“Hoàng hậu nương nương, lão nô…lão nô không dám” Lý mama run run nói.
hoàng hậu hổn hển trừng mắt nhìn bà ta, sau đó lại nhìn sang Tô Duyệt Duyệt gào lên giận dữ: ” Tô Duyệt Duyệt, bổn cung ra lệnh cho ngươi ngay lập tức thả lý mama ra”
Tô Duyệt Duyệt cười tà mị nhìn mụ ta: “vậy trước tiên hoàng hậu nên xin lỗi ta a, nếu chịu xin lỗi thì ta sẽ không tính toán với các người nữa”
“hỗn xược, để xem bổn cung giáo huấn ngươi như thế nào” Hoàng hậu sắc mặt đen hẳn, không chút do dự đánh qua.
Tô Duyệt Duyệt cười cười, trực tiếp dùng con vật dài dài dễ thương đang cầm trên tay quăng qua chỗ hoàng hậu: “thay ta chăm sóc nó cho tốt nhé hoàng hậu”
“aaaaaaaaaaaaa………” một âm thanh hình dung vô cùng đau khổ và hoảng sợ vang lên xuyên cả bầu trời.
Hoàng hậu nhìn thấy con rắn xanh đang ngọ nguậy trên người mình, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch, không ngừng nhảy lên nhảy xuông để hất con vật kinh tởm này đi.
Những người đi thưởng hoa hôm nay, sau khi nghe được chuỗi thanh âm đó, tất cả đều rầm rộ kéo đến chỗ của Tô Duyệt Duyệt và hoàng hậu, khi đến nơi ai cũng phải trừng to mắt ngạc nhiên nhìn dáng vẻ thất thố của hoàng hậu đang diễn ra trước mắt.
“Hoàng hậu nương nương, ngươi có biết hiện giờ ngươi rất giống một con chuột túi không, ta nhảy ta nhảy ta nhảy =))” Tô Duyệt Duyệt vô cùng sung sướng trước việc người khác gặp họa, cũng cố tình mô phỏng theo bộ dáng của con chuột túi, không ngừng nhảy qua nhảy lại.
“Aaaa, người đâu? mau đến đên…..nhanh…nhanh lấy con rắn trên người ta ra!!! người đâu…….” Hoàng hậu căn bản là không hề nghe thấy lời của Tô Duyệt Duyệt, vẫn nhảy nhót như người có bệnh tâm thần, chỉ là dường như con rắn đó vô cùng yêu thích mùi vị ác độc trên người mụ ta, vẫn ngoan cố bám trụ ở thắt lưng mụ.
hoàng hậu bị dọa cho đến nỗi toàn thân phát run, đầu tóc lúc này đã loạn xạ hết, mũ phượng do sự kích động manh của mụ ta mà rơi xuống, toàn thân hình dung vô cùng nhếch nhác.
đột nhiên có một đạo kiếm bắn ra, con rắn đang quấn ở thắt lưng của hoàng hậu ngay lập tức bị cắt làm đôi, Tô Duyệt Duyệt nhíu nhíu lông mày nhìn về phía thanh kiếm vừa bắn ra, lại phát hiện Bắc Thần Ngạo đang thong thả đi đến, sau đó đi đến bên cạnh hoàng hậu.
“Mẫu hậu” hắn lạnh lùng hành lễ.
Hoàng hậu nhìn thấy con rắn kia đã bỏ mạng, lúc này mới nhẹ nhõm thở dài một hơi, lúc nhìn thấy Bắc Thần Ngạo lại càng vô cùng kích động: “Ngạo nhi, con….con đã trở về rồi”
Bắc Thần Ngạo chỉ là nhẹ gật đầu, cũng không cùng bà ta nói thêm gì nữa, hoàng hậu lúc này mới nhớ đến sự tình của Tô Duyệt Duyệt vừa rồi, ngay lập tức quay người trừng mắt nhìn Tô Duyệt Duyệt.
“Tô Duyệt Duyệt, ngươi cư nhiên dám trêu đùa bổn cung, người đâu!!!” Hoàng hậu phẫn nộ hét lên.
bà ta đường đường là chi mẫu một quốc gia, thế mà lại bị một tiểu nha đầu thấp kém mang ra đùa cợt đến cái bộ dáng này, nỗi tủi nhục này bà ta nói thế nào cũng không thể giải tỏa hết uất ức.
” Bà cô già, ta khuyên ngươi tốt nhất nên đi tìm thái y xem thử, nếu không thì độc tố của con rắn kia sẽ chạy vào tim ngươi, như vậy thật là thảm a!” Tô Duyệt Duyệt nhíu nhíu lông màu hảo tâm nhắc nhở.
hoàng hậu không rõ ý tứ của Tô Duyệt Duyệt, mụ lại không có bị con rắn đó cắn, vậy cái gì mà nọc độc đến tim, đang lúc mụ ta tỏ ra nghi hoặc, mọi người xung quanh sớm đã bị bộ dạng thảm hại của 2 người dọa cho kinh ngạc, mà mụ ta thì lại mù tịt không hay biết gì.
Lý mama vội vàng chạy đến, lo lắng hỏi: “Hoàng hậu nương nương, người….người trúng độc rồi”
Lúc này, nhìn thây sắc mặt của lý mama, cũng hoàn toàn kinh ngạc: “Lý…lý mama, mặt của ngươi tại sao lại biến thành đen như vậy?”
” Bà cô già, không chỉ mặt của mụ ta bị biến thành đen đâu, ngay cả ngươi cũng như vậy a, khắp mặt đều biến đen rồi” Tô Duyệt Duyệt cười tà mị nói.
Hoàng hậu không dám tin lắc lắc đầu, vội vàng quay đầu nhìn lý mama, Lý mama gật gật đầu biểu thị lời của Tô Duyệt Duyệt hoàn toàn không sai, lúc này cả hai người chủ tớ khắp mặt phủ một màu đen sì, chỉ có thể nhìn thấy hai hàm răng trắng bóng.
“Tô Duyệt Duyệt, bổn cung sẽ không tha cho hai người các ngươi, thái y….nhanh truyền thái y” hoàng hậu trước khi đi còn phẫn nộ trừng mắt với nàng, sau đó kinh hoàng khiếp sợ chạy về phía tẩm cung của mình.
Lãnh Phức Hương lúc này mới hồi phục tinh thần, vội vàng kéo kéo góc áo của Tô Duyệt Duyệt: “Tô Duyệt Duyệt, hoàng hậu sẽ không phải thật sự trúng độc chứ?”
“quận chúa có muốn thử xem không?” Tô Duyệt Duyệt cười cười nói.
kỳ thực nàng vừa nãy khi bắt con rắn đó, đã loại bỏ hết nọc độc từ răng nó rồi, sở dĩ khuôn mặt của hoàng hậu và lý mama đen như vậy, là do Tô Duyệt Duyệt âm thầm tung mực vào mặt của bọn họ, hoàn toàn không phải do độc rắn, chỉ cần rủa mặt liền có thể trở lại bộ dáng như cũ.
Lãnh Phức Hương vội vàng lùi một bước, lắc lắc đầu một cách điên loạn. Tô Duyệt Duyệt này ngay cả rắn mà cũng dám chơi, thật quá khủng bố rồi….
___Hồng Trần__
hoàng hậu hổn hển trừng mắt nhìn bà ta, sau đó lại nhìn sang Tô Duyệt Duyệt gào lên giận dữ: ” Tô Duyệt Duyệt, bổn cung ra lệnh cho ngươi ngay lập tức thả lý mama ra”
Tô Duyệt Duyệt cười tà mị nhìn mụ ta: “vậy trước tiên hoàng hậu nên xin lỗi ta a, nếu chịu xin lỗi thì ta sẽ không tính toán với các người nữa”
“hỗn xược, để xem bổn cung giáo huấn ngươi như thế nào” Hoàng hậu sắc mặt đen hẳn, không chút do dự đánh qua.
Tô Duyệt Duyệt cười cười, trực tiếp dùng con vật dài dài dễ thương đang cầm trên tay quăng qua chỗ hoàng hậu: “thay ta chăm sóc nó cho tốt nhé hoàng hậu”
“aaaaaaaaaaaaa………” một âm thanh hình dung vô cùng đau khổ và hoảng sợ vang lên xuyên cả bầu trời.
Hoàng hậu nhìn thấy con rắn xanh đang ngọ nguậy trên người mình, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch, không ngừng nhảy lên nhảy xuông để hất con vật kinh tởm này đi.
Những người đi thưởng hoa hôm nay, sau khi nghe được chuỗi thanh âm đó, tất cả đều rầm rộ kéo đến chỗ của Tô Duyệt Duyệt và hoàng hậu, khi đến nơi ai cũng phải trừng to mắt ngạc nhiên nhìn dáng vẻ thất thố của hoàng hậu đang diễn ra trước mắt.
“Hoàng hậu nương nương, ngươi có biết hiện giờ ngươi rất giống một con chuột túi không, ta nhảy ta nhảy ta nhảy =))” Tô Duyệt Duyệt vô cùng sung sướng trước việc người khác gặp họa, cũng cố tình mô phỏng theo bộ dáng của con chuột túi, không ngừng nhảy qua nhảy lại.
“Aaaa, người đâu? mau đến đên…..nhanh…nhanh lấy con rắn trên người ta ra!!! người đâu…….” Hoàng hậu căn bản là không hề nghe thấy lời của Tô Duyệt Duyệt, vẫn nhảy nhót như người có bệnh tâm thần, chỉ là dường như con rắn đó vô cùng yêu thích mùi vị ác độc trên người mụ ta, vẫn ngoan cố bám trụ ở thắt lưng mụ.
hoàng hậu bị dọa cho đến nỗi toàn thân phát run, đầu tóc lúc này đã loạn xạ hết, mũ phượng do sự kích động manh của mụ ta mà rơi xuống, toàn thân hình dung vô cùng nhếch nhác.
