88.

Nhạn Thanh bỗng trợn to hai mắt, một suy đoán hoang đường chợt lóe trong đầu cậu.

Loại bớt thế này thường sẽ không xuất hiện trên người yêu quái. Trong lòng cậu như có 1000 cái móc nhỏ đang gãi ngứa. Nhưng vừa mới gặp người ta, cậu ngại hỏi nhiều, chỉ có thể để trong lòng.

Nghẹn đến nội thương.

Cuối cùng vẫn không nhịn được lên tiếng hỏi: “Em có biết người tên Sơ Vân không?”

Bầu không khí đột nhiên yên tĩnh, chỉ có “cạch” một tiếng, viên ngọc trai trông rất quý giá được rồng nhỏ chơi trên tay bỗng rơi xuống đất, phát ra tiếng động cực kỳ thanh thúy.

89.

Cả ngày hôm nay, cha già trải qua cực kỳ không tốt, ngay cả livestream cũng liên tục thất thần, chạy chỗ sai liên tục.

Còn chưa đến giờ, Bạch Ngôn đã hấp tấp tắt trực tiếp, bắt đầu chuẩn bị đi đón con.

Quần chúng nhân dân đang xem livestream: “???”

Vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.

Tiểu kiều thê Bạch Thần của ta: “Cá với cúc hoa của Bạch Thần, có biến các đồng chí ạ!”

Bạch Ngôn vừa mới tắt livestream, một đám sói con bắt đầu không chút kiêng kỵ.

Bạch Thần là cha tôi: “Thành thật khai báo đi, tiểu yêu tinh nào câu hồn của cha tôi vậy hả, nhìn dáng vẻ mất hồn mất vía kia kìa!”

123123: “Yếu ớt nói một câu, có phải hôm nay không nghe thấy giọng nói của anh chàng thần bí kia không?”

Mọi người: “!!!”

90.

Tất cả mọi người không ngờ, chuyện này vẫn chưa kết thúc! Hôm sau, Bạch Ngôn đang livestream, giọng nói có vẻ hơi yếu ớt và mệt mỏi, hôm nay hắn không liên tục chạy chỗ sai, mà là gặp thần giết thần, gặp Phật giết Phật.

Nơi nào đi qua, không chừa mảnh giáp.

Giống như ai thiếu hắn 250.

Hôm nay cũng không có giọng nói của anh chàng thần bí kia.

Nhưng lúc gần kết thúc, Bạch Ngôn bỗng kéo dài thời gian livestream, sau đó cực kỳ oán phụ, cực kỳ khổ đại cừu thâm hỏi một câu khó hiểu. Độ khó có thể so với toán Olympic.

Bạch Ngôn: “A thích B, B thích C, A là bạn trai cũ của C. Hiện tại con riêng không rõ của C tìm đến B, hai người vô cùng hợp ý. Bởi vì đứa con, B và C hư hư thực thực tình cũ gặp lại, thân nhau. Câu hỏi là, A phải làm thế nào mới theo đuổi được B?”

Mọi người: “…”

Cắt đứt không dứt khoát còn loạn.

Quan hệ giữa A – B – C thật sự quá loạn!

Nhưng sức mạnh của quần chúng nhân dân rất lớn, lập tức có người lanh trí nói: “Xem tình huống, tôi đoán đứa nhỏ là con của B và C! A là pháo hôi bị đội nón xanh, chắc chắn là C vì kích thích B mà làm loạn! B và C có con luôn rồi, vậy nên A bị knock out! Không cần theo đuổi! Đau lòng cho A ba giây.”

Cha già mặt mày tối sầm, cứng rắn nói: “Không có khả năng!”

Fans: “???” Tại sao??? Giải thích như vậy mới hợp tình hợp lý mà!

Bạch Ngôn bỗng ném thêm một câu: “B và C đều là nam, không có khả năng sinh con!”

Mọi người: “…”

Đồng tính luyến ái nha!

“Đáng thương cho A, khổ cực sinh con cho C, kết quả B và C chơi gay!” Mọi người tự động nghĩ A là một cô gái số khổ, bắt đầu mạnh mẽ lên án nam cặn bã.

Cha già mặt càng đen hơn: “Đứa con không phải của A, A cũng là nam.”

Mọi người: “???”

Móa nó!!!

Ngày đó, nhóm fan cuối cùng nhớ lại chỗ đáng sợ của Bạch Thần, hắn không bao giờ làm theo kịch bản.

Có một thiên tài ngửi được mùi bất thường, kết hợp với giọng nói như oán phụ của Bạch Thần bèn yếu ớt gõ một hàng chữ: “Bạch Thần, A là anh đúng không?”

Một câu làm tất cả kinh hãi!

Bình luận chạy ngang lập tức tràn ra màn hình như tuyết rơi, một phần bày tỏ vừa ăn một quả dưa lớn, một phần mạnh mẽ khiển trách fan thiên tài kia, sao Bạch Thần vĩ đại của họ có thể rơi vào mối quan hệ tam giác quỷ dị như vậy, một phần còn lại thì châm chọc đồng tính luyến ái.

Trong đầu Bạch Ngôn trống rỗng, hắn là một hồ ly ngàn năm, lúc này trong đầu lại rỗng tuếch, chỉ còn lời kịch như  nữ nhân vật chính trong tiểu thuyết ngược tâm, A là hắn sao? Hắn đường đường là tam điện hạ kiêu ngạo của Hồ tộc, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa, vốn nên tùy ý làm bậy, sống thật phóng khoáng.

Nhưng ngày nay uất ức sống ở nhân giới, chịu nhiều gông cùm xiềng xích chỉ vì bảo vệ một người cả đời bình an.

Hắn rơi khỏi đám mây, chìm xuống biển sâu.

Ngẩng đầu nhìn thấy đối phương đang cười nhẹ nhàng giữa bầu trời sao.

Một cái chớp mắt động tâm, một ý niệm động tình.

Có người nói, thầm mến một người là địa cửu thiên trường, thiên trường địa cửu.

Nhưng hắn không muốn, dã tâm của hắn không có phép đây chỉ là trò chơi mà từ đầu đến cuối chỉ có mình hắn.

Thuở thiếu niên, không hiểu thế nào là thích, cũng không hiểu làm thế nào yêu một người.

Đợi đến khi hắn hiểu được loại tình cảm lờ mờ này, hiểu một khắc động tâm không thôi kia, hiểu tim đập nhanh và nóng như lửa kia, người đã không còn ở đó.

Giữa Nhạn Thanh và Sơ Vân là quá khứ mà hắn không cách nào chen vào.

Thậm chí trong khoảng thời gian cuối cùng của Nhạn Thanh, người ở bên cạnh cậu cũng là Sơ Vân. Bạch Ngôn vẫn nhớ rõ, lúc đó hắn đang ngoan ngoãn ở trong cái ổ nhỏ của Nhạn Thanh nghiên cứu cách làm bánh hoa quế. Thân là động vật ăn thịt, món này thật sự làm khổ hắn. Vừa mới làm một mẻ thất bại thì Sơ Vân nước mắt đầm đìa chạy tới, hắn chưa từng thấy y khóc như vậy, ngay sau đó, y nói một câu khiến Bạch Ngôn cảm giác như trời sập.

Chuyện cũ không thể thay đổi, lại như giòi ăn xương.

Nhất hoa nhất thế giới, nhất nhân nhất tham đồ.

Đố kị và độc chiếm khiến yêu quái phát cuồng.

Tất cả cao quý thận trọng, bình tĩnh kiềm chế đều vỡ nát từng chút trên người.

Giống như biển sâu đột nhiên nổi bão, không hề báo hiệu mà bất ngờ ập đến.

Sau đó hoàn toàn im lặng. Không ai để ý.

Bạch Ngôn im lặng một lúc lâu, lâu đến nỗi mọi người đang đoán xem hắn còn ở đó hay không, bỗng hắn lên tiếng: “Đúng, là tôi.”

Giọng nói từ tính khiến nhóm fan gào thét chói tai, lại không dễ phát hiện ra sự cay đắng và cô đơn trong đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện