Nhan Hạ thấy tất cả mọi người đều lần lượt nhìn về phía chính mình một cách đầy kinh ngạc.
Cô dở khóc dỡ cười mà nói: “Mọi ngời làm sao mà lại nhìn em như vậy?”
Thời Hi Diễn tiến lại gần, “Những nhạc cụ này em đều biết chơi sao?”
Sâm xinh đẹp
Nhan Hạ gật đầu chắc chắn, “Đúng vậy, em đều đã học qua những nhạc cụ này rồi.”
Trước đây cô đã học đàn nhị cùng sư phụ, sau đó khi cô xuyên qua những thế giới nhỏ kia, nhạc cụ cô hầu như đều đã từng học qua.
Mấy loại nhạc cụ ở đây, cô thật sự biết chơi toàn bộ, hơn nữa còn chơi khá thành thạo.
Ánh mắt Thời Hi Diễn nhìn về phía Nhan Hạ toàn là sự ngưỡng mộ, “Hạ Hạ của chúng ta giỏi ghê.”
Nhan Hạ cười nhẹ nói: “Cảm ơn lời khen của anh!”
Ông lão đầu tiên là khinh ngạc, tiếp đó khuôn mặt ông lão tràn đầy nụ cười vẫy vẫy tay với Nhan Hạ.
“Cô gái qua đây, ông đưa cho cháu nhạc phổ, cháu chơi thử mấy nhạc cụ này xem.”
Nhan Hạ gật đầu với ông lão, “ Được ạ!”
Ông lão cầm từ trong tủ mấy bản nhạc phổ, mở ra một cuốn trong số đó, chỉ vào một trang.
“Cháu kéo đàn nhị bài nhạc phổ này một chút.”
Nhan Hạ trước tiên cẩn thận xem qua nhạc phổ một lượt, sau đó ngồi xuống nhận lấy cây đàn nhị mà ông lão đưa qua và bắt đầu kéo.
Rất nhanh, một bản nhạc đàn nhị nhẹ nhàng vui tươi đã được Nhan Hạ kéo ra.
Ông cụ cười nói với vẻ đầy hài lòng: “Trình độ kéo đàn nhị của cháu rất tốt.”
Tiếp theo ông ấy lại bảo Nhan Hạ chơi thử trống chiêng, đài nguyệt và kèn xô na.
Nhan Hạ tự tin và thong dong, dựa theo nhạc phổ mà ông cụ đưa cho cô, thử toàn bộ nhạc cụ một lần.
Sau khi kết thúc, nụ cười hài lòng trên mặt công cụ càng rạng rỡ “rất hay, cháu đệm nhạc đi, cháu hoàn toàn có thể đảm nhận vị trí này, mọi người không cần tìm người nữa đâu.”
Nhan Hạ cười nói: “ Dạ, vậy thì cháu sẽ đệm nhạc.”
Đạo diễn Tần cười nhẹ: “Cô Hạ đã giảm bớt việc cho tổ chương trình chúng tôi rồi.”
Ân Vi Vi và Tô Cẩm cũng nhịn không được mà vô cùng khâm phục Nhan Hạ
Mặc dù bọn họ không biết chơi những nhạc cụ này, nhưng chơi như thể nào thì bọn họ vẫn có thể nghe ra được.
Ân Vi Vi hiếu kỳ mà hỏi Nhan Hạ: “Hạ Hạ, ngoài những nhạc cụ này ra, em có phải còn biết chơi những nhạc cụ khác nữa? Nhan Hạ trả lời cô ấy: “Em biets một ít ạ.”
Ân Vi Vi lại nói: “Ví dụ? thử kể một vài ví dụ đi nào.”
Nhan Hạ nói: “Đàn cổ cầm, dàn tỳ bà, sáo trúc, tiêu, đàn gốm, đàn piano, violin, ghi ta, Saxophone, Bass (nhạc cụ dây trầm, đóng vai trò quan trọng trong các nhóm nhạc),...em đều biết một chút ạ.”
Những người còn lại ở đó: “……..”
Bọn họ bỗng nhiên muốn hỏi, em còn có cái gì không biết không?
Thế này cũng quá là giỏi rồi.
Đôi mắt của Thời Hi Diễn ngập tràn ý cười, “Em biết chơi đan ghi ta sao? Tý nữa trở về, anh với em kết hợp cùng đàn một bài có được không?”
Nhan Hạ gật đầu, “ Được ạ!”
Ân Vi Vi chỉ vào chiếc đàn tỳ bà trên cái giá treo, “Hạ Hạ, Chị muốn nghe tỳ bà.”
“Hiện tại em có thể đàn một bài cho chúng ta được không?”
Nhan Hạ cũng rất thích tỳ bà, cô đã học và đã tập luyện rất lâu ở trong một thế giới cổ đại nhỏ.
“Đương Nhiên em rất sẵn lòng!”
Cô hỏi ông cụ một chút, xem có thể sử dụng cây đàn tỳ bà này để đàn không.
Ông cụ không những không có phản đối, còn tự tay lấy cây đàn tỳ bà xuống đưa cho Nhan Hạ, “ Ông cũng muốn nghe thử cháu đàn một khúc tỳ bà.”
Cô gái nhỏ này đúng là càng nhìn càng khiến cho người khác yêu thích.
[Nhan Hạ biết nhiều nhạc cụ như vậy, chắc bả nói phét thôi.]
[Tui nghĩ tổ chương trình khẳng định có kịch bản nè, Nhan Hạ là dự theo kich bản mà diễn ra thôi, bằng không sao cô ấy có thể biết nhiều nhạc cụ như vậy được.]
[Bản nhạc lúc nãy cô ấy dùng nhạc cụ đàn ra, chắc chắn đã sớm bí mật luyện tập tốt rồi.]
[Tổ chương trình quá là giả rồi, đây rõ ràng là cho chúng ta xem tiết mục biểu diễn đã được chuẩn bị sẵn từ trước ]
[Tổ chương trình lại có thể dám dùng khẩu hiệu chân thực, tôi muốn đi tố cáo tổ chương trình.]
[Tổ chương trình có phải qúa thiên vị Nhan Hạ rồi hay không, sao cái gì cũng để cho cô ta diễn vậy.]
[Nghe nói trước đây Nhan Hạ từng cứu mạng vợ của đạo diễn Tần, vì vậy mới nhận được một slot tham gia chương trình thực tế này.]
[Mấy người xem xét kỹ lưỡng xí, với loại quan hệ này thì sẽ không có che giấu gì đó sao? ]
[Cạn lời rồi, đây là đạo diễn cố ý nâng đỡ Nhan Hạ, thiết kế kịch bản để cô ta diễn cho tất cả chúng ta xem, xem chúng ta như tên ngốc mà lừa gạt.]
Trong bão bình luận đột nhiên xuất hiện rất nhiều bình luận nghi ngờ và chỉ trích.
Khởi xướng đầu tiên là thủ quân mà Cố Diệp Quân đã mua. Trước đây hắn ta đã sắp xếp hình tượng anh em tình thâm, hình tượng tiểu tiên nữ cho Cố Diệp Du, cũng như hình ảnh so sánh đối lập với Nha Hạ, nhưng tất cả đều chưa thực hiện được.
(Ngày mai sẽ giảm cân)
Cô dở khóc dỡ cười mà nói: “Mọi ngời làm sao mà lại nhìn em như vậy?”
Thời Hi Diễn tiến lại gần, “Những nhạc cụ này em đều biết chơi sao?”
Sâm xinh đẹp
Nhan Hạ gật đầu chắc chắn, “Đúng vậy, em đều đã học qua những nhạc cụ này rồi.”
Trước đây cô đã học đàn nhị cùng sư phụ, sau đó khi cô xuyên qua những thế giới nhỏ kia, nhạc cụ cô hầu như đều đã từng học qua.
Mấy loại nhạc cụ ở đây, cô thật sự biết chơi toàn bộ, hơn nữa còn chơi khá thành thạo.
Ánh mắt Thời Hi Diễn nhìn về phía Nhan Hạ toàn là sự ngưỡng mộ, “Hạ Hạ của chúng ta giỏi ghê.”
Nhan Hạ cười nhẹ nói: “Cảm ơn lời khen của anh!”
Ông lão đầu tiên là khinh ngạc, tiếp đó khuôn mặt ông lão tràn đầy nụ cười vẫy vẫy tay với Nhan Hạ.
“Cô gái qua đây, ông đưa cho cháu nhạc phổ, cháu chơi thử mấy nhạc cụ này xem.”
Nhan Hạ gật đầu với ông lão, “ Được ạ!”
Ông lão cầm từ trong tủ mấy bản nhạc phổ, mở ra một cuốn trong số đó, chỉ vào một trang.
“Cháu kéo đàn nhị bài nhạc phổ này một chút.”
Nhan Hạ trước tiên cẩn thận xem qua nhạc phổ một lượt, sau đó ngồi xuống nhận lấy cây đàn nhị mà ông lão đưa qua và bắt đầu kéo.
Rất nhanh, một bản nhạc đàn nhị nhẹ nhàng vui tươi đã được Nhan Hạ kéo ra.
Ông cụ cười nói với vẻ đầy hài lòng: “Trình độ kéo đàn nhị của cháu rất tốt.”
Tiếp theo ông ấy lại bảo Nhan Hạ chơi thử trống chiêng, đài nguyệt và kèn xô na.
Nhan Hạ tự tin và thong dong, dựa theo nhạc phổ mà ông cụ đưa cho cô, thử toàn bộ nhạc cụ một lần.
Sau khi kết thúc, nụ cười hài lòng trên mặt công cụ càng rạng rỡ “rất hay, cháu đệm nhạc đi, cháu hoàn toàn có thể đảm nhận vị trí này, mọi người không cần tìm người nữa đâu.”
Nhan Hạ cười nói: “ Dạ, vậy thì cháu sẽ đệm nhạc.”
Đạo diễn Tần cười nhẹ: “Cô Hạ đã giảm bớt việc cho tổ chương trình chúng tôi rồi.”
Ân Vi Vi và Tô Cẩm cũng nhịn không được mà vô cùng khâm phục Nhan Hạ
Mặc dù bọn họ không biết chơi những nhạc cụ này, nhưng chơi như thể nào thì bọn họ vẫn có thể nghe ra được.
Ân Vi Vi hiếu kỳ mà hỏi Nhan Hạ: “Hạ Hạ, ngoài những nhạc cụ này ra, em có phải còn biết chơi những nhạc cụ khác nữa? Nhan Hạ trả lời cô ấy: “Em biets một ít ạ.”
Ân Vi Vi lại nói: “Ví dụ? thử kể một vài ví dụ đi nào.”
Nhan Hạ nói: “Đàn cổ cầm, dàn tỳ bà, sáo trúc, tiêu, đàn gốm, đàn piano, violin, ghi ta, Saxophone, Bass (nhạc cụ dây trầm, đóng vai trò quan trọng trong các nhóm nhạc),...em đều biết một chút ạ.”
Những người còn lại ở đó: “……..”
Bọn họ bỗng nhiên muốn hỏi, em còn có cái gì không biết không?
Thế này cũng quá là giỏi rồi.
Đôi mắt của Thời Hi Diễn ngập tràn ý cười, “Em biết chơi đan ghi ta sao? Tý nữa trở về, anh với em kết hợp cùng đàn một bài có được không?”
Nhan Hạ gật đầu, “ Được ạ!”
Ân Vi Vi chỉ vào chiếc đàn tỳ bà trên cái giá treo, “Hạ Hạ, Chị muốn nghe tỳ bà.”
“Hiện tại em có thể đàn một bài cho chúng ta được không?”
Nhan Hạ cũng rất thích tỳ bà, cô đã học và đã tập luyện rất lâu ở trong một thế giới cổ đại nhỏ.
“Đương Nhiên em rất sẵn lòng!”
Cô hỏi ông cụ một chút, xem có thể sử dụng cây đàn tỳ bà này để đàn không.
Ông cụ không những không có phản đối, còn tự tay lấy cây đàn tỳ bà xuống đưa cho Nhan Hạ, “ Ông cũng muốn nghe thử cháu đàn một khúc tỳ bà.”
Cô gái nhỏ này đúng là càng nhìn càng khiến cho người khác yêu thích.
[Nhan Hạ biết nhiều nhạc cụ như vậy, chắc bả nói phét thôi.]
[Tui nghĩ tổ chương trình khẳng định có kịch bản nè, Nhan Hạ là dự theo kich bản mà diễn ra thôi, bằng không sao cô ấy có thể biết nhiều nhạc cụ như vậy được.]
[Bản nhạc lúc nãy cô ấy dùng nhạc cụ đàn ra, chắc chắn đã sớm bí mật luyện tập tốt rồi.]
[Tổ chương trình quá là giả rồi, đây rõ ràng là cho chúng ta xem tiết mục biểu diễn đã được chuẩn bị sẵn từ trước ]
[Tổ chương trình lại có thể dám dùng khẩu hiệu chân thực, tôi muốn đi tố cáo tổ chương trình.]
[Tổ chương trình có phải qúa thiên vị Nhan Hạ rồi hay không, sao cái gì cũng để cho cô ta diễn vậy.]
[Nghe nói trước đây Nhan Hạ từng cứu mạng vợ của đạo diễn Tần, vì vậy mới nhận được một slot tham gia chương trình thực tế này.]
[Mấy người xem xét kỹ lưỡng xí, với loại quan hệ này thì sẽ không có che giấu gì đó sao? ]
[Cạn lời rồi, đây là đạo diễn cố ý nâng đỡ Nhan Hạ, thiết kế kịch bản để cô ta diễn cho tất cả chúng ta xem, xem chúng ta như tên ngốc mà lừa gạt.]
Trong bão bình luận đột nhiên xuất hiện rất nhiều bình luận nghi ngờ và chỉ trích.
Khởi xướng đầu tiên là thủ quân mà Cố Diệp Quân đã mua. Trước đây hắn ta đã sắp xếp hình tượng anh em tình thâm, hình tượng tiểu tiên nữ cho Cố Diệp Du, cũng như hình ảnh so sánh đối lập với Nha Hạ, nhưng tất cả đều chưa thực hiện được.
(Ngày mai sẽ giảm cân)
Danh sách chương