Hắn sao lại có thể bắt ép nàng, nàng chính là không muốn học, hắn sao có thể nhẫn tâm như vậy,ngày đầu tiên đã thảm hại đến mức này rồi, vậy những ngày về sau không phải muốn nàng trực tiếp quy thiên sao.
“bởi vì nàng là thái tử phi, cho nên nhất định phải học.” Bắc Thần Hàn nghiêm nghị nói.
Chỉ là câu tiếp theo của nàng, làm sắc mặt hắn ngay lập tức vô cùng u ám.
“vậy ta không muốn làm thái tử phi nữa” Tô Duyệt Duyệt quay mặt đi, vô cùng tức giận hét lên.
Đột nhiên, bàn tay nhỏ của nàng truyền đến một trận đau đớn, nàng cúi đầu xuống nhìn, nhìn thấy biểu tình trên khuôn mặt của Bắc Thần Hàn, nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, nàng đã lâu lắm rồi chưa nhìn thấy biểu tình này của hắn.
Nàng có thể khẳng định, hắn tức giận rồi.
Nhưng người nên tức giận là nàng mới phải a! hắn dựa vào cái gì mà tức giận, Tô Duyệt Duyệt dứt khoát muốn rút tay của mình ra, lại bị khí bức chết người của hắn ép xuống.
Đáng chết, nữ nhân này sao có thể nói ra lời đó một cách nhẹ nhàng như vậy, nàng sao có thể tùy tiện nói không muốn làm thái tử phi.
Bắc Thần Hàn mang trên mặt là vẻ u ám, tức giận trừng mắt nhìn nàng, nhìn thấy nàng ra sức ngọ nguậy muốn kháng cự, bàn tay của hắn lại càng dùng lực nắm chặt hơn, hoàn toàn không biết rằng khí lực của mình làm nàng đau đến nỗi sắp khóc.
“Ngươi buông tay” Tô Duyệt Duyệt hổn hển muốn gỡ từng ngón tay của hắn ra, chỉ là vừa gỡ được một ngón, lại bị ngón khác ngay lập tức ép xuống, hoàn toàn không có khả năng nới lỏng.
“Có học không?” Bắc Thần Hàn tối sầm mặt, thanh âm mang đầy nộ khí.
Tô Duyệt Duyệt bởi vì bị đau ở tay, làm cho nàng căn bản là nghe không ra thanh âm như đang phát hỏa của hắn, nàng chỉ cảm thấy Bắc Thần Hàn thật sự quá vô lý.
“Không học, nếu làm thái tử phi mà lại khổ sở như vậy, vậy ta không làm nữa.” Tô Duyệt Duyệt lên cơn thịnh nộ trừng mắt nhìn hắn rống lên.
Lời vừa nói xong, ngay lập tức liền bị hắn kéo qua, Bắc Thần Hàn vô cùng tức giận trực tiếp hung hắn hôn lên cái miệng nhỏ của nàng.
Hắn không muốn những lời đó phát ra từ miệng của nàng, không làm thái tử phi tức là không muốn làm nương tử của hắn.
Hắn không cho phép.
Nụ hôn cuồng bạo mà vội vã của hắn, ngay khi vừa dán lên cái miệng của nàng, hắn phát hiện, hoa ra bản thân lại khao khát nàng đến như vậy. khóa chặt lại hai bàn tay của nàng, vội vàng ép sát thân thể nàng vào người hắn. thân thể mềm mại của nàng nép vào lòng hắn, làm tim hắn không ngừng loạn nhịp.
“ưm…không” Tô Duyệt Duyệt không ngừng ngọ nguậy, muốn thoát ra khỏi nụ hôn cuồng bạo của hắn.
Môi của hắn rất nóng, ngay cả nụ hôn cũng vô cùng nóng bỏng, ở khoảng cách gần như vậy, hơi thở của hắn như muốn nhấn chìm nàng, những tiếng rên rỉ cùng kháng cự yếu ớt phát ra, toàn thân nàng hoàn toàn vô lực.
Chiếc lưỡi nóng rực của Bắc Thần Hàn khơi mở khớp hàm đang đóng kín, không ngững càn quét bừa bãi mọi ngóc ngách trong miệng nàng, điên cuồng cướp lấy cái lưỡi ngọt ngào của nàng mà mút vào.
Chỉ khi cảm thân thân thể mềm mại trong lòng hắn dường như mệt lả đến sắp ngất đi, hắn mới từ từ buông nàng ra.
“về sau nàng còn dám nói những điều như vậy, ta nhất định sẽ trừng phạt nàng một cách nghiêm khắc” cùng với hơi thở hổn hển, Bắc Thần Hàn dùng lời lẽ uy hiếp, nói nhỏ bên tai nàng.
Tô Duyệt Duyệt khắp mặt bực tức cúi đầu, không thèm nhìn hắn.
Bắc Thần Hàn nhìn thấy nàng không nói gì, vẻ u ám vừa nãy cũng dần dần tiêu tan, hắn nhẹ nhàng nâng cằm của nàng lên, bởi vì hắn không thích cảm giác bị Tô Duyệt Duyệt phớt lờ.
Hắn biết sự khổ sở cùng mệt mỏi của nàng, nhưng hắn thật sự là không biết phải làm thế nào mới tốt.
“Duyệt Duyệt, coi như là vì ta, học tập thật tốt có được không?” Bắc Thần Hàn cẩn thận xoa lên cái miệng nhỏ vừa bị hắn hôn đến sưng tấy.
Hắn dùng ngữ điệu vô cùng bất đắc dĩ, làm cho Tô Duyệt Duyệt có chút áy náy nhìn hắn.
__Hồng Trần__
“bởi vì nàng là thái tử phi, cho nên nhất định phải học.” Bắc Thần Hàn nghiêm nghị nói.
Chỉ là câu tiếp theo của nàng, làm sắc mặt hắn ngay lập tức vô cùng u ám.
“vậy ta không muốn làm thái tử phi nữa” Tô Duyệt Duyệt quay mặt đi, vô cùng tức giận hét lên.
Đột nhiên, bàn tay nhỏ của nàng truyền đến một trận đau đớn, nàng cúi đầu xuống nhìn, nhìn thấy biểu tình trên khuôn mặt của Bắc Thần Hàn, nhất thời cảm thấy lạnh sống lưng, nàng đã lâu lắm rồi chưa nhìn thấy biểu tình này của hắn.
Nàng có thể khẳng định, hắn tức giận rồi.
Nhưng người nên tức giận là nàng mới phải a! hắn dựa vào cái gì mà tức giận, Tô Duyệt Duyệt dứt khoát muốn rút tay của mình ra, lại bị khí bức chết người của hắn ép xuống.
Đáng chết, nữ nhân này sao có thể nói ra lời đó một cách nhẹ nhàng như vậy, nàng sao có thể tùy tiện nói không muốn làm thái tử phi.
Bắc Thần Hàn mang trên mặt là vẻ u ám, tức giận trừng mắt nhìn nàng, nhìn thấy nàng ra sức ngọ nguậy muốn kháng cự, bàn tay của hắn lại càng dùng lực nắm chặt hơn, hoàn toàn không biết rằng khí lực của mình làm nàng đau đến nỗi sắp khóc.
“Ngươi buông tay” Tô Duyệt Duyệt hổn hển muốn gỡ từng ngón tay của hắn ra, chỉ là vừa gỡ được một ngón, lại bị ngón khác ngay lập tức ép xuống, hoàn toàn không có khả năng nới lỏng.
“Có học không?” Bắc Thần Hàn tối sầm mặt, thanh âm mang đầy nộ khí.
Tô Duyệt Duyệt bởi vì bị đau ở tay, làm cho nàng căn bản là nghe không ra thanh âm như đang phát hỏa của hắn, nàng chỉ cảm thấy Bắc Thần Hàn thật sự quá vô lý.
“Không học, nếu làm thái tử phi mà lại khổ sở như vậy, vậy ta không làm nữa.” Tô Duyệt Duyệt lên cơn thịnh nộ trừng mắt nhìn hắn rống lên.
Lời vừa nói xong, ngay lập tức liền bị hắn kéo qua, Bắc Thần Hàn vô cùng tức giận trực tiếp hung hắn hôn lên cái miệng nhỏ của nàng.
Hắn không muốn những lời đó phát ra từ miệng của nàng, không làm thái tử phi tức là không muốn làm nương tử của hắn.
Hắn không cho phép.
Nụ hôn cuồng bạo mà vội vã của hắn, ngay khi vừa dán lên cái miệng của nàng, hắn phát hiện, hoa ra bản thân lại khao khát nàng đến như vậy. khóa chặt lại hai bàn tay của nàng, vội vàng ép sát thân thể nàng vào người hắn. thân thể mềm mại của nàng nép vào lòng hắn, làm tim hắn không ngừng loạn nhịp.
“ưm…không” Tô Duyệt Duyệt không ngừng ngọ nguậy, muốn thoát ra khỏi nụ hôn cuồng bạo của hắn.
Môi của hắn rất nóng, ngay cả nụ hôn cũng vô cùng nóng bỏng, ở khoảng cách gần như vậy, hơi thở của hắn như muốn nhấn chìm nàng, những tiếng rên rỉ cùng kháng cự yếu ớt phát ra, toàn thân nàng hoàn toàn vô lực.
Chiếc lưỡi nóng rực của Bắc Thần Hàn khơi mở khớp hàm đang đóng kín, không ngững càn quét bừa bãi mọi ngóc ngách trong miệng nàng, điên cuồng cướp lấy cái lưỡi ngọt ngào của nàng mà mút vào.
Chỉ khi cảm thân thân thể mềm mại trong lòng hắn dường như mệt lả đến sắp ngất đi, hắn mới từ từ buông nàng ra.
“về sau nàng còn dám nói những điều như vậy, ta nhất định sẽ trừng phạt nàng một cách nghiêm khắc” cùng với hơi thở hổn hển, Bắc Thần Hàn dùng lời lẽ uy hiếp, nói nhỏ bên tai nàng.
Tô Duyệt Duyệt khắp mặt bực tức cúi đầu, không thèm nhìn hắn.
Bắc Thần Hàn nhìn thấy nàng không nói gì, vẻ u ám vừa nãy cũng dần dần tiêu tan, hắn nhẹ nhàng nâng cằm của nàng lên, bởi vì hắn không thích cảm giác bị Tô Duyệt Duyệt phớt lờ.
Hắn biết sự khổ sở cùng mệt mỏi của nàng, nhưng hắn thật sự là không biết phải làm thế nào mới tốt.
“Duyệt Duyệt, coi như là vì ta, học tập thật tốt có được không?” Bắc Thần Hàn cẩn thận xoa lên cái miệng nhỏ vừa bị hắn hôn đến sưng tấy.
Hắn dùng ngữ điệu vô cùng bất đắc dĩ, làm cho Tô Duyệt Duyệt có chút áy náy nhìn hắn.
__Hồng Trần__
Danh sách chương