Thật ra trên đường Lục Ngôn đã từng suy nghĩ rất nghiêm túc, xem có nên giả vờ "Báo Động Trước" không nhạy hay không.

Dù sao thì tỉ lệ báo động trước 100% của anh nghe ra cũng có vẻ quá dữ dội.

Nhưng vì cạm bẫy được huấn luyện viên bố trí quá tàn nhẫn, rơi hố chắc chắn sẽ thảm không tả nổi nên Lục Ngôn vẫn quyết định từ bỏ ý này.

Hệ thống: [ Tôi còn tưởng cậu là bậc thầy học lấy lệ, không ngờ cậu thế mà lại là ung thư top*(ám ảnh với top đầu, rớt hạng thì không chịu được).

]
Thật ra chấp niệm lấy hạng 1 của Lục Ngôn không lớn, nhưng chuyện anh có thói ở sạch là thật.

Trong cuộc sống hàng ngày, đế giày dính chút bùn thôi đã là cực hạn chịu đựng của anh rồi, cao hơn nữa không thể được.

Chờ tới khi Lục Ngôn đến đích, thời gian trên đồng hồ bấm giờ dừng tại vừa đúng 1 tiếng.

Nhiệt độ cơ thể anh thấp hơn người thường rất nhiều, nhưng sau khi chạy xong toàn thân đã toát lên một tầng màu đỏ sôi trào.

Da Lục Ngôn trắng, vì vậy ửng đỏ cũng rất đẹp, giống trái đào.

Nhân viên công tác tiến lên gỡ vật nặng cho anh.

Lục Ngôn hỏi một câu: "Hạng mấy?"
"Ngài xếp hạng 1, những người khác còn đang trên đường."
Rất nhiều Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu vẫn đang vật lộn với vật ô nhiễm đột nhiên xông ra giữa đường.

Hệ Phụ Trợ nhẹ nhàng hơn chút nhưng cũng bị thương một cách khó hiểu.

Chủ nhiệm Hồ đã dùng thiên phú Tế Bào Phân Tách chữa trị vết thương rất nhiều lần.

Kể cả khi chướng ngại vật trên đường của mọi người khác nhau thì đây cũng là một quãng đường núi dài đến 13km.

Nhân viên công tác khen một câu từ đáy lòng: "Thể lực của ngài tốt hơn Thiên Khải Giả hệ Phụ Trợ bình thường quá nhiều.

Rất nhiều Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu cùng cấp cũng không đạt được tiêu chuẩn như ngài hiện tại."
"Cảm ơn, bình thường tôi rèn luyện sức chịu đựng khá thường xuyên." Lục Ngôn cầm khăn lông lau mồ hôi: "Có thể về trước không? Tôi muốn tắm qua một lượt."
Nhân viên công tác vốn định nói "Có thể", nhưng chợt nghĩ tới còn người theo dõi, đặc biệt huấn luyện viên trưởng lần này còn là Đường Tầm An nổi tiếng chú ý kỷ luật, trong thoáng chốc không biết nên trả lời ra sao.

Anh ta chần chờ như vậy nửa phút, sau đó thiết bị theo dõi treo trên cây chợt vang tiếng.

Giọng nói của Đường Tầm An qua thiết bị điện tử khó tránh khỏi hơi sai lệch, nghe như mấy khối băng già rơi vào chén rượu đựng đầy Brandy.

"Có thể."
*
Lục Ngôn trở về ngâm mình tắm rửa, tiếp đó lấy dụng cụ vệ sinh ra quét dọn ký túc xá đang ở không còn một hạt bụi.

Buổi chiều tới phòng học, phần lớn người ở đây đều đang nằm bò ra nghỉ ngơi, thỉnh thoảng còn thấy mấy người thần chí không rõ ràng dựa lên tường, bên cạnh là nhân viên công tác cầm thìa đút cơm cho.

Rất chu đáo, rất cảm động.

Tên đô con hôm trước mỉa mai anh trên núi cũng ở đây.

Gã ngồi dậy, nói lời chế nhạo: "Đây chẳng phải hệ Phụ Trợ lớp bên cạnh sao? Thế nào rồi? Chạy nửa đườn rồi bỏ, giờ mới về ư?"
ID của đô con là Thiết Quyền, thiên phú Kim Cương, là một Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu có thứ hạng không tồi.

Việt dã định hướng chiều nay gã chỉ tốn 1 tiếng 20 phút.

Hỏi khắp một vòng, những người khác đều kém gã ít nhất nửa tiếng, thành ra gã tự nhận bản thân đã nắm chắc thắng lợi.

Lục Ngôn vứt vỏ hộp sữa chua đi, không muốn nói chuyện lắm.

Mặc dù đã nghỉ ngơi hai tiếng nhưng huấn luyện với cường độ cao vẫn khiến anh đau nhức khắp người.

Vài phút sau, trợ giảng mở cửa đi vào.


"Tôi tới công bố thành tích xếp hạng của kiểm tra chiều nay." Trợ giảng tối nay là một người đeo kính rất lịch thiệp nhã nhặn, danh hiệu Rắn Cạp Nong.

"Hạng 1: 503 - Lục Ngôn."
Số đánh đằng trước vừa là số phòng, vừa là số báo danh của bọn họ.

Rất nhiều ánh mắt kinh ngạc lập tức đổ dồn về phía Lục Ngôn.

Lục Ngôn luôn rất khiêm tốn, nhưng bởi vì khuôn mặt rất có tính xâm lược, cộng thêm giá trị ngưỡng linh lực cao nên không ít người ấn tượng về anh.

Đọc xong câu này, Rắn Cạp Nong buông phiếu điểm xuống: "Được rồi.

Ngoại trừ hạng 1, tôi cảm thấy mọi người cũng không cần nhận biết thêm.

Dù sao với học viên tới đây mà nói, không phải hạng nhất thì sẽ chẳng có ý nghĩa gì."
"Bạn học hạng 1 lần này thuộc hệ Phụ Trợ.

Tất nhiên tôi không nói hệ Phụ Trợ không tốt, nhưng chất lượng của hệ Chiến Đấu đợt này có vẻ không ổn lắm, khiến tôi cảm thấy rất lo lắng cho thực chiến hai tháng sau."
"Dù sao các bạn càng kém xuất sắc thì trợ giảng chúng tôi sẽ càng mệt.

Tuy rằng có chỉ tiêu thương vong, nhưng nếu chết quá nhiều, tôi cũng chỉ có thể tự phạt ba ly."
Rắn Cạp Nong này quả nhiên không làm tròn trách nhiệm người thầy mấy, nhưng lời y nói cũng đều là sự thật.

Nhân viên công tác ngồi trước màn hình theo dõi che kín mặt: "Đây là nguyên nhân vì sao tôi vẫn luôn kêu gọi tăng số huấn luyện viên Thiên Khải Giả nữ lên đấy."
Với cùng một vấn đề tinh thần bị ô nhiễm ảnh hưởng, Thiên Khải Giả nam thể hiện 60% tính công kích bên ngoài, Thiên Khải Giả nữ lại thể hiện tính công kích bên trong nhiều hơn.

Ít nhất họ sẽ không làm tổn thương người khác.

Thiên Khải Giả có thể được chọn làm trợ giảng đã là nhóm người có trạng thái tinh thần khá ổn định trong bộ Hành Động Đặc Biệt rồi.

Huấn luyện buổi tối chỉ kéo dài 1 tiếng, là huấn luyện sức bền dưới nhiệt độ khắc nghiệt.

Hệ thống: [ Mục đích chính là để gia tăng sức chịu đựng của cơ thể dưới thời tiết cực đoan.

Có một số nơi bởi vì sự tồn tại của vật ô nhiễm mà nhiệt độ sẽ lên mức cực nóng như sáu bảy chục độ C, hoặc cực lạnh như âm một trăm độ C.

Huấn luyện 1 tiếng này vốn không chỉ ăn hành thôi đâu, mà nó còn giúp các cậu học được cách nâng cao hiệu suất sinh tồn tại những nhiệt độ khác nhau.

]
[ Nhiệt độ trong cabin sẽ dao động từ 55 đến -35°C, có nhân viên công tác kiểm soát nhiệt độ.

Nói tóm lại là vẫn chịu đựng được.

]
Lục Ngôn: "Nghe thế nào cũng không giống như nhân loại có thể chịu đựng được."
Tiếng hệ thống rất sung sướng: [ Cậu thật sự vẫn cảm thấy mình còn là người sao? ]
Lục Ngôn cảm giác bốn hàm răng cá mập trong khoang miệng hơi ngứa, không nhịn được khẽ đẩy đẩy bằng lưỡi.

Khoang kim loại dùng để huấn luyện sức bền hơi giống phòng sauna*(phòng xông hơi khô).

Không lớn, rất tiện kiểm soát nhiệt độ.

Đối với Lục Ngôn mà nói, nhiệt độ thấp dễ kiên trì hơn.

Nhưng khi nhiệt độ tăng dần qua 50°C, vảy cá trên người anh bắt đầu xông ra không kiểm soát được.

Lục Ngôn mở vòi nước, gục đầu vào trong bồn, mang hô hấp tách ra từ hai bên tai, phụt lên dòng nước, nhưng anh vẫn khát khô đến đòi mạng.

Giọng trợ giảng vang lên từ máy phát thanh: "Sau khi nhiệt độ tăng tới 45°C, môi trường cực nóng sẽ ảnh hưởng tới hành động.

Từ đó về sau mỗi khi nhiệt độ tăng lên đều sẽ là trí mạng với người thường, cơ quan thúc đẩy quá trình làm mát cơ thể bắt đầu quá tải.

Thiên Khải Giả từ đây sẽ thêm tính chịu nhiệt.


Cẩn thận chú ý tình trạng cơ thể, nếu cảm thấy khó chịu xin hãy ấn thiết bị mở cửa hoặc thiết bị cầu cứu ngay."
Tiếng nói vừa chấm dứt, Lục Ngôn lập tức ấn mở cửa không chút do dự.

Lục Ngôn không phải học viên lựa chọn mở cửa đầu tiên, nhưng phản ứng lại nghiêm trọng vượt xa bình thường.

Sau khi rời khỏi môi trường nhiệt độ cực cao, anh lập tức chống tay lên tường, khổ sở nôn khan.

Trước màn hình theo dõi, nhà nghiên cứu khoa học phụ trách ghi chép cho biết: "Nguồn ô nhiễm của cậu ấy xuất phát từ chính sinh vật thủy sinh.

Các ghi chép trước cũng cho thấy rằng loại Thiên Khải Giả này có khả năng chịu nhiệt kém."
Tổng bộ thống nhất đưa nhân viên mới đi huấn luyện không chỉ đơn giản vì huấn luyện, mà còn để các nhân viên công tác liên quan hiểu rõ hơn về đặc tính của bọn họ, thuận tiện cho việc sắp xếp công việc sau này.

Đường Tầm An khẽ gật đầu, xóa thao trường "Sa mạc binh khí" ra khỏi danh sách được lựa chọn.

......!
......!
Lục Ngôn không hổ là học bá thi đại học được hơn 700 điểm, thành tích ở cả khóa lý luận và thực hành đều rất xuất sắc.

Đặc biệt là môn đấu đối kháng.

Vũ khí Lục Ngôn chọn là cung.

Lúc trước anh luôn luyện tập sử dụng cung Phục Hợp, sau khi cơ thể cường hóa, mũi tên bắn ta càng chuẩn xác, tầm bắn kéo dài đến 300m.

Như thợ săn bắn phát nào trúng phát đấy, độ chuẩn này cũng kéo dài tới trên vũ khí nóng.

Nếu không phải Lục Ngôn chỉ dùng đạn cao su và mũi tên gắn đệm thì chỉ sợ lần đầu tiên thương vong sẽ không xảy ra lúc diễn tập hai tháng sau, mà xảy ra ngay trong lớp học luôn.

Các Thiên Khải Giả hệ Chiến Đấu khác đã bị mài mòn đến nản lòng uể oải.

"Lục Ngôn có thiên phú Báo Động Trước, không tài nào đánh lén được.

Mẹ kiếp, một mũi tên kéo ra khoảng cách.

Loại vũ khí lạnh này cũng quá phạm quy rồi!"
"Đề nghị đá Lục Ngôn ra khỏi hệ Phụ Trợ, gia nhập hệ Chiến Đấu.

Nếu tôi nhớ không nhầm thì nhiệm vụ được ra đều chỉ có 1 hệ Phụ Trợ trong toàn đội.

Đừng để cậu ta chiếm slot Thiên Khải Giả hệ Phụ Trợ quý giá!"
Mỗi lúc như vậy, Thiết Quyền luôn im lặng không lên tiếng, lẳng lặng gia tăng cường độ huấn luyện của mình.

Anh ta không hiểu lắm.

Rõ ràng thể trạng của anh ta gấp 2 lần Lục Ngôn, giá trị ngưỡng linh lực cũng không chênh lệch là bao, còn thức tỉnh thiên phú hệ Chiến Đấu đứng trước, theo lý hẳn nên là đồng hạng 1 mới đúng, nhưng sao không đánh lại Lục Ngôn?
Mà chủ nhiệm Hồ năm xưa thi đại học điểm cao thứ hai lại thể hiện thành tích rất sa sút trong quá trình học tập.

Vô số lần ông từng nghĩ muốn rời khỏi, nhưng nhớ tới cháu trai đang học ở Đế Đô, con trai hộ khẩu ở Ma Đô vẫn chưa có tin tức, chỉ đành khẽ cắn môi kiên trì.

Tài nguyên được hưởng do thành tích tốt cũng chênh lệch rõ ràng.

Ngoại trừ 10 điểm tích phân khen thưởng mỗi tháng.

Từ tuần thứ 2, mỗi tối đều có nhân viên công tác tới đưa túi thuốc tắm.

[ Dùng để cường hóa cơ thể, rất nhiều nguyên liệu lấy từ trên người vật ô nhiễm, không dễ uống.

]

Thứ này ném vào bồn tắm tỏa ra mùi thảo dược, cá vua tò mò liếm một ngụm, rất nhanh liền không nhịn nổi ọe ra.

Lục Ngôn gác tay lên thành bồn tắm, để nó nôn đủ thì thôi.

Cũng may trong phòng tắm không có camera theo dõi.

"Khó uống như vậy sao?" Lục Ngôn còn cảm thấy mùi rất thơm.

Chẳng qua anh không phải người thích tự tìm đường chết, cũng không định tự uống nước tắm của mình.

Nhưng có một ngày Lục Ngôn vì huấn luyện mệt quá mà sơ ý ngủ quên trong bồn tắm, nước rót vào từ mang tách ra sau tai anh, mùi vị cực kỳ giống nước cống.

Tháng huấn luyện thứ nhất trôi qua trong tiếng kêu rên của các học viên.

Kết thúc khóa lý luận, toàn bộ biến thành khóa thực hành, cuối cùng mọi người cũng mệt đến mức không còn thời gian khóc trời than đất.

Thời gian nhanh chóng trôi tới một tuần trước diễn tập.

Thời gian huấn luyện chưa tới hai tháng, không lâu lắm, nhưng loại người thân thiện lại nhiệt tình như Trần An Chi đã quen được rất nhiều "bạn tốt" trong trường học.

Trên người y như có một loại ma lực, bất kể nam hay nữ tới gần y đều sẽ bị hấp dẫn.

Chỉ có Lục Ngôn thật sự chẳng chút hứng thú với loại hình yếu ớt đáng thương này.

Nếu nhất quyết phải nói ra thì mắt thẩm mỹ của anh tương đối truyền thống, thích ngực lớn eo nhỏ.

Ngay khi anh đang nghĩ như vậy, huấn luyện viên Đường có eo nhìn qua rất nhỏ dắt chó đi tới.

Khiếu Thiên mở lời: "Chúc mừng các bạn hoàn thành giai đoạn học tập thứ nhất.

Trong tháng này chỉ có 2 học viên chủ động rời khỏi, tạm thời chưa có học viên bị giảm tích phân về 0, điều này khiến tôi cảm thấy rất vui mừng."
"Mọi người ở trung tâm huấn luyện của tổng bộ nên tin tức khá hạn chế.

Tôi có thể nói với các bạn rằng qua một tháng, toàn thế giới đã tăng 64 vụ án bệnh ô nhiễm.

Số người tử vong là 7000, số Thiên Khải Giả tử vong là 6.

Trong đó chỉ riêng ca bệnh Bệnh truyền nhiễm thích ăn thịt người cấp B đã khiến cho thành phố bị cảm nhiễm chết hơn 5000 người."
"Giai đoạn hai bắt đầu để chuẩn bị cho diễn tập thực chiến cuối cùng.

Trải qua bàn bạc, chúng tôi lựa chọn địa điểm tại thành phố P, cũng là nơi có khu ô nhiễm màu cam "Vườn Lạc Xuyên".

Nhưng hãy yên tâm, mọi người đều không phải tiến vào vườn cây.

Tổng bộ phát hiện bào tử virus ở khu vực bên cạnh vườn cây có xu thế khuếch tán, đã chuẩn bị điều người tiến hành rửa sạch.

Không chỉ mình các bạn, mà các huấn luyện viên cũng sẽ theo cùng."
Khi nói chuyện, có nhân viên công tác nâng hai khoang sắt nặng trịch đi tới.

Lục Ngôn đã vô cùng quen thuộc với khoang kim loại kiểu này.

Sĩ quan bị cảm nhiễm lần trước cũng bị đặt trong khoang này nâng vào bệnh viện.

Nhân viên công tác nói: "Giới thiệu trước một chút, đây là người đã bị bào tử virus cảm nhiễm gây ra nhiễu sóng, đang ở giai đoạn thứ hai."
Nói đến người nhiễu sóng, rất nhiều người ở đây đều bị khơi gợi hồi ức không tốt lắm.

Người trở thành Thiên Khải Giả đều từng tiếp xúc với nguồn ô nhiễm.

Rất nhiều người được thành viên bộ Hành Động Đặc Biệt cứu mới có thể gia nhập tổ chức.

Cửa khoang được mở ra từ từ, để lộ người nhiễu sóng bên trong.

Biểu cảm của người này rất hoảng sợ, nhưng toàn thân đều bị trói chặt ở cửa khoang, cơ thể anh ta gầy ốm lạ thường, ngược lại với đó là nấm đỏ đốm trắng mọc đầy trên người.

Đây chính là nấm đỏ thường thấy trong cổ tích, gọi là nấm tán giết ruồi (Amanita Muscaria), thuộc họ nấm Amanita.

Những cây nấm này thậm chí còn mọc ra từ hốc mắt người kia, phía dưới là bộ rễ nấm màu xanh sẫm.

"Người bị bào tử virus này cảm nhiễm sẽ thể hiện ra ba loại đặc tính.

Đây là một trong số những loại thường gặp nhất - trở thành môi trường nuôi cấy cho nấm độc.

Có điều nấm trên người vẫn thuộc phạm trù thực vật, có thể dùng làm thuốc."

Hệ thống không mặn không nhạt bổ sung một câu: [ Rất nhiều thành quả nghiên cứu của viện nghiên cứu đều có sự góp mặt của những vật ô nhiễm được trồng trên người nhiễu sóng.

]
"Loại người nhiễu sóng này về cơ bản thì không có tính công kích, nhưng cần chú ý nấm mọc trên người bọn họ.

Có nấm có độc tính mạnh, có nấm có hiệu quả gây ảo giác."
Cửa khoang thứ hai được mở ra.

Thứ đầu tiên xuất hiện lại là một rễ cây ở dạng rễ chùm.

Chùm rễ này nhanh chóng dài ra ngoài.

Đường Tầm An liếc qua, lập tức rút Hoàng Trần bên eo, chém đứt nó từ tận gốc.

Một tiếng hét chói tai đau đớn vang lên trong khoang, từng hơi thở lụn bại khuếch tán theo miệng vết thương, chỉ trong thời gian vài giây, chùm rễ này đã lão hóa và tái sinh, cuối cùng chết héo hẳn.

Đây là lực lượng thời gian.

Nhân viên công tác lòng còn sợ hãi mở cửa khoang ra, bên trong là một người như nhân sâm đang nằm, toàn bộ cơ thể đã chết héo hoàn toàn, có lẽ trước khi chết từng giãy giụa, rễ cây khô khốc vặn vẹo giữa không trung.

"Đây là người nhiễu sóng giai đoạn hai, chúng ta gọi là người thực vật.

Thích hoạt động vào ban ngày, tràn trề sức sống.

Tính công kích cao hơn nhưng tính truyền nhiễm thấp."
"Viện nghiên cứu dựa vào đây mà nghiên cứu ra thuốc trừ sâu chuyên dụng.

Nhiệm vụ diễn tập thực chiến của chúng ta chính là cùng huấn luyện viên tiến vào khu ô nhiễm, chia thành các tổ phun thuốc trừ sâu." Lúc này Khiếu Thiên giơ móng vuốt chó ra, nghiêm túc nói: "Đây cũng là nhiệm vụ duy nhất.

Không có cạnh tranh, cũng không cần mọi người cạnh tranh.

Nếu trong khu ô nhiễm xảy ra nguy hiểm không thể kiểm soát, chúng tôi sẽ lập tức thông báo rút lui trước."
"Nhưng dù vậy tôi cũng muốn nói rõ, rằng gần như năm nào cũng có học viên bỏ mạng tại ải cuối cùng.

Không chỉ riêng lần diễn tập này, về sau mỗi lần các bạn nhận nhiệm vụ đều sẽ có khả năng hi sinh."
Phòng học im ắng, không khí rất nặng nề.

Khiếu Thiên vừa nói xong, huấn luyện viên trưởng suốt quá trình huấn luyện chưa từng nói lời nào đột nhiên lên tiếng: "Cuộc sống như vậy, tôi đã trải qua 84 năm."
Cho tới bây giờ, các học viên mới kinh ngạc phát hiện: Thì ra Đường Tầm An không phải người câm.

Đường Tầm An nhìn những nhân viên mới vào nghề phía dưới, nói lời từ tận đáy lòng: "Tôi không oán hận bất kỳ câu nào, nhưng tôi hiểu rõ rất nhiều người sẽ không chấp nhận được.

Hiện tại rời khỏi vẫn kịp."
Chủ nhiệm Hồ hơi muốn giơ tay, nhưng nhìn khắp xung quanh không ai bỏ chạy giữa chừng, ông đành phải nhấc tay trái đè lại tay phải, vẻ mặt đau khổ khôn xiết.

Năm nay ông đã tới tuổi ngũ tuần, lúc mới đến còn có bụng bia, huấn luyện một tháng, bây giờ cởi quần áo ra thấy toàn cơ bắp, ai gặp cũng phải khen một câu càng già càng dẻo dai.

Nụ cười vẫn treo tại khóe miệng Trần An Chi.

Hai tháng huấn luyện này y thu hoạch khá phong phú.

Lúc trước trong mơ Thần vĩ đại còn xoa đầu cổ vũ y.

Thiết Quyền nắm tay thành đấm, ánh mắt kiên nghị.

Tuy rằng nhiệm vụ không có yêu cầu, nhưng anh thề nhất định phải trở thành công nhân bảo vệ môi trường phun được nhiều thuốc trừ sâu nhất.

Lục Ngôn tích góp được 29 tích phân, thiếu 1 tích phân nữa là đủ mua chiếc cung màu bạc kia, tất nhiên sẽ càng không rời khỏi.

Đối với các học viên mà nói, bọn họ chỉ cần nhổ ô nhiễm, đề phòng nguồn ô nhiễm khuếch tán.

Đối với Đường Tầm An mà nói, nhiệm vụ của hắn lại là đi sâu vào vườn cây, hoàn thành việc rửa sạch vài vật ô nhiễm cấp A trong vườn.

Động thực vật biến dị của thành phố P ngày càng lợi hại, nếu không rửa sạch kịp thời thì mấy trăm người ở khu vực lân cận đều có nguy cơ bị đe dọa đến tính mạng.

Không ai rời khỏi.

Đã huấn luyện tới bước này, rời khỏi tích phân sẽ về 0, so kiểu gì cũng hơi thiệt.

Hệ thống "Chậc" một tiếng: [ Khi hắn nói lời này thật ra có thể cất thanh đao về trước mà.

].


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện