Cuộc tìm kiếm Gabrielle của Coswold bắt đầu ngay vào lúc cô bị trục xuất. Hắn tốn vài ngày trời sục sạo quanh khu vực tu viện, nhưng cô vẫn bặt vô âm tín.

Những do thám của hắn báo rằng Percy cũng đang trong công cuộc truy tìm, nhưng chẳng được lâu trước khi gã bỏ cuộc. Chả có gì ngạc nhiên hết, Coswold nghĩ. Percy là kẻ nửa vời, chuyên môn bỏ dở, và sẽ luôn là như thế. Không nghi ngờ gì, gã đã quay về diện kiến vua John để ton hót về việc gã đã bị đối xử thiếu công bằng như thế nào.

Coswold không dễ gì thoái chí. Nghĩ rằng Gabrielle không có lựa chọn nào khác ngoài việc phải quay về quê hương, hắn thẳng tiến về phía Bắc, nhanh chóng theo hướng những người hầu của cô đã đi. Hắn chặn đòan người gần đường biên giới Anh nơi họ đã dựng trại ở đó nghỉ đêm. Sau nhiều giờ dọa dẫm và ép buộc, cuối cùng Coswold cũng bị thuyết phục rằng họ chẳng biết gì. Hắn cho phép đòan người đang khiếp đảm tiếp tục cuộc hành trình của họ, nhưng không trước khi hắn tịch thu tòan bộ rương hòm của Gabrielle, tuyên bố rằng số rương hòm đó đáng lẽ ra phải bị giữ lại ở Tu viện Abbey cho đến thời điểm Gabrielle đến mà nhận lại chúng.

Nản lòng nhưng không thoái chí, hắn quay lại vùng Cao nguyên Highland. Gabrielle đang lẩn trốn ở một nơi nào đó trong vùng đất hoang vu, mọi rợ này và Nam tước Coswold sẽ tìm ra cô.

Một tuần tiếp sau đó, hắn dồn hết thời giờ của mình để giỏng tai và giương mắt lên nghe ngóng. Những lời đồn đại thì nhiều vô kể, và với mỗi mẩu tin tức vụn vặt gom góp lại, Coswold càng bị thuyết phục rằng Gabrielle vẫn còn ở vùng Highland này.

Một lời đồn đại cứ dai dẳng tồn tại mãi. Coswold nghe được rằng Gabrielle đã được thị tộc MacHugh tiếp nhận, nhưng hắn không chắc liệu nguồn tin đó có đúng hay không. Những người Highland là nhóm người gắn bó mật thiết với nhau, và Coswold thừa biết nếu anh ta đưa ra mệnh lệnh tìm kiếm nơi ở của Gabrielle, tin tức sẽ nhanh chóng lan truyền đến tai Lãnh chúa MacHugh và anh ta sẽ dấu Gabrielle vào một nơi mà không ai có thể tìm thấy được. Quá mạo hiểm. Nam tước đã mất kha khá thời giờ lập mưu tính kế để dụ dỗ Gabrielle lộ diện.

Hắn đã sẵn sàng cho bước tiếp theo: xác minh rằng Gabrielle thực sự đang ở cùng người MacHugh. Chính vì điều này, hắn ghé thăm Lãnh chúa MacKenna. Vị lãnh chúa này quen biết những kẻ sẽ không bị nhận ra trong vùng đất Highland và sẽ làm bất cứ điều gì vì tiền. Khi người của MacKenna tụ tập trước hắn, Coswold giải thích điều hắn muốn thực hiện.

“Kế hoạch đơn giản thôi,” hắn nói. “Các anh sẽ mang đồ đạc của Gabrielle tới lãnh địa của người MacHugh. Các anh sẽ tìm cách đòi gặp Gabrielle cho bằng được trước khi giao lại chúng. Hãy giải thích rằng các anh phải biết chắc chắn cô ta sẽ nhận được.”

“Nhưng nếu họ không để chúng tôi gặp cô ta thì sao?” một kẻ trong số họ hỏi.

“Hãy nói yêu cầu này được đưa ra từ cha trưởng. Rằng hòm xiểng của cô ta đã bị gửi lại tu viện và ông ấy đang giữ chúng an toàn cho đến khi biết nơi ở của cô ta.”

“Chúng tôi sẽ làm gì khi gặp cô ta?”

“Chả làm gì cả,” Coswold nhấn mạnh. “Hãy để đồ lại rồi quay về chỗ tôi, và nhận thù lao của các anh.”

“Thù lao trả bằng vàng và đàn bà?”

“PHải.”

“Vậy nếu cô ta không có ở đó?” một kẻ khác lên tiếng.

“Thế thì các anh sẽ trả lại đồ của cô ta cho tôi.”

“Chúng tôi vẫn được thù lao chứ?”

Coswold đảm bảo điều đó, và yêu cầu bọn họ lên đường. Hắn không dự liệu bất trắc nào cả. Kế hoạch của hắn hòan toàn kín kẽ.

Không thể gặp rắc rối nào hết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện