"Tôi phát hiện ra nếu trong thế giới nhiệm vụ có lễ cưới đầu tiên, khả năng cao sẽ có lễ cưới thứ hai." Triều Từ nhìn dòng người vội vội vàng vàng đo kích cỡ quần áo cho mình, trầm giọng nói với hệ thống, "Lễ cưới lần đầu không thành công là lý do để có lễ cưới lần hai."
Giọng điệu của hệ thống thậm chí còn trầm hơn cả cậu: "Chỉ hai lần cưới chưa đủ để xác định ra quy luật."
"Nếu cộng lại hết tất cả thế giới nhiệm vụ, không biết tôi đã kết hôn bao nhiêu lần rồi, may là bên tổng bộ không buộc tội kết hôn nhiều lần cho tôi." Triều Từ cười nói.
Đúng vậy, Triều Từ lại sắp kết hôn lần nữa.
Ngày hôm đó, sức mạnh của Kỳ Yến Chỉ bạo phát, suýt chút nữa gi.ết chết Thương Trì, sau đó hắn mang theo Triều Từ trở về Ma Vực. Lúc đó, Triều Từ mới nhận ra rằng sức chiến đấu thực sự của Kỳ Yến Chỉ vượt xa những gì mà hắn đã thể hiện.
Theo phân tích của hệ thống, Kỳ Yến Chỉ đủ khả năng phi thăng vào năm ba mươi tuổi. Nhưng thượng giới của thế giới nhiệm vụ này đã sụp đổ từ lâu, nên Kỳ Yến Chỉ không thể phi thăng. Qua ngàn vạn năm tu sửa, thế giới bây giờ có thể chứa được sức mạnh trên Đại Thừa kỳ nhưng vẫn có giới hạn. Mà chỉ sau vài thập kỷ, Kỳ Yến Chỉ cũng sắp đạt đến ngưỡng giới hạn này.
Hắn thực sự là một Ma tộc điển hình, thích giết chóc và theo đuổi sức mạnh. Nhưng mức độ của hắn có vẻ nghiêm trọng hơn so với những Ma tộc khác. Thậm chí, nếu hắn không phải là Ma tộc mà là con người tu luyện đến cảnh giới này, thì việc thế giới đặt ra một giới hạn không thể vượt qua, chắc chắn sẽ là một điều không thể chấp nhận được với một kẻ mạnh như hắn.
Vì vậy, Kỳ Yến Chỉ liên tục phong ấn sức mạnh của mình để không đạt tới giới hạn đó. Sau hơn một ngàn năm, sức mạnh bị phong ấn đã trở thành một con quái vật khổng lồ, cái mà hắn đã thể hiện chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm này thôi.
"Theo tốc độ phát triển sức mạnh của hắn, thêm hai hoặc ba nghìn năm nữa hắn có thể tự mình mở ra thượng giới. Có lẽ đây chính là quy luật phát triển của thế giới này." Hệ thống nói với Triều Từ.
Triều Từ cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cười nói: "Nhưng mà thật đáng tiếc, sau khi tôi chơi chết Kỳ Yến Chỉ, thì thượng giới không còn cơ hội mở ra được nữa. Không biết thêm mấy nghìn năm nữa, có còn xuất hiện một người nào khác hay không?"
"Cậu vẫn chưa từ bỏ kế hoạch giế.t chết Kỳ Yến Chỉ sao?" Hệ thống cảm thấy ngạc nhiên.
"Không bao giờ quên đi mục tiêu ban đầu của mình thì mới có thể đạt được thành công." Triều Từ nghiêm túc nói.
"??" Hệ thống cạn lời, "Cậu có bệnh à?"
Nhưng quả thật tình hình chính là như vậy.
Sau khi Triều Từ bị Kỳ Yến Chỉ mang về ma cung, cậu giả vờ như người mất hồn, chẳng còn thiết sống. Nằm ngơ ngác, ngồi ngơ ngác, đứng ngơ ngác và nhìn Kỳ Yến Chỉ cũng ngơ ngác.
Đương nhiên, khi nào Triều Từ không đối mặt với Kỳ Yến Chỉ thì cậu vẫn lén lút xem phim.
Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ trước đây, mỗi lần buồn chán, cậu đều kết nối internet để chơi game cùng với những nhân viên xuyên nhanh khác. Nhưng kể từ khi bị bắt quay lại, phải làm lại tất cả những nhiệm vụ vô nghĩa này, cậu cũng không thể truy cập internet được nữa, nên chỉ có thể xem phim hoặc là chơi game offline.
Chơi suốt mấy trò offline thì cũng không còn thú vị gì nữa. Ở hai thế giới gần nhất, cậu đều phải giết thời gian dựa vào việc xem phim.
Tuy nhiên, chẳng được mấy ngày mà ma cung vốn lạnh lẽo nay lại trở nên náo nhiệt.
Bởi vì Ma hoàng sắp cưới Ma hậu, mà Ma hậu này... Đương nhiên là Triều Từ.
Thực ra lần này không phải là quyết định của một mình Kỳ Yến Chỉ.
Sau khi Kỳ Yến Chỉ mang Triều Từ trở về, hắn vẫn luôn muốn xin lỗi và chuộc tội với cậu. Tuy nhiên, Triều Từ luôn dùng thái độ lạnh lùng để đối xử với Kỳ Yến Chỉ. Kỳ Yến Chỉ vừa mới mở miệng dẫn dắt câu chuyện thì bị Triều Từ chặn lại. Kỳ Yến Chỉ cũng không phải là người thích nói nhiều, dần dần hắn cũng không còn nhắc đến chuyện đó nữa. Khi hai người ở bên cạnh nhau gần như không nói với nhau một lời.
Dù hắn không nói gì nhưng hắn vẫn làm rất nhiều việc cho cậu. Quyền lực ở Ma Vực không bị phân tán giống như Linh Vực. Cho dù Linh Vực có thống nhất cũng sẽ không giống, ít nhất cần phải quay trở lại như Linh Vực thời thượng cổ và cần Thương Trì phải vất vả một phen. Nhưng Ma Vực lại khác, đế chế này chưa bao giờ bị sụp đổ, kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh chính là quy tắc của Ma Vực. Vì vậy, Ma hoàng có quyền sử dụng tất cả tài nguyên ở Ma Vực, mà dạo này có rất nhiều bảo vật quý hiếm được dâng lên cho Triều Từ. Nhưng đối với Triều Từ, những thứ này còn không thú vị bằng việc xem phim.
Một ngày nọ, Kỳ Yến Chỉ cầu hôn Triều Từ, hắn cũng không mong đợi Triều Từ sẽ đồng ý. Chỉ là hắn nhớ tới ngày Triều Từ và Thương Trì suýt chút nữa thành hôn với nhau, ở ngoài miệng hắn không dám bày tỏ sự ghen tuông, nhưng trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện đó, thế là ma xui quỷ khiến thế nào hắn đã nhỡ nói ra.
Hắn không ngờ rằng Triều Từ lại thực sự đồng ý.
"Được." Giọng nói của Triều Từ rất nhẹ. Cậu nằm trên giường, nhìn chằm chằm xà nhà được khảm đồi mồi phía trên, dường như hoàn toàn không để ý đến lời nói của Kỳ Yến Chỉ mang ý nghĩa gì.
Mặc dù ngoài dự kiến, nhưng Kỳ Yến Chỉ cũng vui mừng suốt nhiều ngày liền. Mọi thứ liên quan đến đại hôn cũng được chuẩn bị rất nhanh chóng.
Khi ngày cưới đang đến gần lại có một vị khách không mời mà đến.
Là Dung Nhã.
............
Thương Trì trông có vẻ dễ nói chuyện nhưng thực chất lại tàn nhẫn còn hơn cả Kỳ Yến Chỉ. Y và Dung Nhã chẳng có mối quan hệ gì đặc biệt, Dung Nhã đã giúp y củng cố linh thể của mình, y cũng đã giúp đỡ Dung Nhã không ít, đây vốn là một cuộc giao dịch công bằng.