đột nhiên có một đạo kiếm bắn ra, con rắn đang quấn ở thắt lưng của hoàng hậu ngay lập tức bị cắt làm đôi, Tô Duyệt Duyệt nhíu nhíu lông mày nhìn về phía thanh kiếm vừa bắn ra, lại phát hiện Bắc Thần Ngạo đang thong thả đi đến, sau đó đi đến bên cạnh hoàng hậu.
“Mẫu hậu” hắn lạnh lùng hành lễ.
Hoàng hậu nhìn thấy con rắn kia đã bỏ mạng, lúc này mới nhẹ nhõm thở dài một hơi, lúc nhìn thấy Bắc Thần Ngạo lại càng vô cùng kích động: “Ngạo nhi, con….con đã trở về rồi”
Bắc Thần Ngạo chỉ là nhẹ gật đầu, cũng không cùng bà ta nói thêm gì nữa, hoàng hậu lúc này mới nhớ đến sự tình của Tô Duyệt Duyệt vừa rồi, ngay lập tức quay người trừng mắt nhìn Tô Duyệt Duyệt.
“Tô Duyệt Duyệt, ngươi cư nhiên dám trêu đùa bổn cung, người đâu!!!” Hoàng hậu phẫn nộ hét lên.
bà ta đường đường là chi mẫu một quốc gia, thế mà lại bị một tiểu nha đầu thấp kém mang ra đùa cợt đến cái bộ dáng này, nỗi tủi nhục này bà ta nói thế nào cũng không thể giải tỏa hết uất ức.
” Bà cô già, ta khuyên ngươi tốt nhất nên đi tìm thái y xem thử, nếu không thì độc tố của con rắn kia sẽ chạy vào tim ngươi, như vậy thật là thảm a!” Tô Duyệt Duyệt nhíu nhíu lông màu hảo tâm nhắc nhở.
hoàng hậu không rõ ý tứ của Tô Duyệt Duyệt, mụ lại không có bị con rắn đó cắn, vậy cái gì mà nọc độc đến tim, đang lúc mụ ta tỏ ra nghi hoặc, mọi người xung quanh sớm đã bị bộ dạng thảm hại của 2 người dọa cho kinh ngạc, mà mụ ta thì lại mù tịt không hay biết gì.
Lý mama vội vàng chạy đến, lo lắng hỏi: “Hoàng hậu nương nương, người….người trúng độc rồi”
Lúc này, nhìn thây sắc mặt của lý mama, cũng hoàn toàn kinh ngạc: “Lý…lý mama, mặt của ngươi tại sao lại biến thành đen như vậy?”
” Bà cô già, không chỉ mặt của mụ ta bị biến thành đen đâu, ngay cả ngươi cũng như vậy a, khắp mặt đều biến đen rồi” Tô Duyệt Duyệt cười tà mị nói.
Hoàng hậu không dám tin lắc lắc đầu, vội vàng quay đầu nhìn lý mama, Lý mama gật gật đầu biểu thị lời của Tô Duyệt Duyệt hoàn toàn không sai, lúc này cả hai người chủ tớ khắp mặt phủ một màu đen sì, chỉ có thể nhìn thấy hai hàm răng trắng bóng.
“Tô Duyệt Duyệt, bổn cung sẽ không tha cho hai người các ngươi, thái y….nhanh truyền thái y” hoàng hậu trước khi đi còn phẫn nộ trừng mắt với nàng, sau đó kinh hoàng khiếp sợ chạy về phía tẩm cung của mình.
Lãnh Phức Hương lúc này mới hồi phục tinh thần, vội vàng kéo kéo góc áo của Tô Duyệt Duyệt: “Tô Duyệt Duyệt, hoàng hậu sẽ không phải thật sự trúng độc chứ?”
“quận chúa có muốn thử xem không?” Tô Duyệt Duyệt cười cười nói.
kỳ thực nàng vừa nãy khi bắt con rắn đó, đã loại bỏ hết nọc độc từ răng nó rồi, sở dĩ khuôn mặt của hoàng hậu và lý mama đen như vậy, là do Tô Duyệt Duyệt âm thầm tung mực vào mặt của bọn họ, hoàn toàn không phải do độc rắn, chỉ cần rủa mặt liền có thể trở lại bộ dáng như cũ.
Lãnh Phức Hương vội vàng lùi một bước, lắc lắc đầu một cách điên loạn. Tô Duyệt Duyệt này ngay cả rắn mà cũng dám chơi, thật quá khủng bố rồi….
___Hồng Trần__
Danh sách chương