Còn có phần thưởng cập nhật!
Niềm vui bất ngờ cũng chỉ như vậy.
Nàng ngay lập tức mở túi trang bị, sau khi nhìn thấy phần thưởng thì mím môi lại.
Phần thưởng này nói hữu dụng thì cũng hữu dụng, nói râu ria, thì cũng râu ria
Trong túi trang bị có một giọt nước trong suốt lấp lánh.
Theo như hệ thống miêu tả, đây không phải là giọt nước bình thường, mà là “trái tim của động vật tiến hóa”, cho động vật ăn nó, có khả năng thúc đẩy sự tiến hóa của động vật.
Tiến hóa có thể khiến cho động vật khỏe mạnh to lớn hơn, trí lực cũng sẽ phát triển.
Ngoài ra còn có thể kích hoạt các kỹ năng.
Không biết có thể sử dụng trên người Quý Thâm không, thân thể đứa nhỏ này hơi yếu, Quý Thiên Nhu nhìn Quý Thâm người đào đất còn không nhanh bằng con chuột xám, như đang suy nghĩ gì đó.
Theo một nghĩa nào đó, con người thuộc loài động vật có vú, vậy cũng là động vật.
Hệ thống: “... Mời ký chủ dừng ngay suy nghĩ nguy hiểm của mình, đó là con ruột do ký chủ sinh ra.”
Một ánh sáng trắng lóe lên trên phần mô ta của giọt nước, phần mô tả được thêm một câu: “Nhân loại không thể sử dụng.”
“Ồ.” Quý Thiên Nhu có hơi thất vọng.
Nhưng rất nhanh sự thất vọng nhỏ này bị nàng ném ra sau đầu, ánh mắt nàng nhìn qua nhìn lại giữa Chiến Hồn dưới chân trưởng thôn và con chuột xám.
“Tim của động vật tiến hóa” chỉ có một viên, cho Chiến Hồn hay cho chuột xám dùng thử đây? Chiến Hồn đối với nàng vô cùng thân mật vô cùng tốt, nhưng nó là của trưởng thôn.
Mà chuột xám... tuy nói rằng hiện tại là thành viên của gia đình, nhưng lại nuôi kiểu thả rông, không chừng ngày nào một đi không trở lại.
Cuối cùng Quý Thiên Nhu ôm chuột xám đang đào đất vào lòng bàn tay.
Cảm nhận được tim chuột xám đập nhanh và biểu cảm sợ hãi, Quý Thiên Nhu búng vào cái đầu nhỏ của nói, “Vật nhỏ, nhận được đồ tốt từ chỗ ta nếu như ngươi dám bỏ chạy, chân trời góc bể ta cũng sẽ bắt được người, nấu ngươi thành thịt chuột kho tàu.”
Tim chuột xám đập càng nhanh, vẻ mặt cũng càng hoảng sợ.
Giơ hai cái tay đầy móng vuốt lên, “chít” một tiếng, như muốn nói: không dám động, không dám động.
Quý Thiên Nhu biết suy đoán của mình không hề sai, con chuột xám này thật xấu xí, đó là tất cả các điểm kỹ năng đều tập trung vào chỉ số thông minh rồi.
Niềm vui bất ngờ cũng chỉ như vậy.
Nàng ngay lập tức mở túi trang bị, sau khi nhìn thấy phần thưởng thì mím môi lại.
Phần thưởng này nói hữu dụng thì cũng hữu dụng, nói râu ria, thì cũng râu ria
Trong túi trang bị có một giọt nước trong suốt lấp lánh.
Theo như hệ thống miêu tả, đây không phải là giọt nước bình thường, mà là “trái tim của động vật tiến hóa”, cho động vật ăn nó, có khả năng thúc đẩy sự tiến hóa của động vật.
Tiến hóa có thể khiến cho động vật khỏe mạnh to lớn hơn, trí lực cũng sẽ phát triển.
Ngoài ra còn có thể kích hoạt các kỹ năng.
Không biết có thể sử dụng trên người Quý Thâm không, thân thể đứa nhỏ này hơi yếu, Quý Thiên Nhu nhìn Quý Thâm người đào đất còn không nhanh bằng con chuột xám, như đang suy nghĩ gì đó.
Theo một nghĩa nào đó, con người thuộc loài động vật có vú, vậy cũng là động vật.
Hệ thống: “... Mời ký chủ dừng ngay suy nghĩ nguy hiểm của mình, đó là con ruột do ký chủ sinh ra.”
Một ánh sáng trắng lóe lên trên phần mô ta của giọt nước, phần mô tả được thêm một câu: “Nhân loại không thể sử dụng.”
“Ồ.” Quý Thiên Nhu có hơi thất vọng.
Nhưng rất nhanh sự thất vọng nhỏ này bị nàng ném ra sau đầu, ánh mắt nàng nhìn qua nhìn lại giữa Chiến Hồn dưới chân trưởng thôn và con chuột xám.
“Tim của động vật tiến hóa” chỉ có một viên, cho Chiến Hồn hay cho chuột xám dùng thử đây? Chiến Hồn đối với nàng vô cùng thân mật vô cùng tốt, nhưng nó là của trưởng thôn.
Mà chuột xám... tuy nói rằng hiện tại là thành viên của gia đình, nhưng lại nuôi kiểu thả rông, không chừng ngày nào một đi không trở lại.
Cuối cùng Quý Thiên Nhu ôm chuột xám đang đào đất vào lòng bàn tay.
Cảm nhận được tim chuột xám đập nhanh và biểu cảm sợ hãi, Quý Thiên Nhu búng vào cái đầu nhỏ của nói, “Vật nhỏ, nhận được đồ tốt từ chỗ ta nếu như ngươi dám bỏ chạy, chân trời góc bể ta cũng sẽ bắt được người, nấu ngươi thành thịt chuột kho tàu.”
Tim chuột xám đập càng nhanh, vẻ mặt cũng càng hoảng sợ.
Giơ hai cái tay đầy móng vuốt lên, “chít” một tiếng, như muốn nói: không dám động, không dám động.
Quý Thiên Nhu biết suy đoán của mình không hề sai, con chuột xám này thật xấu xí, đó là tất cả các điểm kỹ năng đều tập trung vào chỉ số thông minh rồi.
Danh sách chương