Hạo sao?
Hỏi tối hôm qua cố ý trả lời muộn Wechat của anh đúng không, không muốn cùng anh nói chuyện phiếm sao?
Hỏi sáng sớm hôm nay trên mạng có chuyện gì xảy ra với CP của cô và Cố Phi Nam sao?
...
Tối hôm qua anh chua suốt cả đêm, sáng nay ngủ dậy lại lại chịu một cú đánh khác, nhìn thấy “xứng đôi”, “Cửa hôn sự này tôi đồng ý” những bong bóng màu hồng này, khiến trái tim anh như bị ăn mòn, từ một lỗ hổng và biến thành một tổ ong.
Thế nhưng, anh lại không có tư cách để chất vấn Tô Tân, hai người đến quan hệ người yêu cũng không bằng.
Anh không nói, yên lặng cùng Tô Tân đi lên.
Mắt thấy đã đến cửa chính, Tô Tân chuẩn bị bước vào, Giản Diệc Thận dừng bước.
Tô Tân cảm thấy kỳ quái, hôm nay Giản Diệc Thận có chút không bình thường, trông không quá cao hứng, cô đem tay đẩy cửa rụt trở về, hai mắt trên dưới đánh giá anh: “Sao vậy? Sao anh lại không vui?”
“Không có gì.” Giản Diệc Thận trầm trầm nói “Em đừng để ý tới anh.”
Tô Tân suy nghĩ một chút: “Bởi vì hot search sao? Bởi vì Tâm Nam Cực?”
Giản Diệc Thận ánh mắt trì trệ, không nói.
Tô Tân yên lặng nhìn anh, khóe miệng dần dần giương lên: “Loại CP này ở khắp nơi trong làng giải trí. Cho dù hai người nổi tiếng chưa từng gặp mặt, người hâm mộ cũng có thể tạo thành một cặp, anh xác định vì cái này mà ghen sao?”
Giản Diệc Thận sửng sốt một chút, trong lòng một trận cuồng hỉ.
Tô Tân một câu nói kia không chỉ cho thấy cô và Cố Phi Nam không có bất kỳ sự mập mờ nào, mà còn cố ý giải thích cho anh về vụ bê bối đó, điều này có nghĩa là Tô Tân quan tâm đến suy nghĩ của anh?
Giấm ban đầu đã bị cuốn sạch, tinh thần anh lập tức vực dậy, dứt khoát phủ nhận: “Làm sao mà ghen được? Chỉ là có chút... không thoải mái mà thôi, một lát nữa sẽ ổn thôi.”
“Thật sao?” Tô Tân nghiêng đầu nhìn anh.
Cái nghiêng đầu này có chút đáng yêu, Giản Diệc Thận trong lòng rung động. Từng có lúc, Tô Tân cũng thích nhìn anh như thế này, đôi mắt tràn đầy tình yêu, bây giờ Tô Tân trước kia, từng chút từng chút một trở về rồi sao?
Anh tiến lên một bước, muốn nắm tay Tô Tân: “Thật, mặc dù anh không biết ngành giải trí những khúc quanh co gì, nhưng anh biết em là người thế nào, trong lòng nhất thời sẽ cảm thấy đau lòng, sẽ tự mình điều chỉnh lại...”
Tô Tân lùi lại một bước, cười ngọt ngào: “Vậy là tốt rồi, em đi vào đây, anh cũng đừng ở chỗ này phơi nắng, cẩn thận cha em ra đánh anh.”
Giản Diệc Thận trơ mắt nhìn cánh cửa đóng lại trước mắt anh, trong lòng ảo não không thôi. Cũng không biết cha vợ lúc nào mới có thể mềm lòng, nếu có thể nhả ra nhường anh vào trong nhà ngồi một chút liền tốt.
Ngay khi cô vào nhà, Đa Đa ngửi ngửi mùi của cô, từ phòng khách phi ra nghênh đón.
Tô Hà đứng trên ban công mỉm cười nhìn cô, có lẽ vừa rồi đã nhìn thấy cô và Giản Diệc Thận nói chuyện ở cửa. Tô Đình Doãn đang xem TV trong phòng khách, trên màn hình là bộ phim bắn súng đen trắng kinh điển, cũng không biết đã xem mấy trăm lần, Tô Tân đã có thể thuộc lòng những câu thoại trong đó, ông ấy vẫn say sưa xem nó.
“Về rồi sao? Nhớ uống canh đậu xanh, dì La cố ý nấu cho con đấy.”
“Dạ.” Tô Tân vào bếp, từ trong tủ lạnh lấy canh đậu xanh ra. Canh đậu xanh được hầm đặc, vào mùa hè ăn một bát bột đậu xanh thì vô cùng sảng khoái.
Đi vào phòng khách lần nữa, Tô Hà và La Trân Huệ đều đều đi xuống.
Tô Hà cười híp mắt nhìn cô: “Giản Diệc Thận cùng em trở về sao?”
Tô Đình Doãn đột nhiên rời mắt khỏi TV, cảnh giác nhìn Tô Tân.
“Không, trên đường gặp phải mà thôi.” Tô Tân thản nhiên đáp.
“Gặp phải tâm sự cũng không có gì ” La Trân Huệ cười nói “Tuần trước cha mẹ thằng bé còn tới làm khách, hai nhà có giao tình lâu như vậy, đã có người nhận sai, vậy cũng không cần xem họ như kẻ thù, đúng không?”
Tô Đình Doãn hừ một tiếng, không tiếp lời, chuyển chủ đề: “Trưa nay ăn gì?”
“Mướp đắng xào trứng, thanh nhiệt giải nhiệt.”
“Sao ngày nào cũng ăn mướp đắng? Đổi vị, đắng quá.”
...
Một nhà náo nhiệt ăn cơm xong, Tô Đình Doãn, La Trân Huệ đều đi về phòng ngủ trưa, Tô Hà bên cạnh chép miệng: “Cùng cậu ta thế nào rồi?”
Tô Tân suy nghĩ một chút: “Thế thôi, thuận theo tự nhiên.”
“Tiểu tử này thật có nghị lực, không thể không bội phục, anh còn thua cậu ta, khó trách trước kia cậu ta vẫn luôn xem thường anh ” Tô Hà thở dài “Hơn nửa năm rồi, hầu như cuối tuần nào cũng vậy đều tới cùng cha chạy bộ, cha là người nóng tính, cậu ta có thể nhịn được cũng thật lợi hại.”
Tô Tân trầm mặc một lát, nhẹ giọng hỏi: “Cha không biết chuyện anh ấy cứu anh sao?”
Tô Hà lắc đầu: “Cậu ta không cho anh nói, nói là muốn để cha một lần nữa thực tình tiếp nhận.”
“Vậy để anh ấy không ngừng cố gắng đi.” Tô Tân không nói nên lời.
Tô Hà vui vẻ: “Cha đã mềm hoá không sai biệt lắm sao? Trước kia đã sớm bắt đầu xé cổ họng mắng hắn, hôm nay nhắc đến cha cũng không nói.”
Tô Tân ngẫm nghĩ một lúc, quả thực là như vậy.
“Tiểu Tân, thật ra, anh nói nhiều như vậy, là muốn nói cho em nghe, nếu trong lòng em còn có cậu ta, vậy cũng chớ kìm ném bản thân ” Tô Hà nhìn cô chăm chú, phảng phất xuyên thấu qua con mắt nhìn thấy được nội tâm cô “Đừng giống như anh, sắp đến đã mất đi, một câu thổ lộ cũng không nói ra miệng.”
Hiếm khi, công ty không có vấn đề gì lớn, Tô Tân ở nhà hai ngày.
Hôm thứ bảy, Giản Diệc Thận từ Wechat gọi cô ra ngoài hóng mát, hai người trên ban công sân thượng gặp nhau,nói chuyện với nhau cả tiếng đồng hồ, cuối cùng Tô Đình Doãn nặng nề ho khan mấy tiếng, Tô Tân lúc này mới cùng Giản Diệc Thận chúc ngủ ngon rồi trở về phòng.
Nằm trên giường, tâm trạng Tô Tân có chút thả lỏng, lời nói của Tô Hà nói cứ lướt qua trong đầu.
Sau bao nhiêu khó khăn trắc trở, cô không cách nào phủ nhận sự tồn tại của Giản Diệc Thận trong trái tim mình.
Tình trạng hiện tại của hai người, ôn hòa, tự nhiên, thỉnh thoảng thân mật đều khiến cô cảm thấy an toàn, cô cảm thấy điều này rất tốt, không cần đụng chạm quá sâu, giữ một khoảng cách thích hợp, không phải người yêu nhưng hơn mức bạn bè.
Hai người có thể đi tới một bước nào, liền để cho thời gian nghiệm chứng đi.
Chủ nhật Tô Tân ăn xong cơm tối liền lái xe về thành phố. Ban đầu Giản Diệc Thận hẹn buổi tối cùng cô trở về, nhưng buổi trưa cũng không biết có chuyện gì, liền vội vã rời đi, trước khi đi cố ý gọi cô từ trên ban công nói lời tạm biệt.
Khi gần đến quảng trường, cô dừng xe lại đi đến siêu thị mua một ít bánh bao đông lạnh, dự định sáng sớm ngày mai làm điểm tâm ăn.
Vừa bước vào siêu thị, điện thoại của cô rung lên hai lần, cô cầm lên thì là tin nhắn từ một số lạ, tổng cộng có hai tin nhắn.
[ Mau tới khách sạn Lệ Đức phòng 1716, Giản Diệc Thận và Bạch Thiến Ngữ đang hẹn hò. ]
[ Không thể nhìn nổi anh ta lừa cô, anh ta cùng Bạch Thiến Ngữ tình cũ phục nhiên, cô đến tận mắt nhìn đi. ]
* Tác giả có lời muốn nói: Nhìn xem Giản tổng có thể vượt qua lần tính toán này hay không.
Danh sách chương