Sau khi Triều Từ bị đưa về Ma Vực, tâm trạng của y rất tồi tệ.
Sau đó y gặp Dung Nhã.
Ban đầu, Dung Nhã còn cảm thấy mối quan hệ giữa cô và Thương Trì khá thân thiết, nhưng cho đến khi cô biết tình cảm của Thương Trì dành cho Triều Từ, cô đã có chút đề phòng với Thương Trì. Nhưng sự đề phòng của cô cũng vô ích, hiện tại Thương Trì có quyền quyết định mọi thứ ở Linh Vực. Nếu gạt đi chuyện quyền lực qua một bên, thì y cũng là một cường giả có tu vi Đại Thừa hậu kỳ. Dung Nhã đã ở chung với y suốt mấy năm, nên đương nhiên cô cũng hiểu rõ sự đáng sợ của Thương Trì hơn ai hết.
Cô không thể tránh khỏi việc gặp y.
Và kết quả đã chứng minh chẳng có chuyện gì tốt lành.
Ngay khi vừa gặp mặt, Thương Trì liền nói thẳng vào vấn đề: "Ngươi có biết tại sao Kỳ Yến Chỉ lại đối xử tốt với ngươi không?"
Vấn đề này, Dung Nhã thực sự không biết.
Trước đây, cô chỉ nghĩ rằng mình hợp ý với sư tôn, vì vậy cô mới trở thành đệ tử đầu tiên của sư tôn trong nghìn năm qua. Cũng là vì cô, sư tôn mới nhận Triều Từ làm đệ tử thứ hai.
Nhưng khi cô nhìn thấy Kỳ Yến Chỉ trong căn phòng lạnh lẽo đó, cô không dám nghĩ như vậy nữa.
Nếu Kỳ Yến Chỉ thực sự quan tâm đến Triều Từ như vậy, tại sao hắn lại đưa đạo cốt của Triều Từ cho cô? Huống chi, sau khi Triều Từ chết, sư tôn cũng cắt đứt quan hệ với cô, sau đó hắn cũng không còn đối xử tốt với cô nữa.
Người từng đứng ở vị trí cao như cô lại dần dần phải bước xuống bậc thang.
"Thật ra bổn tọa đã nghĩ tới vấn đề này từ lâu rồi."
Y từ từ tiến đến trước mặt Dung Nhã: "May mắn là vấn đề này cũng không nan giải."
"Dung Nhã ơi Dung Nhã, linh hồn của ngươi cũng khác biệt so với người khác." Y nói.
Về những vấn đề liên quan đến linh hồn, người khác không thể nhìn ra sự khác biệt, nhưng khó có thể giấu được Thương Trì.
Thế giới này không có luân hồi, số lượng linh hồn cũng không cố định. Chúng xuất hiện cùng với sự hình thành của thể xác và biến mất khi thể xác đã tan rã. Chỉ có những kẻ mạnh mới có khả năng tách linh hồn ra để tồn tại ở một dạng khác.
Nhưng Dung Nhã không giống như vậy.
Linh hồn của cô đã bị ép tập hợp lại với nhau.
Điều này chứng tỏ "Dung Nhã" không phải là kiếp duy nhất của cô, có thể còn có kiếp khác.
Nghĩ theo cách này, tất cả mọi thứ đều trở nên rõ ràng. Lần đầu tiên gặp Kỳ Yến Chỉ, Dung Nhã chỉ mới mười hai tuổi, thật vô lý khi nói rằng cô có mối quan hệ sâu sắc với Kỳ Yến Chỉ, nhưng Dung Nhã của kiếp trước thì có. Kỳ Yến Chỉ đã thu thập đủ tàn hồn của cô ở Hư Vô Lĩnh, đây cũng là một may mắn của Dung Nhã khi hắn có thể tìm lại đủ tất cả. Kỳ Yến Chỉ không có kiến thức sâu rộng về linh hồn như Thương Trì, mà thực tế trên thế giới này cũng rất hiếm người hiểu biết về linh hồn. Hắn không biết cách tái tạo cơ thể cho Dung Nhã, nên chỉ có thể giúp cô chuyển sinh, tìm một cơ thể phù hợp nhất với cô.
Vậy nên, có vẻ như Triều Từ không phải là người duy nhất mà Kỳ Yến Chỉ đã giết vì Dung Nhã.
Ít nhất còn có chủ nhân thực sự của cơ thể hiện tại của Dung Nhã.
Cơ thể này phù hợp với Dung Nhã, nhưng đáng tiếc lại có một khuyết điểm chí mạng. Kỳ Yến Chỉ chỉ có thể từ Ma Vực đi đến Linh Vực rồi thay thế Kỳ Yến Quyết. Sau đó, hắn đã nhận Triều Từ...
"Ý, ý ngài là gì?" Dung Nhã hỏi với giọng run rẩy.
Cô thực sự không biết Thương Trì có ý gì, bộ dáng của Thương Trì lúc này cũng khiến cô sợ hãi.
Rõ ràng trước đây cô đã rất thân thiết với Thương Trì... Cô chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như thế này.
"Đừng sợ, đây là chuyện tốt." Thương Trì cười nói.
"Bản thân ngươi có thể không có quan hệ gì với Kỳ Yến Chỉ, nhưng ngươi của kiếp trước thì có quan hệ." Thương Trì nói.
"Kiếp trước?" Đôi mắt của Dung Nhã mở to.
"Linh hồn của ngươi bị cưỡng ép tụ lại, mặc dù rất phù hợp với cơ thể này nhưng cũng không hoàn toàn tương thích. Điều này có nghĩa ngươi không phải là chủ nhân ban đầu của cơ thể này. Ngươi cũng không giữ lại bất kỳ ký ức nào trước khi trở thành Dung Nhã bây giờ. Như vậy đủ để chứng minh rồi chưa?" Thương Trì chậm rãi nói.
Dung Nhã không phải là kẻ ngốc, sau khi Thương Trì nói xong, cô liền hiểu ra ngay.
"Cho nên..." Nhưng cô vẫn không hiểu tại sao Thương Trì lại tìm đến cô để nói những điều này.
"Cho nên ngươi có muốn khôi phục ký ức của kiếp trước không?" Cuối cùng Thương Trì cũng nói ra mục đích thực sự của y.
Y nhẹ nhàng vung tay áo lên, trên ống tay áo dài rộng có thêu chìm hình rồng và mây bạc. Y quay người nhìn ra ngoài điện rồi nói: "Kỳ Yến Chỉ có thể đoạn tuyệt tình nghĩa với ngươi của bây giờ, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ đoạn tuyệt với ngươi khi ngươi đã khôi phục lại ký ức của kiếp trước."
Dung Nhã tựa hồ hiểu được ẩn ý của Thương Trì, cô chợt quay người lại, kinh hãi nhìn Thương Trì: "Tôn thượng!"
Y muốn ném cô vào Ma Vực! Nhưng linh tu không thể tồn tại lâu ở Ma Vực, cô sẽ bị ma khí ăn mòn rồi chết!
"Có vẻ ngươi hiểu rồi." Thương Trì nói, "Sau khi khôi phục ký ức, ngươi sẽ đến Ma Vực. Đừng lo lắng, ngũ hành đạo thể đã dung hợp với hỗn độn linh thể sẽ thích nghi với Ma Vực. Linh ma song tu cũng có thể giúp ngươi chứng đạo."
Nhưng điều này đối với Dung Nhã không phải là một sự lựa chọn dễ dàng.
Nếu tu luyện linh tu và ma tu cùng một lúc, cô sẽ trở thành một nửa Ma tộc giống như Kỳ Yến Chỉ, có lẽ cả đời này cũng không thể quay lại Linh Vực.
Một kết cục như vậy, so với việc bị ma khí ăn mòn rồi chết... có lẽ cũng không tốt hơn là bao.
"Nếu ta không đồng ý thì sao?" Dung Nhã nói.
Cô thấy người đó đột nhiên xoay người lại, khuôn mặt tuấn mỹ vốn luôn nở nụ cười dịu dàng giờ lại lạnh lùng đến đáng sợ.
—— "Thì chết."
Giọng điệu của hệ thống thậm chí còn trầm hơn cả cậu: "Chỉ hai lần cưới chưa đủ để xác định ra quy luật."
"Nếu cộng lại hết tất cả thế giới nhiệm vụ, không biết tôi đã kết hôn bao nhiêu lần rồi, may là bên tổng bộ không buộc tội kết hôn nhiều lần cho tôi." Triều Từ cười nói.
Đúng vậy, Triều Từ lại sắp kết hôn lần nữa.
Ngày hôm đó, sức mạnh của Kỳ Yến Chỉ bạo phát, suýt chút nữa gi.ết chết Thương Trì, sau đó hắn mang theo Triều Từ trở về Ma Vực. Lúc đó, Triều Từ mới nhận ra rằng sức chiến đấu thực sự của Kỳ Yến Chỉ vượt xa những gì mà hắn đã thể hiện.
Theo phân tích của hệ thống, Kỳ Yến Chỉ đủ khả năng phi thăng vào năm ba mươi tuổi. Nhưng thượng giới của thế giới nhiệm vụ này đã sụp đổ từ lâu, nên Kỳ Yến Chỉ không thể phi thăng. Qua ngàn vạn năm tu sửa, thế giới bây giờ có thể chứa được sức mạnh trên Đại Thừa kỳ nhưng vẫn có giới hạn. Mà chỉ sau vài thập kỷ, Kỳ Yến Chỉ cũng sắp đạt đến ngưỡng giới hạn này.
Hắn thực sự là một Ma tộc điển hình, thích giết chóc và theo đuổi sức mạnh. Nhưng mức độ của hắn có vẻ nghiêm trọng hơn so với những Ma tộc khác. Thậm chí, nếu hắn không phải là Ma tộc mà là con người tu luyện đến cảnh giới này, thì việc thế giới đặt ra một giới hạn không thể vượt qua, chắc chắn sẽ là một điều không thể chấp nhận được với một kẻ mạnh như hắn.
Vì vậy, Kỳ Yến Chỉ liên tục phong ấn sức mạnh của mình để không đạt tới giới hạn đó. Sau hơn một ngàn năm, sức mạnh bị phong ấn đã trở thành một con quái vật khổng lồ, cái mà hắn đã thể hiện chỉ là một phần nhỏ của tảng băng chìm này thôi.
"Theo tốc độ phát triển sức mạnh của hắn, thêm hai hoặc ba nghìn năm nữa hắn có thể tự mình mở ra thượng giới. Có lẽ đây chính là quy luật phát triển của thế giới này." Hệ thống nói với Triều Từ.
Triều Từ cũng gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cười nói: "Nhưng mà thật đáng tiếc, sau khi tôi chơi chết Kỳ Yến Chỉ, thì thượng giới không còn cơ hội mở ra được nữa. Không biết thêm mấy nghìn năm nữa, có còn xuất hiện một người nào khác hay không?"
"Cậu vẫn chưa từ bỏ kế hoạch giế.t chết Kỳ Yến Chỉ sao?" Hệ thống cảm thấy ngạc nhiên.
"Không bao giờ quên đi mục tiêu ban đầu của mình thì mới có thể đạt được thành công." Triều Từ nghiêm túc nói.
"??" Hệ thống cạn lời, "Cậu có bệnh à?"
Nhưng quả thật tình hình chính là như vậy.
Sau khi Triều Từ bị Kỳ Yến Chỉ mang về ma cung, cậu giả vờ như người mất hồn, chẳng còn thiết sống. Nằm ngơ ngác, ngồi ngơ ngác, đứng ngơ ngác và nhìn Kỳ Yến Chỉ cũng ngơ ngác.
Đương nhiên, khi nào Triều Từ không đối mặt với Kỳ Yến Chỉ thì cậu vẫn lén lút xem phim.
Trong quá trình thực hiện nhiệm vụ trước đây, mỗi lần buồn chán, cậu đều kết nối internet để chơi game cùng với những nhân viên xuyên nhanh khác. Nhưng kể từ khi bị bắt quay lại, phải làm lại tất cả những nhiệm vụ vô nghĩa này, cậu cũng không thể truy cập internet được nữa, nên chỉ có thể xem phim hoặc là chơi game offline.
Chơi suốt mấy trò offline thì cũng không còn thú vị gì nữa. Ở hai thế giới gần nhất, cậu đều phải giết thời gian dựa vào việc xem phim.
Tuy nhiên, chẳng được mấy ngày mà ma cung vốn lạnh lẽo nay lại trở nên náo nhiệt.
Bởi vì Ma hoàng sắp cưới Ma hậu, mà Ma hậu này... Đương nhiên là Triều Từ.
Thực ra lần này không phải là quyết định của một mình Kỳ Yến Chỉ.
Sau khi Kỳ Yến Chỉ mang Triều Từ trở về, hắn vẫn luôn muốn xin lỗi và chuộc tội với cậu. Tuy nhiên, Triều Từ luôn dùng thái độ lạnh lùng để đối xử với Kỳ Yến Chỉ. Kỳ Yến Chỉ vừa mới mở miệng dẫn dắt câu chuyện thì bị Triều Từ chặn lại. Kỳ Yến Chỉ cũng không phải là người thích nói nhiều, dần dần hắn cũng không còn nhắc đến chuyện đó nữa. Khi hai người ở bên cạnh nhau gần như không nói với nhau một lời.
Dù hắn không nói gì nhưng hắn vẫn làm rất nhiều việc cho cậu. Quyền lực ở Ma Vực không bị phân tán giống như Linh Vực. Cho dù Linh Vực có thống nhất cũng sẽ không giống, ít nhất cần phải quay trở lại như Linh Vực thời thượng cổ và cần Thương Trì phải vất vả một phen. Nhưng Ma Vực lại khác, đế chế này chưa bao giờ bị sụp đổ, kẻ yếu phải phục tùng kẻ mạnh chính là quy tắc của Ma Vực. Vì vậy, Ma hoàng có quyền sử dụng tất cả tài nguyên ở Ma Vực, mà dạo này có rất nhiều bảo vật quý hiếm được dâng lên cho Triều Từ. Nhưng đối với Triều Từ, những thứ này còn không thú vị bằng việc xem phim.
Một ngày nọ, Kỳ Yến Chỉ cầu hôn Triều Từ, hắn cũng không mong đợi Triều Từ sẽ đồng ý. Chỉ là hắn nhớ tới ngày Triều Từ và Thương Trì suýt chút nữa thành hôn với nhau, ở ngoài miệng hắn không dám bày tỏ sự ghen tuông, nhưng trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện đó, thế là ma xui quỷ khiến thế nào hắn đã nhỡ nói ra.
Hắn không ngờ rằng Triều Từ lại thực sự đồng ý.
"Được." Giọng nói của Triều Từ rất nhẹ. Cậu nằm trên giường, nhìn chằm chằm xà nhà được khảm đồi mồi phía trên, dường như hoàn toàn không để ý đến lời nói của Kỳ Yến Chỉ mang ý nghĩa gì.
Mặc dù ngoài dự kiến, nhưng Kỳ Yến Chỉ cũng vui mừng suốt nhiều ngày liền. Mọi thứ liên quan đến đại hôn cũng được chuẩn bị rất nhanh chóng.
Khi ngày cưới đang đến gần lại có một vị khách không mời mà đến.
Là Dung Nhã.
............
Thương Trì trông có vẻ dễ nói chuyện nhưng thực chất lại tàn nhẫn còn hơn cả Kỳ Yến Chỉ. Y và Dung Nhã chẳng có mối quan hệ gì đặc biệt, Dung Nhã đã giúp y củng cố linh thể của mình, y cũng đã giúp đỡ Dung Nhã không ít, đây vốn là một cuộc giao dịch công bằng.
Sau khi Triều Từ bị đưa về Ma Vực, tâm trạng của y rất tồi tệ.
Sau đó y gặp Dung Nhã.
Ban đầu, Dung Nhã còn cảm thấy mối quan hệ giữa cô và Thương Trì khá thân thiết, nhưng cho đến khi cô biết tình cảm của Thương Trì dành cho Triều Từ, cô đã có chút đề phòng với Thương Trì. Nhưng sự đề phòng của cô cũng vô ích, hiện tại Thương Trì có quyền quyết định mọi thứ ở Linh Vực. Nếu gạt đi chuyện quyền lực qua một bên, thì y cũng là một cường giả có tu vi Đại Thừa hậu kỳ. Dung Nhã đã ở chung với y suốt mấy năm, nên đương nhiên cô cũng hiểu rõ sự đáng sợ của Thương Trì hơn ai hết.
Cô không thể tránh khỏi việc gặp y.
Và kết quả đã chứng minh chẳng có chuyện gì tốt lành.
Ngay khi vừa gặp mặt, Thương Trì liền nói thẳng vào vấn đề: "Ngươi có biết tại sao Kỳ Yến Chỉ lại đối xử tốt với ngươi không?"
Vấn đề này, Dung Nhã thực sự không biết.
Trước đây, cô chỉ nghĩ rằng mình hợp ý với sư tôn, vì vậy cô mới trở thành đệ tử đầu tiên của sư tôn trong nghìn năm qua. Cũng là vì cô, sư tôn mới nhận Triều Từ làm đệ tử thứ hai.
Nhưng khi cô nhìn thấy Kỳ Yến Chỉ trong căn phòng lạnh lẽo đó, cô không dám nghĩ như vậy nữa.
Nếu Kỳ Yến Chỉ thực sự quan tâm đến Triều Từ như vậy, tại sao hắn lại đưa đạo cốt của Triều Từ cho cô? Huống chi, sau khi Triều Từ chết, sư tôn cũng cắt đứt quan hệ với cô, sau đó hắn cũng không còn đối xử tốt với cô nữa.
Người từng đứng ở vị trí cao như cô lại dần dần phải bước xuống bậc thang.
"Thật ra bổn tọa đã nghĩ tới vấn đề này từ lâu rồi."
Y từ từ tiến đến trước mặt Dung Nhã: "May mắn là vấn đề này cũng không nan giải."
"Dung Nhã ơi Dung Nhã, linh hồn của ngươi cũng khác biệt so với người khác." Y nói.
Về những vấn đề liên quan đến linh hồn, người khác không thể nhìn ra sự khác biệt, nhưng khó có thể giấu được Thương Trì.
Thế giới này không có luân hồi, số lượng linh hồn cũng không cố định. Chúng xuất hiện cùng với sự hình thành của thể xác và biến mất khi thể xác đã tan rã. Chỉ có những kẻ mạnh mới có khả năng tách linh hồn ra để tồn tại ở một dạng khác.
Nhưng Dung Nhã không giống như vậy.
Linh hồn của cô đã bị ép tập hợp lại với nhau.
Điều này chứng tỏ "Dung Nhã" không phải là kiếp duy nhất của cô, có thể còn có kiếp khác.
Nghĩ theo cách này, tất cả mọi thứ đều trở nên rõ ràng. Lần đầu tiên gặp Kỳ Yến Chỉ, Dung Nhã chỉ mới mười hai tuổi, thật vô lý khi nói rằng cô có mối quan hệ sâu sắc với Kỳ Yến Chỉ, nhưng Dung Nhã của kiếp trước thì có. Kỳ Yến Chỉ đã thu thập đủ tàn hồn của cô ở Hư Vô Lĩnh, đây cũng là một may mắn của Dung Nhã khi hắn có thể tìm lại đủ tất cả. Kỳ Yến Chỉ không có kiến thức sâu rộng về linh hồn như Thương Trì, mà thực tế trên thế giới này cũng rất hiếm người hiểu biết về linh hồn. Hắn không biết cách tái tạo cơ thể cho Dung Nhã, nên chỉ có thể giúp cô chuyển sinh, tìm một cơ thể phù hợp nhất với cô.
Vậy nên, có vẻ như Triều Từ không phải là người duy nhất mà Kỳ Yến Chỉ đã giết vì Dung Nhã.
Ít nhất còn có chủ nhân thực sự của cơ thể hiện tại của Dung Nhã.
Cơ thể này phù hợp với Dung Nhã, nhưng đáng tiếc lại có một khuyết điểm chí mạng. Kỳ Yến Chỉ chỉ có thể từ Ma Vực đi đến Linh Vực rồi thay thế Kỳ Yến Quyết. Sau đó, hắn đã nhận Triều Từ...
"Ý, ý ngài là gì?" Dung Nhã hỏi với giọng run rẩy.
Cô thực sự không biết Thương Trì có ý gì, bộ dáng của Thương Trì lúc này cũng khiến cô sợ hãi.
Rõ ràng trước đây cô đã rất thân thiết với Thương Trì... Cô chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày như thế này.
"Đừng sợ, đây là chuyện tốt." Thương Trì cười nói.
"Bản thân ngươi có thể không có quan hệ gì với Kỳ Yến Chỉ, nhưng ngươi của kiếp trước thì có quan hệ." Thương Trì nói.
"Kiếp trước?" Đôi mắt của Dung Nhã mở to.
"Linh hồn của ngươi bị cưỡng ép tụ lại, mặc dù rất phù hợp với cơ thể này nhưng cũng không hoàn toàn tương thích. Điều này có nghĩa ngươi không phải là chủ nhân ban đầu của cơ thể này. Ngươi cũng không giữ lại bất kỳ ký ức nào trước khi trở thành Dung Nhã bây giờ. Như vậy đủ để chứng minh rồi chưa?" Thương Trì chậm rãi nói.
Dung Nhã không phải là kẻ ngốc, sau khi Thương Trì nói xong, cô liền hiểu ra ngay.
"Cho nên..." Nhưng cô vẫn không hiểu tại sao Thương Trì lại tìm đến cô để nói những điều này.
"Cho nên ngươi có muốn khôi phục ký ức của kiếp trước không?" Cuối cùng Thương Trì cũng nói ra mục đích thực sự của y.
Y nhẹ nhàng vung tay áo lên, trên ống tay áo dài rộng có thêu chìm hình rồng và mây bạc. Y quay người nhìn ra ngoài điện rồi nói: "Kỳ Yến Chỉ có thể đoạn tuyệt tình nghĩa với ngươi của bây giờ, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ đoạn tuyệt với ngươi khi ngươi đã khôi phục lại ký ức của kiếp trước."
Dung Nhã tựa hồ hiểu được ẩn ý của Thương Trì, cô chợt quay người lại, kinh hãi nhìn Thương Trì: "Tôn thượng!"
Y muốn ném cô vào Ma Vực! Nhưng linh tu không thể tồn tại lâu ở Ma Vực, cô sẽ bị ma khí ăn mòn rồi chết!
"Có vẻ ngươi hiểu rồi." Thương Trì nói, "Sau khi khôi phục ký ức, ngươi sẽ đến Ma Vực. Đừng lo lắng, ngũ hành đạo thể đã dung hợp với hỗn độn linh thể sẽ thích nghi với Ma Vực. Linh ma song tu cũng có thể giúp ngươi chứng đạo."
Nhưng điều này đối với Dung Nhã không phải là một sự lựa chọn dễ dàng.
Nếu tu luyện linh tu và ma tu cùng một lúc, cô sẽ trở thành một nửa Ma tộc giống như Kỳ Yến Chỉ, có lẽ cả đời này cũng không thể quay lại Linh Vực.
Một kết cục như vậy, so với việc bị ma khí ăn mòn rồi chết... có lẽ cũng không tốt hơn là bao.
"Nếu ta không đồng ý thì sao?" Dung Nhã nói.
Cô thấy người đó đột nhiên xoay người lại, khuôn mặt tuấn mỹ vốn luôn nở nụ cười dịu dàng giờ lại lạnh lùng đến đáng sợ.
—— "Thì chết."
Danh sách chương