Sáng sớm, hoàng cung….

Hoàng đế khắp mặt là vẻ lo lắng nhìn mấy vị hoàng tử, vừa biết được sự tình hôm qua bọn họ bị ám sát, mà Bắc Thần Hàn cùng Tô Duyệt Duyệt lại cả đêm vãn chưa hồi thái tử phủ, thật lo sợ hai vợ chồng họ phát sinh sự việc ngoài ý muốn.

“Mau phái người đi tìm, bằng bất kỳ giá nào cũng phải đưa được Hàn nhi cùng Duyệt Duyệt trở về đây” hoàng đế mắ nhìn Bắc Thần Liệt nói.

Bắc Thần Liệt ngoan ngoãn gật đầu, sau đó vội vàng lui xuống trước, dẫn đại quân thị vệ bắt đầ đi tìm Bắc Thần Hàn cùng Tô Duyệt Duyệt, chỉ hy vọng hai người họ sẽ không phát sinh chuyện xấu gì.

“Trữ vương, Ngạo nhi hôm nay tại sao không lên triều?” hoàng đế hoài nghi quay đầu nhìn lão nam tử khoảng hơn 50 tuổi hỏi.

Trữ vương gia là một trong 3 vị hoàng thân quốc thích, do từ nhỏ Bắc Thần Ngạo đã bị đưa đến trữ vương phủ, do một tay Trữ vương nuôi lớn, cũng chính là Nghĩa phụ của Bắc Thần Ngạo, lần này Trữ vương gia cũng cùng với Bắc Thần Ngạo trở về kinh thành, sống trong phủ của Bắc Thần Ngạo.

Trữ vương gia mâu quang nhất thời sáng rực, vội vàng cung kính nói: “bẩm hoàng thượng, lão thần cũng không rõ, đứa trẻ này cả tối hôm qua vẫn chưa hồi phủ, hôm nay cũng không nhìn thấy người đâu, có lẽ là do ham chơi, quên mất việc phải lên triều vào sáng nay”

“ham chơi? Trẫm còn tưởng rằng nó đã trưởng thành hơn nhiều rồi, thật không ngờ vẫn không có tiến bộ gì, ngay cả thượng triều buổi sáng quan trọng như vậy cũng có thể quên…”hoàng đế nghe xong sắc mặt ngay lập tức liền thay đổi, nghiêm nghị chỉ trích.

Trữ vương gia vội vàng cúi đầu, nói: “hoàng thượng bớt giận, lão thần nhất định sẽ giáo huấn lại đứa nhỏ này”

Nghe vậy, sắc mặt hoàng đế cũng có phần dịu lại, quay đầu nhìn Lãnh Tiêm Trần đang đứng ở bên cạnh, do dự một lúc, cuối cùng vẫn là đưa bản tấu trên tay cho hắn ta.

“Thạc vương, ngươi xem nội dung ở bên trong đi, có ý kiến gì không?” hoàng đế chậm rãi nói.

Lãnh Tiêm Trần xem qua nội dung của bản tấu, ngay lập tức kinh ngạc trợn trừng mắt, hoàng đế của Đông Hưng quốc cư nhiên phái người dâng tấu, muốn hai nước kết thông gia, mà đối tượng liên hôn cư nhiên lại là Lãnh Phức Hương, hoàng đế Đông Hưng quốc sao lại muốn lấy nữ nhi của hắn chứ, họ ngay cả mặt cũng chưa từng gặp qua, sao có thể đường đột như vậy?

“Hoàng thượng, lão thần chỉ có duy nhất một đứa con gái, quả thực không nỡ để nó một thân một mình lưu lạc nơi đất khách” Lãnh Tiêm Trần vội vàng khước từ, hy vọng hoàng đế niệm tình hắn chỉ có độc nhất một đứa con gái mà hủy đi hôn sự này.

Hoàng đế lại thở dài một hơi, ông cũng biết Lãnh Phức Hương từ bé đã thích Bắc Thần Hàn, phỏng đoán đối với hôn sự này sẽ một mực từ chối, nhưng hai nước liên hôn căn bản không phải chỉ một mình ông liền có thể hủy bỏ.

Hơn nữa, nhìn vào bản tấu này, vị hoàng đế của Đông Hưng quốc dường như đối với Lãnh Phức Hương đã mang tâm niệm nhất định phải có được, nếu không thì sẽ không lấy việc cắt đứt quan hệ hai nước ra để uy hiếp, phải làm gì mới tốt đây?

“Thạc vương gia, ngươi trước tiên trở về phủ cùng thương lượng với quận chúa xem sao, việc này e rằng rất khó từ chối” hoàng đế không còn cách nào nói.

Lãnh Tiêm Trần nắm chặt bản tấu chương trong lòng bàn tay, bất đắc dĩ gật gật đầu, hắn cũng biết việc liên hôn này liên quan đến quan hệ của hai nước, xem ra hắn phải nhanh chóng trở về thuyết phục nư nhi, chỉ cần nghĩ đến  bộ dáng phản kháng của Lãnh Phức Hương, ngay lập tức liền cảm thấy đau đầu.

Sơn động——-

Hai khối thân thể lõa lồ gắt gao dính chặt vào nhau, hai bên tham lam hưởng thụ nhiệt độ ấm áp từ cơ thể đối phương, Tô Duyệt Duyệt cũng đã mơ màng tỉnh dậy, vừa mở mắt liền nhìn thấy bộ dáng say ngủ của Bắc Thần Hàn, khuôn mặt anh tuấn phi phảm làm cho nàng không khỏi chảy nước miếng, phu quân của nàng thật sự là rất soái a!!!

Tô Duyệt Duyệt liếc nhìn hắn, phát hiện hắn dường như đang ngủ rất say, âm thầm nhấc đầu lên, từ từ tiến lại gần làn môi mỏng của hắn, nhẹ nhàng đặt lên đó một nụ hôn nhẹ, đang lúc muốn rời ra, đột nhiên lại bị một bàn tay to giữ chặt ở sau đầu, nàng kinh ngạc trừng lớn mắt, lại phát hiện trong mắt Bắc Thần Hàn xuất hiện hai ngọn dục hỏa, cái gì gọi là chơi với lửa có ngày chết cháy, nàng cuối cùng cũng lĩnh hội được rồi.

Bắc Thần Hàn nhấc người lên, lại một lần nữa áp chế nàng ở dưới thân, hôn trụ lên cái miệng mê người của nàng.

__Hồng Trần__
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện