Phía ngoài thành…
Bắc Thần Hàn cưỡi ngựa phách đi khắc nơi tìm Tô Duyệt Duyệt, chỉ là tìm đã rất lâu rồi mà vẫn bặt vô âm tín. Đã đi lâu như vậy rồi, không biết Tô Duyệt Duyệt có bình an vô sự hay không, ngộ nhỡ nàng ta quả thật….
Vừa nghĩ đến cảnh tượng đó, hắn chỉ cảm thấy lồng ngực đau thắt lại.
Hắn quăng dây ngựa, quay ngựa sang hướng khác, chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm.
“Thái tử điện hạ….”Đột nhiên 1 tên thị vệ cưỡi ngựa vội vàng phi đến trước mặt hắn.
Bắc Thần Hàn nhìn tên thị vệ, lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”
“Bẩm điện hạ, thái tử phi đã trở về phủ rồi….” Tên thị vệ kia không dám thất lễ vội vàng bẩm báo.
Trong nháy mắt, 1 trận cuồng phong ập đến, tiếng móng ngựa cũng dần dần xa, Bắc Thần Hàn không biết từ bao giờ đã đi mất rồi.
Thị vệ vội vàng lau mồ hôi, vị thái tử điện hạ này cũng thật nóng tính a!
Thái tử phủ, Duyệt Tâm Các —–
Tô Duyệt Duyệt sau khi vui vẻ từ biệt soái ca háo sắc kia, liền mặc lên mình trang phục do mình tự thiết kế, bắt đầu ngồi trên giường luyện công, đến cổ đại, ăn ngon mặc đẹp, thân thể cũng béo lên không ít, ở hiện đại nàng cũng rất chú trọng thân thể a.. như nào lại để cho mình dễ dàng béo lên như này? Nàng nhẹ nhàng hít 1 hơi, giơ tai ra phía trước, quỳ gối lên giường, nửa thân trên cúi dính xuống giường mông thì ở phía trên cao, lấy thân thể chống đỡ 1 cách nhẫn nại cao độ nhất. (Cái này người ta gọi là trồng cây chuối J)
“Uỳnh..” Đột nhiên cánh cửa bị đạp mạnh ra, Bắc Thần Hàn lo lắng trực tiếp tiến thẳng vào trong, lại nhìn thấy Tô Duyệt Duyệt đang ở trên giường cùng với tư thế vô cùng quỷ dị.
Hắn cho rằng Tô Duyệt Duyệt đã bị hại rồi, rất buồn….
“Duyệt Duyệt, ngươi không sao chứ! Chỗ nào không thoải mái?” Hắn lo lắng vội bước đến bên giường, vội vàng ôm lấy đôi vai của nàng ta, muốn ôm nàng vào trong lòng.
Đột nhiên, Tô Duyệt Duyệt thân hình bỗng chợt run rẩy, điều này càng làm nỗi lo âu trong lòng Bắc Thần Hàn tăng thêm, hắn cứ có cảm giác khẳng định nàng đã bị làm tổn thương, không thì như nào nàng không dám đối mặt với mình.
“Duyệt Duyệt, ngươi đứng dậy, bổn vương nhìn xem ngươi bị thương ở đâu?” Bắc Thần Hàn nói, tay cũng ra sức muốn nâng nàng dậy.
Tô Duyệt Duyệt đầu đầy mồ hôi, cắn răng, ngữ khí có phần nhẫn nại: “Đừng chạm vào ta, ta.. ta chuột rút rồi..”
Bắc Thần Hàn nhất thời nghe không hiểu lời nói của làng, chuột rút? Hắn chỉ nghe qua cước tay cước chân, còn chưa nghe thấy chuột rút bao giờ.
“DUyệt Duyệt, ngươi đứng dậy, mau…” Bắc Thần Hàn muốn khẳng định nàng thật sự không có chuyện gì mới dám an tâm.
Hắn rất nghi hoặc, Uyên ương hồ điệp như nào lại đưa Tô Duyệt Duyệt quay lại phủ, nhìn thấy hình dáng của Duyệt Duyệt, hoàn toàn không giống với bị người khác làm nhục. Đây rốt cuộc là chuyện gì, Tô Duyệt Duyệt cùng Uyên ương hồ điệp đã nảy sinh ra chuyện gì.
“Há…” Ngàng hét lớn, bắt buộc mình nâng nửa thân lên, hồi phục tư thế ban đầu.
Trời a!! Vừa rồi chuột rút đau muốn chết, xem ra sau này phải luyện tập nhiều hơn mới được.
Bắc Thần Hàn vội vàng đỡ lấy thân của nàng, lo lắng hỏi: “Duyệt Duyệt, ngươi không sao chứ? Uyên ương hồ điệp có làm gì ngươi không?”.
Hắn vẫn không dám tin, Tô Duyệt Duyệt có thể đủ may mắn tháo chạy khỏi móng vuốt của Uyên ương hồ điệp.
“Hắn muốn làm gì ta cũng không có cách nào. Hơn nữa, hắn ta trong 3 tháng tới khẳng định sẽ không động vào nữ nhân nữa..” Tô Duyệt Duyệt nghĩ đến biểu tình vừa lo lắng vừa thất bại của Uyên ương hồ điệp khi đó lại cảm thấy rất buồn cười.
Khi nàng đang chuyên tâm học tập, thì có 1 khóa học đào tạo chuyên gia trong việc dùng thuốc, bất luận là thuốc tây hay là thảo dược, đối với nàng mà nói tất cả đều dễ như chở bàn tay, loại thuốc mà để cho nam nhân không cử động được, với nàng lúc đó là chuyện đáng cười nhất.
Bắc Thần Hàn nhìn thấy nụ cười kì quái trên mặt nàng ta, nối lo lắng từ sâu trong thâm tâm cũng nhẹ bớt, xem ra Tô Duyệt Duyệt phải là không có chuyện gì mới đúng. Lúc đó vừa nghĩ đến nữ nhân này cư nhiên suýt nữa bị Uyên ương hồ điệp ức hiệp, trong đáy lòng Bắc Thần Hàn dâng lên một nộ khí vô cùng.
Tô Duyệt Duyệt trong nháy mắt phát hiện nội khí trên mặt của Bắc Thần Hàn, cũng biết hắn ta đang tức cái gì: “Này, Mặt của ngươi như nào lại trở nên khó coi như vậy? Là ta bị bắt, ngươi đang tức cái gì a?”.
Bắc Thần Hàn nhìn nàng, tầm nhìn dần dần chuyển xuống bên dưới, lúc này mới phát hiện trên người nàng đang mặc bộ y phục từ trước đến nay chưa từng thấy qua. Bố trí kì cục chỉ ôm chọn bộ ngực của nàng, bờ vai trắng nõn cùng cái eo hết sức mảnh mai thon gọn đều để lộ ra trước mắt hắn ta, còn có cặp đùi trắng dài lõa lồ ra kia, tất cả mọi thứ trước mắt làm hốc mắt của Bắc Thần Hàn bỗng chốc trở nên nóng rực.
Người đàn bà này, không biết như này là đang dụ người sao? Nàng ta đây là đang câu hắn sao?
___Lâm HiHI____
Bắc Thần Hàn cưỡi ngựa phách đi khắc nơi tìm Tô Duyệt Duyệt, chỉ là tìm đã rất lâu rồi mà vẫn bặt vô âm tín. Đã đi lâu như vậy rồi, không biết Tô Duyệt Duyệt có bình an vô sự hay không, ngộ nhỡ nàng ta quả thật….
Vừa nghĩ đến cảnh tượng đó, hắn chỉ cảm thấy lồng ngực đau thắt lại.
Hắn quăng dây ngựa, quay ngựa sang hướng khác, chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm.
“Thái tử điện hạ….”Đột nhiên 1 tên thị vệ cưỡi ngựa vội vàng phi đến trước mặt hắn.
Bắc Thần Hàn nhìn tên thị vệ, lạnh lùng hỏi: “Chuyện gì?”
“Bẩm điện hạ, thái tử phi đã trở về phủ rồi….” Tên thị vệ kia không dám thất lễ vội vàng bẩm báo.
Trong nháy mắt, 1 trận cuồng phong ập đến, tiếng móng ngựa cũng dần dần xa, Bắc Thần Hàn không biết từ bao giờ đã đi mất rồi.
Thị vệ vội vàng lau mồ hôi, vị thái tử điện hạ này cũng thật nóng tính a!
Thái tử phủ, Duyệt Tâm Các —–
Tô Duyệt Duyệt sau khi vui vẻ từ biệt soái ca háo sắc kia, liền mặc lên mình trang phục do mình tự thiết kế, bắt đầu ngồi trên giường luyện công, đến cổ đại, ăn ngon mặc đẹp, thân thể cũng béo lên không ít, ở hiện đại nàng cũng rất chú trọng thân thể a.. như nào lại để cho mình dễ dàng béo lên như này? Nàng nhẹ nhàng hít 1 hơi, giơ tai ra phía trước, quỳ gối lên giường, nửa thân trên cúi dính xuống giường mông thì ở phía trên cao, lấy thân thể chống đỡ 1 cách nhẫn nại cao độ nhất. (Cái này người ta gọi là trồng cây chuối J)
“Uỳnh..” Đột nhiên cánh cửa bị đạp mạnh ra, Bắc Thần Hàn lo lắng trực tiếp tiến thẳng vào trong, lại nhìn thấy Tô Duyệt Duyệt đang ở trên giường cùng với tư thế vô cùng quỷ dị.
Hắn cho rằng Tô Duyệt Duyệt đã bị hại rồi, rất buồn….
“Duyệt Duyệt, ngươi không sao chứ! Chỗ nào không thoải mái?” Hắn lo lắng vội bước đến bên giường, vội vàng ôm lấy đôi vai của nàng ta, muốn ôm nàng vào trong lòng.
Đột nhiên, Tô Duyệt Duyệt thân hình bỗng chợt run rẩy, điều này càng làm nỗi lo âu trong lòng Bắc Thần Hàn tăng thêm, hắn cứ có cảm giác khẳng định nàng đã bị làm tổn thương, không thì như nào nàng không dám đối mặt với mình.
“Duyệt Duyệt, ngươi đứng dậy, bổn vương nhìn xem ngươi bị thương ở đâu?” Bắc Thần Hàn nói, tay cũng ra sức muốn nâng nàng dậy.
Tô Duyệt Duyệt đầu đầy mồ hôi, cắn răng, ngữ khí có phần nhẫn nại: “Đừng chạm vào ta, ta.. ta chuột rút rồi..”
Bắc Thần Hàn nhất thời nghe không hiểu lời nói của làng, chuột rút? Hắn chỉ nghe qua cước tay cước chân, còn chưa nghe thấy chuột rút bao giờ.
“DUyệt Duyệt, ngươi đứng dậy, mau…” Bắc Thần Hàn muốn khẳng định nàng thật sự không có chuyện gì mới dám an tâm.
Hắn rất nghi hoặc, Uyên ương hồ điệp như nào lại đưa Tô Duyệt Duyệt quay lại phủ, nhìn thấy hình dáng của Duyệt Duyệt, hoàn toàn không giống với bị người khác làm nhục. Đây rốt cuộc là chuyện gì, Tô Duyệt Duyệt cùng Uyên ương hồ điệp đã nảy sinh ra chuyện gì.
“Há…” Ngàng hét lớn, bắt buộc mình nâng nửa thân lên, hồi phục tư thế ban đầu.
Trời a!! Vừa rồi chuột rút đau muốn chết, xem ra sau này phải luyện tập nhiều hơn mới được.
Bắc Thần Hàn vội vàng đỡ lấy thân của nàng, lo lắng hỏi: “Duyệt Duyệt, ngươi không sao chứ? Uyên ương hồ điệp có làm gì ngươi không?”.
Hắn vẫn không dám tin, Tô Duyệt Duyệt có thể đủ may mắn tháo chạy khỏi móng vuốt của Uyên ương hồ điệp.
“Hắn muốn làm gì ta cũng không có cách nào. Hơn nữa, hắn ta trong 3 tháng tới khẳng định sẽ không động vào nữ nhân nữa..” Tô Duyệt Duyệt nghĩ đến biểu tình vừa lo lắng vừa thất bại của Uyên ương hồ điệp khi đó lại cảm thấy rất buồn cười.
Khi nàng đang chuyên tâm học tập, thì có 1 khóa học đào tạo chuyên gia trong việc dùng thuốc, bất luận là thuốc tây hay là thảo dược, đối với nàng mà nói tất cả đều dễ như chở bàn tay, loại thuốc mà để cho nam nhân không cử động được, với nàng lúc đó là chuyện đáng cười nhất.
Bắc Thần Hàn nhìn thấy nụ cười kì quái trên mặt nàng ta, nối lo lắng từ sâu trong thâm tâm cũng nhẹ bớt, xem ra Tô Duyệt Duyệt phải là không có chuyện gì mới đúng. Lúc đó vừa nghĩ đến nữ nhân này cư nhiên suýt nữa bị Uyên ương hồ điệp ức hiệp, trong đáy lòng Bắc Thần Hàn dâng lên một nộ khí vô cùng.
Tô Duyệt Duyệt trong nháy mắt phát hiện nội khí trên mặt của Bắc Thần Hàn, cũng biết hắn ta đang tức cái gì: “Này, Mặt của ngươi như nào lại trở nên khó coi như vậy? Là ta bị bắt, ngươi đang tức cái gì a?”.
Bắc Thần Hàn nhìn nàng, tầm nhìn dần dần chuyển xuống bên dưới, lúc này mới phát hiện trên người nàng đang mặc bộ y phục từ trước đến nay chưa từng thấy qua. Bố trí kì cục chỉ ôm chọn bộ ngực của nàng, bờ vai trắng nõn cùng cái eo hết sức mảnh mai thon gọn đều để lộ ra trước mắt hắn ta, còn có cặp đùi trắng dài lõa lồ ra kia, tất cả mọi thứ trước mắt làm hốc mắt của Bắc Thần Hàn bỗng chốc trở nên nóng rực.
Người đàn bà này, không biết như này là đang dụ người sao? Nàng ta đây là đang câu hắn sao?
___Lâm HiHI____
Danh sách chương