Mẹ Tô Tiểu Hạ nghe hai thằng nhóc con của bà nói mà tức muốn chết, bà không phải không biết, mà tình trạng của con gái bà còn không phải do anh em nhà họ Triệu gây ra sao? Giờ đứa nào đứa nấy đều trách bà thì có ích gì không?

Mẹ Tô cũng không phải không biết tình trạng của con gái nhỏ, nhưng bà quả thật không dám đánh cược nữa đâu.

Bà vất vả lắm ông trời cùng với tổ tiên thương sót mới cho bà mang thai được một cô con gái, mà tình duyên con bé quá lận đận cũng như mang đến nhiều đau khổ, nên bà rất không đành lòng để con gái mình chịu đựng đau khổ nào nữa.

Mẹ Tô Tiểu Hạ hừ lạnh, liếc mắt nhìn hai đứa con đáng chết kia, lạnh nhạt cất giọng: " Vậy hai đứa không nhìn lại thử xem, tại ai mà con bé mang bệnh hả? Giờ lại ngồi ở đây mà trách ta. ". ngôn tình hoàn

Bị mẹ Tô hỏi ngược lại, cả hai anh em đều cứng họng không biết nên trả lời thế nào, hai anh em cứ mắt anh nhìn mắt em và ngược lại.

Đúng thật là do hai người kia mà em gái anh mới mang một thân bệnh tật rất nhiều năm, mặt dù không phát bệnh nữa nhưng không phải là không có nguy cơ phát bệnh trở lại.

Vì thế mà chỉ cần một tác động nhỏ bệnh tình cũng sẽ dễ dàng tái phát nên giờ phút này đây, Vương Tuyết Băng đã thật sự phát bệnh.

Đúng lúc này, Triệu Hàn Dương vừa mới bước xuống lầu đã nghe thấy giọng nói của mẹ Tô, anh liền hiểu được phần nào về sự lo lắng của bà.

*****

Nhìn lại quá khứ của anh thật là nực cười nha,ba Triệu và mẹ ruột họ Vu tên Lan anh khi đó rất yêu thương lẫn nhau, cũng trong mười mấy năm kia anh đã rất hạnh phúc nhưng ai ngờ bỏng một ngày trời đổ mưa, mẹ anh bị tiểu tam tức mẹ Lại Tam ( mẹ Triệu Hàn Lâm) gài bẫy để bà phát hiện được việc gì ba Triệu ngoại tình và có đứa con ngoài giá thú nhỏ hơn Triệu Hàn Dương bảy tám tuổi.

Sau đó ba ngày mẹ Triệu Hàn Dương mất, ba Triệu lại bắt đầu tái hôn với người vợ hiện tại là Lại Tam ( mẹ ruột Triệu Hàn Lâm), cũng ngay sau đó khi hai mẹ con Lại Tam ( mẹ ruột Triệu Hàn Lâm) vừa vào cửa, Triệu Hàn Lâm đã làm mọi cách để cho ba Triệu không yêu thương hay để ý gì đến người con cả của ông.

Cũng không lâu sau, Triệu Hàn Lâm càng quá đáng hơn chính là thuê sát thủ truy sát anh, cũng như đã làm mọi cách để biết được hôn ước giữa hai nhà Triệu - Vương.

Ngay trong đêm hôm Triệu Hàn Dương bị truy sát cũng là lúc Anh Cả Vương Tử Tâm vừa từ biên giới trở về mà vô tình cứu sống anh một mạng và cả hai kết thành anh em.

Sau cái đêm anh bị truy sát ấy, Anh Cả Vương Tử Tâm đã đưa Triệu Hàn Dương đến vùng biên giới để huấn luyện.

Cũng vào lúc đó,ngay trong năm ấy Triệu gia đã rơi vào khủng hoảng kinh tế, đã được Vương gia đưa tay giúp đỡ, mặc dù khi ấy Vương Tuyết Băng cũng vừa chào đời chỉ cách Triệu Hàn Dương một con giáp,

Và hôn ước khi đó đã ấn định do hai thái thượng hoàng của hai gia đình ấn định một trong hai nhà nếu sinh được một trai một gái sẽ cho họ kết duyên, và hai nhà khi ấy đều đồng loạt sinh hạ bé trai nên chuyện chung thân đại sự của anh khi ấy cũng phải kéo dài…

****

Trở lại hiện tại, hôn ước khi ấy cũng đã trở thành hiện thực thì tai họa lại ập đến, cũng do Triệu Hàn Lâm đã âm mưu nhằm cướp hết mọi thứ từ trong tay Triệu Hàn Dương và hắn ta lại ra tay ở trong bóng tối với anh.

Thế giới xung quanh anh hiện tại rất nguy hiểm và nhiều nguy hiểm nên anh đã rời khỏi cô suốt mấy năm trời, để đến khi quay lại chứng kiến cô gái anh yêu thương giờ đã đã trở thành em dâu của anh.

Anh Cả Vương Tử Tâm khi ấy đã nói với anh do Triệu Hàn Lâm đã dùng mưu hèn kế bẩn để đạt được sự đồng cảm của con bé mà cưới hắn.

Giây phút này đây, Triệu Hàn Dương đã quyết định ôm chặt cô gái nhỏ của mình, bảo vệ cô và được sự chấp thuận của mẹ Tô.

****

Triệu Hàn Dương vừa bước vào phòng khách, Anh Cả Vương Tử Tâm nhìn thấy khẽ cười, nhướng mày nhìn phía sau lưng anh lên tiếng: " Cậu đây là có ý gì? Khi vừa bước vào là bốn chú chim ri mà sau ở đây chỉ còn mỗi ba con đen, trắng và xanh vậy? *

" Anh nghỉ nhiều rồi, cô ấy còn đang ngủ ngủ rất say trên tầng, em đã để Vàng Ưng ở trên để chăm sóc. " Triệu Hàn Dương nhàn nhạt lên tiếng, sau đó đi đến trước ngồi trên ghế sofa đơn ngay trước mặt mẹ Tô.

Dù khí chất hay tính cách của Triệu Hàn Dương ra sau, giờ phút này đây anh lại rất nghiêm chỉnh ngước mắt nhìn bà: " Bác gái,con biết do con và người Triệu gia đã làm cho bác có cái nhìn xấu. Nhưng giờ đây, tại thời điểm này, con xin bác hãy chấp nhận mà để con chăm sóc cho Tuyết Nhi. "

Mẹ Tô Tiểu Hạ hừ lạnh, nhìn anh: " Cậu Triệu, cậu lấy gì để chứng minh? Tôi đây đã là người mẹ với năm đứa con, tôi cũng không thể trơ mắt đúng nhìn anh em Triệu gia các ngươi xoay con bé như chông chống được. Tôi cũng biết sót cho con gái nhỏ của mình chứ bộ. "

Dừng một lát, bà lại nói thêm: " Cậu Triệu, tôi không cần biết cậu là ai, có thân phận ra sao, nhưng thứ lỗi trong mắt tôi, tôi chỉ muốn bảo vệ cục cưng của mình mà thôi. "

Triệu Hàn Dương nhìn bà, đơn nhiên anh hiểu ý tứ của bà, cũng hiểu được tình yêu của bà dành cho Vương Tuyết Băng ra sao.

Anh gật đầu, nhìn bà: " Bác gái, con biết dù hiện tại con có nói gì, làm gì bác cũng sẽ không chấp nhận. Nhưng con chỉ hy vọng bác cho con thời gian để chứng minh tất cả được không ạ? "

Anh Cả Vương Tử Tâm ngồi ở bên cạnh nghe cuộc trò chuyện của hai người mà nhướng mày, anh vừa nghe đã hiểu ý tứ của ai kia.

Còn muốn dùng thời gian để chứng minh à, dùng thời gian ấy chắc chắn em gái anh cũng đã to bụng mất rồi.

Đúng là tên cáo già đội lớp cừu mà, rất biết dùng mưu tính kế nhỉ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện