🍓Editor: Jocastalin
        🍓Beta: Dâu
Lúc này Hứa Thiện Ý đang ăn ở tiệm đậu hủ nướng.
Đậu hủ rất mềm, chủ quán đặt ở trên vỉ nướng, nướng đến khi vàng giòn, sau đó rắt hương bột ớt đặc biệt và hành thái lên.
Lúc cô nhìn chủ quán nướng đậu hủ, không nhịn được nuốt nước miếng.
Hiện tại vừa ăn đậu hủ nóng hổi vừa uống một ly nước trái cây ướp lạnh, khỏi phải bàn tuyệt vời biết bao nhiêu.
Tiếu Tiểu Đào ngồi bên cạnh cô, một bên ăn thịt nướng, một bên cùng với Lục Tân Hồng chọn chỗ nào có thịt nướng ngon nhất mà ăn, Lục Tân Hồng là đồ tham ăn, vừa ngửi thấy mùi ngon, lập tức cắn con mực nướng đang cầm trên tay.
Cái bàn trước mặt ba người họ đột nhiên bị người khác ném đi, một cô gái trang điểm vô cùng khoa trương, kiêu ngạo, đắc ý xuất hiện trước mặt bọn họ .
Cô ta chỉ vào Hứa Thiện Ý còn chưa kịp lấy lại tinh thần, lớn tiếng chửi: "Con nhỏ chết tiệt kia, tiểu tiện nhân, mày không nghĩ tới sẽ gặp tao ở đây phải không ?”
Bởi vì cô gái trước mặt trang điểm quá đậm, ăn mặc rất lộ liễu, Hứa Thiện Ý thật sự không thể ngay lập tức nhận ra đối phương là ai, cô cố gắng bình tĩnh trở lại, trầm giọng nói: “Hình như tôi không quen biết cô, còn cô không biết là làm như vậy thì phải xin lỗi và bồi thường sao?”
Lời này làm cô gái đối diện cười không nổi, cô ta tức giận đến mức muốn đưa tay đánh vào mặt Hứa Thiện Ý: "Không quen biết tao? Chuyện lúc trước mày hại tao bị đuổi học, chẳng lẽ mày đã quên? Hôm nay, tao ở đây giúp mày nhớ lại tao là ai.”
Hứa Thiện Ý tuy rằng rất yếu nhưng không có nghĩa là cô ngu, cô thấy đối phương muốn đánh mình, lập tức lùi về phía sau vài bước, lên tiếng cảnh cáo: "Ở đây có nhiều người đi lại, khắp nơi đều có camera theo dõi, cô làm như vậy là muốn ngồi tù sao?"
Nghe vậy cô gái đối diện cũng chính là Vương Đình, cô ta sửng sốt một chút .
Nhưng chỉ là một chút, ngay sau đó Vương Đình liền cười lạnh nói: "Chắc mày còn chưa biết, nơi này là khu phụ cận, căn bản là không có camera, hơn nữa bạn trai tao là lão đại nơi này, mày nghĩ xem có ai không muốn sống dám giúp mày đắc tội bọn tao không?"
Sau khi Vương Đình nói xong lời này, một người đàn ông thoạt nhìn hơn 30 tuổi lập tức đi ra từ sau lưng cô ta, hắn đeo một sợi dây xích vàng thô to, vẻ mặt hung ác, phía sau còn có một đám đàn em biểu cảm hung ác và một vài cô gái.
Người xung quanh thấy tình huống nơi này không tốt, đều vội vàng rời đi, ngay cả ông chủ tiệm đậu hủ nướng cũng không dám lại đây chất vấn đòi bồi thường cái bàn bị hư.
Lục Tân Hồng và Tiếu Tiểu Đào thấy những người này đều nhìn chằm chằm vào Hứa Thiện Ý, lập tức biết những người này đều vì Hứa Thiện Ý mà đến, thật ra bọn họ có thể tránh né, nhân lúc này rời đi .
Nhưng hai người bọn họ sao có thể bỏ rơi Hứa Thiện Ý ở nơi này.
Hơn nữa, bọn họ vừa mới biết được sự việc thông qua cuộc nói chuyện lúc nãy, mà hai người bọn họ ngày thường đánh nhau đều rất lợi hại.
Vì thế Tiếu Tiểu Đào và Lục Tân Hồng nhanh chóng đi tới trước mặt Hứa Thiện Ý, đẩy cô ra phía sau để bảo vệ. Tiếu Tiểu Đào trào phúng nhìn về phía Vương Đình, khinh thường nói: “Mày là Vương Đình? Chính mày bị đuổi học chẳng lẽ không phải là do tự mày làm sao? Mày dựa vào cái gì mà trách bạn của tao?”
Vương Đình biết Tiếu Tiểu Đào, trước kia khi cô ta còn học ở trường, cô ta dám khi dễ các nữ sinh khác, nhưng Tiếu Tiểu Đào thì cô ta không dám khi dễ, bởi vì Tiếu Tiểu Đào đánh nhau thật sự rất giỏi, cô ta đánh không lại.
Nhưng hiện tại, cô ta có bạn trai và đám đàn em của bạn trai đứng bên cạnh, Vương Đình lập tức không sợ cái gì nữa.
Vương Đình cười lạnh: “Mày tính là cái thứ gì? Không muốn chết thì nhanh chóng cút ngay, lão nương hôm nay muốn tiện nhân Hứa Thiện Ý này, chỉ cần mày dập đầu xin tha, tao sẽ không chạm vào mày, đừng ở đây làm vướng mắt tao."
Câu này làm Tiếu Tiểu Đào rất không vui, Lục Tân Hồng cũng vậy, anh cười lạnh một tiếng, bóp bóp nắm tay: "Muốn ức hiếp em họ của tao, còn mắng bạn mới mà tao vừa quen biết, tôi thấy tiểu nha đầu như cô muốn bị dạy dỗ một chút."
"Thằng nhóc chết tiệt mày lại là ai? Dám mắng bạn gái của tao, mày muốn chết phải không?" Người đàn ông hơn 30 tuổi ở bên cạnh Vương Đình gầm lên giận dữ, "Tới đây, hôm nay ai có thể đánh thắng thằng nhóc này, tao sẽ nhận người đó làm em trai."
Bạn trai của Vương Đình vừa dứt lời, phía sau hắn có năm sáu người lập tức tiến lên, nháy mắt vây quanh Lục Tân Hồng.
Sau đó bọn họ cùng nhau lao lên đánh.
Tiếu Tiểu Đào thấy bọn họ cùng nhau lao lên đánh thì sắc mặt của cô ấy đặc biệt khó coi, Lục Tân Hồng chính là người mà cô ấy coi trọng, ai dám động đến anh chính là không nể mặt Tiếu Tiểu Đào cô, cô ấy cũng không để ý cái gì được nữa, gia nhập hỗn chiến.
Hứa Thiện Ý lập tức móc điện thoại ra, nhanh chóng gọi điện thoại báo cảnh sát.
Cô tuy rằng đã học nhu đạo, nhưng không phải rất tốt, cho nên tạm thời vẫn là gọi điện thoại báo cảnh sát mới ổn.
Nhưng điện thoại còn chưa kịp kết nối đã bị ném xuống đất, cuộc gọi cũng bị cắt đứt .
Hứa Thiện Ý lập tức nhặt điện thoại lên, ngẩng đầu phẫn nộ nhìn về phía người ném điện thoại của cô.
Vương Đình kiêu ngạo khoanh tay trước ngực: “Mày muốn gọi điện thoại báo cảnh sát à, tao nói cho mày biết, không có cửa đâu.”
Mặt Hứa Thiện Ý lạnh băng lùi về phía sau, không nói gì với cô ta .
Vương Đình nhìn thấy Hứa Thiện Ý không có bộ dạng sợ hãi, cô ta không cam lòng, tức giận tiến lên, lần nữa duỗi tay muốn tát Hứa Thiện Ý một cái.
Nhưng vài giây sau, cái tát của cô ta không đánh đến trên mặt Hứa Thiện Ý, mà ngược lại cô ta bị Hứa Thiện Ý đẩy ngã xuống đất.
Vương Đình khiếp sợ, kinh ngạc lẫn phẫn nộ, ngoài ra cô ta còn cảm thấy cực kì mất mặt.
Nha đầu Hứa Thiện Ý chết tiệt này là một người yếu đuối, dựa vào cái gì mà có thể đẩy cô ta ngã xuống đất?
Vương Đình tức giận hô to về phía đám con gái ở phía sau cô ta: "Bọn mày đều chết hết rồi hả? Mau lại đây bắt lấy nó, đánh nó một trận cho tao.”
Nghe Vương Đình gọi, lúc này đám con gái mới hồi phục lại tinh thần, nhanh chóng chạy tới muốn bắt giữ Hứa Thiện Ý.
Nhưng lúc này, Tiếu Tiểu Đào và Lục Tân Hồng ở bên kia vừa lúc đánh xong năm sáu người đàn ông, hai người bọn họ thấy Hứa Thiện Ý bên này có nguy hiểm, lập tức cùng nhau chạy tới, mỗi người giữ chặt một bên tay của Hứa Thiện Ý, lôi kéo cô chạy về hướng sâu bên trong chợ đêm.
Bởi vì đám người Vương Đình chặn bọn họ ở cửa chợ đêm, nên bọn họ chỉ có thể chạy vào bên trong.
Thấy bọn họ chạy, Vương Đình cảm thấy không cam lòng, đám đàn em của bạn trai cô ta càng không cam lòng.
Vì thế, ba người Hứa Thiện Ý chạy ở phía trước, đằng sau là một đám mười mấy người đuổi theo, ai cũng mang vẻ mặt hung ác, những người đi đường xung quanh đều kinh hoảng tránh né.
Chạy khoảng 30 phút, Hứa Thiện Ý bởi vì bị dì cả tới thăm nên chạy không nổi, cô cũng không muốn vì chuyện của mình mà liên lụy đến anh họ và bạn bè, lập tức nói với hai người họ: "Ba người chúng ta cùng chạy thì không thể thoát được đâu, hay là chúng ta tách ra trốn vào trong đám đông thì tốt hơn."
Tiếu Tiểu Đào và Lục Tân Hồng đều đồng ý với đề nghị của Hứa Thiện Ý.
Vì thế, thời điểm chạy đến một cái cửa hàng, người ở đây nhiều, Tiếu Tiểu Đào lập tức buông tay Hứa Thiện Ý, sau đó trốn vào trong đám người.
Đám người Vương Đình ở phía sau bị đám đông che khuất tầm mắt, nên không phát hiện Tiếu Tiểu Đào chạy hướng nào.
Bây giờ cũng chỉ còn Lục Tân Hồng đang lôi kéo Hứa Thiện Ý chạy, Lục Tân Hồng đang khẩn trương xem xét bốn phía, anh thở phì phò nói: "Em họ Tiểu Thiện, em ráng nhịn một chút, anh tìm chỗ nhiều người, em lập tức đi lẫn vào bên trong, sau đó anh sẽ dẫn bọn họ đi chỗ khác."
Hứa Thiện Ý bởi vì chạy quá nhanh, bụng bắt đầu ẩn ẩn đau, cô chỉ có thể gật đầu .
Cùng lúc đó.
Ở vị trí sát cửa sổ bên trong một tiệm thịt nướng rộng lớn được trang hoàng đẹp nhất ở chợ đêm, Lục Viên đang vừa ăn thịt nướng vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.
Đột nhiên lơ đãng nhìn thấy một hình dáng quen thuộc, cậu ta sửng sốt nhưng sau khi thấy rõ cô gái bên cạnh chàng trai, và hình ảnh hai người họ gắt gao nắm tay nhau, Lục Viên kinh ngạc, không ngừng ho khan: "Khụ khụ khụ...."
Cậu ta ho đến lợi hại, cũng quá khoa trương, Tần Nhất Phàm và Trần Uông Dương ở đối diện đều ghét bỏ: "Bánh Trôi, cậu làm cái gì vậy? Ăn thịt thôi mà cũng có thể ho khan? Cậu là con gái đấy à?"
Lục Viên mau chóng bình ổn lại xúc động ho khan, cậu ta không để ý đến Tần Nhất Phàm và Trần Uông Dương, mà kích động nhìn về phía Chu Cận ở đối diện: "A Cận, cậu nhìn bên ngoài, đó là chị dâu nhỏ phải không?”
"Gì? Chị dâu nhỏ?" Trần Uông Dương vẻ mặt ngu ngơ.
Tần Nhất Phàm biết nhiều hơn so với Trần Uông Dương, cậu ta hưng phấn nhìn bốn phía: "Là Hứa đồng học kia phải không? Ở đâu? Ở đâu?"
Chu Cận đang suy nghĩ vài chuyện, nghe Lục Viên nói, cậu sửng sốt một giây, sau đó mới lười nhác nói: "Lúc này cậu ấy chắc đang ở nhà."
Lục Viên kinh ngạc chỉ ra ngoài cửa sổ: "Vậy người đang cùng nam sinh nắm tay chạy ở ngoài kia là ai?”
_______________🍓🍓🍓_________________
Tui có editor mới nha mọi người😊
Dạo này không có thời gian nên làm gì có chương mới😀 Nói chứ tui ráng sắp xếp để một tuần được 3-4 chương gì đó cho mọi người đọc tạm-.-




Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện