(  Sau khi cô và Cố Diệp Du bị bắt cóc, Ngoại trừ ba Cố không có mặt tại thời điểm đó thì những người khác đều lựa chọn cứu Cố Diếp Du trước.

Cô  cũng bởi vậy  mà bị bọn bắt cóc giết.

Tại khoảnh khắc c.h.ế.t đó, cô đã hoàn toàn thất vọng cực độ với người Cố gia, cắt đứt tình thân.

Chỉ là không nghĩ tới sẽ bị ràng buộc bởi một hệ thống, dẫn cô đi làm nhiệm vụ ở từng thế giới nhỏ. Sau khi cô hoàn thành sẽ được thưởng giá trị sinh mệnh, tích lũy không ngừng mới có thể một lần nữa trở lại thế giới hiện tại.)

Nhan Hạ duỗi bàn tay phải ra rồi nhìn vào lòng bàn tay, đường sinh mệnh rất ngắn. Nghĩa là cô chỉ sống được chưa tới một năm nữa, cũng chính là chỉ có thể sống đến khi cô ấy c.h.ế.t ở kiếp trước. Hệ thống lúc ngắt kết nối có nói với cô ấy, muốn kéo dài sinh mệnh thì cần phải được càng nhiều người yêu thích. Người thích cô càng nhiều hoặc là cô giúp đỡ ai đó dành được càng ngày càng nhiều yêu thích của họ thì có thể làm cho tuổi thọ tăng lên.

Tương tự với niềm tin để đổi lấy giá trị sinh mệnh. Tuy nhiên đối với những người thích bọn họ, lại sẽ không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì, bằng không cô sẽ không vì kéo dài sinh mệnh mà đi hại người.

Hiện tại bảo toàn mạng sống quan trọng hơn, vì vậy cô mới không có thờ gian và tinh lực để tiếp tục dây dưa cùng người Cố gia. Nhan Hạ dọn dẹp một hồi, đem đồ vật mà chính mình mang tới bỏ vào trong vali. Sau khi đến Cố Gia, những thứ mà bọn họ yêu cầu quản gia mua cho cô thì cái gì cô cũng không lấy đi. Tính toán một chút chi phí tiêu xài kể từ sau khi đến Cố gia và viết nó ra. 

Đồng thời đem thẻ ngân hàng cầm đến đưa cho ba Cố vừa mới trở về, Cũng may cô chưa có dùng đến tiền bên trong thẻ. Xách theo hành lý mở cửa xuống lầu. Người trong nhà đều đang ngồi ở phòng khách, thấy Nhan Hạ xách vali đi xuống thì ai nấy trên mặt đều để lộ ra vẻ không vui.

Mẹ Cố nhíu mày nhìn về phía Nhan Hạ, “ Con lại muốn làm ầm ĩ cái gì nữa? Từ lúc con trở lại cái nhà nhà, trong nhà đều chưa từ được trải qua yên ổn và thanh tịnh.”

Nhan Hạ cảm thấy buồn cười, "Là tôi chủ động trở về sao? Tôi nhớ chính là các người đi đón tôi trở lại."

"Hơn nữa tôi đã làm ầm ĩ cái gì? Cố Diệp Du muốn tài nguyên của tôi, tôi không cho thì chính là tôi làm loạn sao?"

"Nếu đã nhìn nhận như vậy, cũng là cô ta và các người đang cố tình gây sự đi."

Mẹ Cố không nghĩ tới Nhan Hạn còn cãi lại bà ta, vẻ khó chịu trên mặt bà ta càng đậm hơn, "Du Du chỉ là thích chương trình tạp kỹ đó mà thôi."

"Con hiện tại là tiểu thư của Cố Gia, Du Du lại mất đi cái thân phận này, con bồi thường cho nó một chút thì không phải là chuyện nên làm sao?”    

"Lại nói anh hai của con không phải nói là sẽ cho con một cái tài nguyên tốt hơn coi như trao đổi, con cứ nhất định phải tranh giành với Du Du sao?”

Cố lão tam Cố Diệp Châu bổ sung, "Anh thấy em chính là nhìn không vừa mắt Du Du nên mới cố ý nhằm vào em ấy.”

Cố lão tứ Cố Diệp Hạo không kiên nhẫn nói: "Cố Nhan Hạ, em chính là không thể an phận mà làm tốt tiểu thư Cố gia sao? Nhất định phải tác quái? Sâm xinh đẹp

Nghe được những lời này, nếu là kiếp trước Nhan Hạ còn có thể buồn, nhưng hiện tại tuyệt đối sẽ không.

Nàng cười nhạo thành tiếng, "Tôi thật là được mở rộng hiểu biết, muốn cướp đồ của người khác, còn có thể đổi trắng thay đen biến thành tôi nhất định phải tranh giành cùng cô ta.”

"Các người không chỉ mở filter đủ dày, mà còn mặt dày không biết xấu hổ giống nhau.”

Cô lại nhấn mạnh: "Đầu tiên, từ đầu đến cuối tôi đều không có đoạt lấy đồ của cô ta, ngược lại là cô ta thay thế tôi, hưởng thụ cuộc sống yên vui nhiều năm tại Cố gia.”

"Tiếp theo, các người phải làm rõ một điều, năm đó chính là các người đem tôi làm thất lạc."

"Tôi không có mắc nợ cô ta, càng không mắc nợ các người, vì thế tôi cảm thấy tôi không cần phải bồi thường cho ai cả.”

Cô thấy mẹ Cố muốn nói gì đó bèn mở miệng nói tiếp: "Tiểu thư của Cố gia này, cô ta muốn làm thì cứ tiếp tục làm đi, tôi căn bản là không thèm.”

Mẹ Cố giật mình, không nghĩ tới Nhan Hạ sẽ nói ra những lời này, "Con có ý gì?"

Nhan Hạ trả vời với ánh mắt thờ ơ: "Chính là nghĩa trên mặt chữ, tôi hiện tại chính là cùng các người đoạn tuyệt tất cả quan hệ, rời khỏi Cố gia.”

"Về sau chúng ta cùng trước đây giống nhau, gặp nhau chỉ là người xa lạ.”

Cô lại bổ sung một câu, "Tôi đi rồi, con gái nuôi tâm can bảo bối của các người vẫn như cũ là thiên kim tiểu công chúa của Cố gia.”

"Các người cũng không cần lo tôi sẽ cướp đoạt đồ của cô ta, cướp đi tình yêu của các người đối với cô ta, tôi đây là thành toàn các người.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện